Tu Duyên gật gật đầu, nói: “Không sai, xác thực có chuyện lạ trường sinh. Nhưng mà cũng không phải là cầu phúc, mà là trao đổi.”
“Trao đổi?”
Lưu Phong hiển nhiên có chút không lý giải nổi.
Tu Duyên dường như sớm có chuẩn bị, trầm giọng nói: “Tiểu Hầu gia, sự tình là như thế này. Việc Tế Thiên tháp cầu phúc, kỳ thật là loại tà thuật truyền từ thời thượng cổ. Tế Thiên tháp chính là một phương tiện chuyển, sau khi kiến thiết xong có thể thông qua nó trao đổi với ác thần bên ngoài lấy tuổi thọ và sức mạnh”
“Đế quốc cuối cùng phải trả giá như thế nào?” Lưu Phong truy hỏi.
“Vô số trâu dê tế sống cùng huyết tế một vạn đồng nam, đồng nữ!” Tu Duyên thản nhiên nói.
Lưu Phong nghe vậy, lập tức liền chấn động. Bình tĩnh nào, đám dê bò thì khỏi nói, nhưng mà lại còn cần số lượng tới một vạn đồng nam đồng nữ. Cái này quá tàn nhẫn, rất không còn tính người a. Điều đó khiến cho không ít gia đình trong đế quốc lâm vào trong nỗi thống khổ vô tận.
“Tiểu Hầu gia, ngài không cảm thấy làm như vậy có quá mức tàn nhẫn không?” Tu Duyên hơi hơi thở dài một tiếng: “Chỉ là chúng ta không có cách nào, bệ hạ dù sao vẫn là chúa tể của đế quốc. Ngài muốn làm, chúng ta không thể ngăn cản. Ít nhất tình huống trước mắt là như vậy.”
“Cẩu hoàng đế, ta thật muốn đi giết hắn!” Lưu Phong căm hận nói.
“Không nên làm chuyện lỗ mãng như vậy được.” Tu Duyên khuyên can: “Bệ hạ số mệnh chưa hết, nếu ngài cương quyết làm việc nghịch thiên thì chỉ có thể khiến thiên hạ đại loạn hơn. Đến lúc đó sẽ không ngừng chiến loạn, sẽ phát sinh tai họa vượt xa chuyện kiến thiết Tế Thiên tháp. Hơn nữa, ngài vị tất có thể giết được bệ hạ. Chuyện Hoàng Đình Đấu Ti nói vậy chắc ngài cũng có thể đã biết. Trong khoảng thời gian này, ta nghiên cứu từ điển tịch thượng cổ của sư môn biết được Hoàng Đình Đấu Ti là do Tổ Hoàng Hiên Viên một tay sáng lập năm đó. Chức trách của bọn họ chính là giữ gìn cho đương triều, bảo đảm an toàn cho chân mệnh thiên tử tại vị. Bệ hạ vẫn còn hơn một năm số mệnh. Vào lúc này ngài sẽ không giết được lão”
“Vậy nếu lão hoán mệnh thành công thì sao?” Lưu Phong lo lắng hỏi.
“Thì lão sẽ tiếp tục là chúa tể đế quốc.” Tu Duyên thản nhiên đáp.
“Thế thì thiên vị quá?” Lưu Phong có chút tức giận.
“Đừng có nói thiên vị hay không. Tế Thiên tháp nguyên bản là việc nghịch thiên cải mệnh” Tu Duyên giải thích.
Lưu Phong buồn bực. Cẩu Hoàng đế này vẫn còn cai trị tiếp.
“Vậy ta nên làm gì bây giờ?” Lưu Phong tìm cách giải quyết.
“Trước mắt không có!” Tu Duyên bí hiểm nói: “Ngài cũng không cần phải quá mức lo lắng, xe đến trước núi ắt có đường. Tiểu Hầu gia, Tu chân Đại hội sắp tới, có lẽ ở Tu chân Đại hội ngài có thể tìm được cách phá giải Tế Thiên tháp và Hoàng Đình Đấu Ti”
“Tu chân Đại hội?” Lưu Phong khẽ nhíu mày, hỏi: “Tiểu Thiên sư cũng sẽ tham gia?”
“Đương nhiên, mặc dù đang nhậm chức ở thế tục, nhưng ta cũng là người tu chân. Tất nhiên cần phải đi” Tu Duyên mỉm cười.
“Ý của Tiểu Thiên sư, trước kì Tu chân Đại hội thì ta phải thật sự giúp đỡ lão cẩu Hoàng đế kiến thiết tháp?” Trong lòng Lưu Phong có chút không hào hứng.
“Đúng là như thế!”
Tu Duyên ung dung nói: “Tiểu Hầu gia, kỳ thật căn nguyên tội ác không nằm ở Tế Thiên tháp, mà ở ý xấu muốn trường sinh của bệ hạ và cách cúng tế tàn nhẫn. Nếu sử dụng tốt thì Tế Thiên tháp có lẽ thật sự có thể dùng làm phương tiện cầu phúc”
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Làm sao càng nghe ta càng hồ đồ?” Lưu Phong đầu óc mơ hồ, hoàn toàn không hiểu lời Tu Duyên, đầu tiên là nói Tế Thiên tháp là phương tiện truyền để kết nối với ác thần bên ngoài, bây giờ lại nói có thể dùng để cầu phúc.
“Sau này ngài sẽ rõ thôi.” Tu Duyên hiển nhiên không tiện giải thích quá nhiều.
Lưu Phong là người thông minh. Tu Duyên không nói, đương nhiên là lão có chỗ khó xử, cho nên hắn cũng không truy vấn tiếp.
“Tiểu Hầu gia. Hôm nay chúng ta liền thương nghị ngày đặt móng khởi công đi? Bệ hạ đã phái Chân Long Vệ thúc giục vài lần?”
Lưu Phong nói: “Bản hầu không biết chuyện kiến thiết nên không hiểu nhiều lắm, chọn ngày nào thì cứ để tiểu Thiên sư định đoạt đi”
“Mọi người là người mình, vậy ta cũng không khách khí nữa” Tu Duyên cẩn thận bói toán một hồi rồi nói: “Vậy chọn ngày rằm tháng này”
“Tốt, cứ y lời tiểu Thiên sư, chúng ta cùng nhau thượng tấu lên bệ hạ” Lưu Phong vui vẻ đồng ý đề nghị của Tu Duyên.
…
“Tiểu Hầu gia, mấy hôm trước ngoại trừ chuyện Tế Thiên tháp, ta còn có chuyện quan trọng nói cho ngài biết.” Tu Duyên thản nhiên nói: “Tĩnh Vương gia, nhờ ta chuyển tới ngài, tương lai lão nhất định ủng hộ ngài.”
“Tĩnh Vương gia?” Lưu Phong hơi có chút bất ngờ, chính mình cùng Tĩnh Vương gia đến giờ mà nói cũng chỉ là xã giao qua loa. Ngoại trừ hồi trước lúc ở Giang Nam có duyên gặp mặt mấy lần. Sau đó là lúc ở kinh đô, hắn chủ động đến gặp vài lần. Cẩn thận nghĩ lại, dường như cũng không có thâm giao gì.
“Điều này sao có thể được?” Lưu Phong bán tín bán nghi.
“Thật sự là như thế!”
Tu Duyên cười nói: “Tĩnh Vương gia năm đó cùng Thái tử Điện hạ kết giao thâm tình, hiện giờ lại càng tôn sùng ngài. Nhất là hàng loạt kết quả của ngài ở Phong Thành càng khiến lão thấy được hy vọng và tiền đồ của đế quốc. Vì đế quốc, cũng vì bách tính thiên hạ mà lão quyết định ủng hộ ngài”
“Nói như vậy thì Tĩnh Vương gia đã biết thân phận của ta?” Lưu Phong hỏi.
“Không sai, để cho lão ổn định quyết tâm, ta từng đem phong thư của Trương Sư tôn cho lão xem. Khi lão biết ngài là hậu duệ của Thái tử thì không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng đứng bên phía của ngài…” Tu Duyên đại khái nói qua tình cảnh cho Lưu Phong.
Lưu Phong mỉm cười: “Như thế rất tốt. Có Tĩnh Vương gia nắm Tứ Đại Quân Đoàn tương trợ, phần thắng trong tương lai có thể lớn hơn nhiều”
Tu Duyên thở dài nhẹ rồi nói: “Sự tình không đơn giản như vậy. Tứ Đại Quân Đoàn tuy rằng hiện giờ nằm dưới tay Tĩnh Vương gia, nhưng thực sự điều động bọn họ, phải được bệ hạ cho phép. Chuẩn xác mà nói, Tứ Đại Quân Đoàn hiện giờ là do bệ hạ và Tĩnh Vương gia cùng nhau nắm giữ. Hành động quân sự trọng đại cần có hai người cùng nhau hạ lệnh, hai nửa Chân Long Hổ phù khớp lại làm một mới được.”
“Là như thế này a.” Lưu Phong cười nói: “Có cơ hội trộm nửa hổ phù kia trong tay bệ hạ không phải là được sao?”
“Việc này cần bàn bạc kỹ hơn, tuy nhiên tạm thời cũng không cần sốt ruột.” Tu Duyên dường như cũng bằng lòng với đề nghị của Lưu Phong.
“Bây giờ đích thực không cần lo lắng” Lưu Phong nghiêm nghị nói: “Hiện giờ xem ra ta phải đem thay đổi trọng điểm tu chân rồi”
“Đúng rồi tiểu Hầu gia, nghe nói ngài đã thu được Nhạc Tử Lân bên Bộ Binh về dưới trướng?” Tu Duyên đột nhiên mỉm cười hỏi.
Lưu Phong đắc ý cười cười: “Không nói dối ngài, hiện giờ Nhạc Tử Lân đã là nhạc phụ của ta. Ha hả, hơn phân nửa lực lượng thuộc Bộ Binh hiện giờ đã nằm trong tay ta”
“Không tệ. Đích xác không tệ” Tu Duyên cười nói: “Tiểu Hầu gia, ta đề nghị ngày hoàn thành Tế Thiên tháp cũng là lúc ngài công khai thân phận. Ngài nghĩ như thế nào?”
“Việc này cho ta nghĩ lại đã. Tuy nhiên đề nghị của tiểu Thiên sư cũng không sai. Ta sẽ thận trọng suy xét”
“Uhm, đây là bản sao của bản vẽ kiến thiết, ngài cầm mà xem kỹ. Mấy ngày nữa chờ bệ hạ hồi đáp thì chúng ta còn phải triệu tập lục bộ, điều động nhân thủ, thành lập Đốc Tạo phủ, thiết lập các Ti các Chức.” Nói xong, Tu Duyên đưa bản vẽ cho Lưu Phong.
Lưu Phong đưa tay tiếp nhận bản vẽ, cẩn thận thu nhận đợi khi có thời gian sẽ nghiên cứu tỉ mỉ.
“Tiểu Hầu gia, nên dành thời gian đi thăm Tĩnh Vương gia. Giờ không còn sớm. Ta cũng cần phải trở về Khâm Thiên giám nơi đó còn có nhiều chuyện”
“Ta tiễn đưa tiểu Thiên sư!”
…
Biết được nữ nhi cùng Lưu Phong đã thực sự là phu thê, Nhạc Tử Lân liền đơn giản công khai sự tình. Do lão cố ý bố trí chỉ qua vài ngày là trên dưới trong đế quốc gần như tất cả đều đã biết.
Túc vương cùng Tông Nhân phủ của Hoàng tộc tức giận đầy ruột, tuy rằng Túc Vương phi Tình nhi đã xóa tên ở Tông Nhân phủ, nhưng nàng dù sao đã làm Vương phi, đã từng thuộc Hoàng tộc. Giờ nàng tái giá, thật sự là mất mặt Hoàng tộc.
Cùng ngày Tông Nhân phủ liền thỉnh lệnh của bệ hạ, hy vọng bệ hạ có thể phán cho Lưu Phong cùng Nhạc Tử Lân, và Tình nhi được ban cái chết.
Nhưng điều bất ngờ là, lão Hoàng đế không có phê chuẩn tấu dâng của Tông Nhân phủ, ngược lại còn lệnh cho bọn hắn không được đàm luận việc này nữa.
Đối với điều khác thường của lão Hoàng đế, Tông Nhân phủ tuy rằng khó hiểu, tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng đành phải cắn răng nuốt giận.
Bọn họ cũng không biết, lão Hoàng đế cũng có chỗ khó xử của mình. Nói thật ra, lúc trước thì việc gả Túc Vương phi cho Lưu Phong như vậy, hẳn lão không chấp nhận được. Chuyện này đối với Hoàng gia thật sự là chế nhạo và làm nhục lớn lao. Thân là người đứng đầu Hoàng tộc, lão Hoàng đế hận không thể đem Tình nhi cùng Nhạc Tử Lân băm làm muôn mảnh.
Chỉ vì bọn họ là người của Lưu Phong.
Hiện giờ, đúng là thời điểm đang dùng Lưu Phong, đương nhiên lão Hoàng đế sẽ không dễ dàng làm mất lòng Lưu Phong. Hơn nữa, phát hiện của Vu Thiên cũng khiến lão thêm e dè với Lưu Phong. Cho nên nếu không đến thời điểm bất đắc dĩ thì lão tuyệt đối sẽ không để sinh ra xung đột hay mâu thuẫn với Lưu Phong.
…
“Tiện nhân, con tiện nhân này, ta muốn giết nó, giết cái đồ tiện nhân.” Sau khi Túc vương biết được bản tấu của Tông Nhân phủ không có kết quả thì tức giận đến hộc máu. Chả mấy chốc cũng không biết đập nát bao nhiêu đồ cổ và châu ngọc.
“Vương gia, xin bớt giận, ngài cùng tiện nhân Tình nhi kia đã không còn quan hệ. Nàng ta tái giá, đó là chuyện tình của nàng. Mất mặt cũng là chuyện tình của nàng, ngài cũng đừng bực tức nữa” Tổng quản Túc vương phủ cẩn thận khuyên can chủ tử.
“Cút, ngươi cũng cút luôn cho ta.”
Túc vương đang lúc máu xông lên đầu, làm sao nghe lời khuyên can.
Lại nói tiếp, hắn cũng phải cố nén giận a, tuy nói Tình nhi đã cùng Vương ân đoạn nghĩa tuyệt, không có quan hệ, nhưng dù sao nàng cũng mấy chục năm làm Túc Vương phi a. Dù sao cũng là thê tử của mình a.
Hôm nay Vương đi trên đường lớn, ánh mắt dân chúng hoàn toàn thay đổi. Một ít quan viên quý tộc thậm chí lúc riêng tư đều bắt đầu cười nhạo Vương. Phải ngày như vậy, sỉ nhục như vậy khiến Túc vương không thể nuốt được.
“Không được, ta phải đi giết con tiện nhân kia!”.
Quá kích động, Túc vương mắt lộ vẻ dữ tợn, vẻ mặt đầy sát khí, chuẩn bị xông vào phủ Nguyên soái giết Tình nhi.
“Vương gia, không thể tùy tiện hành động a!”
Đúng lúc này, nha hoàn bên người Trần Hoàng hậu đi đến, nói: “Hoàng hậu mời ngài tối nay đến”
Túc vương hiện giờ đại thế đã mất, duy nhất chỉ có thể dựa vào Trần Hoàng hậu, nghe nha hoàn kia nói như vậy, tức giận trong lòng lập tức liền tan đi vài phần, vội vàng nói: “Mời ngươi trở về nói cho Hoàng hậu, đêm nay ta nhất định đến”
…
“Phong, Tu chân Đại hội sắp đến rồi, chúng ta sắp có thể lại được gặp nhau rồi. Ta tin tưởng là chàng đã chuẩn bị tốt, ta thật sự chờ mong chàng.” Ban đêm, Đình Nhi lại một mình tới Hàn Nguyệt Thủy đàm, nhớ lại từng việc từng việc của mình với Lưu Phong. Từ sâu trong đáy lòng nàng cảm thấy thật ấm áp.
“Hưu!”
Đột nhiên, một tiếng chim hót vang lên phá vỡ sự yên lặng của đêm vắng.
Đình Nhi ngẩn người ra, lập tức đột nhiên nở nụ cười.
“Là Phi Nhi, nhất định là Phi Nhi đến!”
Quả nhiên, tiếng chim hót vừa mới ngừng thì một con chim nhỏ trông như một vật thể lóe ra màu xanh ngọn lửa liền bay tới Đình Nhi.
“Phi nhi, quả nhiên là ngươi. Là chàng cho ngươi truyền tin tới sao?” Đình Nhi giơ tay để Phi nhi đậu ở trên lòng bàn tay mình, hưng phấn hỏi.
Phi nhi lúc này cũng chỉ to như con hoạ mi, ngọn lửa trên người cũng tan đi, nhìn thực xinh xắn dễ thương. Nó thấy Đình nhi thì dường như nó cũng có vẻ phi thường hưng phấn, không ngừng gãi mỏ trong lòng bàn tay của Đình Nhi.
“Phi Nhi ngoan, mang thư đến!” Đình Nhi nhẹ nhàng vỗ về bộ lông Phi nhi lòng đầy chờ mong.
Phi nhi líu ríu kêu vài tiếng, vẫy cánh bay khỏi lòng bàn tay của Đình Nhi. Thân mình lập tức liền lớn lên rất nhiều rồi nhả ra từ trong miệng một lá thư.
Đình Nhi vội vàng nhận lấy, cũng không để ý tới Phi nhi nữa, vội vàng mở ra cẩn thận đọc. Nhìn nét chữ quen thuộc kia, Đình nhi nở nụ cười hạnh phúc.
Chẳng bao lâu sau, nàng gần như mỗi ngày đều nhận thư tình hắn viết. Nhưng mà ở thế giới này thì cũng là lần đầu tiên nàng nhận được thư tình theo phong cách giống như ở kiếp trước.
Sau khi xem, Đình Nhi càng thêm trân trọng, cẩn thận cất thư rồi đứng lên, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ đấy hạnh phúc.
“Đình Nhi, mau! Mau bắt lấy con linh điểu kia!” Đột nhiên, xung quanh Hàn Nguyệt Thủy đàm xuất hiện một đám lớn tu chân phái Huyền Tâm Chánh tông.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2018 03:29 (GMT+7) |