Lưu Phong - Quyển 2

Phần 31

Không để ý đến Đạo Đức chân nhân liên tục hắng giọng, vẻ mặt càng khó coi, Lưu Phong tiếp tục nói: “Cuối cùng tổng kết lại là chuyện hôm nay tiền bối sai, cho nên người không có quyền mang Phi nhi đi. Đương nhiên nếu người quyết định ra tay cướp đoạt Phi nhi thì Phiêu Hương cốc chúng ta cũng không khách sáo nữa. ”

Nghe Lưu Phong nói xong, có lễ, có tiết, có lực, mọi người đều gật đầu tán thành. Đạo Đức chân nhân cũng thấp giọng nói: “Tiểu tử ngươi nói hay lắm. Thiên Tâm, Đình Nhi, chúng ta đi. ”

Tiểu Linh nhi cứ bám lấy cổ Đình Nhi, thanh âm ngây thơ cất lên nói: “Đại tỷ tỷ, tỷ không nên đi. Tỷ đi rồi ba ba sẽ thương tâm lắm. ”

Đình Nhi nhẹ nhàng vuốt mái tóc Linh nhi, mỉm cười nói: “Thật là một đứa trẻ ngoan. Tỷ tỷ có việc không thể tiếp tục cùng ngươi chơi đùa. Có cơ hội ta sẽ gặp lại ngươi. ”

Buông Linh nhi ra, Đình Nhi quay sang cáo biệt Lưu Phong: “Đệ đệ, ta phải đi đây. ”

Lưu Phong biết Đình Nhi cũng là thân bất vô kỷ, là Huyền Tâm chánh tông đệ tử, không thể nào kháng lại mệnh lệnh được. ”

“Đình tỷ tỷ, tỷ cũng nên bảo trọng. ” Đương trường có nhiều người như vậy, Lưu Phong cũng chỉ có thể nói như vậy.

“Đệ đệ, ta phải đi đến kinh đô. Nếu có cơ hội thì đến kinh đô tìm ta. ”Đình Nhi nói xong xoay người đi theo Đạo Đức chân nhân và Thiên Tâm rời khỏi.

Phi nhi vỗ cánh bay lên đầu vai Đình Nhi, kêu lên tra tra. Đình Nhi thì không hiểu ý tứ của Phi nhi thế nhưng Lưu Phong thì lại hiểu rõ con chim này. Thanh Loan điểu chính là đang nhắc nhở Lưu Phong sau này có thể viết thư cho nàng ta.

Đình tỷ tỷ, ngươi yên tâm, hãy đi đi. Đệ sẽ viết thư cho tỷ, đệ sẽ nhớ tỷ. ” Phi nhi sau khi ám chỉ cho Lưu Phong xong, hắn không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm. Khoảng cách ngàn dặm từ kinh đô đến Giang Nam đối với Phi nhi chẳng nghĩa lý gì cả.

Thư tình, thư tình à! Xem ra ta phải vận dụng kiến thức hiện đại của mình vào chuyện này rồi. Lưu Phong nhìn theo Đình Nhi cho đến khi khuất dạng, trong lòng bao nhiêu cảm giác phức tạp pha trộn lại với nhau.

Kinh đô hoàng thành tại Đông cung.

Một quý phụ khoảng chừng ba mươi tuổi đang cùng một nam tử chừng 18 tuổi đứng nói chuyện với nhau. Xem thái độ của nam tử này mà đoán thì dường như đang có chuyện không hài lòng, thậm chí còn có vẻ tức giận.

“Mẫu thân, hài nhi không thể đồng ý với đề nghị của người. Ân Tố Tố là ai hài nhi ngay cả diện mạo cũng chưa từng thấy qua. Người cứ một mực bắt hài nhi lấy nàng ta làm chánh thất. Điều này làm sao mà chấp nhận được? ” Nam tử tuấn tú phẫn nộ nói. Ai ai cũng biết hôn nhân đại sự của hắn không thể xem thường thế nhưng mẫu thân cứ ép hắn lấy một người mà ngay cả diện mạo ra sao cũng không biết. Hắn đương nhiên cảm thấy khó chịu. Hơn nữa trong lòng hắn đã có ý trung nhân khác.

“Hài tử, ngươi nghe ta nói đã. Mẫu thân chỉ là muốn tốt cho ngươi thôi. Tố Tố cô nương luận về dung nhan, tài học đều là nhất lưu. Ngươi lấy nàng sẽ không phải hối tiếc đâu. ” Quý phụ ngữ khí trầm trọng khuyên bảo nam tử.

Nam tử tuấn tú đột nhiên cao giọng nói: “Mẫu thân, hài nhi đã mười tám tuổi. Hài nhi đã lớn, không còn là tiểu hài tử nữa. Người nghĩ rằng hài nhi không biết chuyện Ân Tố Tố và thiếu gia của Phượng viên đã đính ước sao? Không tính đến chuyện này thì hài nhi tuyệt cũng không thích Ân Tố Tố. Hơn nữa Phượng viên dù gì cũng có danh vọng, hài nhi lại càng không muốn đoạt lấy người mà họ yêu thích. ”

Quý phụ thấy nam tử không chịu nghe lời, sắc mặt trở nên buồn bã. Hai mắt u buồn ngân ngấn nước mắt nói: “Ngươi quả thật càng lớn càng ngang ngạnh. Ngay cả lời của mẫu thân cũng không nghe. Ta sao mà khổ như thế này đây! ” Nói xong thiếu phụ im lặng khóc.

Nam tử thấy mẫu thân khóc, trong lòng cũng có chút hoảng hốt vội hỏi: “Mẫu thân, hài nhi không muốn làm người tức giận. Bất quá nếu người muốn con ra tay cường đoạt lấy Ân Tố Tố không phải sẽ trở thành kẻ thù của Phượng viên sao? Người hẳn phải biết thế lực của Phượng viên như thế nào mà. Nếu Phượng viên thay lòng, chuyển sang ủng hộ hoàng thúc thì không phải chúng ta sẽ gặp nguy hiểm sao? ” Trăm điều thiện đứng đầu vẫn là chữ ‘Hiếu’. Nam tử này là một hài tử hiếu thuận, trước nay đối với quý phụ luôn vâng lời. Nhưng chuyện hôm nay liên quan đến tương lai của hắn. Hắn thật sự không dễ dàng đáp ứng. Trong tình thế hiện nay hắn và Yến vương thế như nước với lửa. Nếu để mất đi một trợ thủ là Phượng viên thì e là cán cân sẽ nghiêng hẳn về Yến vương.

Quý phụ không khóc nữa, ngước đầu lên nhìn nam tử nói: “Hài tử, ngươi nghe ta nói đã. Ngươi chỉ là úy kỵ tứ cô nương của Phượng viên, nhưng chuyện này ngươi không cần quá lo lắng. Tứ cô nương và Lưu Phong quan hệ cũng không được tốt lắm. Đông cung gây khó khăn cho Lưu Phong, chưa chắc tứ cô nương đã bảo vệ Lưu Phong. ”

Nam tử kinh hãi hỏi: “Mẫu thân, người nói là sự thật? ”

Quý phụ gật đầu nói: “Hài tử, mẫu thân đã từng lừa gạt ngươi chưa? Quan hệ của tứ cô nương và Lưu Phong ta đã sớm sai người điều tra. Trên danh nghĩa thì tứ cô nương chính là di nương của Lưu Phong, nhưng trên thực tế thì tứ cô nương đối với Lưu Phong không hề ưa thích. Hơn nữa Lưu Phong phỏng chừng cũng nhận biết chuyện này. Tỉ như chuyện của Thiên Thượng Nhân Gian, đến bây giờ tứ cô nương cũng không hề biết. Mẫu thân làm chuyện này cũng là vì ngươi mà thôi. Ta đang tìm người tính toán, nếu có thể thu lấy Thiên Thượng Nhân Gian vào tay thì chỉ cần một năm là có thể thu lợi gấp bội hiện nay. Đến lúc đó chúng ta có thể dễ dàng có phương tiện để lôi kéo, lung lạc các vị đại thần… ”

Nam tử nghe xong hiểu được mẫu thân kỳ thật cũng không phải là thật sự muốn mình cưới Ân Tố Tố. Việc này chẳng qua là gián tiếp cho đại nghiệp mà thôi.

Đả kích Lưu Phong, đánh chiếm Thiên Thượng Nhân Gian.

“Nguyên lai là có ý tứ này? ” Nam tử cười nói: “Sớm biết ý tứ của mẫu thân như vậy thì hài nhi đã sớm đáp ứng. ” Vị quyền lợi của mình, namn tử đương nhiên là đáp ứng đề nghị của mẫu thân.

“Hài tử, chắc ngươi cũng biết Ân Tố Tố là cháu gái Ân quý phi. Căn cứ theo thông tin tình báo của ta thì Ân quý phi tựa hồ đối với Lưu Phong rất có hảo cảm. Một thời gian ngắn nữa Hoàng gia gia (ông nội) của ngươi sẽ hạ chỉ tứ hôn. Ngươi bây giờ phải nghĩ ra biện pháp ngăn cản hoàng gia gia lại. Ngươi cũng nên nhờ Hoàng nãi nãi (bà nội) giúp ngươi một chút. Mẫu thân sẽ gặp Ân quý phi thương nghị việc này, xem ý tứ của nàng như thế nào… ”

Nam tử gật đầu nói: “Mẫu thân, người yên tâm, hoàng nãi nãi hiểu rõ hài nhi nhất. Chỉ cần hài nhi cầu khẩn nãi nãi, người nhất định sẽ giúp hài nhi. Chỉ là sau khi tiến hành như vậy thì chúng ta sẽ làm gì nữa? ”

Quý phụ cười lạnh một tiếng nói: “Ta đã điều tra ra Lưu Phong và Ân Tố Tố tình cảm cực kỳ nồng hậu. Nếu ngươi có thể làm cho gia gia của ngươi gả Ân Tố Tố cho ngươi. Đến lúc đó ắt Lưu Phong và Ân Tố Tố sẽ không cam tâm tình nguyện. Chỉ cần Lưu Phong kháng chỉ, ta sẽ có cách đoạt lấy sản nghiệp của hắn. ”

“Mẫu thân, chuyện chưa chắc đã đơn giản như vậy. Hài nhi nghe nói Cẩm y vệ và Lưu Phong cấu kết với nhau. ” Nam tử lo lắng nói.

Quý phụ cười lạnh một tiếng nói: “Hài tử, ngươi yên tâm. Phùng Nguyệt vị tất đã có thể làm chủ Cẩm y vệ được. ”

Nam tử kinh ngạc hỏi: “Mẫu thân, Phùng Nguyệt chính là Chỉ huy sứ của Cẩm Y vệ, hắn không phải thủ lĩnh của Cẩm y vệ thì còn ai nữa? ”

Quý phụ tựa hồ rất đắc ý, cười nói: “Hài tử, tuổi ngươi vẫn còn nhỏ, có nhiều chuyện chưa biết. Nói thật cho ngưoi biết thủ lĩnh tối cao của Cẩm y vệ không phải là Chỉ huy sứ mà là Vệ Trường đại nhân”

“Không sai, Cẩm y vệ chánh thức thủ lĩnh chính là nhất phẩm Vệ Trường đại nhân. Chỉ có hắn mới là chủ nhân của Cẩm y vệ. ”

Quý phụ cười lạnh nói: “Phùng Nguyệt chẳng qua chỉ là một con chó mà thôi. ”

Nam tử vội vàng hỏi: “Chẳng lẽ mẫu thân có khả năng sai sử vị… đứng sau tấm màn bí mật, Vệ Trường đại nhân? ”

Quý phụ lắc đầu: “Vệ Trường đại nhân tính tình cổ quái. Nhiều năm trước hoàng triều cũng chỉ có hai người có thể sai khiến người này, nhưng bây giờ cũng chỉ còn lại một người duy nhất. ”

Nam tử rất thông minh, nhanh chóng hiểu được ý tứ của mẫu thân: “Mẫu thân có phải muốn ám chỉ hai người là hoàng gia gia và phụ thân? ”

“Đúng vậy. Trong thiên hạ chỉ có phụ thân của ngươi và đương kim thánh thượng là có thể sai sử hắn. Bất quá nếu ta đích thân ra mặt thì hắn cũng phải nể mặt vài phần. Ta không cần biết vì sao Phùng Nguyệt và Bạch Thọ lại hợp tác cùng Lưu Phong, tuy nhiên chỉ cần Vệ Trường đại nhân ra mặt thì chuyện gì cũng có thể giải quyết được.

Quý phụ lại tiếp tục dặn dò: “Ngươi bây giờ chuyện duy nhất phải làm đó là nghĩ ra biện pháp làm cho Hoàng gia gia ủng hộ ngươi, đem Ân Tố Tố gả cho ngươi… ”

Rời khỏi Đông cung, quý phụ mang theo cung nữ, thái giám trực tiếp đến cung Vĩnh Hòa. Vĩnh Hòa cung vốn là tẩm cung của Ân quý phi.

Hôm nay hoàng thựong chưa đến, Ân quý phi đang muốn nghỉ sớm một chút thì tiểu thái giám báo nói có Thái tử phi cầu kiến.

Nếu là người bình thường thì Ân quý phi đã từ chối gặp mặt, nhưng người này lại là Thái tử phi, không thể không tiếp. Thái tử điện hạ mặc dù đã chết thế nhưng hoàng thượng và hoàng hậu đều thương yêu Thái tử phi. Hai người đều muốn bù đắp phần nào nỗi đau mất chồng cho nàng. Huống hồ con trai nàng, Hoàng thái tôn tương lai lên ngôi cửu ngũ thì danh phận của Thái tử phi lại càng được đề cao. Cho nên Ân quý phi mặc dù hơi mệt mỏi nhưng cũng bất đắc dĩ hồi phục tinh thần chuẩn bị tiếp kiến Thái tử phi.

“Truyền cho Thái tử phi vào đây. ”

Tiểu thái giám lĩnh mệnh lui ra. Lát sau Thái tử phi lần đầu tiên bước vào Vĩnh Hòa cung.

“Bái kiến quý phi nương. ” Dựa theo bối phận thì Thái tử phi thấp hơn Ân quý phi. Hậu cung phân chia cấp bậc rất nghiêm minh, khi gặp nhau phải tôn trọng lễ tiết.

Ân quý phi vội vàng nâng Thái tử phi dậy, cười nói: “Thái tử phi, hà tất phải đa lễ. Đều là người một nhà cả. ”

“Quý phi nương nương, người tiến cung nhiều năm như vậy nhưng Điềm nhi chưa đến thỉnh an người. Thật là tội đáng muôn chết. Hôm nay Điềm nhi mang theo vài món lễ vật đến bồi tội với nương nương. Mong nương nương thu nạp. ” Thái tử phi biết tuổi mình cũng đã lớn, xưng hô với các quý phi trong cung đều lấy nhũ danh của mình ra xưng hô. Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Vô công bất thụ lộc. Ân quý phi lập tức nhận ra gay Thái tử phi hôm nay đến đây không đơn thuần chỉ để vấn an mình. Hơn phân nửa chính là có chuyện muốn nhờ mình.

“Thái tử phi, cần gì khách khí như vậy. Ngươi đến thăm ta, ta đã thật cao hứng, Mấy thứ lễ vật quý trọng này, ta không dám thu lấy. Ngươi cứ cầm về đi. ” Trước khi biết rõ dụng ý của Thái tử phi đến đây hôm nay vì việc gì, Ân quý phi tuyệt không thu nhận mấy đồ vật này. Ân quý phi đối với chuyện chính sự không cảm thấy hứng thú. Hầu hạ hoàng thượng mới là vương đạo của nàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Phần 31 Hiện thực và ảo giác, phải phân biệt thế nào? Nếu căn thạch thất cùng với lời sấm trong chiếc hòm đá, đều là ảo tượng do hoa thơm xác tạo ra, vậy ảo tượng này rốt cuộc bắt đầu từ khi nào? Tôi cảm thấy đầu óc mình không thể ứng phó được với vấn đề phức tạp thế này, nếu như Shirley Dương có thể giúp tôi phân tích một chút thì tốt, hai cái đầu của tôi và Tuyền béo cộng lại, cũng chẳng bằng một nửa cái đầu của cô. Tuyền béo thấy tôi như đang mất hồn, liền hẩy tôi hỏi: “Sao thế hả, dạo này mắt cậu làm sao cứ đờ cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Phần 31 Bạch Tiểu Thuần đứng bên ngoài viện tử, hai tay chắp sau lưng nhìn đầu đại hùng mang theo vẻ say mê rời đi. Nhìn dáng vẻ quyến luyến, vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lại của Đại Hùng, hắn rất là cảm khái, cảm thấy như mình vừa làm được một việc tốt. Bởi thế, suốt nửa tháng tiếp theo, mỗi lần Bạch Tiểu Thuần đi ra ngoài, đều tinh tế tuyển chọn một con thú rồi mang về. Mỗi lần đều nhìn những con thú kia bị Dục Thú Hoa nuốt, rồi lại nhìn chúng nó say mê trong đó không chịu rời đi. Nửa tháng qua đi, toàn bộ hung thú nằm trong top hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lăng Tiếu – Quyển 12
Phần 31 Các ngươi trở về đi thôi, ta sẽ thay các ngươi hướng Lăng đại sư cầu tình! Cốc Tần chắp tay hướng về phía Ô Phục cùng Tề Đồng sâu xa nói. Cốc Tần đại sư, ta là khách nhân của Cốc gia các ngươi, ngươi để chúng ta đi thôi, 50 gốc linh thảo kia ta không cần, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể mất đi một cánh tay a! Ô Phục mang theo ngữ khí cầu khẩn nói. Trở về cầu xin tha thứ, bọn họ làm sao sẽ khờ dại tin tưởng lời nói của Cốc Tần, Lăng Tiếu kia lại sẽ dễ dàng bỏ qua cho bọn họ được. Ô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng