Lưu Phong - Quyển 4

Phần 53

Lưu Phong hừ lạnh một tiếng, chuyển ánh mắt sang nhìn Y Lực, Y Lực sau khi hiểu ý liền vội vàng mỉm cười lên tiếng: “Vinh trưởng lão, người làm gì vậy? Ta đã đáp ứng với Tước gia.”

“Y Lực, ngươi đáp ứng cũng không được. ” Vinh trưởng lão hừ một tiếng, nói: “Ngươi trước đây vài ngày đã đáp ứng đem Mỹ Tử cho ta làm Lô Đỉnh, bây giờ ngươi lại nuốt lời là sao?”

Chú thích: Lô Đỉnh đây là đem nữ nhân giao hoan nhưng bế tinh dưỡng khí để tu luyện một loại đại pháp gì đó.

Đồng thời hai vị trưởng lão khác cũng tiến lên nhìn Y Lực nói: “Y Lực đại thủ lĩnh, ngươi quả thật đáp ứng với Vinh trưởng lão trước. Điểm này chúng ta có thể làm chứng.”

Mỹ Tử nghe vậy, hai chân run lên, cùng đám tỷ muội co ro, tụ lại một chỗ, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, đem tất cả hy vọng ký thác trên người Lưu Phong. Bị biến thành Lô Đỉnh so với làm nô lệ tình dục còn thê thảm hơn nhiều. Một vài nữ tử đảm lược thấp cũng đã bắt đầu khóc.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng, nói: “Y Lực đại thủ lĩnh, ngươi giải thích cho ta xem. Ta nhất định phải mang những nữ tử này đi.”

Mỹ Tử nghe vậy vội vàng cùng bọn tỷ muội hướng Lưu Phong vái tạ đại ân.

Lưu Phong nhíu mày nhẹ giọng nói: “Các nàng trước tiên đứng lên mặc quần áo lại đã.”

Mỹ Tử cùng tỷ muội vội đứng dậy, vội vàng tiến đến cái tủ liền tường lấy ra quần áo, nhanh chóng mặc vào.

Y Lực đứng giữa, tiến thoái lưỡng nan, đắc tội với trưởng lão cũng không được, đắc tội với Lưu Phong đương nhiên cũng không được.

Y Đẳng đột nhiên trong lòng có chủ ý, hắn bước nhanh về phía Y Lực, nói nhỏ mấy câu.

Sau đó Y Lực đứng giữa Vinh trưởng lão và Lưu Phong, mỉm cười nói: “Tước gia, Vinh trưởng lão, chuyện này quả thật khiến ta khó xử, chi bằng chúng ta tranh đoạt nữ nhân thì chỉ nên dùng phương thức của nam nhân mà giải quyết.”

“Phương thức của nam nhân? ” Lưu Phong sắc mặt biến đổi nhìn về phái Y Lực, lạnh lùng hỏi: “Ý của ngươi là để cho ta và vị trưởng lão này quyết đấu?”

Y Đẳng vội vàng giải thích: “Tước gia, người đừng hiểu lầm, không phải là quyết đấu, chỉ là luận bàn một chút. ” Quyết đấu và luận bàn thật ra hoàn toàn khác nhau. Quyết đấu chính là sinh tử phó thác cho thiên mệnh. Còn luận bàn chính là điểm tới là dừng. Y Đẳng và Y Lực vất vả lắm mới tranh thủ được sự ủng hộ của ba vị trưởng lão, hắn không bao giờ muốn Lưu Phong giết chết một người.

Vinh trưởng lão vốn chưa hề biết qua tu vi của Lưu Phong, nghe Y Đẳng nói vậy còn tưởng rằng Y Đẳng muốn mình giết chết Lưu Phong, khẽ cười một tiếng, nói: “Y Lực đại thủ lĩnh, ngươi yên tâm, Tước gia là khách quý của ngươi, ta tự nhiên là hạ thủ lưu tình, điểm đến tất dừng, tuyệt không hạ sát thủ.”

Y Đẳng nghe vậy trong lòng cười thầm, Vinh trưởng lão này quả là ngu ngốc. Chính mình chưa hề nhìn ra bản lĩnh đối phương nông sâu thề nào mà đã làm ra vẻ.

Đương nhiên là Y Đẳng tin rằng tỉ lệ Lưu Phong chiến thắng vẫn cao hơn.

Lưu Phong cũng chẳng thèm quan tâm đến lời của Vinh trưởng lão. Cao thủ chỉ dựa vào thực lực, không phải dựa vào cái mồm.

“Vinh trưởng lão, ta công việc bề bộn, không có nhiều thời gian, chi bằng bây giờ chúng ta bắt đầu đi. ” Lưu Phong lạnh nhạt cười, khóe miệng hiện ra vẻ khinh thường.

Nét mặt già nua của Vinh trưởng lão, nhất thời tức giận, âm thanh lạnh lùng vang lên: “Người tuổi trẻ, làm người không nên khinh thường như vậy.”

Y Đẳng nghe vậy, bất giác bực bội. Lưu Phong kỳ thật rất khiêm tốn, ai mà như lão già ngươi ỷ tuổi tác cao mà kẻ cả. Nếu không vì đại sự của tổ chức thì đã đá cho ba tên già cổ hủ này mấy đá vào mông để bọn họ thanh tỉnh, thanh tỉnh.

“Xuất chiêu đi” Lưu Phong rất ghét Vinh trưởng lão nói nhảm, giờ phút này sắc trời đã chuyển màu, hắn không thể trì hoãn nữa, nếu không dám chắc lát nữa Vương Bảo Nhi sẽ mang theo hơn một ngàn huynh đệ đến đây gây sự.

“Chẳng biết tốt xấu gì cả. ” Vinh trưởng lão biến đổi sắc mặt, song chưởng từ từ giơ lên, một cỗ khí tức vô hình từ bốn phương hội tụ lại trong lòng bàn tay, hình thành một cỗ khí tức Hắc Ám, cứ như vậy hình thành một thanh lợi kiếm màu đen.

Y Lực có chút biến sắc, không nghĩ ra Vinh trưởng lão đã tu luyện đến đẳng cấp Thủy Bình – Hắc Ám trung giai, đã có thể tự do điều khiển Hắc Ám khí tức ở chung quanh.

Y Đẳng cũng chấn động, hiển nhiên là hắn đã đánh giá sai tu vị của Vinh trưởng lão.

“Sát!”

Vinh trưởng lão sắc mặt đột nhiên trầm xuống, song chưởng mãnh liệt vỗ ra, Hắc Ám khí tức ngưng tụ thành lợi kiếm màu đen bắn đến Lưu Phong.

Lợi kiếm ma sát với không khí, phát ra tiếng rít thật chói tai, nhiếp phách đoạt hồn, ngay cả Y Đẳng và Y Lực cũng cảm thấy kinh hãi, e sợ mình cũng bị vạ lây, vội vàng lui về sau.

Lưu Phong cũng không dám chậm trễ, vị lão hữu này quả thật rất cuồng vọng, từ khí thế Vinh lão hữu xem ra cũng rất cường hãn.

Bất quá cầm trong tay Hạo Thiên Kiếm thì Lưu Phong thật sự rất tự tin, ngay cả khi Phi nhi không cần ra tay hắn cũng có thể tự mình đối kháng.

“Xoẹt.”

Hạo Thiên Kiếm như một tia chớp phóng ra.

Ngay khi Hắc sắc lợi kiếm cùng Hạo Thiên Kiếm va chạm thì trong sát na đó Vinh trưởng lão đột nhiên hiện lên một nụ cười âm hiểm, chỉ thấy chân phải đạp xéo xuống, thân hình nhất thời thân hình biến mất, trong khoảnh khắc tả thủ đã xuất hiện hai thanh đoản đao màu đen.

“Tiếp chiêu.”

Vinh trưởng lão hét lớn một tiếng, hai tay nắm chặt song đao, chém về phía Lưu Phong.

Nhất thời Lưu Phong bị cuốn vào trong cơn bão đao mang đáng sợ này.

Y Đẳng và Y Lực thấy tình cảnh này đều kinh hãi, bọn họ lo sợ Lưu Phong sẽ bị Vinh trưởng lão gây thương tích.

Ngay lúc này thì Lưu Phong quát lạnh một tiếng, chỉ thấy trong mù mịt đao mang có mấy đạo kiếm quang màu trắng vọt ra.

Vinh trưởng lão hơi ngạc nhiên, không nghĩ Lưu Phong có thể phá được công kích của mình.

Sắc mặt sầm xuống, Vinh trưởng lão chậm rãi tiến lên trước, song đao phát ra một thanh âm nộ hống.

Một tiếng rít chói tai vang lên, song đao trong tay hắn trong nháy mắt biến ảo, lớn hơn trước rất nhiều, mang theo khí thế thái sơn áp đỉnh chém đến Lưu Phong.

Hiện trường sinh biến cố, Lưu Phong cũng không nghĩ tới song đao của Vinh trưởng lão có thể vươn dài ra, hơn nữa lại xuống tay âm độc như vậy, may mắn là hắn vẫn kịp đề phòng. Lưu Phong chỉ cảm thấy hạ thân lạnh buốt, một đạo kình phong lướt qua, khẽ chạm vào y phục mình, thiếu chút nữa đao mang của Vinh trưởng lão đã cắt đứt bụng của hắn.

Vinh trưởng lão đối với tốc độ né tránh của Lưu Phong cũng cực kỳ kinh hãi, đòn công kích của hắn vừa bất ngờ, vừa quỷ dị, không nghĩ ra chỉ có thể lướt qua y phục của Lưu Phong.

Hai tay Vinh trưởng lão chập lại, Hắc Ám khí tức nhất thời hội tụ dày đặc, song đao tức thì phát ra khí lãng màu đen ngập trời.

Song đao hợp nhất biến thành một huyền khí đại đao chém về Lưu Phong.

“Tước gia cẩn thận. ” Y Đẳng thấy vậy, kinh hãi, nhắc nhở Lưu Phong. Vinh trưởng lão đã muốn hạ sát chiêu.

Lưu Phong tuy kinh bất loạn, linh lực trong cơ thể loạn động, Hạo Thiên Kiếm trong tay khẽ ngân lên, Hạo Thiên Kiếm rời khỏi tay, bắn tới trước.

Hạo Thiên Kiếm rời khỏi tay Lưu Phong, tự do tung hoành, bắn ra không ngừng đạo đạo kiếm quang như thực thể, trong nháy mắt kiếm quang như mãn thiên hoa vũ phủ xuống Vinh trưởng lão.

“Ầm, ầm…”

Một loạt âm thanh trầm mạnh vang lên.

Lưu Phong cước đạp Thất tinh bộ, thân hình tiêu sái bắn ra ngoài, Hạo Thiên Kiếm nhanh chóng quay về tay hắn.

Vinh trưởng lão trong cơn nổ mạnh cũng từ từ xuất hiện. Bất quá hình tượng của hắn so với Lưu Phong thì kém hơn rất nhiều. Chẳng những quần áo trên người bị rách toạc thành những mảnh nhỏ mà ngay cả cánh tay cũng chi chit vết thương, sắc mặt trắng bệch không chút huyết sắc.

Rất rõ ràng, hắn bị công kích của Lưu Phong đả thương.

Nhìn thấy kết quả như vậy, Y Đẳng vừa mừng vừa sợ. Sợ chính là thế lực của Lưu Phong quá đáng sợ. Mừng là song phương không có ai chết.

“Vinh trưởng lão, người không sao chứ? Vết thương có nặng không? ” Y Đẳng lò dò đi đến ân cần hỏi.

Vinh trưởng lão hừ một tiếng, lạnh nhạt nói: “Ta còn chưa chết.”

Lưu Phong tịnh cũng không muốn cùng trưởng lão hội gây thêm hiềm khích, ôm quyền cười nói: “Vinh trưởng lão, đa tạ.”

“Nghệ không người, ta không có gì phải ân hận cả. ” Vinh trưởng lão liếc nhìn Mỹ Tử một cái, thở dài, nhìn Lưu Phong phất tay: “Ngươi thắng, ngươi đi đi.”

Mỹ Tử và đám tỷ muội từ xa thấy Lưu Phong chiến thắng, kích động vạn phần.

Lưu Phong quay sang nhìn Vinh trưởng lão: “Đã vậy, tại hạ cáo từ.”

“Tước gia, khoan đã.”

Ngay khi Lưu Phong chuẩn bị bước ra đại môn thì vị trưởng lão râu trắng, thân hình cao lớn đột nhiên đuổi theo: “Tước gia, ta có một thỉnh cầu.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/08/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ông bố tuổi 30 - Tác giả The Kid
Sơn Huy là một MC nổi tiếng trên truyền hình, anh đang có trong tay danh vọng và tiền tài. Hồi lúc trẻ anh “yêu sớm”, nên bây giờ anh vô tình có một đứa con gái tuổi teen. Nhưng đứa con gái này cũng “yêu sớm” và vô tình có được một đứa con trai. Mới ở tuổi 30, Huy đã trở thành ông bố và ông ngoại. Con gái của Huy tên Mi Trần, còn cháu ngoại anh tên Phương Đông. Bé Phương Đông được đi học ở trường mầm non. Cô giáo Ngọc Hân là giáo viên xinh đẹp trong lớp Phương Đông. Huy đã làm quen với cô giáo sau nhiều lần đến trường đón cháu...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 21
Phần 53 Lăng Tiếu đã liên tiếp đánh bại bốn người, chém giết ba người, hơn nữa bốn người đều mạnh mẽ, đủ chứng minh sự cường đại của hắn. Vẫn còn vài người ở lại, chính là Cơ Thiên Phương, Ba Nhĩ Đặc, Trang Bất Phàm, Trương Hiểu Ngữ cùng ba thần vương đỉnh có thần lực thật thần bí. Các ngươi cùng lên đi, đừng lãng phí thời gian! Lăng Tiếu thở ra một hơi, nhìn bảy người âm lãnh nói. Hì hì, khẩu khí thật lớn, nhưng mà ta thích! Một thanh âm thanh thúy dễ nghe nhẹ nhàng vang lên. Chính là đệ nhất mỹ nhân Thiên Long địa vực Trương Hiểu Ngữ lên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 4
Phần 53 Xem ra tên kia thật đúng là ngay cả thị nữ của mình cũng không chạm qua, thật là kỳ quái... La Song Phi cười thầm trong lòng, đã đạt được mục đích bèn tằng hắng một cái khoát tay nói: Các nàng hãy làm việc của mình đi, ta ra ngoài đi dạo một chút. Tên này tâm trạng vui thích chắp tay sau lưng huýt sáo rời đi, còn lại hai tên thị nữ thật lâu không thể phục hồi tinh thần lại ngây người ở trong phòng. Nếu để cho Miêu Nghị biết tên này đã làm gì, chắc chắn sẽ bóp chết y. Chơi người ta không sao, đây là làm nhục tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng