Lưu Phong - Quyển 5

Phần 12

“Cô cô nếu đã tới thì chúng ta nói chuyện với nhau cũng tốt.” Lưu Phong vội lên tiếng gọi lại.

Ân quý phi vốn cũng không muốn rời đi, nghe Lưu Phong nói vậy liền dừng chân, xoay người lại, nhìn Lưu Phong, trong tim khẽ nhói lên một trận đau xót, nước mắt rốt cuộc đã rơi xuống.

Lưu Phong trong lòng cảm thấy áy náy, nhìn Ân quý phi nói: “Cô cô, xin lỗi.”

Ân quý phi khẽ quay đầu đi: “Ngươi có lỗi gì đâu.”

“Phong nhi biết cô cô trong lòng rất đau khổ nhưng không thể an ủi, ngược lại còn phiền đến cô cô mạo hiểm xuất cung, Phong nhi thật sự xấu hổ.”

“Ta biết ngươi rất bận.” Ân quý phi đưa tay khẽ lau nước mắt trên khuôn mặt, bước đến vài bước nói: “Bệ hạ có đúng là đã cho ngươi chủ trì chuyện điều tra Hộ bộ?”

Lưu Phong gật đầu: “Ba ngày trước, tại thượng thư phòng, bệ hạ đã hạ quyết tâm. Người cho Phong nhi ba tháng phải cho bệ hạ một câu trả lời thuyết phục.”

“Mã hoàng hậu và Thái tử phi cũng tìm ta, hy vọng có thể khuyên ngươi bỏ qua một lần.” Ân quý phi đi đến, khẽ ấn Lưu Phong ngồi xuống.

Lưu Phong cười khổ một tiếng: “Lần này sợ rằng không thể bỏ qua được. Bệ hạ đã quyết tâm điều tra triệt để Hộ bộ.”

“Phong nhi, Thái tử phi là một nữ nhân điên cuồng, ngươi nhất định phải cẩn thận.” Ân quý phi nhắc nhở: “Mấy năm nay, ta tại hậu cung đã chứng kiến nhiều hành vi vô sỉ, điên cuồng của Thái tử phi. Vì Hoàng thái tôn nàng ta chuyện gì cũng có thể làm. Ngươi nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần không được khinh thường.”

Lưu Phong gật đầu: “Cô cô, người dường như rất hiểu rõ Thái tử phi, ả cuối cùng là nữ nhân như thế nào?”

“Một người vợ tốt, một người mẹ tốt.” Ân quý phi nói ngay.

Lưu Phong âm thầm lắc đầu, khắp thiên hạ này ai cũng có thể mà mẫu thân tốt nhưng duy chỉ một mình Thái tử phi là không thể. Lưu Phong nhìn thấy ả thì là một nữ nhân vô sỉ, điên cuồng.

“Phong nhi, ta có một loại dự cảm. Kinh đô sắp đại loạn, mà ngươi chính là trung tâm của cơn bão đại loạn này. Cô cô thật sự lo lắng” Ân quý phi nhìn Lưu Phong nói.

Lưu Phong bất giác cảm thấy cảm động: “Cô cô yên tâm, Phong nhi tự có phân tấc.”

“Ta biết ngươi là người có bản lĩnh, chuyện này ta cũng không biết giúp ngươi như thế nào, có điều có ta ở đây ngươi cứ bình tĩnh. Được rồi, ngươi định khi nào đón Tố Tố đến đây?” Từ khi Hoa Hạ đại đế tu luyện Thái Âm Bổ Dương thì ngay cả Ân quý phi gặp mặt lão cũng rất khó, trong lòng tự nhiên là gất cô đơn.

Lưu Phong hiểu được tình cảnh của Ân quý phi, nàng đã cận trung niên, không con cái, trượng phu lại là một người hỗn đản. Hơn nữa lại sống nơi thâm cung cô quạnh. Cuộc sống như vậy quả thật là không tốt.

“Cô cô, Tố Tố còn phải đợi thêm một chút thời gian nữa.” Lưu Phong định khi mình đã ổn định tại đây thì mới đem Di Hồng viện tiến kinh.

“Người yên tâm, trước khi Tố Tố đến thì Phong nhi sẽ thường xuyên gặp cô cô. Bệ hạ đã ân chuẩn cho Phong nhi có thể tự do tiến cung thăm cô cô.” Lưu Phong tự tin nói.

Ân quý phi kinh hãi: “Bệ hạ biết chuyện ta và ngươi gặp nhau?”

Lưu Phong thản nhiên gật đầu: “Ây, bệ hạ đã biết. Bất quá người không có trách tội, ngược lại còn ân chuẩn cho Phong nhi có thể tùy thời tiến cung gặp cô cô.”

“Vậy là tốt rồi.” Ân quý phi sắc mặt hòa hoãn đi một chút, buồn bã nói: “Phong nhi, kỳ thật ngươi không cần để ý đến ta. Ta biết ngươi còn trăm công nghìn việc, ngàn vạn lần đừng vì ta mà làm hư đại sự.”

Lưu Phong trong lòng khẽ chấn động, không biết nói gì cho tốt.

“Cô cô yên tâm, Phong nhi lần này nói là thật tâm, sau này Phong nhi nhất định thường xuyên gặp người.”

Ân quý phi thở dài một tiếng: “Phong nhi, ngươi nghĩ ta có phải là người không hiểu sự không? Đúng ra ta không nên để ngươi bận tâm.”

“Không có, cô cô nói gì vậy?” Lưu Phong nghiêm nghị nói: “Phong nhi thật sự muốn gặp người, kỳ thật Phong nhi cũng biết nỗi khổ trong lòng của cô cô.”

Ân quý phi thân thể run rẩy, nước mắt lại chảy ra: “Khi xưa tuổi trẻ không hiểu sự, nghĩ rằng tiến cung là một chuyện vinh dự, kết quả là đem thân vào chốn ao tù, cả đời cô quạnh. Nếu ta có một đứa con thì tốt biết bao.”

“Cô cô, người đã quên Phong nhi chính là con của người.” Lưu Phong không đành lòng thấy Ân quý phi thê lương, trong lòng mềm nhũn, tiến lên ôm lấy nàng an ủi.

“Hảo hài tử.” Ân quý phi trong lòng có chút cảm động, dựa đầu vào ngực Lưu Phong, nước mặt lặng lẽ tuôn rơi.

Cảm thụ thân thể nữ nhân run rẩy, tâm tình kích động. Lưu Phong trong lòng cũng run lên, phảng phất thông hiểu được sự đau khổ trong lòng nàng.

“Cô cô, từ say này người có thể coi Phong nhi như con người được không?” Lưu Phong chân thành nói.

“Không… ta không muốn ngươi là con ta…” Chẳng biết tại sao nhưng từ nội tâm của Ân quý phi lại không hy vọng Lưu Phong là con nàng.

Lưu Phong khẽ bối rối, hắn không biết nói gì. Hắn không biết tại sao Ân quý phi lại từ chối.

Ân quý phi lúc này cũng hiểu được câu nói mình có chút không ổn, vội vàng nói: “Phong nhi, ngươi chính là cháu rể của ta.”

“Phong nhi, trên người ngươi mang theo vật gì cứng vậy?” Đột nhiên Ân quý phi cảm nhận được bổng bổng Lưu Phong khẽ ngóc đầu lên, đâm vào bụng mình, trong lòng cả kinh, buột miệng hỏi.

Lưu Phong xấu hổ, bổng bổng này thật làm hắn mất mặt, lúc nào cũng chỉ biết ngóc đầu, thật là sắc lang.

“Ồ, không có gì, đó là vũ khí bí mật của Phong nhi.” Lưu Phong hồ loạn lên tiếng.

“Phì!”

Ân quý phi nghe vậy nhất thời không nhịn được phì cười, thầm nghĩ trong lòng, ngươi cho ta là cái gì? Tiểu cô nương ba tuổi không biết gì hay sao?

“Cô cô, người cười gì vậy?” Lưu Phong có chút hổ thẹn, xem ra Ân quý phi đã biết vật cứng đó là gì.

“Cười cái thứ vũ khí bí mật của người đấy.” Ân quý phi đột nhiên nhón chân, kề sát tai hắn, cắn một cái, khẽ nói: “Cái gì mà vũ khí bí mật, ngươi cho ta là tiểu hài tử ba tuổi sao?”

Lưu Phong cảm giác được lỗ tai mình nóng lên, một cảm giác sung sướng lan tỏa đi toàn thân, bổng bổng bất giác khẽ giật lên một cái, vô tình nằm gọn giữa hai chân nàng.

Cảm nhận được sự nóng bỏng, hùng tráng phía dưới. Ân quý phi thân thể khẽ run rẩy, hai chân bất giác khép lại ôm chặt lấy bổng bổng của Lưu Phong.

Lưu Phong thân thể chấn động, một trận hưng phấn nổi lên.

“Làm sao bây giờ?” Lưu Phong trong lòng hết sức mâu thuẫn.

“Không được, nàng là cô cô của Tố Tố, là lão bà của hoàng đế, là em gái của nhạc trượng đại nhân…” Giờ phút này lý trí hắn đang chiếm thượng phong.

Hắn đang muốn đẩy nàng ra thì đã nghe Ân quý phi khóc bên tai hắn: “Phong nhi, đừng cử động, có thể để như vậy được không?”

Nghe nữ nhân cầu khẩn, Lưu Phong lại mềm lòng, không đẩy nàng ra nữa.

Thân thể Ân quý phi bỗng nhiên trở nên nhu nhuyễn vô lực, áp sát vào người hắn, khẽ cắn lỗ tai hắn thì thào: “Phong nhi, mỗi lần cô cô cùng ngươi ở một chỗ, ta đều có cảm giác an toàn, cảm giác trong lòng ấm áp.”

Nghe thanh âm phát ra từ sâu thẳm trái tim nàng, Lưu Phong khẽ quay sang nhìn nàng: “Lão hoàng đế cũng thật là… làm hại không ít người, trong cung không có biết bao nhiêu người như cô cô, thật sự là tạo nghiệt.”

“Cô cô, nếu người thích thì Phong nhi sẽ cứ như vậy ôm người.” Lúc này Lưu Phong ngoại trừ an ủi ra thì cũng không biết làm gì cả.

Ân quý phi nghe vậy trong mắt hiện lên vẻ thẹn thùng như một cô gái, mặt dụi vào cổ hắn, ôn nhu nói: “Cám ơn ngươi, Phong nhi.”

“Cô cô, người có đúng là không thích nói chuyện trong cung đúng không?”

Ân quý phi thở dài một tiếng: “Không thích thì sao?” Nhớ tới cuộc sống trong hoàng cung, trong mắt nàng lại hiện lên một tia sợ hãi.

Cuộc sống trong hoàng cung là như thế nào?

Cô đơn tịch mịch và đau đớn vô tận.

Cảm nhận được sự sợ hãi của nàng, Lưu Phong khẽ ôm chặt hơn, hai tay vuốt ve lưng nàng, dịu dàng nói: “Cô cô, nếu người không thích cuộc sống trong cung, tương lai Phong nhi sẽ nghĩ ra biện pháp giải thoát cho người.”

“Thật sao? Ngươi thật sự có biện pháp sao?” Ân quý phi đột nhiên hiện ra thần thái khác thường, run giọng nói: “Phong nhi, thật sự có thể sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 08/09/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 7
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, thân thể đầu Ma Linh này thật sự mạnh mẻ đến không hợp thói thường, đơn thuần thân thể tu vi, mạnh hơn hắn gấp hai cũng không dừng lại! Nếu như là chính bản thân hắn tới chém giết Ma Linh, chỉ sợ coi là vận dụng đại hắc oa, cũng đắp không chết thằng này! Nhục thể của hắn có thể nói hoàn mỹ, là Thiên Cung thân thể hoàn mỹ, từ ý nào đó mà nói, loại kết cấu thân thể này, nếu so với kết cấu thân thể của Chưởng Giáo Chí Tôn Hành Vân Đại Thiện Sư kia còn muốn hoàn mỹ! Không hổ là Ma...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 41
Kiệt kiệt, ba Tuyên Cổ trung giai, lần này xem như lập công ngoài dự tính, kiệt kiệt! Cự vật dữ tợn di động, nháy mắt xuất hiện trước mặt ba người Phá Thổ. Chuyện cho tới bây giờ chúng ta chỉ có liều mạng, phải chết cũng phải nhổ răng bọn chúng, tự bạo Hồn Anh cũng không thành toàn bọn hắn! Nữ tử nghiến răng, đã lộ ra ý nghĩ liều chết. Liều mạng! Băng Thiên Lý cùng Phá Thổ cắn răng gật đầu, ánh mắt hiện lên ý liều chết, ở trong Thương Khung chiến trường họ cũng đã thân kinh bách chiến, đối mặt loại tình huống như vậy họ cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 42
Bởi vậy Lục Thiếu Du lựa chọn thúc dục “Bát Hoang Thiên Địa Quyết” đệ tam quyết, mặc dù không có nhiều lĩnh ngộ, nhưng Lục Thiếu DU vẫn tự tin thúc dục nó. Lúc này cả phiến thế giới to lớn lập tức bất động. Loại yên tĩnh đến mức tận cùng này giống như thời không cứng lại, rất là tịch mịch. Bỗng dưng mọi người chấn động, sâu trong cảm giác tịch mịch này, mọi người cảm thấy Phượng Hoàng sinh tử nghiệp hỏa chấn động. Cô! Phượng Hoàng sinh tử nghiệp hỏa kêu Lê eeee eezz~a a a a... thật lớn, thân thể khổng lồ rơi xuống, che khuất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng