Lưu Phong - Quyển 5

Phần 93

Ân Tố Tố biết được người Phù Tang đến mời Lưu Phong, liền chu miệng nói: “Phu quân, nghe nói đàn bà Phù Tang tính tình rất tệ, chàng phải cẩn thận nha…”

“Hắc… hắc… ta là người thành thật, ngay thẳng mà… Nàng yên tâm đi… Nàng nếu thật sự lo lắng, ta sẽ mang Vương huynh cùng đi, để cho hắn thay nàng giám sát ta, được chưa?” Lưu Phong cười cười nói.

Ân Tố Tố cười nhẹ một tiếng, đưa tay khẽ đánh vào lưng Lưu Phong một cái rồi nói: “Trong lúc thiếp vắng mặt ở đây, không cho chàng dính vào… Phải nhớ thường xuyên đến thăm thiếp đó…”

“Lão bà đại nhân có lệnh, vi phu không dám không tuân…” Lưu Phong giả bộ ra vẻ đứng đắn, nghiêm chỉnh…

“Được rồi, Kim Vận tỷ tỷ, Thanh Liên tỷ tỷ, Bạch Vũ muội muội, Đông Đông muội muội, khi nào chấm dứt tu luyện, thiếp đã ở đây vài ngày vẫn chưa gặp được các nàng ấy. Đợi khi các nàng kết thúc tu luyện, chàng thay thiếp vấn an các nàng ấy, khi thiếp từ tẩm cung cô cô quay về, sẽ ghé thăm để thân cận hòa hảo với các nàng ấy một phen”. Đàn bà của Lưu Phong tại kinh đô Tố Tố đều biết hết, mặc dù trong lòng có chút không hài lòng, nhưng cũng chỉ đành chấp nhận thôi. Tố Tố biết rất rõ ràng, một nam nhân như vậy không thể một mình nàng độc chiếm được.

Đến cửa cung, Trương công công liền phụ trách đưa Tố Tố vào, Lưu Phong mang theo Vương Bảo Nhi đi về.

Sau khi quay trở lại Thiên Thượng Nhân Gian, vài tên võ sĩ Phù Tang đang đợi ở đó, thấy Lưu Phong đi đến, vội vàng tiến lên cung kính nói: “Xin ra mắt Hầu Gia”.

Lưu Phong điềm nhiên nói: “Mấy vị là…”

“Hồi bẩm Hầu gia, bỉ nhân là Cung Bổn Nhất Lang, là thuộc hạ của Vũ Quy đại nhân, Phù Tang phó sứ” Tên cầm đầu đám võ sĩ bẩm báo với thái độ rất cung kính.

Ngừng một chút, Cung Bổn Nhất Lang nói tiếp: “Bỉ nhân phụng mệnh Vũ Quy đại nhân, xin tặng Lưu đại nhân vài mỹ nữ Phù Tang. Xin đại nhân thu nhận…”

Lưu Phong có chút vui mừng. Ô Quy đại nhân quả thật biết cách làm ngươi. Biết mình bây giờ đang thiếu mỹ nữ. Đương nhiên, Thiên Thượng Nhân Gian lúc nào mà không thiếu mỹ nữ đâu.

Mấy ngày nay, Lưu Phong thật sự rất cao hứng, được Hoàng Đế ban thưởng, chia đất, người Phù Tang tiến cống mười mỹ nữ, bổ sung nhân số cho Thiên Thượng Nhân Gian, thật là tốt quá…

Hơn nữa, sau khi tin tức truyền ra, dân ăn chơi tại Kinh Đô biết được Thiên Thượng Nhân Gian có mỹ nữ từ trong cung và lãng nữ Phù Tang liền tới ủng hộ đông nghẹt… Cánh cửa tiếp tân đành phải phá xuống mới có đủ lối đi vào. Lưu Phong có ý phân khai mở thêm chi nhánh, nhưng khổ nỗi tìm chưa ra địa điểm thích hợp, chỉ có thể sai Vương Bảo Nhi cố tâm lưu ý mà thôi.

“Ha… ha… Ô Quy đại nhân thật là khách sáo…” Lưu Phong trong miệng cười ha ha… nhưng con mắt lại liên tục liếc nhìn xung quanh. Mỹ nữ ra đi, mỹ nữ ra đi…

Cung Bổn Nhất Lang tựa hồ nhìn ra ý tứ Lưu Phong, vội vàng nói: “Hầu gia, ta mang đến tám vị mỹ nữ, đã chuẩn bị tiến vào…”

“Vậy à… Tốt… tốt… Được rồi, Cung Bổn Đại Nhân từ xa đến là khách, chi bằng đến Thiên Thượng Nhân Gian uống vài chén đi nha…” Lưu Phong mỉm cười…

Cung Bổn vội vã nói: “Đa tạ ý tốt của Hầu gia, bỉ nhân phụng mệnh đến đây là để tặng mỹ nữ Phù Tang, hy vọng Hầu gia đêm nay có thể phó ước…”

Lưu Phong cười hắc hắc, nói vòng vo nửa ngày, nguyên lai là Ô Quy đại nhân sợ mình không đi phó ước, lúc này mới có hành động cụ thể.

Nói thật, vốn Lưu Phong không nghĩ đến phải đi. Ô Quy đại nhân muốn gặp, dám chắc không phải chuyện tốt. Chuyện Cao Lệ tam vương tử Lưu Phong không rõ ràng lắm, cũng không muốn can thiệp vào, bây giờ đã nhận lễ vật của người ta, không thể không đi được…”

“Được rồi, ta nhận lời, ngươi quay về bẩm báo với Vũ Quy đại nhân đi. Ba ngày sau ta sẽ phó ước” Lưu Phong lạnh nhạt nói.

Cung Bổn hơi kinh hãi: “Không phải đêm nay sao? Sao lại biến thành ba ngày sau?”

“Hầu gia, chuyện này…” Cung Bổn rất muốn nói thêm, nhưng lời vừa đến cửa miệng, lại không biết nói như thế nào. Vạn nhất làm cho vị Hầu gia này nổi giận, phỏng chừng sẽ hỏng chuyện. Hơn nữa hắn căn bản cũng không dám ép Lưu Phong. Thần uy của Lưu Phong ngày đó, hắn chứng kiến từ đầu đến cuối, ngay cả ma vật mà cũng có thể dễ dàng bị tiêu diệt, đây mới chính thức là bản lãnh anh hùng, võ sĩ Phù Tang không thể làm được. Dĩ nhiên, võ sĩ Phù Tang rất sùng bái anh hùng, theo tôn chỉ cường giả vi tôn. Sau khi thấy Lưu Phong hiển thị đại thần thông như vậy, trong lòng bọn họ hình tượng Lưu Phong tồn tại giống như là thần tiên vậy. Bởi vậy mà nói, hôm nay phụng mệnh đến đây tặng cho Lưu Phong mỹ nữ, hắn cũng rất hưng phấn.

“Ngươi trở về nói cho Ô Quy đại nhân biết, ta sẽ phó hội vào 3 ngày sau. Nói thật cho ngươi biết, chuyện Cao Lệ tam vương tử bây giờ ta còn không biết rõ. Ta phải có thời gian tìm hiểu chuyện này, nếu không cho dù phó ước cũng không giải quyết được chuyện gì”. Lưu Phong thản nhiên nói.

Cung Bổn lúc này mới thở phào một hơi, vội vàng nói: “Hầu gia yên tâm, ta nhất định sẽ bẩm báo lại với Vũ Quy đại nhân”.

Cung Bổn đi rồi, Lưu Phong mới bắt đầu tìm hiểu, cơ bản biết rõ tình huống trước mắt của Cao Lệ tam vương tử, tên đó bây giờ kỳ thật đang bị giam ở đại lao của Hình Bộ, do Chân Long vệ, thuộc hạ của lão hoàng đế quản giáo. Sở dĩ không thả là không nể mặt Phù Tang và Cao Lệ mà thôi. Thuận tiện cố gắng thu lợi một chút.

Lưu Phong không nghĩ rằng bản thân có thể thay đổi được chủ ý của lão hoàng đế, làm cho lão có thể phóng thích Cao Lệ tam vương tử. Bất quá, khi thấy bọn Phù Tang có thành ý như vậy, hắn quyết định đi thử xem sao.

Đương nhiên, muốn thử cũng đợi sau khi yến hội chấm dứt vài ba ngày đã.

Sau khi thấy lợi lộc của bọn Phù Tang, rồi mới quyết định.

Đầu tiên, ai mà tự nguyện làm việc không công, hơn nữa đối phương còn là bọn tiểu quỷ tử nữa, không hành hạ chúng đến chết, còn có thể sao?

Ân Quý Phi và Ân Tố Tố gặp mặt, mừng rỡ ôm nhau khóc lớn. Nhất là Ân Quý Phi, bởi vì cảm thấy áy náy, hơn nữa trong lòng cô đơn, nên khóc không ngừng.

Ân Tố Tố tự nhiên không hiểu tâm sự trong lòng Ân Quý Phi, còn tưởng rằng cô cô ở trong cung khổ sở, thấy người thân đến, không nhịn được nên khóc lớn…

Sau khi khóc xong, Ân Quý Phi lau đi nước mắt, nhẹ giọng nói: “Tố Tố, cô cô gọi con tới, ngươi không biết cô cô mong nhớ con đến chừng nào đâu…”

Ân Tố Tố ánh mắt yêu thương nhìn cô cô, áy náy nói: “Cô cô, Tố Tố không biết người trong cung khổ sở như vậy. Nếu không, con định đi hồi sớm rồi… Phu quân cũng thiệt là, không phải đã dặn hắn thường xuyên đến thăm cô cô sao? Xem bộ dáng này, hắn hoàn toàn căn bản không đến thăm cô cô rồi…”

Nghe nhắc đến Lưu Phong, trong lòng Ân Quý Phi nhất thời dâng lên một cảm giác tội lỗi, pha lẫn một chút sợ hãi…

Lâm Lang đứng bên cạnh nghe nói về Lưu Phong, Hầu gia chính là thường xuyên đến a… cũng khiến cho nương nương rất thoải mái a… chỉ là việc này bây giờ nói ra không tốt…

“Đừng trách Phong nhi, hắn đích xác là thường đến thăm ta, chỉ là nơi này dù sao cũng là hậu cung, hắn là ngoại thần, cũng không thể ở lâu được” Ân Quý Phi điềm nhiên nói.

Lâm Lang trong bụng cười thầm, bản lĩnh nói dối của nương nương cũng không kém. Hầu gia chẳng những thường đến, mà cả đêm cũng chẳng thèm bỏ đi.

“Cô cô yên tâm. Tố Tố sau này ở trong cung bồi tiếp người…” Ân Tố Tố bộ dáng làm nũng, nhào vào trong lòng Ân Quý Phi, thành thật nói…

Ân quý phi thấy Ân Tố Tố hiếu thuận như vậy, trong lòng càng rối rắm, càng cảm thấy có lỗi với Tố Tố. Đã có ý tự thú, nhưng lại không dám nói cho Tố Tố biết rõ sự tình. Huống hồ, gần đây trong lòng nàng cũng rất là mâu thuẫn. Chẳng biết tại sao trong đầu nàng luôn hiện ra hình bóng của Lưu Phong. Cho dù là ban đêm, nằm mộng nàng cũng gặp Lưu Phong, hơn nữa mỗi lần mớ đều thấy đang làm chuyện xấu hổ đó… Làm hại nàng sáng nào cũng phải thay nội y…

Cũng nhiều lần, nàng quyết định cắt đứt mối quan hệ này, nhưng mà lần nào cũng thất bại…

Ý nghĩ điên cuồng trong đầu nàng càng ngày càng lớn dần, hình bóng Lưu Phong càng ngày càng đậm nét, ý nghĩ trở thành thê tử của Lưu Phong ngày càng dữ dội…

“Cô cô, người không sao chứ?” Thấy Ân Quý Phi có chút thất thần, Tố Tố vội vàng lên tiếng hỏi.

Ân Quý Phi vội vàng khôi phục tinh thần, vẻ mặt có chút bối rồi, vội vàng nói: “Không có việc gì…”

“Tố Tố, ngươi đợi ta một chút, ta đi lấy rượu ra…” Ân Quý Phi hiểu được bản thân có chút thất thố trước mặt Ân Tố Tố, liền mượn cớ rời khỏi…

Ân Tố Tố nhất thời không hiểu: “Cô cô, người để cho Lâm Lang đi làm là được, chúng ta vẫn còn nói chuyện chưa xong mà…”

“Không có việc gì, rất nhanh thôi mà, ta muốn tự mình đi lấy, nếu không ta lo lắng…” Ân Quý Phi dưới tình huống này cũng không dừng được…

Lâm Lang thở dài một hơi, thầm nghĩ, tâm sự trong lòng của nương nương vẫn không khai mở được…

“Tố Tố tiểu thư, nương nương cũng hay như thế này, ngày thường dùng bữa, cũng đều đích thân đi làm, nếu không không yên tâm…” Lâm Lang thấy Tố Tố không hiểu, vội vàng giải thích…

Ân Tố Tố mỉm cười: “Cô cô thật là, sự tình gì cũng muốn tự thân giải quyết…”

“Được rồi, phu quân ta thường xuyên tới đây sao? Hắn mỗi lần đều nói với ta là thường xuyên đến thăm cô cô, bây giờ xem ra là hắn gạt ta, trở về ta nhất định tìm hắn tính sổ?” Ân Tố Tố tựa hồ tự hỏi tự trả lời…

Lâm Lang vội nói: “Tố Tố tiểu thư, người chắc hiểu lầm rồi, Hầu gia thương xuyên đến thăm cô cô, hơn nữa bệ hạ cũng đã ban phát cho Hầu gia một khối kim bài, chấp thuận hắn có thể tùy ý xuất nhập tẩm cung của nương nương…”

“Ồ… thế à…” Tố Tố cười nói: “Thế thì còn được…”

Lâm Lang do dự một chút, đột nhiên hỏi: “Tố Tố tiểu thư, nghe nói Hầu gia có nhiều đàn bà, chẳng lẽ người không ngại sao?”

Ân Tố Tố thoạt tiên là ngẩn người ra, lập tức cười nói: “Tên đại sắc lang đó, ta cũng không còn biện pháp với hắn, bất quá chỉ cần trong lòng hắn có ta, ta cũng không quản hắn có bao nhiêu đàn bà…”

“Nếu đàn bà của Hầu gia tuổi khá lớn, người có để ý không? Lâm Lang bạo dạn hỏi tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 08/09/2018 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 6
Phần 93 Sau đó Miêu Nghị chọn một động quật để ở, bên cạnh động Yến Bắc Hồng đang ở, dù sao động bỏ trống bên trong sơn trại này còn nhiều. Sau khi dẫn Miêu Nghị vào trong động, Yến Bắc Hồng lại nhanh chóng truyền âm nói: Ước định một canh giờ sau, lúc ấy ta sẽ làm ra động tĩnh tụ tập bọn họ lại với nhau, lão đệ hãy chờ thời cơ động thủ. Nhớ lấy, phương pháp này chỉ có thể sử dụng một lần, nếu như lão đệ thất thủ, chúng ta cũng chỉ có thể chạy trối chết! Phải bỏ chạy trối chết sao?! Miêu Nghị cả kinh, vội hỏi: Huynh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đường Môn – Quyển 5
Phần 93 Trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, kết hợp với những ảo cảnh mới vừa xuất hiện, Đường Tam dần dần nhận ra, chỗ mình đang đứng đây chính là thời điểm lúc Thiên Nhận Tuyết tiếp nhận quá trình truyền thừa Thiên Sứ Chi Thần, những cảnh hắn thấy cũng là những gì đã xảy ra lúc đó. Mà lúc này, nơi mình đang đứng đây, chính là tại sâu bên trong ý thức của Thiên Nhận Tuyết. Nhưng mà, tại sao hình dáng mình lại đang xuất hiện trong ý thức của nàng thế kia? Chẳng lẽ lại chính là khảo nghiệm của nàng hay sao? Không đợi Đường Tam suy nghĩ nhiều hơn, Thiên Nhận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hướng Nhật – Quyển 3
Phần 93 Những người này là ai vậy? Sau khi thấy tám người không cùng ngành nghề với mình rời đi, Thiết Uyển cau mày hỏi. Bên cạnh đó Sở Sở đối với đám người này cũng có chút tò mò, mặc dù trưa hôm qua thấy lưu manh gọi điện chắc là gọi bọn họ bảo vệ, nhưng nàng cũng chỉ biết sơ sơ đó là thuộc hạ của người bạn của lưu manh, nàng cũng không rõ bạn của lưu manh rốt cuộc là ai? Là thần thánh phương nào? Làm nghề gì? A, chỉ là thuộc hạ của bạn anh thôi. Hướng Nhật nhẹ nhàng nói, trả lời cũng y chang ngày hôm qua, cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng