Lưu Phong - Quyển 9

Phần 90

Lưu Phong mỉm cười: “Hiếm thấy nha, Yến Vương gia không ngờ cũng có chuyện cầu ta a. Chỉ bằng vào việc ngài tự mình mở miệng, bất kể là chuyện gì, ta đều đáp ứng ngài”.

Yến vương sửng sốt, không giải thích được bèn hỏi: “Lẽ nào ngài không sợ ta sẽ làm khó ngài sao?”

“Ta tin tưởng ngài…” Lưu Phong nhẹ nhàng nói.

Yến vương thoáng trầm ngâm, ánh mắt lộ vẻ tán thưởng, cười nói: “Trịnh vương, không thể không nói, trước đây ta đã xem thường ngươi. Bất quá bây giờ thì khác. Đừng xem ngươi tuổi còn trẻ, thế nhưng một thân anh hùng khí khái.”

“Ngươi đã đáp ứng thì ta cũng không khách khí nữa.” Yến vương trầm giọng nói: “Ta hy vọng ngươi có thể cho Triệt nhi một con đường sống. Tuy rằng hắn đã chiếm tất cả những thứ đáng lý là của ngươi, thế nhưng hắn không có sai. Tất cả mọi chuyện đều là ta làm, ngươi cứ đổ hết lên đầu ta là được. Triệt nhi vô tội.”

Thấy Lưu Phong không nói lời nào, Yến vương tiếp tục nói: “Ta đã mất đi một nhi tử, ta không muốn bi kịch của Cao Phi lại tái diễn trên người Triệt nhi.”

“Vương gia, trước đây ta cũng xem thường ngài, không nghĩ tới ngài lại là người coi trọng thân tình a?” Lưu Phong trào phúng nói.

Yến vương há có thể không nghe ra ngụ ý trong lời nói của Lưu Phong, nhàn nhạt cười nói: “Có lẽ cái chết của Cao Phi đã làm ta thay đổi cách nghĩ. Cho nên, ta không hy vọng Triệt nhi chịu bất trắc gì. Trịnh vương, ta cầu ngươi một lần, hãy để cho con ta một con đường sống có được không?”

“Ngài nên đi xin Điềm nhi? Hơn nữa, dù sao hắn cũng là nhi tử của các người.” Lưu Phong nhẹ nhàng nói.

Yến vương cau mày gầm gừ: “Trịnh vương. Vì sao ta lại không đi cầu Thái tử phi thì trong lòng ngươi biết rõ hơn ai hết. Ngày nay nàng hận ta như vậy nên chẳng hề nghe ta. Nếu như ta đi cầu xin nàng thì chỉ có thể mang đến bất lợi lớn hơn cho Triệt nhi.”

“Cho dù nói như thế nào thì hắn cũng là nhi tử của nàng, ngài không cần phải lo lắng như thế.” Lưu Phong nói lãnh đạm: “Kì thật theo ta nghĩ thì không cần thiết phải giết người. Ta đã nói rồi, ta đã mất đi tất cả thì sẽ dùng thực lực của chính mình đoạt lại. Ta đã nói với hắn, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ đáng thương. Nếu như hắn không quá tham vọng như vậy thì bây giờ không phải chịu khổ rồi”

Yến vương thở dài mà nói: “Trịnh vương, ngươi và Thái tử phi cùng phe lâu như vậy, chẳng lẽ còn không rõ ràng lắm sao? Nàng đích thị là một nữ nhân điên cuồng, chuyện gì cũng có thể làm được. Ta biết, mấy năm nay nàng không hề tin tưởng vào nam nhân, không hề tin tưởng thân tình… Cho nên, ta hy vọng ngươi có thể đáp ứng lời thỉnh cầu này.”

Lưu Phong gật đầu rồi nói: “Vương gia. Ta đáp ứng với ngài sẽ bảo đảm tính mạng cho hắn. Bất quá về phần lúc nào hắn trở lại cạnh ngài thì chuyện này do Điềm nhi quyết định, ta không can thiệp vào. Còn nữa, ta cảm thấy nhận thức của ngài đối với Điềm nhi có chút cực đoan. Kỳ thực nàng vị tất giống như người mà ngài nghĩ. Ta tin tưởng một ngày nào đó sẽ biến nàng trở lại là một nữ nhân bình thường…”

“Đa tạ…” Yến vương vui mừng cười cười: “Chỉ cần ngươi bảo chứng cho hắn một con đường sống, vậy là đủ rồi. Trịnh vương, ân tình này của ngươi ta sẽ nhớ kĩ, sớm muộn có một ngày ta sẽ báo đáp ngài. Nhưng mà chuyện tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế thì ta tuyệt đối sẽ không nhường ngươi. Ngươi cũng biết, ta khổ tâm bày mưu tính kế bao năm như vậy, há có thể buông xuôi.”

“Đương nhiên, ta cũng hy vọng ngài toàn lực ứng phó, có như vậy mới sảng khoái.” Lưu Phong cười nói tiếp: “Ta thích đối đầu với một cường giả. Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, ta nghĩ ta cũng nên trở về. Từ hôm nay trở đi thì những tin tức tình báo liên quan đến Tĩnh Vương, chúng ta cùng nhau chia sẻ… Nhớ kĩ cần phải nhẫn nại”

“Trịnh vương, việc cấp bách là chúng ta nhất định phải mau chóng điều tra rõ thế lực ẩn dấu của Tĩnh Vương gia cường đại đến mức nào. Về điểm này thì ngươi có ưu thế hơn ta. Ta hy vọng ngươi tiết lộ cho ta, không nên giấu diếm.” Yến vương căn dặn một tiếng.

Lưu Phong đã đi được vài bước, liền quay đầu lại, nhàn nhạt cười nói: “Yên tâm đi.”

“Ngươi nên hảo hảo đối tốt với Điềm nhi, kỳ thực nàng cũng rất đáng thương a.” Khi Lưu Phong bước nhanh ra khỏi cửa, Yến Vương vẫn còn nói với thêm một câu.

Lưu Phong quay đầu mỉm cười với Yến vương, nhưng cũng không nói thêm lời nào.

“Điện hạ, điện hạ, là ta…” Đi ra khỏi phủ Yến vương chưa xa thì Lưu Phong dường như nghe được tiếng gọi của Trần Hoàng hậu. Hắn quay đầu lại liền thấy Trần Hoàng hậu đang đi tới ra sức vẫy tay.

Lưu Phong thoáng do dự một chút rồi đứng lại hỏi: “Hoàng hậu tìm ta có việc gì a?”

Trần Hoàng hậu lẳng lơ uốn éo lưng thon đi tới, chỉ thiếu chút là nhào vào lòng Lưu Phong mà nói đầy phong tình vạn chủng: “Điện hạ, thực sự là xảo hợp a.”

Mịa nó, tám phần là cố tình đợi mình ở đây, cái gì mà xảo hợp.

Lưu Phong lạnh lùng nói: “Hoàng hậu, ta còn rất nhiều việc. Nếu như không có việc gì nói, ta xin đi trước…”

Trần Hoàng hậu lặng lẽ kéo tay Lưu Phong tươi cười nói: “Điện hạ, hà tất phải khẩn trương như vậy? Đến tẩm cung ta có chuyện muốn nói với ngài”

Lưu Phong né tránh khỏi tay của Trần Hoàng hậu, khinh thường nói: “Ta và nàng còn có chuyện gì để nói. Ta thực sự còn rất nhiều việc phải làm, thứ không thể phụng bồi…”

“Lưu Phong, ngươi đừng quá đáng.” Trần Hoàng hậu thẹn quá hóa giận, hừ một tiếng nói tiếp: “Ta có hảo ý nhưng ngươi hết lần này đến lần khác cự tuyệt. Ngươi cũng biết, có bao người muốn được ta ưu ái. Chỉ cần ngài nói một câu bản cung liền có thể để ngài ngồi lên ngôi vị Hoàng đế.”

Nói đến đây, trên mặt Trần Hoàng hậu lần thứ hai xuất hiện bộ dáng tươi cười, lặng lẽ dựa trên người Lưu Phong, quyến rũ thỏ thẻ: “Lưu Phong, chỉ cần bản cung muốn thì ngài muốn quyền thế có quyền thế. Vì sao ngài còn định cự tuyệt ta. Chỉ cần ngài đáp ứng ta, ngài sẽ làm Hoàng đế, ta làm Hoàng hậu, chúng ta cả ngày uyên ương hí thủy chẳng phải khoái hoạt lắm ru.”

“Hừ!”

Lưu Phong lùi cách Trần Hoàng hậu vài bước khinh miệt cười nói: “Nàng cho là làm Hoàng đế dễ dàng như vậy sao. Hoàng hậu, nàng quá ngây thơ rồi… Còn nữa, ta sớm nói cho nàng hay, Sinh Tử kết vị tất không có người giải. Nếu như nàng là người thông minh thì tốt hơn hết là nên rút lui. Bằng không, bệ hạ sẽ không tha thứ cho nàng đâu.”

“Ngươi có ý tứ gì?” Trần Hoàng hậu thất sắc hỏi.

Lưu Phong cười nói: “Ta Cũng không giấu diếm nàng, ta đã có biện pháp phá giải Sinh Tử kết. Đến lúc không còn bị Sinh Tử kết ước thúc, nàng ngẫm lại xem bệ hạ sẽ đối phó với nàng như thế nào?”

“Ngươi… Ta không tin.” Trần Hoàng hậu cười khẩy mà nói: “Khắp tu chân giới, tuyệt đối không có người biết phương pháp phá giải Sinh Tử kết…”

“Vậy nàng cứ chờ coi…” Lưu Phong lãnh đạm cười, lách người bước dài đi qua Trần Hoàng hậu.

Trần Hoàng hậu nhìn theo bóng Lưu Phong, sắc mặt tựa hồ có chút tái nhợt rồi đột nhiên mắng: “Đồ hỗn đản này, vì sao ngươi chấp nhận tiện nhân Ân Quý phi, mà không chấp nhận ta đường đường là Hoàng hậu, là mẫu nghi thiên hạ?”

Lưu Phong nghe vậy hơi nổi giận thân hình nhoáng cái đã xuất hiện trước mặt Trần Hoàng hậu, thuận tay cho nàng một bạt tai: “Hoàng hậu, ta đừng có khiêu khích sự nhẫn nại của ta. Ta không cho bất luận kẻ nào vũ nhục cô cô.”

Nhìn ánh mắt đầy sát khí của Lưu Phong thì Trần Hoàng hậu vội vàng ngậm miệng lại.

Hôm nay là ngày Lưu Phong phải bế quan tu luyện. Từ lúc sáng sớm, Thu Sương đã vì hắn mà chuẩn bị vài khỏa linh đan có tác dụng thúc dục linh lực.

“Phong nhi, cái này ta lấy trộm từ Tiên Linh môn, là loại tiên đan thượng đẳng. Bây giờ ngươi mau nuốt vào, ta trợ giúp ngươi tiêu hóa dược lực…” Thu Sương nói.

Lưu Phong theo lời khoanh chân ngồi xuống tiếp nhận đan dược do Thu Sương đưa. Đan dược tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt trong không trung tựa như cả gian phòng đều tràn ngập mùi hương.

Lưu Phong sau khi đem ăn đan dược vào, chỉ chốc lát bỗng cảm thấy trong bụng xuất hiện một luồng nhiệt khí. Đạo nhiệt khí thập phần mạnh mẽ và bá đạo làm cho hắn có cảm giác tựa hồ như ngồi trên lò lửa vậy.

“Mau nhanh phát động Thái Âm Thất Tinh quyết…” Thu Sương vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Lưu Phong lặng lẽ phát động Thái Âm Thất Tinh quyết, dẫn đạo luồng nhiệt khí chậm rãi lưu chuyển trong kinh mạch. Luồng nhiệt khí này tới đâu các kinh mạch dường như bị nóng bỏng làm cho đau đớn. Cũng may Thái Âm Thất Tinh quyết có năng lực áp chế nhiệt lưu nên dù cảm giác nóng rực càng ngày càng mạnh hơn thì Lưu Phong còn có thể tiếp nhận.

“Phong nhi, ngươi phải cẩn thận, hiện tại dược lực mới phóng thích ra được hai thành…” Vừa nói, Thu Sương liền đặt tay lên trán Lưu Phong. Lập tức một dải Thất Thải Hà quang (luồng sáng bẩy màu) thuần khiết truyền vào trong cơ thể Lưu Phong.

Ngay trong nháy mắt, Lưu Phong cảm thấy luồng nhiệt lưu trong bụng càng phát ra mãnh liệt, cảm giác như là trong bụng có cả một lò lửa đang thiêu đốt vậy.

Rất nhanh, mặt hắn đỏ bừng, toàn thân mồ hôi nhễ nhại. Gân mạch khắp nơi tựa hồ bị bao phủ trong biển lửa, cảm giác như ngọn lửa mạnh mẽ khác thường.

Thu Sương Tiên tử đứng ở một bên biết dược lực được Lưu Phong nuốt xuống đã hoàn toàn phát ra, nàng chăm chú nhìn Lưu Phong chằm chằm, chuẩn bị nếu có sai sót sẽ ra tay tương trợ.

Lưu Phong cũng không dám lơi lỏng chút nào. Hắn cố nén cảm giác đau đớn do kinh mạch toàn thân bị thiêu đốt, tiếp tục lợi dụng Thái Âm Thất Tinh quyết dẫn luồng nhiệt khí chậm rãi lưu chuyển trong kinh mạch.

Trải qua bảy bảy bốn mươi chín vòng chu thiên, luồng nhiệt lưu yếu đi một ít. Lưu Phong đã không còn cảm giác nóng rực, trong kinh mạch đều tràn đầy một đạo khí âm ấm làm cho hắn có cảm giác vô cùng thoải mái.

Lưu Phong trong lòng đại hỉ. Hắn biết là kinh mạch đã hấp thu thành công dược lực trong đan dược. Bước tiếp theo nên kích phát luồng âm khí ẩn dấu trong cơ thể để cùng với dòng nước ấm sáng ngời mới đổ vào kia bắt đầu long hổ kề vai, âm dương hòa hợp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/10/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 2
Phần 90 Biển lửa này đối với những người khác mà nói, là thiên hạp khó có thể vượt qua, nhưng đối với cho Giang Nam mà nói, vượt qua biển lửa lại không khó khăn thế nào. Hắn có Đậu Suất Thần Hỏa trong tay, loại thần hỏa này so sánh với thần hỏa nơi đây uy lực còn cao hơn, có thể tịch quyển hỏa nguyên lực của bất kỳ thần hỏa nào. Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, Thần Thứu Yêu Vương hóa thành một đầu ngốc ưng chồm hỗm ở đầu vai hắn, thiếu niên nhẹ nhàng cất bước, bước vào trong biển lửa, một đóa Hỏa Vân bay tới, chỉ thấy đóa Hỏa Vân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 21
Phần 90 Ngày hôm qua hắn đã nhìn ra nha đầu đã mê muội Phi Hồng, thiếu chút nữa còn trở mặt với mình tại chỗ, rõ ràng bộ dáng không rành thế sự, nàng sẽ bị thám tử dò xét rành mạch, phải đề phòng. Hải Bình Tâm không phục nói: Vì cái gì? Miêu Nghị nói: Không tại sao, đó là nơi ta ngủ với nữ nhân, ngươi như còn dám chạy vào bên trong, ta cũng ngủ với ngươi. Hải Bình Tâm ngơ ngác, quát lớn: Ngươi dám! Ngươi xem ta có dám hay không! Miêu Nghị bỏ tay nàng ra, nói với những người khác. Nhìn chằm chằm vào nàng cho...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 17
Phần 90 Trong dịp Quốc khánh, hành trình đến Bắc Kinh vừa khẩn trương lại bận rộn, đã đến hồi kết thúc. Buổi tối, ở nhà Tiếu Giai, Hạ Tưởng đang thưởng thức một bữa tối ấm áp. Hạ Tưởng không tiếp tục ở lại hôn lễ náo nhiệt của Hứa Quan Hoa. Hứa Quan Hoa đã có một nhóm chiến hữu và bạn bè đến làm náo loạn đêm động phòng, cũng không có quan hệ lớn với hắn, hắn ngẫm nghĩ một chút, rồi gọi điện thoại cho Tào Thù Lê, biết được Tào Thù Lê cũng không đi cùng một chuyến bay trở về thành phố Lỗ với hắn, liền không nói thêm nữa, quay trở về...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng