Lưu Phong - Quyển 8

Phần 39

Kì thật, dựa theo bản ý của hắn, là tuyệt đối không ra khỏi thành nghênh chiến. Thần thánh quân đoàn từ lúc xuất chiến đến nay, chưa từng thất bại. Chiến tích như vậy không phải thổi phồng mà là sự thật tồn tại. Những cái trước không nói, chỉ riêng việc thành Phù Tang Danh ốc thất thủ cũng đã có thể minh bạch vấn đề.

Ba mươi vạn chống năm vạn, quả thật quân lực chênh nhiều. Nhưng mà không biết vì sao mà trong lòng Kim Trí Thành vẫn không tự tin, trong mơ hồ có cảm giác điềm xấu.

Đáng tiếc thân là chủ tướng Toàn thủy, nhưng sự tình Toàn thủy cũng không đến lượt hắn có thể nói được.

Kì thật đối với tâm tình chủ công hắn cũng có thể lý giải. Cao lệ vương có tám người con, sáu trai, hai gái. Mỗi người đều mơ ước vương vị. Hiện tại thì đại vương tử lý Huyền Thiên, tam vương tử lý Huyền Trí thế lực mạnh nhất. Lý Huyền Thủy bởi vì đắc tội với sủng phi bên cạnh cao lệ vương nên bị biếm đến Toàn thủy. Nếu lần này hắn có thể tiêu diệt thần thánh quân đoàn của Lưu Phong thì thật là chuyện tình rạng rỡ mặt mày. Nói không chừng còn được cao lệ vương khen ngợi, do đó có thể quay về triều.

Nhưng mà, nói đi còn có nói lại, nếu như Toàn thủy thất thủ, vấn đề kia càng thêm nghiêm trọng.

Kế hoạch đến giờ, Kim Trí Thành cũng chỉ có thể phát huy tài năng quân sự của mình, tận dụng mọi năng lực để trợ giúp chủ tử giành thắng lợi trong trận chiến này.

Nếu không tính năm vạn quân thường qui, thần thánh quân đoàn của Lưu phong phải thắng địch quân gấp ít nhất ba mươi lần. Trên thực tế, đây là sự thách thức cực hạn. Nhất là đánh trận công chiếm. Nếu quân Toàn thủy kiên trì giữ thành không ra đánh, phần thắng của Lưu Phong đúng ra không phải là lớn.

Bất quá với tình huống trước mắt như vậy, cướp bóc Toàn thủy thành được xem như lựa chọn tốt nhất. Ngoại trừ ngay bên ngoài Toàn thủy thành, thành trì xung quanh không tính những cái ở xa, so ra đều là nghèo nàn. Thực sự không có gì giá trị để cướp bóc.

“Chủ công, Toàn thủy thành đã mở cổng thành lớn. Hơn nữa có hai mươi vạn quân địch lập trận thế ở cửa thành, chuẩn bị chống lại thần thánh quân đoàn chúng ta” Mộ Dung Lôi đảm nhiệm thám báo lần đầu trình lên những tin tức quân sự vừa dò xét được mới nhất.

Lưu Phong hơi vui vẻ: “Quả thật có việc này à?”

“Khởi bẩm chủ công, việc này là hoàn toàn chính xác, căn cứ thám báo của chúng ta, nghe nói lệnh này là của cao lệ ngũ vương tử lý Huyền Thủy truyền đạt” Mộ Dung Lôi nghiêm túc trả lời.

“Hà hà, tốt lắm” Lưu Phong mỉm cười nói: “Tiếp tục thám thính, mỗi lần có tin tình báo mới nhất lập tức hồi báo cho ta”.

Lý Hương Quân vui vẻ nói: “Toàn thủy thành có ba mươi vạn đại quân, lại có rất nhiều vũ khí giữ thành. Chúng ta sợ nhất chính là bọn họ thủ vững không ra. Hiện tại tốt lắm, không nghĩ tới bọn họ cư nhiên ở cửa thành lập trận, thật sự là ông trời giúp thần thánh quân đoàn a”.

Khuynh Thành cười khẽ rồi nói: “Tỉ phu, ngươi nói nữ thần may mắn có phải tình nhân của ngươi không ta”.

“Lời này phát ra từ đâu?” Lưu Phong khẽ nhíu mày.

“Vận khí ngươi tốt như vậy, nếu trên đời này thực sự có nữ thần may mắn, khẳng định nàng chắc chắn là tình nhân của ngươi” Khuynh Thành nói khẳng định.

Mộ Dung Uyển Nhi cũng vội vàng phụ họa: “Ân, khẳng định là như vậy”.

Đoàn người cười cười nói nói, nửa ngày sau, đại quân đã tiếp cận Toàn thủy thành. Nhìn qua kính viễn vọng, Lưu Phong thậm chí có thể nhìn thấy hai mươi vạn đại quân cao lệ bày trận chờ đợi.

Để quyết thắng, lý Huyền Thủy không quản tự mình mang binh xuất chinh nhằm cổ vũ khí thế toàn quân. Lúc này, hắn đứng ở trong quân tại trung tâm trận hình lâu tháp. Dùng kính viễn vọng nhìn toàn cảnh sáu vạn quân của Lưu Phong, nhếch mép nhăn nhở một thoáng khinh thị, nói với Kim Trí Thành: “Kim tướng quân, ta xem thần thánh quân đoàn của Lưu Phong cũng không có gì là giỏi cả. Không nghi ngờ gì chỉ một trận này là chúng ta tất thắng. Đợi lát nữa, ta sẽ làm cho thần thánh quân đoàn đổ máu nhuộm đỏ chiến trường”.

Kim Trí Thành do dự một chút, chân thật nhắc nhở: “Chủ công, ý mạt tướng xem ra, tốt hơn là chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút. Thần thánh quân đoàn tuyệt đối không phải chỉ có hư danh”.

“Nói càn, đại chiến sắp tới, ngươi cư nhiên nâng chí khí người khác, diệt uy phong của mình. Kim tướng quân, bản vương tử đã chứng kiến ngươi uy phong tám mặt đánh Phù Tang. Làm sao lần này sợ đầu sợ đuôi, ngươi rốt cuộc sợ cái gì? Ta cũng không tin ba mươi vạn đại quân của ta thất bại trước sáu vạn binh mã Lưu Phong” lý Huyền Thủy mất hứng nói.

Kim Trí Thành âm thầm thở dài một tiếng, không khỏi hỏi lại chính mình. Đúng vậy, rốt cuộc là ta sợ cái gì? Quân số gấp năm lần đối phương, vậy hắn rốt cuộc có gì mà phải sợ.

Ba mươi vạn đánh sáu vạn, theo lý thuyết hẳn là thắng lợi thực dễ dàng.

Nhưng mà trong lòng Kim Trí Thành dù sao vẫn xuất hiện một nỗi bất an về tình hình sắp tới.

“Đa tạ chủ công giáo huấn, mạt tướng biết sai!” Kim Trí Thành biết rõ tính tình lý Huyền Thủy. Ở tình huống như vậy, hắn nên nói ít làm nhiều thì tốt hơn.

“Hừ, chờ ta tự tay chặt đầu Lưu Phong, ta nhất định mang về dâng phụ vương rót rượu uống. Đến lúc đó ta nghĩ phụ vương nhất định vui vẻ, bổn vương tử quay về triều chỉ đợi ngày một ngày hai. Truyền lệnh xuống, gặp được Lưu Phong nhất định phải bắt sống, bổn vương nhất định phải tự tay chặt bỏ đầu hắn” lý Huyền Thủy đắc ý ha hả cười to.

“Thực sự là ý nghĩ kỳ lạ!”.

Đột nhiên một giọng nữ khinh thường từ không trung truyền đến. Trong khi nói, một đạo thân ảnh trang điểm đẹp đẽ đã hiện ra trước mặt Li Huyền Thủy.

“Tứ tỉ, là ngươi? Cơn gió nào mang ngươi tới đây?” Lý Huyền Thủy bị châm chọc vốn đang định giận giữ. Nhưng sau khi thấy rõ người mới tới, hắn vẫn phải ra sức trấn áp cơn giận. Cao lệ tứ công chúa trước mặt chính là con gái được cao lệ vương tin cẩn nhất. Hơn nữa lại là vương tỉ của hắn, hắn tất nhiên không dám sơ sót.

“Lão ngũ, ta không nói lời thừa với ngươi, mau mang binh quay nhanh về thành cố thủ. Ngươi căn bản không phải là đối thủ của thần thánh quân đoàn. Đừng nói tới ba mươi vạn đại quân, ngay cả năm mươi vạn thì phần thắng của ngươi cũng cực kỳ nhỏ. Chỉ có cố thủ thành trì mới là sự lựa chọn chính xác duy nhất của ngươi”. Người tới đúng là Phỉ Nhi vừa mới chia tay Lưu Phong. Chuyện tình vương tử Phù Tang Minh Nhân đã được giải quyết thỏa đáng. Vốn nàng định trực tiếp đi tìm Lưu Phong. Nhưng lại nghe được Lưu Phong sắp công chiếm Toàn thủy thành. Nhớ tới tình ruột thịt, lại vì lợi ích quốc gia, nàng cố ý đến đây hảo tâm nhắc nhở lý Huyền Thủy một chút.

“Tứ tỉ, ngươi có ý tứ gì?” Lý Huyền Thủy sắc mặt không vui nói: “Ngươi không phải sợ ta diệt thần thánh quân đoàn, lập được quân công quay về triều cùng tam ca tranh đoạt sủng tín của phụ vương sao”.

“Lão ngũ, ta không có đùa giỡn với ngươi. Ta nói chính là sự thật. Ba mươi vạn đại quân này của ngươi nếu giao chiến chính diện căn bản không có khả năng thắng được Lưu Phong” Phỉ Nhi lạnh lùng nói: “Ta cố ý nhắc nhở ngươi, hoàn toàn vì lợi ích của ngươi. Vì lo nghĩ cho lợi ích cao lệ, hy vọng ngươi không hành động theo cảm tính”.

Lý Huyền Thủy liếc mắt nhìn ngang Phỉ Nhi một cái nói: “Tứ tỉ, đã sớm nghe nói quan hệ của ngươi với tam ca không bình thường. Bây giờ xem ra lời đồn đại không giả. Nhưng mà tốt nhất ngươi nên rõ ràng, Toàn thủy là đất phong của ta. Ở đây ta có quyền lực tuyệt đối. Nếu ngươi định ngăn cản ta lập công thì đừng có nghĩ tới nữa”.

“Tứ tỉ, tuy rằng chúng ta không phải cùng chung mẫu thân sinh ra. Nhưng mà là tỉ đệ cùng cha, ta hy vọng ngươi không bên nặng bên nhẹ thái quá. Chẳng chuyện gì mà tuyệt đối không làm nổi, chuyện tình huynh đệ chúng ta, ngươi đừng có nhúng tay vào”. Lý Huyền Thủy cau mày nói: “Nếu không có việc khác thì ta cũng tiễn ngươi. Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn khới hành, vậy xem ta lập công như thế nào đi?”

Phỉ Nhi nghe vậy, trong lòng thở dài một tiếng. Lão ngũ như vậy tự đại, tự cuồng. Xem ra Toàn thủy nhất định không thể bảo toàn.

“Một khi đã như vậy, ta sẽ lưu lại đây xem ngươi thất bại như thế nào” Phỉ Nhi cười lạnh một tiếng.

“Hắc Vân, Thiên Đại truyền lệnh xuống chuẩn bị chiến đấu!” Lát sau, thần thánh quân đoàn của Lưu Phong đã tiến đến trước trận tiền của đại quân cao lệ.

Hắc Vân cùng Thiên Đại sau khi tuân lệnh, vội vàng cổ vũ lần cuối trước trận chiến.

Rất nhanh, các tướng sĩ thần thánh quân đoàn toàn tâm tham gia vào trong cuộc chiến. Liên tục không ngừng chinh chiến, trải qua thử thách đẫm máu, bọn họ đã hình thành phản ứng rất nhanh. Chỉ cần ra lệnh một tiếng họ sẽ toàn tâm cả mười hai thành vào trong cuộc chiến.

“Chủ đánh dùng ta, dùng ta tất thắng!”.

Theo một âm thanh vang lên như khẩu hiệu, thần thánh quân đoàn nhất tề vung binh khí mình lên. Trên mặt mỗi tướng sĩ không hề có chút cảm tình.

Theo sau, một cỗ chiến ý cường đại với thần thánh quân đoàn ở trung tâm không ngừng lan rộng tứ phía.

“Tỉ phu, những lời này nghe thật mới mẻ, như thế nào mà trước kia không nghe thấy họ hô?” Khuynh Thành nghe câu nọ “chủ chiến dùng ta, dùng ta tất thắng” sinh ra hứng thú.

“Hắc hắc, vừa mới nghĩ ra” Lời này của Lưu Phong có chút vô sỉ, làm sao mà hắn nghĩ ra được. Ở kiếp trước, chỉ cần là phim điện ảnh và truyền hình về đề tài quân nhân thì chẳng thiếu những câu này. Sự thật cũng chứng minh, những lời này cũng có tác dụng nâng cao sĩ khí.

Ánh mắt các tướng sĩ lạnh lùng nhìn thẳng tiền phương, tựa hồ mọi thứ chung quanh đã không còn quan hệ gì với bọn họ. Tâm ý bọn họ chỉ còn một ý niệm trong đầu là phải tiêu diệt địch nhân trước mắt.

Trước trận đánh Lưu Phong đã nói, trên thế giới bổng tử là chủng tộc tối vô sỉ, mọi người không phải cố kị gì nên cứ thỏa chí chém giết.

Một vạn người thần thánh quân đoàn đồng thời tỏa ra sát ý, nhất thời bao trùm toàn bộ chiến trường.

“Sát!”

Hắc Vân hô to một tiếng sát, một vạn người nhất tề giơ chiến đao trong tay, hướng về đại quân cao lệ liều chết xung phong tới.

Vào lúc đó, hết thảy đều yên lặng ngoại trừ tiếng vó ngựa đạp cỏ. Một vạn người thần thánh quân đoàn mặc dù đang trong xung phong cũng vẫn ngay ngắn thứ tự, nhịp bước chỉnh tề.

Trong trận hình cao lệ, một ít lão binh có kinh nghiệm nhất thời ý thức được có gì không ổn. Thần thánh quân đoàn danh bất hư truyền, đây là một quân đội đáng sợ phi thường. Gương mắt bọn họ lạnh lùng, nhẫn tâm. Khi bọn họ tới gần, một cỗ khí tức tử vong kinh khủng chậm rãi vấn vương trong lòng người.

Lúc này, dạng áp bức trước mặt đó đã làm một số ít tân binh bắt đầu sợ vãi mật, thân mình không ngừng run rẩy.

“Kim tướng quân, bản vương tử lúc này đốc chiến, ngươi soái lĩnh đại quân nghênh chiến tiêu diệt địch đi…” Cho đến lúc này, lý Huyền Thủy vẫn còn mơ mộng tiêu diệt thần thánh quân đoàn.

Kim Trí Thành rút kiếm chỉ phía trước, cao giọng quát lớn: “Chúng tướng sĩ nghe lệnh, nghênh chiến diệt địch!”.

Tới lúc này, đại trận của quân đoàn cao lệ mới bắt đầu di chuyển về phía trước. Chuẩn bị lấy ưu thế số lượng áp đảo để tiêu diệt thần thánh quân đoàn của Lưu Phong.

Kim Trí Thành trải qua trăm trận, hắn có thể cảm ứng được sự lợi hại của thần thánh quân đoàn. Thời khắc này lo lắng của hắn càng tăng.

Nhưng mà hắn không có cách nào có thể khuyên can lý Huyền Thủy thay đổi chủ ý. Vì vậy hắn chỉ có thể hy vọng dựa vào binh lực hùng hậu, sử dụng chiến thuật biển người giành thắng lợi trong trận chiến này.

“Bắn tên!”

Kim Trí Thành coi như thông minh, đối mặt đợt tấn công của thần thánh quân đoàn hắn không dùng cứng đối cứng, mà ra lệnh cho cung thủ xuất chiến đầu tiên.

Nhất thời tên bay dày đặc giống như sao sa nhằm hướng thần thánh quân đoàn bắn tới. Nhưng mà tên này không cách nào xuyên qua chiến giáp trên người bọn họ. Chỉ có mấy mũi ngẫu nhiên bắn trúng mi tâm mới có tác dụng. Bất quá thần thánh quân đoàn chú ý tới điểm này rất nhanh, mỗi người bọn họ hạ thấp thân mình ôm lấy đầu ngựa. Dùng khôi giáp trên mình chiến mã để ngăn cản tổn thất.

Rất nhanh, nhờ chiến mã che chở, một đội tướng sĩ thần thánh quân đoàn giống như cơn lốc lần lượt vọt vào trong trận của đại quân cao lệ.

Thần thánh quân đoàn lạnh lùng thiện chiến tung hoành ngang dọc, không ngừng vung chiến đao trong tay gặt hái sinh mệnh binh lính cao lệ. Không lâu sau, chiến trường xung quanh đã đầy máu tươi. Đầu người, mẩu chân tay cụt có thể thấy khắp nơi, thậm chí cả ruột, óc… linh tinh đủ thứ.

Giờ phút này chiến trường đã biến thành Tu la tràng.

Đối mặt với tình cảnh như vậy, một bộ phận binh lính cao lệ không thể chịu đựng được. Không ngừng lợm giong, không ngừng nôn mửa. Mà trong khi họ đang làm vậy thì đầu đã rơi trên mặt đất.

So ra, thần thánh quân đoàn của Lưu Phong vẫn duy trì lạnh lùng và trấn tĩnh như trước. Không ngừng hò hét giết địch, sắc vàng của chiến giáp dưới ánh mặt trời sáng lên rực rỡ.

Bọn họ giống hệt như lưỡi hái tử thần mà gặt sinh mệnh không biết mệt mỏi. Phương thức giết người gần như hoàn mĩ kia không khỏi làm người ta khiếp sợ.

Hắc Vân chỉ huy một đội của thần thánh quân đoàn đột kích chính diện. Đội này của thần thánh quân đoàn là từ Phong thành tới đây, kinh nghiệm giết địch phong phú nhất. Bọn họ giống như dạng một đám ác lang khát máu kiếm ăn, không ngừng gào rít chém giết địch nhân trước mắt. Một ít tướng sĩ công lực không tồi thậm chí có thể chặt ngang địch nhân đối diện thành hai đoạn. Tốc độ cực nhanh, thậm chí binh lính cao lệ bị giết còn kịp nhìn lại nửa thân thể của mình rồi mới chết đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 08/10/2018 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 21
Phần 39 Chào Bí Thư Trần! Hạ Tưởng nghe được giọng của Trần Hạo Thiên, rất vui mừng. Hắn biết cuộc gọi đến của Trần Hạo Thiên nhất định đề cập tới việc thực thi một hạng mục quan trọng của chính sách quốc gia Bí Thư Trần nói có tin tức tốt lành, nhất định là tin tức tốt. Ha ha! Trần Hạo Thiên cười một mạch. Lại không vội vào chủ đề chính: Nghe nói anh ở tỉnh Tây thúc đẩy việc chuyển hình nền kinh tế nguồn năng lượng, tiến triển rất thuận lợi phải không? Không dám nói là rất thuận lợi. Chỉ có thể nói là coi như thuận lợi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 7
Phần 39 Phải về Cổ Vực, trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng có chút chờ mong. Hơn hai năm, gần ba năm rồi, không biết Phi Linh môn trong tay Quỷ Tiên Tử Bạch Oách rốt cuộc đã tới bước nào, có đủ để cho hắn kinh hỉ hay không. Nghĩ tới việc sắp trở lại Cổ Vực trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi vui sướng. Cổ Vực mới là nơi thích hợp với hắn. Đêm xuống, trên sườn núi cao sau lưng Lục gia, màn đêm bao phủ trời cao, ánh trăng tỏa sáng nhè nhẹ. Lục Thiếu Du chắp tay đứng trên sườn núi, gió đêm thổ qua, một mùi hương nhàn nhạt truyền tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 10
Phần 39 Bên trong hậu viện nhà họ Dương, trồng rất nhiều các loại cây, bình thường Dương Công Minh rất thích thích. Rất nhiều các loại cây màu sắc khác nhau, đến từ khắp nơi, đại đa số là do các quan viên bên quân đội vì muốn lấy lòng Dương Công Minh mà đưa đến, một năm bốn mùa loại nào cũng có. Trên con đường lát bằng đá đại lý màu đen, Dương Phá Quân và Quách Tuyết Hoa chậm rãi đi tới. Hai người không ai nói gì, ai cũng có suy nghĩ riêng. Quách Tuyết Hoa cúi đầu suy nghĩ miên man, yên lặng lúc lâu, cuối cùng nói: Anh gọi em đến đây...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng