Ma Vương - Quyển 2

Phần 42: Đề Nghị Giết Rồng…

Đông đã tràn đến rồi, gió lạnh gào thét ầm ào, tuyết trắng hệt như lông ngỗng giăng mắc đầy trời khiến cho sâm lâm cự ma cư ngụ lâu dài trong U Ám sâm lâm cũng lạnh cóng cả tay chân. May mà lần này Hàn Thạc đến đây đã mang theo đủ lương thực quần áo, nếu không đợt lạnh kiểu này chính là một tai nạn lớn đối với bọn chúng.

Liên tiếp mấy ngày nay, Hàn Thạc và cả đoàn sâm lâm cự ma đi vào bên trong U Ám sâm lâm. Lần này đi không đi thẳng vào khu vực thâm sâu ở phía nam mà lại bắt đầu đi về hướng tây.

Trong thời gian mấy ngày này, Hàn Thạc sai sâm lâm cự ma giúp hắn làm một cỗ kiệu đơn giản. Sau đó hắn một mình yên lặng ở trong đó tu luyện “Ma Động Cửu Thiên thuật”. Thuật ngự gió bay lượn “Ma Động Cửu Thiên thuật” cần phải tập trung Ma Nguyên lực xuống những kinh mạch dưới chân, sau đó mới chiếu theo phương thức vận hành đặc thù để thúc động Ma Nguyên lực bay vút lên không.

Đã trải qua rèn luyện ba tầng ma công cơ sở là Cố Thể, Thác Mạch và Tố Hồn, hiện tại hắn đã đạt đến cảnh giới Chân Ma nên khi tu luyện “Ma Động Cửu Thiên thuật” đã nhanh hơn rất nhiều so với ngày đó khi tu luyện “Huyền Băng Ma Diễm quyết”. Bởi kinh mạch đã sớm mở rộng và cứng chắc trước rồi, Hàn Thạc khi chiếu theo đường di chuyển vận hành của “Ma Động Cửu Thiên thuật” cảm thấy không chút trở ngại nào.

Mấy ngày sau, Hàn Thạc không tiếp tục ở trong cỗ kiệu nữa, tùy tiện tìm một cái cớ để ở lại phía sau, ngầm thử nghiệm việc bay lượn của “Ma Động Cửu Thiên thuật”. Nắm được lý thuyết là một chuyện, thật sự lướt không bay lượn rồi, còn cần phải nắm vững thuần thục một số bí quyết, hắn thí nghiệm đã khá nhiều lần, cũng gần như có thể bay lên không, nhưng khống chế phương hướng còn chưa đủ thành thạo, may mà vài lần đều rơi xuống chỗ vắng lặng.

Một ngày kia, trời vẫn đổ tuyết lớn phủ kín mặt đất. Đoàn sâm lâm cự ma cuối cùng cũng đã dừng lại trước một sơn cốc. Hàn Thạc còn ở phía sau ý đồ muốn nhanh chóng hoàn thành tu luyện “Ma Động Cửu Thiên thuật”, phát hiện điều này, lập tức ngưng không tiếp tục tu luyện nữa, nhanh chóng từ sau vọt lên phía trước.

– Sứ giả, bên trong sơn cốc này hẳn là nơi tinh linh cư ngụ. Mới vừa rồi hai người trong chúng ta đã nhìn thấy ở vùng phụ cận một số lớn tinh linh xuất hiện ở nơi đây. – Đợi đến khi Hàn Thạc tới trước mặt, lão mục sư đưa tay chỉ về sơn cốc bao trùm đầy tuyết, cung kính giải thích.

Hít vào một hơi thật sâu, Hàn Thạc nheo mắt dõi về nơi xa, đáng tiếc bởi vì tuyết bao phủ khắp cây cối mặt đất, che kín gần hết làm hắn không thể nhìn rõ được cụ thể điều gì ở nơi xa xa.

Hàn Thạc niệm nhẹ một đoạn ma pháp chú ngữ huyền ảo. Một luồng sáng màu xanh bỗng xuất hiện trước mặt, hắn phóng thẳng ra, nhắm về phía mặt đất sơn cốc phủ đầy tuyết.

Đây là “Sinh Mệnh Trinh Sát”, ma pháp trung cấp của Vong Linh hệ, Hàn Thạc mới nắm được trong thời gian gần đây. Ma pháp “Sinh Mệnh Trinh Sát” này không hề có tác dụng công kích. Đúng như ý nghĩa của tên gọi chỉ có tác dụng dò tìm sinh mệnh, khi vào trong một hoàn cảnh xa lạ rất có tác dụng.

Khi đã thi triển ma pháp này rồi, Hàn Thạc liền nheo mắt cảm ứng. Những nơi ma pháp “Sinh Mệnh Trinh Sát” đi qua, hắn không hề cảm ứng được chút dấu vết nào của sinh mạng. Đến khi ma pháp này bay vòng quanh sơn cốc được một vòng, hao hết tinh thần lực liền biến mất không còn tung tích.

– Bên trong sơn cốc không hề có dấu vết của sinh mệnh. Bất quá chúng ta có thể tiến vào trong xem qua. Nếu như bọn tinh linh cư ngụ ở nơi đây, chắc trên bề mặt cây cối sẽ lưu lại những dấu vết. Nếu như chúng ta có thể phát hiện những phòng ốc bọn chúng cư ngụ ở nơi đây thì thật là tốt lắm. – Hàn Thạc nghĩ qua một lượt, ra lệnh cho lão mục sư.

Sau đó Hàn Thạc và sâm lâm cự ma chiến sĩ đi trước, phía sau là đội ngũ cự ma liệp thủ và mục sư, tất cả cảnh giác từ từ tiến sâu vào trong sơn cốc. Âm thanh của tiếng bước chân đạp trên nền tuyết “rột roạt rột roạt” vang lên, cự ma chiến sĩ đi trước khi vào bên trong sơn cốc rồi, múa vũ khí trong tay lên, quét sạch tuyết đọng trên cây cối bao quanh, hai chân dùng lực di dời tuyết trên mặt đất, muốn tìm kiếm được đầu mối nào lưu lại không.

Một tiếng hô kinh hãi vang lên từ miệng của một sâm lâm cự ma trẻ tuổi. Hàn Thạc vừa nghe thấy được tiếng hô kinh hãi này, thân hình liền như tia chớp bắn thẳng về hướng đó. Nhưng đến khi Hàn Thạc đến được nơi phát ra thanh âm, đột nhiên lại phát hiện sâm lâm cự ma vừa mới hô lên kinh hãi đã biến mất không thấy.

Nhướng mày lên, Hàn Thạc chú ý lắng tai nghe động tĩnh bốn phía, sau đó đi vài vòng quanh mặt đất đọng tuyết, cuối cùng đứng trên một khu vực tuyết lộn xộn, đột nhiên đạp mạnh chân xuống đất.

Một tiếng ùm vang lên, thân hình Hàn Thạc rơi mạnh xuống, chỉ trong khoảng thời gian một hơi thở đã rơi vào một động tối như mực. Ở một góc khuất không xa, tiếp tục vọng đến tiếng hô kinh hãi của sâm lâm cự ma vừa rồi, nghe thấy càng chói tai hơn trong động tối đen.

Thân thể Hàn Thạc lúc này đã sớm có thể thích ứng với bóng tối. Ánh mắt lướt qua một lượt, hắn phát hiện được sơn động mình đang ở trong này thông thẳng đến một nơi nào đó. Cẩn thận chút ý một lượt, Hàn Thạc phát hiện cửa của động này rất rộng rãi, đi xuống dưới động kéo dài lung tung, có dấu vết của bước chân.

Lẽ nào tinh linh của sâm lâm thờ Tự Nhiên nữ thần đều sinh hoạt ở bên dưới lòng đất? Hàn Thạc hơi nghi ngờ, sau khi giật mình liền thúc động “Ma động cửu Thiên thuật”, thân thể từ từ bay lên phía trên, khi đến nơi đã hụt chân vung quyền đánh ra, hủy hết toàn bộ tuyết đọng ở trên đỉnh đầu.

Sâm lâm cự ma vừa rồi không thận trọng rơi xuống, sau khi kêu lên kinh hãi một hồi, ánh mắt dần dần thích ứng với bóng tối, cũng từ từ leo lên phía trên.

Một tiếng hô quái dị đột nhiên vang lên từ nơi thâm sâu, Hàn Thạc trong lòng thất kinh, lại phóng ra ma pháp “Sinh Mệnh Trinh Sát” lần nữa, mục tiêu hướng thẳng đến nơi thâm sâu vừa vang lên tiếng hô đó.

Ma pháp “Sinh Mệnh Trinh Sát” này khi đã được phóng ra rồi, Hàn Thạc cảm giác được rất nhiều dấu vết của sinh mệnh, càng cảm thấy lo lắng, lập tức nhảy vọt từ cửa động ra, ngẩng đầu kêu to một tiếng.

Lão mục sư nghe được tiếng kêu gào của Hàn Thạc, vừa đến vừa hỏi, trong lúc đó sâm lâm cự ma bị rơi xuống hố cũng đã bò ra được. Các cự ma chiến sĩ đang dò thám tình hình chung quanh cũng đều cầm vũ khí chạy đến, gạt hết lớp tuyết đọng trên cửa động ra, liền xuất hiện một cửa động âm u sâu thăm thẳm có thể cùng lúc tiến vào được đến ba bốn người.

Mấy mũi tên rít lên phóng ra từ cửa động, khiến tất cả sâm lâm cự ma đang đứng quan sát chung quanh giật mình. Vẻ mặt lão mục sư giận dữ, đang tính ra lệnh công kích sinh mệnh bên trong động, nhưng lại bị Hàn Thạc đưa tay ngăn lại.

Tinh linh rất ưa thích tự nhiên, hẳn sẽ không sinh sống ở dưới đất u ám như vậy. Hàn Thạc hiểu rõ điểm này, vì thế mới không để cho sâm lâm cự ma lập tức ra tay.

Mấy tiếng “vèo vèo” vang lên, từ trong động phóng ra mấy bóng người. Những người này tướng mạo có lỗ tai xinh đẹp cứng rắn đúng là dấu hiệu đặc biệt của tinh linh, nhưng lại có nước da màu đen thẫm, tóc bạc trắng, rõ ràng là một loại khác.

– Chính là Hắc Ám tinh linh! – Lão mục sư vừa nhìn thấy những tinh linh quái dị này xuất hiện, lập tức hô lên kinh ngạc.

Tiếng quát của lão mục sư như vậy khiến Hàn Thạc liền có phản ứng. Xem ra tất cả đều là những nữ tinh linh yêu hòa bình và tự nhiên, đã bỏ đi tín ngưỡng thờ phụng nữ thần Tự Nhiên mà chuyển thành thờ phụng Hắc Ám chi hậu La Ti. Do cư trú lâu năm trong thế giới âm u, da thịt biến đổi thành màu đen và màu tím sậm.

Tính cách bọn họ tà ác, đi khắp nơi phóng hỏa giết chóc cướp bóc, tồn tại theo mô hình gia tộc mẫu hệ, dùng nữ tính làm người đứng đầu lãnh đạo. Trên thế giới dưới mặt đất, bọn họ cũng hệt như sâm lâm cự ma, chính là một chủng tộc tà ác vô cùng.

Theo sau mấy Hắc Ám tinh linh vừa xuất hiện, còn có rất nhiều những Hắc Ám tinh linh chậm rãi bước ra. Mấy cô này xuất hiện rồi liền trước hết canh giữ trước cửa động, vũ khí cầm chặt trong tay, ánh mắt hung dữ trừng trừng nhìn Hàn Thạc và bọn sâm lâm cự ma.

Hàn Thạc phất tay làm hiệu, ý muốn lão mục sư tạm thời không nên manh động, mà phải từ từ tỏa ra bao vây. Nhưng vũ khí hướng thẳng đến Hắc Ám tinh linh, chính là để đề phòng bọn họ đột nhiên ra tay.

Hắc Ám tinh linh tướng mạo xinh đẹp, quần áo hở hang bộc lộ đầy vẻ nữ tính, mỗi người đều có dáng vẻ ngạo nghễ. Dù là mùa đông giá rét, bọn họ dường như cũng không muốn che phủ da thịt trên người đi. Da thịt tuy có màu sắc tím sẫm quái dị, nhưng trông ra có sức hấp dẫn ma quái vô cùng.

Cuối cùng, một phu nhân tinh linh trông xinh đẹp lẳng lơ, không những làn da mềm mại, mơ hồ lộ ra đôi chân và bộ ngực hấp dẫn từ trong đi ra.

Phu nhân Hắc Ám tinh linh xinh đẹp này đi từ trong động ra, kinh ngạc liếc nhìn sâm lâm cự ma ở chung quanh, cười yêu kiều rồi nói bằng ngôn ngữ thông dụng:

– Té ra là cự ma bằng hữu dũng cảm, các vị sao lại đến nơi này?

Đến lúc này, lão mục sư tự nhiên cũng biết đã tìm nhầm người. Thân là một sâm lâm cự ma hiểu biết, kiến thức của lão không tầm thường, tự nhiên cũng hiểu rõ những Hắc Ám tinh linh này không phải người tốt, hừ nhẹ một tiếng, cất giọng đáp lại:

– Hài tử của chúng ta phát hiện ở vùng phụ cận rất nhiều dấu vết của tinh linh. Do sâm lâm cự ma chúng ta và tinh linh có những cừu hận khó giải, vì thế mới đến nơi đây chuẩn bị một trận hủy diệt hết bọn chúng.

Lời này vừa phát ra, thái độ phu nhân diêm dúa đó đã tốt hơn, gật gật đầu nói:

– Chúng ta và bọn người sinh hoạt bên trên cũng có những cừu hận khó giải quyết. Cứ lâu lâu, những tinh linh sống trên mặt đất đều tụ lại ý muốn xông vào thế giới bên dưới công kích bọn ta. Các vị phát hiện thấy nhiều tinh linh như vậy, chắc chắn bọn chúng đang muốn giao chiến với chúng ta. Ha ha ha, từ lâu đã nghe nói chủng tộc cự ma các vị thần dũng trên mặt đất, xem ra chúng ta đều có chung một địch nhân rồi.

Bà ta nói như vậy, lão mục sư trầm mặc một lúc, sau đó mới xoay người cung kính hỏi Hàn Thạc:

– Sứ giả, tiếp theo làm thế nào đây?

Hàn Thạc vốn nghĩ đến chuyện đoạt lấy những Hắc Ám tinh linh này, đáng tiếc không biết bọn chúng có bao nhiều người, càng không rõ sức chiến đấu ra sao, vì thế trong lòng ngầm suy xét tính toán.

Phu nhân Hắc Ám tinh linh diêm dúa đó rất kinh ngạc khi thấy lão mục sư hỏi Hàn Thạc. Tuy hắn toàn thân mặc y phục đen tuyền, cả thân hình toàn bộ được che kín, nhưng hình dáng nhỏ hơn hẳn sâm lâm cự ma, xem ra không phải cùng một loại chủng tộc. Lão mục sư lại có thái độ cung kính như vậy, tự nhiên khiến cho người phụ nữ xinh đẹp kinh ngạc.

– Những bằng hữu anh dũng, nơi gia tộc chúng ta đang ở bị một con rồng đen tập kích, nếu như các vị tình nguyện đồng ý viện thủ, chúng ta có thể đem một xe hoàng kim và một xe châu báu tốt nhất đền đáp. Nếu như có thể giết chết được con rồng đen đó, tất cả mọi thứ trên người con rồng đen đó đều thuộc về quý vị.

Lúc này phu nhân xinh đẹp của Hắc Ám tinh linh nhìn thấy Hàn Thạc trầm tư không nói, đột nhiên mở miệng lên tiếng.

Hàn Thạc lặng đi, thật không ngờ được gia tộc Hắc Ám tinh linh này lại đang bị một con rồng đen tập kích. Rồng đen chính là một con rồng to lớn tà ác, cũng ưa thích cư ngụ trong thế giới ngầm Hắc Ám, do đó đám Hắc Ám tinh linh này gặp phải một con rồng đen thì đúng là xui xẻo rồi.

Cau mày, Hàn Thạc suy nghĩ một lát, chợt thấy đề nghị này của Hắc Ám tinh linh đúng là có sức mê hoặc. Rồng đen tuy thực lực phi phàm, bất quá tập hợp gia tộc Hắc Ám tinh linh này, cùng sức mạnh của năm trăm sâm lâm cự ma hẳn cũng không phải không có cơ hội giết chết được nó.

Trên người mỗi con rồng này đều có bảo vật khiến cho người ta thèm muốn. Vì thế giết chết được mỗi con chắc chắn sẽ là một chuyện tốt, có thể nói là một sự dụ hoặc khiến người ta không cách nào chống cự được.

– Trước hết phải xuống bên dưới đã rồi hãy nói tiếp. Nếu như có thêm chúng ta đủ để đối phó con rồng to lớn đó, cũng nên đồng ý với đề nghị của vị này. – Hàn Thạc nghĩ một lát rồi mở miệng đáp lại.
– Ta dám đảm bảo nếu như có thêm sức mạnh của năm trăm bằng hữu cự ma anh dũng hỗ trợ, con rồng đen đó chắc chắn phải chết không sai. Ta tên Đại Na, hoan nghênh các vị cùng tiến vào thế giới ngầm dưới đất.

Phu nhân Hắc Ám tinh linh đó cao hứng đáp lại, sau đó mới dặn dò những Hắc Ám tinh linh một câu.

Những Hắc Ám tinh linh vừa mới rời khỏi động huyệt, theo mệnh lệnh của Đại Na từng người từng người quay trở vào bên trong. Cuối cùng Đại Na mới đong đưa cặp mông đi xuống, đưa tay ngoắc Hàn Thạc và lão mục sư.

Đi theo phía sau tiến vào thế giới dưới đất, nếu như có bất cứ điều gì không ổn, còn có thể lợi dụng cơ hội thoát ra. Vì thế mắt thấy Hắc Ám tinh linh đi trước, Đại Na sau cùng mới dừng lại gọi mấy người, Hàn Thạc cho là không còn chút nguy hiểm nào, liền gật gật đầu với lão mục sư.

Hàn Thạc và lão mục sư đi trước, Tiểu Khô Lâu trong kiệu đi giữa, năm trăm sâm lâm cự ma lục tục đi xuống cửa động, tiến vào thế giới cư ngụ dưới mặt đất của Hắc Ám tinh linh.

Càng đi xuống phía dưới, lòng động càng rộng rãi, ở nơi thâm sâu còn có những khối đá màu đỏ nâu phát ra ánh sáng mờ mờ, khiến cho bên dưới hoàn toàn không quá âm u đen tối.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/01/2022 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đường Môn – Quyển 4
Phần 42 “Là.” Đại sư ý nghĩ cùng Đường Tam không hẹn mà trùng, Đường Tam lập tức đáp ứng. Thu hồi Bát chu mâu, Đường Tam một lần nữa mặc áo vào. Đại sư thở dài một tiếng, “Tiểu Tam, chuyện Tiểu Vũ ngươi cũng đừng khổ sở. Đã có thể làm cho nàng sống lại, chung quy chúng ta vẫn có cơ hội. Lần này trở về ngươi tính toán làm như thế nào?” Đường Tam suy nghĩ một chút nói: “Sư phụ, xem ra trước mắt, chỉ sợ Võ Hồn Điện mưu đồ thống trị cả đại lục, tiến thêm một bước tăng cường quyền lực và tiếng nói của mình tại đại lục. Đem tất cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hướng Nhật – Quyển 8
Phần 42 Sau khi nói tên dòng họ mình, cô nàng không nói thêm gì với Hướng Nhật nữa. Hướng Nhật từ dòng họ đối phương cùng thái độ khi nghe mình là người Dịch gia xong liền đoán ra thân phận nàng, có lẽ cũng giống như tên cặn bã Phương nhị thiếu kia, cũng là người Phương gia, chỉ là đối thủ một mất một còn của Dịch gia làm làm hắn hơi bất ngờ một chút. Cô nàng Phương gia cũng là dị năng giả, nhìn bộ dáng thì thực lực cũng không kém. Bởi vừa rồi đối phương thử mình nên hắn mới cố ý hạ thấp thực lực của nàng, kỳ thực theo suy đoán...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Miêu Nghị – Quyển 2
Phần 42 Lại thấy lão nhân lấy xuống từ trên người vượn già mấy cái nhẫn trữ vật nhét vào trong ngực áo, e rằng giá trị đồ đạc trong đó cực kỳ phong phú. Miêu đại động chủ thật sự không nhịn được nữa, miệng lẩm bẩm nói: Tiền bối, sợ rằng ngài phải đa tạ vãn bối xuất thủ tương trợ, nếu không nhờ vãn bối giúp một tay, làm sao ngài có thể lấy được những thứ này. Ba món pháp bảo tam phẩm, một viên yêu đan nhị phẩm, bên trong nhẫn trữ vật của Viên Thống Lĩnh chứa không ít đồ, tiền bối ngài phát tài rồi. Phát tài thì đã sao, không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng