Lưu Phong - Quyển 5

Phần 20

“Hỗn xược, ta chỉ muốn gặp tiểu tử thúi Lưu Phong, các ngươi liều mạng thật sao?” Lão đạo thực sự không rõ ba cao thủ hiếm có này như thế nào đối với Lưu Phong lại trung thành như vậy.

Đan Hùng hiểu được chuyện cũng không quá nghiêm trọng như mình nghĩ, vội vàng trấn định tâm tình, chuyển sang hỏi: “Lão đạo, ngươi nói là thật? Ngươi muốn gặp lão đại của ta?”

Lão đạo lạnh nhạt gật đầu: “Không sai, lão đạo chính là muốn gặp Lưu Phong, kỳ thật không có ý tứ gì khác.”

“Mẹ kiếp, lão đạo sĩ kia, sao không chịu nói sớm, khiến cho lão tử ngay cả tự bạo cũng định làm.” Thiên Đại tức giận mắng to.

Lão đạo kinh hãi, thật sự cảm thấy bội phục Lưu Phong. Có thể làm cho cao thủ trung thành như vậy, vì hắn có thể tự bạo. Xem ra tiểu tử thúi Lưu Phong này cũng có chút thủ đoạn. Thực không giống như những lời đàm tiếu về hắn, chỉ biết hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt đàn bà.

“To gan, trước mặt ta chớ làm càn.” Lão đạo nghe Thiên Đại nói vậy, quát lại.

Thiên Đại há to miệng, cuối cùng cũng không nói ra. Dù sao thì so với tự bạo thì nếu có thể trì hoãn thêm cuộc sống vẫn là tốt hơn rất nhiều.

“Các ngươi mau cử người nói Lưu Phong đình chỉ tu luyện, lão đạo có chuyện muốn nói với hắn.” Mặc dù đạo sĩ biết Lưu Phong đang tu luyện nhưng cũng không có kiên nhẫn để chờ đợi thêm.

Trên đời này có thể làm cho lão chờ đợi, tuyệt đối không có quá mười người. Hiển nhiên Lưu Phong cũng có mặt trong nhóm mười người này.

Đan Hùng nhíu mày: “Tiền bối, người cũng biết tu chân giả nếu đang tập trung tu luyện mà đình chỉ thì kết quả sẽ ra sao. Nếu người thực tình không muốn tổn hại đến lão đại ta thì xin chờ thêm lát nữa. Nếu không kiên nhẫn thì vài ngày sau hãy quay lại.”

“To gan, ta từ xa đến đây, chuyện không thể trì hoãn được, há lại có thể trở về? Nếu bị truyền ra ngoài không phải sẽ bị người ta cười hay sao.” Lão đạo hừ một tiếng, nói: “Ta nói lại lần cuối cùng, các ngươi nên nhanh chóng quyết định. Hôm nay dù thế nào ta cũng phải gặp Lưu Phong. Nếu các ngươi không đi gọi hắn thì lão đạo tự nhiên sẽ phải dùng thủ đoạn.”

Đan Hùng tự nhiên không hoài nghi thủ đoạn của lão đạo. Với tu vi của lão thì hoàn toàn có thể dùng thần thức công kích làm Lưu Phong tỉnh lại. Chỉ là nếu làm vậy thì thần thức Lưu Phong sẽ bị tổn thương, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma.

“Lão đầu, ngươi không phải là ỷ mạnh bức người sao? Không lẽ không thể đợi thêm một chút?” Thiên Đại tức giận hỏi.

“Các ngươi là vật gì? Lưu Phong là cái gì? Hắn chưa đủ tư cách để ta phải chờ hắn. Các ngươi cuối cùng có đi hay không?” Mặc dù thanh âm không lớn nhưng ba người lại cảm ứng được sát khí và uy hiếp tỏa ra từ lời nói của lão.

Hắc Vân hừ lạnh một tiếng khẽ lê thân thể đang trọng thương đứng thẳng dậy: “Lão đạo, cho dù ta liều mạng cũng không để cho người gián đoạn tu luyện của chủ nhân.”

“Không sai, trừ phi chúng ta chết, nếu không ngươi sẽ tuyệt đối không thể quấy rầy chủ nhân tu luyện.” Đứng sát bên Hắc Vân, Thiên Đại cũng bị hào khí của Hắc Vân làm cho kích phát.

Đan Hùng tự nhiên cũng không yếu thế, liều mạng đứng sát lại Hắc Vân và Thiên Đại.

Cử động của ba người không nghi ngờ gì nữa, chính là đang khiêu khích sự kiên nhẫn của lão đạo.

“Đã như vậy để ta tiễn ba ngươi xuống cửu tuyền.”

Trên người lão đạo thả ra một đạo sát khí như thực thể. Mặc dù lão còn chưa phát động công kích nhưng cường đại sát khí đã làm cho ba người Đan Hùng phải kinh hãi, hô hấp thiếu điều ngừng trệ.

“Sư tôn, tái ngộ.” Đan Hùng tâm tình có chút bi quan, lên tiếng cáo biệt.

“Tiền bối, ta lần cuối cùng gọi ngươi là tiền bối.” Đan Hùng khẽ vận công trấn áp sát khí, nói: “Lão đại nếu gặp chuyện không may thì toàn tu chân giới cũng sẽ phải trả giá.”

Lão đạo khẽ rung lên, tựa hồ đoán được thân phận của Đan Hùng: “Ngươi là đệ tử của Tuyệt Sắc kiếm tiên?” Lão đạo từng nghe Tuyệt Sắc kiếm tiên cho Lưu Phong Hạo Thiên Kiếm. Lại nghĩ đến Đan Hùng năm lần bảy lượt thể hiện bản lĩnh kiếm tu, hiển nhiên là có liên quan đến Tuyệt Sắc kiếm tiên.

Âm thanh Đan Hùng lạnh lùng nói: “Ngươi biết là tốt rồi.” Sư tôn, chuyện này không thể trách đồ nhi được, là tên mũi trâu này nói ra chứ đồ nhi không hề tiết lộ thân phận.

Lão đạo tức giận hừ một tiếng: “Đừng tưởng Nguyên Thần kỳ tu chân là có thể làm náo loạn tu chân. Đệ tử, hậu bối như các ngươi căn bản không hiểu rõ về thực lực của tu chân gới. Các ngươi tưởng rằng Nguyên Anh kỳ là cao nhất tu chân giới hiện nay thôi sao?”

Nói như vậy nhưng lão đạo trong lòng cũng một trận kinh sợ, cũng may là mình chưa mang gã tiểu tử Kiếm tu này giết đi. Nếu không trêu chọc vào Tuyệt Sắc kiếm tiên – Nguyên Thần kỳ cao thủ. Thật là phiền toái. Mặc dù bổn môn cũng có vài tiền bối cao thủ, không sợ Tuyệt Sắc kiếm tiên nhưng trêu chọc vào cường địch như vậy là không nên.

“Lão đạo sĩ, ta biết môn phái các người dám chắc cũng có tổ sư tọa trấn nhưng ta cũng nhắc nhở ngươi một câu. Chuyện không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.” Tuyệt Sắc kiếm tiên dù là mạnh mẽ nhưng vẫn không thể so với mỹ nữ tiền bối. Mặc dù Đan Hùng bây giờ chưa biết mỹ nữ tiền bối mạnh đến mức độ nào nhưng từ sự tôn kính của sư tôn mình với mỹ nữ tiền bối thì tu vi của nàng tuyệt không thể tưởng tượng được. Đương nhiên là Đan Hùng không biết Bạch Khiết chỉ là Nguyên Thần linh thể, hơn nữa chỉ là một phần ba linh hồn mà thôi.

Lão đạo nghe vậy, trong lòng rung động. Từ ngữ khí của Đan Hùng thì xem ra hắn không phải là hù dọa mình nhưng lão vẫn không nghĩ ra sau Tuyệt Sắc kiếm tiên còn có nhân vật nào lợi hại hơn nữa.

“Chẳng lẽ là Phiêu Hương Cốc?”

“Không thể nào.” Lão đạo nhanh chóng phủ quyết phán đoán của mình, lão dù gì cũng ở gần Phiêu Hương Cốc nhiều năm. Thực lực của Phiêu Hương Cốc lão nắm rất rõ.

“Ngươi nói rõ ta nghe nào.” Lão đạo hiểu mình cần phải hỏi rõ một chút.

Đan Hùng hừ một tiếng, thầm nghĩ thân phận của mỹ nữ tiền bối sao có thể nói cho lão tạp mao ngươi nghe được.

Thấy Đan Hùng không nói lời nào, lão đạo sắc mặt lạnh lùng, quát: “Muốn chết.”

“Lão tạp mao, ta đã tới.” Ngay khi lão đạo huy động phất trần thì từ trong phòng Lưu Phong bắn ra một đạo bạch sắc kiếm quang, một thân ảnh vọt ra.

“Chủ nhân, lão đại đã xuất quan.” Đợi nhìn rõ ràng thân ảnh đó. Ba người Đan Hùng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

“Ây, các ngươi thật là vất vả.” Sự thật thì Lưu Phong đã thanh tỉnh lại một lúc nhưng hắn không lập tức hiện thân mà muốn xem biểu hiện của ba gã đại tướng dưới tay như thế nào.

Hắn thấy ba người vì mình mà không ngại tự bạo, thì cảm thấy rất hài lòng.

Lưu Phong đã quyết định: “Ba người này nhất định phải trọng dụng.” Đương nhiên hắn cũng không biết Đan Hùng liều mạng là vì sợ sư tôn và Bạch Khiết.

“Các ngươi lui ra chữa thương, chuyện nơi này để ta xử lý.” Lưu Phong mỉm cười nhìn ba người, gật đầu.

Sau đó Lưu Phong quay sang nhìn đạo sĩ: “Các hạ là ai, vì sao đến nơi này gây chuyện?”

“Ngươi là Lưu Phong?” Đạo sĩ gay gắt quan sát Lưu Phong, trong mắt hiện ra vẻ tán thưởng.

“Ánh mắt của Đình nha đầu quả không sai, đáng tiếc hắn lại là ngoại nhân.” Lão đạo âm thầm cười lạnh một tiếng: “Hậu sinh khả úy, không sai. Chỉ đáng tiếc…”

Lưu Phong bị lão đạo khiến cho như lạc vào sương mù: “Vị lão nhân gia này, ngươi cuối cùng là ai? Tìm ta có chuyện gì?”

“Ta tìm ngươi đương nhiên là có chuyện trọng yếu. Bất quá trước khi nói chuyện chính sự, ta muốn xem thân thủ của ngươi.” Đình nha đầu là do lão đạo chứng kiến lớn lên, lão biết nha đầu này tính tình rất mạnh mẽ. Muốn ép gả cho Thiên Tâm cũng không có biện pháp. Cho nên lão muốn nhân cơ hội này xem tu vi Lưu Phong như thế nào, khi trở về sẽ nghĩ ra biện pháp cho Thiên Tâm. Sau này tại đại hội tu chân sẽ quang minh chính đại đánh bại Lưu Phong. Khi đó Đình nha đầu cũng không thể thoái thác nữa.

“Ngươi là ai?” Trực giác nói cho Lưu Phong biết người trước mặt rất mạnh. Thậm chí còn mạnh hơn Viêm Chánh.

Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên: “Chẳng lẽ là Huyền Tâm chánh tông chưởng giáo?”

“Ta là ai, đánh một trận đã, xem ngươi có tư cách biết thân phận của ta hay không?”

Đánh thì đánh, ta sợ ngươi chắc. Lưu Phong lần này bế quan, thu hoạch rất lớn. Mặc dù chưa thể luyện hóa hoàn toàn Bất Tử Tà khí trong cơ thể nhưng tu vi đã tăng lên Nguyên Anh trung kỳ.

“Bớt sàm ngôn, ra tay đi.” Lão đạo lạnh lùng quát lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 08/09/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Phần 20 Linh Vĩ Kê có thân hình lớn hơn so với gà nhà bình thường rất nhiều, lông vũ cứng cáp, tập tính hung mãnh, sau khi trưởng thành có thể so sánh với Ngưng Khí tầng hai. Bởi vì thịt của nó có thể dùng để ăn, trứng có thể bồi bổ, máu và xương có thể dùng làm thuốc, nhất là cái đuôi, lại càng là nhiên liệu tam sắc hỏa hiếm thấy, khiến cho Linh Vĩ Kê được chăn nuôi rất nhiều ở cả ba tòa núi bên bờ nam của Linh Khê Tông. Nhưng tất cả lại không thuộc quyền sở hữu của tông môn, mà là vật tư nhân của Lý Thanh Hậu và...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Quan Trường – Quyển 8
Phần 20 Sau khi tỉnh Yến nhận được thông báo của tổ lãnh đạo xử trí khẩn cấp, cũng thành lập tổ lãnh đạo tương ứng do Phạm Duệ Hằng làm Tổ trưởng, Tống Triều Độ làm Phó tổ trưởng, phụ trách công việc tương ứng phối hợp toàn diện với tổ lãnh đạo xử trí khẩn cấp. Sau khi Tỉnh ủy mất nửa ngày mở cuộc họp Hội nghị khẩn cấp, yêu cầu Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Yến làm tốt tất cả công tác ứng phó khẩn cấp, ngăn chặn tình trạng sự việc bị khơi rộng thêm, yêu cầu Tập đoàn Tứ Ngưu lập tức dừng sản xuất, chỉnh đốn, thu hồi toàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng