Lưu Phong - Quyển 4

Phần 29

Lưu Phong lắc đầu nhìn thoáng qua Tuyệt Sắc kiếm tiên, tà dị mỉm cười: “Tiền bối, nghe người nói như vậy, vãn bối có chút không hiểu. Theo vãn bối thấy thì người tựa hồ đối với Bạch Khiết tỷ tỷ có một cảm xúc rất đặc biệt. Nếu không người cần gì mạo hiểm đến tính mạng truy tìm dược thảo trân quý giúp ta luyện đan?”

Quay sang Bạch Khiết, Lưu Phong nói tiếp: “Bạch Khiết tỷ tỷ có đúng là Thái Âm Thất Tinh Huyền do người sáng tạo ra hay không? Nếu không phải thì sao có thể bổ sung khiếm khuyết cho đệ?”

“Thông minh, không hổ là tiểu tình nhân của ta. ” Bạch Khiết thản nhiên nói: “Cơ bản cũng không sai, Thái Âm Thất Tinh Huyền quả thật là do ta sáng tạo ra. Nếu không như vậy thì làm sao Tam Phân Quy Nguyên Đan có thể dễ dàng cùng ngươi dung hợp. Bất quá…”

Bạch Khiết đột nhiên quay người đối diện với Tuyệt Sắc kiếm tiên: “Tuyệt sắc, ngươi thật sự không thích ta?”

Tuyệt Sắc kiếm tiên không nghĩ đến Bạch Khiết lại hỏi một câu như vậy, vội vàng nói: “Tiền bối, xin đừng hiểu lầm vãn bối. Vãn bối chỉ là cảm kích ơn chỉ điểm năm đó. Cho nên mới tìm cách báo ân, tương trợ cho truyền nhân của người.”

“Thì ra là như thế. ” Bạch Khiết cười cười: “Bất kể trong lòng ngươi có thích ta hay không thì ta cũng phải nói thẳng với ngươi một chuyện, để tốt cho ngươi. Ta bây giờ chỉ yêu tiểu tình nhân của ta mà thôi.”

Tuyệt Sắc kiếm tiên lập tức một trận buồn bực nổi lên. Ảo tưởng nhiều năm của mình bây giờ đã bị phá hủy. Bất quá như vậy cũng tốt. Đau khổ nhiều không bằng đau một lần rồi thôi. Nghĩ lại thì mình cũng là cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga. Mình khơi khơi chỉ là Nguyên Thần kỳ, như thế nào lại đòi với cao tới Thiên Nhân kỳ tiên tử.

Tuyệt Sắc kiếm tiên vốn là tưởng Bạch Khiết đã phi thăng lên tiên giới. Hôm nay hữu duyên gặp lại, đối với hắn đã là hạnh phúc, thỏa mãn lắm rồi.

“Tiền bối, những gì nàng ta nói, không liên quan đến ta. ” Lưu Phong vẻ mặt ủy khuất nhìn Tuyệt Sắc kiếm tiên giải thích. Hắn tuyệt không vì một lão bà mà làm phật lòng ân nhân của mình.

“Phong nhi, ngươi nói gì vậy. Ta đối với Bạch Khiết tiền bối chỉ là cảm kích mà thôi. Ngươi không được nói bậy, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi.”

Nam nhân quả thật là dối trá. Lưu Phong thầm mắng trong lòng nhưng trên mặt lại tươi cười: “Đúng là vãn bối hiểu lầm.”

“Tiểu tình nhân, để tôn vinh tình yêu của hai ta. Ta sẽ cho ngươi một món lễ vật, coi như là đính ước của chúng ta cũng được. ” Bạch Khiết không hề quan tâm đến sự có mặt của Tuyệt Sắc kiếm tiên, ngả vào ngực Lưu Phong, ôn nhu nói: “Tiểu tình nhân, ta sẽ truyền thụ cho ngươi Kiếm Cương.”

“Kiếm cương? ” Tuyệt Sắc kiếm tiên kinh hãi thốt lên: “Tiền bối, người thật sự muốn truyền thụ cho Phong nhi Kiếm Cương? ” Kiếm Cương là gì? Thân là kiếm tu, Tuyệt Sắc hiểu rõ Kiếm Cương so với Kiếm Khí thì mạnh mẽ gấp nhiều lần. Cho dù là bản thân lão bây giờ cũng không thể phát ra Kiếm Cương. Không phải là vì không đủ thực lực mà là vì hắn không thể có được pháp quyết tu luyện Kiếm Cương.

“Tuyệt Sắc, ta hiểu được tâm tư của ngươi. Bất quá ta nhắc nhở ngươi một chút. Pháp quyết của ta tuyệt không thể thích hợp với ngươi. ” Bất quá ý của Bạch Khiết rất rõ ràng, nàng chính là đang nói ngươi không phải là tiểu tình nhân của ta, ta không có nghĩa vụ phải dạy cho ngươi pháp quyết tu luyện Kiếm Cương.

Tuyệt Sắc kiếm tiên gật đầu: “Đa tạ tiền bối giáo huấn. Tuyệt sắc sẽ cố gắng hơn nữa.”

Lưu Phong nghe hai người đối thoại, trong lòng thập phần vui vẻ. Rõ ràng cái thứ Kiếm Cương kia chắc chắn là lợi hại. Nếu không thì Tuyệt Sắc không phải mơ ước như vậy.

“Tiểu tình nhân, ta bây giờ truyền cho ngươi pháp môn tu luyện Kiếm Cương. Sau này ngươi có thể dung hợp vào trong Thất Tinh kiếm quyết. ” Nói xong đặt tay lên trán Lưu Phong.

Lưu Phong tựa như kinh cung chi điểu, lui về sau vài bước: “Là đau đớn ít hay là kịch liệt đau đớn?”

Bạch Khiết tiến lên, nắm lấy tay hắn, nũng nịu nói: “Yên tâm, ngươi bây giờ là tiểu tình nhân của ta. Ta thế nào mà để cho ngươi chịu sự thống khổ được. Yên tâm đi lần này ngươi không đau đớn đâu.”

Lưu Phong nửa tin nửa ngờ, nhắm mắt lại, chuẩn bị tinh thần chịu đau.

“Tốt lắm, được rồi.”

Trong não hải Lưu Phong hiện ra một pháp môn thần kỳ. Kỳ quái là không có một chút đau đớn nào cả.

“Thật sự không đau. ” Lưu Phong vui vẻ nói.

“Đương nhiên là không đau. Ngươi bây giờ là tiểu tình nhân của ta. Ta làm sao có thể gạt ngươi chứ. ” Bạch Khiết ôn nhu nói.

Lưu Phong lập tức tò mò: “Nói cho ta biết có biện pháp gì mà làm cho ta không đau vậy?”

Bạch Khiết cũng không giấu diếm: “Không sai, tinh thần lực của ta rất mạnh, hoàn toàn có thể tránh cho ngươi đau đớn.”

“Vậy trước kia là ngươi cố ý làm cho ta đau đớn? ” Lưu Phong buồn bực, thì ra trước nay chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau.

Bạch Khiết khẽ cười nói: “Từ hôm nay đối với ngươi ta sẽ toàn lực bảo hộ ngươi, sẽ không để cho ngươi chịu thêm một chút ủy khuất nào nữa.”

Mẹ kiếp, sớm biết danh nghĩa tình nhân có nhiều chỗ tốt như vậy thì ta sớm đã thu nhiều tiểu thiếp rồi. Lưu Phong trong lòng như nổi nhạc, cười hắc hắc: “Bạch Khiết tỷ tỷ, dựa vào quan hệ của chúng ta bây giờ thì người có thể giúp đệ nghĩ ra biện pháp gì giúp Thanh Nghi và Tố Tố tăng tu vi lên không?”

“Mơ tưởng. ” Bạch Khiết lấy tay gõ vào đầu hắn, hờn giận nói: “Tiểu tình nhân, ngươi cũng thật là quá đáng. Ngang nhiên trước mặt ta nhắc đến nữ nhân của ngươi. Ngươi không sợ ta ghen hay sao? ” Nói xong Bạch Khiết làm ra vẻ mặt đau đớn, bộ dáng ủy khuất.

Mẹ kiếp, làm cứ như thật. Lưu Phong cười hắc hắc: “Bạch Khiết tỷ tỷ, quan hệ của chúng ta bây giờ đã được xác định. Tố Tố và Thanh Nghi đều là tỷ muội của tỷ, sao lại phân biệt như vậy?”

Bạch Khiết mở to mắt, con mắt thật đẹp hiện lên một đạo dị sắc: “Ây, ngươi nói cũng có chút đạo lý. Được rồi, chuyện này ta sẽ suy nghĩ.”

“Nói nhanh lên, cuối cùng là biện pháp gì? ” Lưu Phong bây giờ lo lắng nhất chính là tu vi của mình và Tố Tố mấy người, càng ngày chênh lệnh càng lớn.

“Để từ từ ta nghĩ đã. Cho ngươi biết tu chân không phải là dễ dàng đâu. ” Bạch Khiết khép đôi mắt lại, suy nghĩ một hồi: “Có rồi, bây giờ có một cách duy nhất hữu hiệu, đó là tăng tu vi các nàng lên bằng cách song tu.”

“Song tu? ” Lưu Phong không cho là đúng. Nếu thật là như vậy thì chính mình cũng tăng tu vi lên vậy, như vậy thì khoảng cách chênh lệch làm sao có thể thu ngắn được.

Bạch Khiết vươn tay dí lên trán hắn: “Tiểu tình nhân, ngươi tưởng rằng đơn thuần giao hợp gọi là song tu?”

Nói đến song tu, Tuyệt Sắc kiếm tiên bất giác cảm thấy chua xót trong lòng, vẻ mặt cực kỳ cô đơn. Năm đó hắn được Bạch Khiết cứu giúp, liền mộng tưởng có thể cùng Bạch Khiết trở thành song tu tình lữ, cho nên chỉ chuyên cần tu luyện, cự tuyệt tất cả những nữ nhân khác. Ai ngờ được hắn không có tư cách cùng Bạch Khiết song tu. Bây giờ nghĩ lại quả thật cảm thấy ý nghĩ mình khi đó quá buồn cười. Bạch Khiết đối với hắn, mãi mãi không thể với tới.

“Dù sao đệ không biết gì cả, nhất nhất sẽ do tỷ tỷ làm chủ.”

“Chuyện song tu, ta còn cần phải suy nghĩ thêm. Qua mấy ngày nữa ta sẽ nói chi tiết với ngươi. ” Nói đến đây chợt ánh mắt Bạch Khiết khẽ xoay chuyển, nói tiếp: “Ta có một đề nghị rất tốt. Nếu khi tiến hành song tu, ngươi phải đáp ứng cho ta nhập vào thân thể bọn họ, ta cam đoan tinh thần lực cường đại của ta sẽ giúp cho tu vi của mọi người gia tăng nhanh chóng.”

Lưu Phong lại một phen ngạc nhiên, nếu là như vậy thì đâu phải mình hoan ái đâu mà chính Bạch Khiết hoan ái đấy chứ?

“Được rồi, tiểu tình nhân, được ra suy nghĩ cho kỹ rồi sẽ thương nghị lại với ngươi. Bây giờ thừa dịp tâm tình ta đang vui, ta quyết định bố trí cho ngươi một cái Tụ Linh trận cho ngươi hảo hảo tu luyện. Vài ngay sau tinh thần đã vững thì có thể luyện sơ cấp pháp môn của Kiếm Cương. Gần đây không ít lão quái vật biệt tích lâu nay, bây giờ lại xuất hiện tiến vào tục giới. Ngươi phải gia tăng thực lực cho chính mình mới được.”

Bạch Khiết quả là dứt khoát, vừa dứt lời đã động thủ, bố trí Tụ Linh trận.

Lưu Phong được an trí ngay tại trung tâm, tu luyện.

Tiến đến trước Tụ Linh trận, Lưu Phong có chút lo lắng: “Đệ sẽ phải tu luyện bao lâu? ” Người ta đều nói tu chân không có giới hạn thời gian, Lưu Phong không muốn nghĩ đến mình tu luyện xong, khi tỉnh lại thì thương hải đã biến thành tang điền, giấc mộng trăm năm.

“Chuyện này tùy thuộc vào ngươi. ” Nhiều nhất cũng là mười ngày nửa tháng. ” Bạch Khiết suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Mười ngày nửa tháng cũng không có việc gì quan trọng. Lưu Phong tiến vào trận, an tâm ngồi xuống tu luyện.

Tĩnh tâm, ngưng thần, Lưu Phong cảm thụ được hoàn cảnh chung quanh. Một trận gió mát trong lòng thổi ra, tâm tình vừa động đã thấy huyệt Bách Hội rộng mở, một đạo thanh lương khí tức tinh tế từ đỉnh đầu quán nhập vào thân thể. Nguyên nhân này chính là vì Bạch Khiết đã bố trí Tụ Linh trận, tụ tập thiên địa linh lực lại.

Linh lực từ Bách Hội tiến vào, lưu chuyển dọc theo thân thể, xuyên suốt vào kinh mạch, cuối cùng hòa tan vào trong huyết nhục.

Theo sự chuyển động của thiên địa linh lực, Lưu Phong cảm thấy toàn thân vô cùng sảng khoái.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/08/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 31
Phần 29 Bức bình chướng bằng dung nham màu xanh da trời này giống như sắp bị nghiền nát, thế nhưng lại lần nữa khôi phục như lúc ban đầu. Khặc khặc, ta nói rồi, ngươi không có cách nào đâu, cho dù lúc này ta tiêu hao rất nhiều, cũng không phải là tồn tại mà các ngươi có thể chống lại. Thái Cổ U Minh Viêm triệt để yên tâm, nhân loại này không có cách nào làm gì hắn, đến lúc đó chỉ cần hắn khôi phục lại một ít, triệt để phá bỏ phong ấn, là có thể đối phó với những người này. Phụt. Trong miệng Lục Thiếu Du phun ra một ngụm máu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Phần 29 Cái đinh này hoàn toàn là do máu thịt ngưng tụ ra, tản ra sức sống kinh người. Thậm chí sức sống này mạnh mẽ, cũng có thể so sánh với một vị Thái Cổ. Cái đinh này ở trong tay Bạch Tiểu Thuần giống như muốn giãy giụa, nhưng lại theo thần thức của Bạch Tiểu Thuần đảo qua, xóa đi tất cả ý nghĩ, cuối cùng biến thành màu trắng, không nhúc nhích. Bạch Tiểu Thuần thu hồi cái đinh này, ánh mắt nhìn Thánh Hoàng. Hai bên đều nhìn ra được suy nghĩ của nhau. Bọn họ đồng thời ngẩng đầu, nhìn về phía cái đầu cực lớn ở trên trời cao đang che phủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 13
Phần 29 Nghe được sư phụ đánh giá Huyền Thiên yêu tôn, Lục Thiếu Du cảm thấy thật ngoài ý muốn, sư phụ là linh tôn cửu trọng, nếu còn mạnh hơn sư phụ, hẳn là võ đế cùng linh đế trong truyền thuyết, nhưng danh hào của lão quái kia chỉ là yêu tôn, phỏng chừng vẫn là Vũ tôn, chỉ sợ là cửu trọng, đoán chừng là có không ít lá bài tẩy mới mạnh hơn sư phụ, nhưng sư phụ nói luận thực lực không bằng lão quái, như vậy về trận pháp, khôi lỗi, còn có thủ đoạn khống thú hẳn là cao minh hơn, nhưng nói thế nào cũng không thể phủ định Huyền Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng