– Thật… thật nhiều Địa Hỏa Thử a.
Một tên chấp sự Thập Linh Tông phát hiện ra dị trạng ở nơi này. Chỉ thấy cửa động bọn họ dùng đào móc linh thạch kia có từng con linh thú chuột chạy ra ngoài.
Mỗi một con linh thú thân thể dài hai mét, lông đỏ thẩm như kim châm dựng ngược lại, ánh mắt đỏ thẩm tràn ngập điên cuồng, lộ ra hai cái răng nanh sắc bén, hung tính đậm đặc, bọn chúng hiển nhiên là tứ giai Địa Hỏa Thử.
Nếu như chỉ có một con Địa Hỏa Thử cũng không có làm bọn họ kinh ngạc, bởi vì lúc khai thác linh thạch thỉnh thoảng cũng có Địa Hỏa Thử, dùng thực lực Linh Thiên Cảnh của bọn họ muốn đối phó chúng cũng dễ dàng. Nhưng mà bây giờ trước mặt là một đám Địa Hỏa Thử, phóng nhãn xem nhìn qua cũng hơn trăm con, nhưng mà chúng vẫn còn trào ra, bởi vì cửa động khai thác linh thạch đang có nhiều con Địa Hỏa Thử xuất hiện. Cảnh này làm lông mao của bọn họ dựng đứng lên.
– Làm sao có thể có nhiều Địa Hỏa Thư như vậy, chỗ đó tuyệt đối là hang chuột.
Một tên chấp sự Thập Linh Tông thần sắc trở nên tái nhợt, không dám tin nói ra, càng không ngừng lui ra phía sau, cuối cùng trực tiếp quay người bỏ chạy. Nói đùa, nếu không trốn thì toàn bộ mất mạng đấy.
Mỗi một con Địa Hỏa Thử thấp nhất cũng có thực lực tứ giai sơ kỳ tới đỉnh phong, còn bên nhân loại đa phần đều là thực lực Linh Thhiên Cảnh từ tứ đến thất trọng thiên, hơn trăm con chuột này thừa sức tiêu diệt bọn họ.
– Mau nhìn, cái kia… bên kia là cái gì?
Lại có người chỉ vào miệng núi lửa hét lớn lên.
– Trời ơi… cũng là Địa Hỏa Thử, thật… thật nhiều a.
Một tên chấp sự có nhãn lực tốt hét lên.
Trong lúc nhất thời cơ hồ tất cả chấp sự và đệ tử Thập Linh Tông bắt đầu bay ra khỏi Diễm Hỏa Cốc. Mà ở giữa không trung, mấy tên Địa giai cũng nhìn thấy dị biến kinh người này, nhao nhao đình chỉ đánh nhau. Lâm Kiếm Trần lấy một đấu hai nên lúc này hắn đang bị thương nặng, chỉ còn miễn cưỡng có thể bay lên không trung.
Thừa dịp bọn người Bách Phong Tông sững sờ, Lý Hồng Ngọc quát một tiếng.
– Lâm sư huynh, mọi người chúng ta đi mau.
Vừa hét lên, bốn người đồng thời dùng toàn lực đào thoát, mà Lý Hồng Ngọc và Trầm Tâm Kỳ đang nhanh chóng bay đi thì đôi mắt phượng của các nàng đều nhìn qua một hướng, trong lòng cầu nguyện: “Ngươi nhất định phải trở về a”
“Chít chít chít chít!” Từng tiếng kêu vang vọng chói tai vang lên khắp Diễm Hỏa Cốc, vô số Địa Hỏa Thử lập tức chiếm hết mặt đất. Từ trên cao nhìn xuống thấy số lượng quá nhiều, cảnh này làm cho bọn họ sợ hãi tới cực điểm. Đây quả thực là thử triều xuất hiện.
– Lao sư huynh, Lâm Kiếm Trần đã chạy rồi, chúng ta đuổi theo chứ – Một tên trưởng lão Bái Phong Tông hoảng sợ nói.
– Được rồi, bọn chúng toàn lực chạy trốn, chúng ta ngăn cản không được – Lao Phạm Thanh nhàn nhạt nói ra, đồng thời móc hai viên đan dược ném vào miệng. Vừa rồi đối chiến với Lâm Kiếm Trần một trận khiến hắn tiêu hao khá nhiều.
– Lao trưởng lão, chúng ta làm sao bây giờ?
Lúc này nữ giả duy nhất đi tới trước mặt Lao Phạm Thanh nhàn nhạt hỏi. Lao Phạm Thanh trong Bách Phong Tông có địa vị khá cao nên tất cả mọi người ở đây phải tôn trọng ý kiến của hắn.
– Những con Địa Hỏa Thử này từ trong mỏ quáng đi ra, trong miệng núi lửa chỉ sợ còn có nhiều hơn, xem ra Diễm Hỏa Cốc có chỗ bất phàm của nó, rõ ràng có thể dụng dực ra linh thạch, chỉ tiếc chúng ta nhận được tin tức quá trễ, thật sự là tiện nghi cho Thập Linh Tông!
Lao Phạm Thanh nói ra, dừng lại một chút và nói:
– Linh thạch nơi này có lẽ không còn nhiều, nhưng mà hiện tại Địa Hỏa Thử nhiều như thế, cho dù là chúng ta diệt hết, chỉ sợ cũng hủy hoại cả mỏ quáng, chuyện này không dễ xử lý.
Trong lúc nhất thời đám người Bách Phong Tông lâm vào trầm mặc khó nói. Cuối cùng một trưởng lão khác đánh vỡ yên tĩnh nói:
– Không bằng chúng ta quay về bẩm báo cho tông môn đi.
– Việc này tạm thời không vội, chúng ta nên đi chung quanh điều tra trước đi, miễn cho bị người khác lợi dụng! – Lao Phạm Thanh khoát tay nói ra.
Năm người chậm rãi hạ xuống dò xét chung quanh mỏ quáng. Những Địa Hỏa Thử này vừa nhìn thấy nhân loại, lập tức nhào qua tấn công bọn họ.
Số lượng rậm rạp chằng chịt, đổi lại là cao thủ Linh Thiên Cảnh đã bị dọa chân mềm nhũn ra. Nhưng mà Địa giai chính là Địa giai, mấy người vung tay lên và linh lực không ngừng nện xuống “Ầm ầm!”
Lúc này có vài chục con Địa Hỏa Thử chết oan chết uổng. Nhưng mà những con Địa Hỏa Thử này dường như không sợ sinh tử, từng con như tre già măng mọc đánh thẳng vào đám người Bách Phong Tông. Một tên cao thủ Địa giai Thổ thuộc tính đứng ra nói:
– Lao sư huynh, huynh đi vào xem xét, chúng ta ngăn cản đám chuột này.
Lao Phạm Thanh cũng không nói gì thêm, hắn đi vào trong động. Bốn tên Địa giai còn lại lập tức bắt đầu động thủ diệt sát đám Địa Hỏa Thử chung quanh. Nhưng mà Lao Phạm Thanh vừa đi vào không lâu thì trong mỏ quáng chấn động mạnh mẽ. Ngay sau đó một đạo thân ảnh của bọn họ lao ra khỏi động.
– Đi mau, bên trong còn có ngũ giai Địa Hỏa Thử!
Lao Phạm Thanh kinh hô một tiếng, lúc này nhanh chóng bay lên không trung. Mấy người còn lại nghe tiếng kêu to không ngừng, lập tức đuổi theo. Mấy người kia lại đứng lên không trung lần nữa, một gã Địa giai hỏi:
– Lao sư huynh, ngươi nói bên trong có ngũ giai Địa Hỏa Thử sao?
– Tuyệt đối sẽ không sai, khí tức kia quá đáng sợ, nhưng lại không phải một con, nếu ta không chạy nhanh, chỉ sợ đã không chạy được – Lao Phạm Thanh vẫn còn sợ hãi nói.
– Cái này… điều này sao có thể, ở bên trong còn linh thạch không? Chẳng lẽ người nọ gạt chúng ta hay sao? – Tên Địa giai kia hỏi.
– Không, bên trong thực sự có linh thạch, vừa rồi ta còn nhìn thấy vài xác người của Thập Linh Tông bên trong ở bên trong, hiện tại bên trong chỉ còn lại Địa Hỏa Thử, chúng ta căn bản không cách nào xem xét – Lao Phạm Thanh đáp.
– Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ bỏ qua như vậy sao? – Tên Địa giai nói ra.
– Nếu Thập Linh Tông đào mỏ quáng ở nơi này một đoạn thời gian, nghĩ đến bên trong đúng là có không ít linh thạch, thế nhưng mà đại bộ phận linh thạch có lẽ đã bị Thập Linh Tông đoạt được, chúng ta phải tiêu diệt Địa Hỏa Thử, chỉ có như vậy mới lấy được linh thạch còn lại ở bên trong, đến lúc đó đạt được đủ linh thạch thì không nói gì, vạn nhất linh thạch bên trong chỉ còn số lượng ít, như vậy chỉ sợ được không bù mất – Vị nữ giả ở bên cạnh nói ra phán đoán của mình.
– Chiếu theo ý của ngươi là có ý định buông tha sao? – Lao Phạm Thanh hỏi ngược lại.
Nữ giả kia đáp:
– Ta cảm thấy nên quay về trước, bẩm báo tông chủ, cho tông chủ định đoạt, có lẽ đúng như lời của Lao trưởng lão ở đây có bảo vật đấy.
– Ân, xem ra chỉ có thể như thế, nhưng mà nơi này xuất hiện ngũ giai Địa Hỏa Thử, cho dù là tông chủ chỉ sợ cũng phải đau đầu – Lao Phạm Thanh cười khổ đáp, nhìn qua bên dưới.
– Lục sư đệ vẫn lạc, trở về chỉ sợ còn bị tông chủ trách mắng.
– Quở trách thì không sao cả, ta nghĩ tới chúng ta nên nghĩ cách nói hắn bị giết như thế nào đây – Nữ giả kia nói ra.
Lời này vừa ra mọi người đều lộ ra thần sắc cổ quái. Chẳng lẽ chạy về bẩm báo tông chủ, nói Lục Nam là bị một gã Linh Thiên Cảnh nhất trọng thiên chém chết. Chỉ sợ lời này vừa nói ra sẽ bị tông chủ bổ sống. Trên thế giới này thực sự có cường giả Địa giai bị Linh Thiên Cảnh nhất giai giết chết sao? Đáp án chỉ có bọn họ tự biết.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lý Hàn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 15/07/2021 11:29 (GMT+7) |