Ma Vương - Quyển 2

Phần 75: Tam Nữ Hội Đàm…

– Xí! Chỉ dựa vào ngươi mà có thể lừa được ta sao? Ta không tin đâu! – An Cát chu cái miệng nhỏ nhắn, chun cái mũi xinh đẹp lại khinh thường nói.
– Ngươi tin cũng được, không tin cũng được. Phải rồi! Ta còn có chuyện cần làm, ngươi đi làm những việc của mình đi. – Hàn Thạc không muốn cãi lý với An Cát Lị Tạp mà định đi về phòng của Khảm Đế Ti.

Đúng lúc này, từ căn phòng mà An Cát Lị Tạp chạy ra, vang lên tiếng cánh cửa mở kêu “cót két”, sau đó Đại đức Lỗ y Khải Tư Tân liền từ bên trong bước ra. Chỉ vừa liếc mắt nhìn Hàn Thạc một cái, Khải Tư Tân liền kinh ngạc thốt lên:

– Sao lại là ngươi?

Hướng về phía Khải Tư Tân mỉm cười gật đầu chào hỏi, Hàn Thạc khom người nói:

– Xin chào trưởng lão Đại đức Lỗ y Khải Tư Tân. Lần trước ở bên trong U ám sâm lâm, ta và Đặc Lan Khắc Tư đã từng gặp người.
– Ơ… Ngươi cũng biết ông nội ta à? – An Cát Lị Tạp vừa thấy Hàn Thạc chào hỏi Khải Tư Tân thì tỏ vẻ vô cùng bất ngờ, hết nhìn ông nội rồi lại nhìn Hàn Thạc hỏi.

Hàn Thạc cười cười đang định trả lời thì Khải Tư Tân ở bên cạnh lại sáng mắt lên, nhìn khắp người Hàn Thạc một vòng rồi đột nhiên nở một nụ cười, mặt có vẻ đăm chiêu, nói:

– Thì ra là ngươi! Tuy nhiên, chúng ta gần đây hẳn là còn gặp nhau thêm một lần khác nữa. Ha ha ha!

Cách đây không lâu, Hàn Thạc mặc dù có đeo mặt nạ nhưng thân hình và giọng nói cũng không biến đổi đi quá nhiều. Mặt khác, khi mọi việc kết thúc, Hàn Thạc còn gọi ra đích xác tên họ của Khải Tư Tân. Vì vậy, chỉ dựa vào ba chi tiết này thì khi Khải Tư Tân gặp lại Hàn Thạc đã có thể lập tức nhận ra hắn thì cũng không có gì là lạ.

Trước lời nói ẩn chứa hàm ý của Khải Tư Tân, Hàn Thạc cũng không phân trần hay giải thích mà quay về phía ông mỉm cười đầy ẩn ý rồi nói:

– Ta còn có chút việc phải đi, chúng ta sẽ gặp lại sau.
– An Cát Lị Tạp! Ngươi cũng không nên quấy rầy chuyện của người khác, mau theo ta quay về phòng. – Khải Tư Tân gật đầu hiểu ý, bước lên túm lấy An Cát Lị Tạp định kéo tiểu tinh linh này rời đi.

Lúc này, Khảm Đế Ti nghe thấy tiếng Hàn Thạc nói chuyện, liền định ra ngoài tìm hắn. Nhưng vừa mở cửa phòng, nàng kinh ngạc khi nhìn thấy Hàn Thạc và Khải Tư Tân đang nói chuyện với nhau. Hướng về phía hai người gật đầu chào, sau đó Khảm Đế Ti mới hỏi Hàn Thạc:

– Ngươi tới tìm ta phải không?
– Khảm Đế Ti tỷ tỷ! Ta đang muốn tìm tỷ tỷ, tỷ tỷ để cho ta vào được không? – An Cát Lị Tạp ở phía bên kia vui sướng, khẽ kêu lên một tiếng rồi hướng về phía Khảm Đế Ti nói tíu tít.
– Nếu tiểu tinh linh đáng yêu của chúng ta thật sự có việc thì hãy đợi chút nữa tỷ tới tìm muội, còn bây giờ tỷ tỷ bận việc rồi. – Khảm Đế Ti khẽ cười một tiếng rồi mở cửa phòng và nghiêng người nói với Hàn Thạc:
– Vào đi!
– Đủ rồi, không được quậy nữa. Hãy theo ta trở về phòng tiếp tục tu luyện ma pháp! – Đại đức Lỗ y Khải Tư Tân trừng mắt, quở mắng An Cát Lị Tạp một câu rồi kéo cô bé quay trở về.

Sau khi, Hàn Thạc tiến vào trong phòng, Khảm Đế Ti tiện tay đóng cửa phòng lại. Nhưng dường như là nàng nhớ tới việc gì đó nên đột nhiên nhìn Hàn Thạc hỏi:

– Người đã cứu chúng ta đêm hôm qua chắc hẳn là ngươi phải không?

Về điểm này, Hàn Thạc thấy không cần phải phủ nhận nên liền gật đầu nói:

– Liên quan đến chuyện này có chút phức tạp, Bối Lâm Đạt đã thuê mướn thì có thanh toán tiền thù lao cho ngươi hay không?

Khảm Đế Ti lắc đầu cười khổ, nói:

– Cô ta là người của Thiên tai giáo hội. Giáo hội này luôn luôn làm việc tà ác, âm độc. Ta không bị sao đã là vô cùng may mắn rồi, làm thế nào có khả năng thu được tiền thù lao chứ?
– Ngươi hãy đáp ứng ta một việc đó là không nên cố gắng tìm Bối Lâm Đạt gây phiền toái. Các ngươi làm như vậy tuyệt đối sẽ không thu được ích lợi gì, còn về món tiền thù lao cô ấy thuê các ngươi lần này, ta sẽ đòi về giúp ngươi. – Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi chăm chú nhìn Khảm Đế Ti và nói.

Nghe được những lời này, Khảm Đế Ti hiển nhiên rất kinh ngạc, nghi hoặc nhìn Hàn Thạc hỏi:

– Theo như lời Khải Tư Tân, ngươi cùng với một người phụ nữ đã bắt Bối Lâm Đạt mang đi. Các ngươi đã bắt được Bối Lâm Đạt rồi thì tại sao còn nói như vậy? Ngươi rốt cuộc có thân phận như thế nào?
– Việc này khá phức tạp, chờ khi Phỉ Bích tới nơi này thì ta sẽ giải thích cho các ngươi. Tuy nhiên ngươi không được nghĩ đến việc đối phó với Bối Lâm Đạt. Bởi vì, ta hiểu rõ với thực lực mà cô ấy nắm trong tay thì Chiến Hỏa dong binh đoàn các ngươi tuyệt đối không thể đối phó nổi.

Hàn Thạc mặc dù quen Khảm Đế Ti chưa được bao lâu nhưng lại biết cô nàng tuyệt đối không phải loại người dễ làm khó bỏ. Hắn cũng hiểu được cho dù cô nàng biết có thể nguy hiểm đến cả tính mạng của bản thân, nhưng chỉ cần nhận thức được việc phải làm thì sẽ làm đến cùng, cho nên hắn mới muốn khuyên giải.

– Ồ! Phỉ Bích cũng sẽ tới sao? – Khảm Đế Ti ban đầu thốt lên một tiếng ngạc nhiên, sau đó với sắc mặt kiên định nói với Hàn Thạc:
– Ngươi nói đã quá muộn rồi. Một số người đã được ta bố trí đi truy tìm tung tích của Bối Lâm Đạt. Lần này chủ thuê đột nhiên xảy ra vấn đề, dong binh hội chấp nhận rằng chúng ta đã thất bại. Do đó, ta sẽ dùng biện pháp của chính mình để đối phó với Bối Lâm Đạt.
– Đại tỷ! Coi như là ta cầu xin ngươi buông tha cho Bối Lâm Đạt đi. Cô ấy hiện tại đang ở trong tay ta, nên ta muốn giành được cảm tình của cô ấy. Ngươi nể mặt ta một chút được không?

Thấy Khảm Đế Ti thuộc loại phụ nữ không thể dùng lý lẽ để khuyên răn. Nói cho cô ta biết có nguy hiểm thì vẫn cứ như con thiêu thân đâm đầu vào. Lâm vào bước đường cùng, Hàn Thạc đành phải thông qua loại phương pháp này để thuyết phục cô ấy.

Nghe thấy Hàn Thạc nói như vậy, Khảm Đế Ti mở to đôi mắt sáng ngời, kiên định nhìn chằm chằm vào hắn một lát rồi mới gật đầu nói, giọng có chút miễn cưỡng:

– Ngươi đã khẩn cầu ta như vậy thì thế này đi, ta đáp ứng ngươi sẽ không tiếp tục so đo chuyện này. Nhưng đổi lại thì Bối Lâm Đạt nhất định phải trả tiền thù lao cho chúng ta, nếu không ta không có cách nào để giải thích với đội trưởng.
– Không thành vấn đề. Sau khi ta tra hỏi Bối Lâm Đạt xong, trong vòng hai ngày sẽ buộc cô ấy giao ra tiền thù lao. – Thấy Khảm Đế Ti nhân nhượng, Hàn Thạc vội vàng đáp ứng.

Trong khi Hàn Thạc cùng Khảm Đế Ti nói chuyện thì có tiếng bước chân của hai người từ bên ngoài đi đến gần. Ngay sau đó, Hàn Thạc nghe thấy tiếng nói của chủ lữ quán Y Liên:

– Khảm Đế Ti tiểu thư ở tại gian phòng này.
– Đa tạ ngươi. – Tiếp theo là giọng nói lạnh lùng cao ngạo của Phỉ Bích vang lên ở bên ngoài.

Khảm Đế Ti mặt lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng, vụt đứng thẳng lên, bước nhanh ra mở cửa. Sau khi cửa phòng mở ra, Phỉ Bích mặc một bộ quần áo trang nhã, nét mặt lộ vẻ cao quý, trong sáng nhưng lạnh lùng. Tuy nhiên vừa nhìn thấy Khảm Đế Ti thì vẻ lạnh lùng trên mặt nàng trong nháy mắt biến mất, thay vào đó là một nụ cười rạng rỡ, thốt lên:

– Khảm Đế Ti! Không ngờ ngươi cũng đang ở đây.
– Không phải chỉ có một mình ta, bên trong còn có một nhân vật nữa mà ngươi nhất định muốn nhìn thấy. – Khảm Đế Ti yêu kiều cười mấy tiếng khanh khách, nghiêng người để Phỉ Bích đi vào. Sau khi trải qua một đêm ân ái triền miên, lần này gặp lại Hàn Thạc, đôi má của Phỉ Bích càng ngày cảng ửng hồng làm tăng thêm vẻ đẹp của nàng. Nhưng có lẽ bởi vì có Khảm Đế Ti ở bên cạnh nên Phỉ Bích có vẻ xấu hổ, không được tự nhiên, thậm chí không dám nhìn Hàn Thạc lâu. Lâu lâu chỉ dám liếc trộm hắn một cái. Sau đó, nàng liền cùng Khảm Đế Ti ôn lại chuyện cũ, nhưng là đôi mắt to trong sáng vẫn ngấm ngầm dõi theo Hàn Thạc.

Hàn Thạc cũng nhìn Phỉ Bích, chỉ là do có mặt người ngoài nên cũng hơi có vẻ ngượng ngùng. Bất quá da mặt của hắn vốn rất dày nên cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn, vẫn ngồi đàng hoàng như trước uống trà, vẻ mặt thoạt nhìn cũng khá tự nhiên.

Hai nữ nhân ríu ra ríu rít nói chuyện với nhau, kể rõ tất cả những việc mà bản thân đã trải qua trong khoảng thời gian ngắn ngủi kể từ sau khi chia tay, rồi đến những chuyện xoay quanh những sự việc đang diễn ra tại Ngõa Luân thành. Bởi vì hai người đều gặp Hàn Thạc, nên chẳng rõ từ khi nào hắn cũng thành đối tượng chính trong câu chuyện của hai người.

– Nói đi! Tại sao lần này ngươi lại đến Ngõa Luân thành? Làm sao ngươi biết ta sẽ ở chỗ này? Hơn nữa, Khảm Đế Ti nói ngươi còn ở cùng một chỗ với một người phụ nữ, tất cả những chuyện này là như thế nào? – Phỉ Bích và Khảm Đế Ti trò chuyện một lát, rồi cuối cùng Phỉ Bích quay sang nhìn Hàn Thạc tra hỏi.

Khảm Đế Ti cũng bổ sung:

– Bối Lâm Đạt là người của Thiên tai giáo hội, chắc hẳn là không có bất cứ quan hệ gì với các ngươi. Ngươi làm sao có thể bắt giữ được cô ta, còn muốn lợi dụng cô ta làm một vài việc? Ngươi rốt cuộc là ai?

Hai nữ tử này trong lòng đầy nghi vấn, chăm chú nhìn Hàn Thạc, chờ hắn đưa ra một lời giải thích hợp lý.

Mặc dù Hàn Thạc sớm có phương án trong lòng, nhưng khi thật sự phải giải thích thì cơ hồ chút khó khăn. Tuy nhiên chuyện này cũng không phải có thể dễ dàng cho qua được, bởi vì trong đó cũng có một vài sự việc thật sự có chút phức tạp.

Đúng vào lúc này, Hàn Thạc nhíu mày, nghe được bên ngoài lại có người tới, không khỏi ho nhẹ một tiếng, hướng phía hai người làm một động tác ra hiệu chớ có lên tiếng.

Có tiếng chân bước đến gần, rồi tiếng gõ nhẹ vào cửa phòng, ngay sau đó tiếng Ngải Mễ Lệ dịu dàng từ bên ngoài truyền vào:

– Ta biết các ngươi đều ở bên trong. Xin hỏi ta có thể vào được không?

Phỉ Bích và Khảm Đế Ti ánh mắt đầy vẻ hoài nghi nhìn Hàn Thạc đồng thời hỏi:

– Cô ấy là ai?
– Cô ấy chính là nữ nhân mà ngươi đang truy hỏi đấy. – Hàn Thạc cười khổ mà nói. Dù thế nào hắn cũng không ngờ được tại sao Ngải Mễ Lệ lại muốn đến đây vào lúc này.

Nếu đổi lại là ngày hôm qua, khi Hàn Thạc chưa từng có quan hệ thân mật với Phỉ Bích thì hắn thật sự cũng chẳng sợ hai người gặp mặt. Nhưng bây giờ đúng là đang bắt cá hai tay nên trong lòng hắn đang cấp tốc suy nghĩ xem nên xử lý quan hệ giữa hai người như thế nào cho hợp lý.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/01/2022 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 32
Phần 75 Con người đều có thất tình lục dục, giữa vợ chồng không tránh khỏi có người sẽ náo loạn mâu thuẫn, ngay cả Vân Tri Thu nàng cũng không tránh khỏi có lúc cải vả với Miêu Nghị, thậm chí là động thủ đánh nhau. Mà những tướng lãnh kia tự nhiên cũng không bài xích phu nhân nhà mình làm tốt quan hệ với phu nhân Đại đô đốc, lúc cần thiết có lẽ còn có thể mượn từ con đường này nói chút tình cảm. Chư vị, phu nhân cho mời tới lầu các! Tuyết Nhi đi xuống boong thuyền, đi tới trước mặt các nàng cười thông báo. Một đám nữ nhân tự nhiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 25
Phần 75 Nhưng Thiên Ngự Đạo Quân dù gì nhờ vào vô số tiên thú chống đỡ, miễn cưỡng nâng tu vi lên đẳng cấp Thiên Quân. Giờ phút này, tất cả tiên thú bị nghiền nát thành tro, tu vi pháp lực của Thiên Ngự Đạo Quân trở về như cũ. Cùng lúc đó, uy lực da thú, xương thú của Thiên Ngự Đạo Quân giảm mạnh, phát ra uy lực hữu hạn, không kinh khủng như lúc trước. Tu vi pháp lực giảm sút, sẽ càng nhiều người rớt thực lực. Đặc biệt Thiên Ngự Đạo Quân dựa vào vận chuyển pháp bảo tăng thực lực của mình, thực lực tụt dốc càng nhanh. Giang Nam bước ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Phần 45 Tuy quyết định sẽ đi Mỹ, song cũng không thể nói đi là đi ngay được, trước khi xuất ngoại còn có rất nhiều việc phải xử lý. Nhà Răng Vàng ở Bắc Kinh, thời gian này hắn và Tuyền béo đi khắp nơi bán đồ cổ, tôi thì về Phúc Kiến thăm nhà, sau đó lại đi thăm nom người nhà của mấy đồng đội đã hy sinh, đồng thời cũng cùng với Tuyền béo đi Nội Mông, nơi chúng tôi từng tham gia lao động một chuyến, ngót nghét cũng phải mất hơn hai tháng mới xong xuôi được tất cả công việc. Khi quay về Bắc Kinh thì đã là tháng rét nhất mùa đông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng