Ma Vương - Quyển 3

Phần 86: Kẻ Khiêu Chiến…

– Tiểu tử ngươi nói đích xác là Bố Lai Ân ư? – Một trong ba thủ lĩnh của Ám Mạc là Ai Mễ Á Tư vừa quan sát Hàn Thạc trong điền viên cư một cách thú vị, vừa nhẹ nhàng hỏi.
– Đúng là hắn đấy, trong khoảng thời gian này hắn thực sự làm được rất nhiều chuyện lớn, thực lực tựa hồ cũng thâm sâu khôn lường. Chỉ có điều ta còn chưa quan sát kỹ, nhân dịp này chúng ta xem thực hư ra sao chứ? – Sắc mặt Khảm Địch Đạt âm trầm quay qua nói với Ai Mễ Á Tư.

Ai Mễ Á Tư thoạt nhìn chỉ khoảng trên ba mươi tuổi. Y mặc một bộ trường bào vừa khít thân thể, không gắn thêm bất cứ vật trang sức nào, nhìn vào liền thấy được sự sạch sẽ, thanh khiết. Điều này càng tôn lên sự anh tuấn bất phàm của y, hơn nữa còn có một mị lực nho nhã hấp dẫn người khác.

Chỉ có điều, đối với đám quý tộc của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc mà nói, nét cười nhẹ nhàng cùng với vẻ anh tuấn nho nhã của Ai Mễ Á Tư lại phảng phất sự đáng sợ của tử thần. Một khi vị quý tộc nào bị y nhắm vào, cơ bản là không có bất cứ sự may mắn, nhẹ thì tịch thu tài sản tống giam, nặng thì lập tức xử tử.

Trong ba thủ lĩnh của Ám Mạc, Tắc Tây Lợi Á thường là hoạt động tại nước ngoài. Khảm Địch Đạt phụ trách mấy vụ thu thập tin tức tình báo quốc gia và điều tra những thích khách của đế quốc, còn Ai Mễ Á Tư thì phụ trách quản chế, giám sát đám quan chức quyền quý, ba người chia ra hỗ trợ nhau rất tốt. Chỉ là bình thường thì hai người Khảm Địch Đạt cùng Tắc Tây Lợi Á cũng ít khi xuất hiện trước mặt mọi người và cũng chẳng có uy hiếp gì đối với một số quý tộc của Đế quốc. Nên Ai Mễ Á Tư là người bị đám quý tộc sợ hãi và quen mặt nhất, không có vị quý tộc nào mà không e ngại y.

– Thực lực của Lợi Ách Khải Ân chắc là ngươi hiểu rất rõ, mặt khác thì lão còn có quan hệ với Đại vương tử Tra Lý Tư, một khi tiểu tử này đấu không lại, e rằng khó mà sống được để rời đi – Ai Mễ Á Tư híp đôi mắt lại nhìn Hàn Thạc đang đứng ngạo ngễ trong điền viên cư rồi quay sang nói nhỏ với Khảm Địch Đạt.
– Hắc hắc. Chuyện này cũng khó nói lắm. Phất Cách Sâm cũng là Quang hệ Đại ma đạo sư giống như ngươi, thế nhưng cuối cùng cũng vẫn chết trong tay hắn. Theo ta được biết, tiếng tăm của Phất Cách Sâm cũng chẳng kém gì Lợi Ách Khải Ân, hắn có thể giết chết được một Quang hệ Đại ma đạo sư thì cũng có thể tiêu diệt được Lợi Ách Khải Ân vậy! – Khảm Địch Đạt mặc dù trong lòng cũng không tin tưởng Hàn Thạc lắm, nhưng dù sao thì hắn cũng do lão một tay đề bạt nên vẫn phải nói cứng trước mặt Ai Mễ Á Tư.

Ai Mễ Á Tư cười tao nhã, gật đầu nhè nhẹ rồi thong dong ngồi xuống một chiếc ghế đá ở trên đài cao, lấy ra một bộ đồ trà tinh tế tự mình bắt đầu thưởng thức.

Hàn Thạc đang ở điền viên cư cũng đang khá phiền muộn. Thông qua sự dò xét của ba Âm Ma, hắn phát hiện Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích, Phạm Ny đều đã tới bên ngoài. Cả ba mặc dù không ở cùng một chỗ với nhau nhưng Hàn Thạc biết, một khi hắn ra khỏi nơi đây, ba cô nàng này chắc chắn sẽ tới kiếm.

Về phía Ngải Mễ Lệ thì Hàn Thạc cũng không lo lắng lắm. Dù sao trong chuyện tình cảm, nàng cũng thoáng hơn nhiều. Hơn nữa trong lòng vẫn còn có chút vướng mắc nên khả năng “lên cơn” là rất thấp. Song trường hợp Phỉ Bích và Phạm Ny thì lại không giống như vậy. Bọn họ đều không biết gì về tình trạng hiện nay của hắn, một khi giáp mặt nhau, chắc không tránh khỏi một trận phong ba bão táp.

Đang phiền muộn thì tên Đại kiếm sư điên khùng Lợi Ách Khải Ân từ trong đi ra tới chính giữa điền viên cư. Lão cầm thanh khoát kiếm, vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt hung tàn liếc xéo về phía Hàn Thạc rồi hừ lạnh:

– Tiểu tử, ngươi là tên Bố Lai Ân kia à?
– Là ta đây, nói như vậy mọi chuyện ngươi cũng đều biết hết rồi, chúng ta cũng không cần nhiều lời làm gì. Hai người chúng ta quyết đấu ở ngay trên mảng cỏ rộng này, giải quyết hết thảy ân oán một lượt chứ? – Hàn Thạc lập tức dẹp bỏ mọi tình cảm ưu sầu, chăm chú nhìn Lợi Ách Khải Ân một lúc rồi thản nhiên đáp.
– Cũng tốt, ta sẽ “tử tế” giáo huấn ngươi!

Lợi Ách Khải Ân cười lạnh, sau đó quét mắt quan sát mọi người ở bên ngoài điền viên cư rồi đột nhiên đề nghị:

– Nếu ngươi không ngại thì để cho mọi người ở bên ngoài vào trong xem cuộc chiến được không?

Hàn Thạc chau mày suy nghĩ một lát, kiếm một cái cớ từ chối:

– Bản thân ta thì không ngại, chỉ có điều người ở bên ngoài quá nhiều. Nếu để bọn họ chen nhau tiến vào, e rằng không được thích hợp cho lắm!
– Nếu thế thì chỉ cho quý tộc vào trong thôi, như vậy cũng ổn rồi! – Đề nghị này là do Lợi Ách Khải Ân nghe theo sự sắp đặt trước của Tra Lý Tư, chứ bản thân lão thì sao cũng được.

Hàn Thạc đang lo ba cô nàng ngoài khi tiến vào thấy mình sẽ phát sinh những sóng gió không mong đợi, vì vậy trong lòng còn chút băn khoăn. Lúc này nghe Lợi Ách Khải Ân nói vậy, hắn nhớ rõ là hai người Phạm Ny và Phỉ Bích đều không có tước vị quý tộc, vì vậy liền gật đầu:

– Sao cũng được!

Lợi Ách Khải Ân nghe xong liền phất tay cho tên thị vệ đứng ở phía xa. Gã thị vệ đó tựa hồ đã biết trước ý đồ của lão liền đứng ngoài cửa quát lớn:

– Những người có tước vị quý tộc của Đế quốc thì có thể vào trong coi, còn lại bách tính bình dân thì không được vào.

Đám quý tộc còn đang đứng bồn chồn ở ngoài người nào người nấy ngẩng đầu kiêu căng bước vào trong, bách tính bình dân ở chung quanh cũng không có ý kiến gì. Ở tại kỳ Áo đại lục, quý tộc có những đặc quyền nhất định, dân chúng cũng đều hiểu và quen với điều này nên cũng không biểu thị thái độ gì bất mãn.

Đám quý tộc dẫn theo tùy tùng tiến vào điền viên cư, Phỉ Bích và Lao Luân Tư cũng nhân cơ hội này kết thành một cặp đi vào. Khi Phỉ Bích vừa tiến vào trong, đột nhiên cảm giác được có người quan sát mình, nàng ngẩng lên nhìn về phía trước thì chợt phát hiện ra vẻ mặt kinh ngạc của Ngải Mễ Lệ.

Ngải Mễ Lệ mặc một chiếc váy dài màu tím, da mặt mềm mại trắng nõn như bạch ngọc, đang đứng giữa đám người của lão trượng Cáp Ân. Tướng mạo xinh đẹp tựa Hằng Nga, lại còn mang theo nét quý phái bất khả xâm phạm, chẳng có tí nào là sự buồn phiền của một quả phụ, trông vào rực rỡ như một đóa hoa, thực không thể tưởng tượng nổi.

– Bố Lai Ân đáng chết này, chắc chắn là Ngải Mễ Lệ cũng có được một viên đan dược thần kỳ, liệu chàng cùng Ngải Mễ Lệ có quan hệ gì hay không nhỉ?

Nhìn thoáng qua gò má mềm mại trắng nõn của Ngải Mễ Lệ là Phỉ Bích hiểu ngay vấn đề, nhất định là công hiệu của Niết đan. Ngược lại ánh mắt của Ngải Mễ Lệ khi nhìn về phía Phỉ Bích cũng mang đầy vẻ kinh ngạc. Hai người chỉ cần liếc nhau một cái thì cũng biết là có chuyện gì rồi.

– Cố lên! Bố Lai Ân, ngươi nhất định có thể thắng! – Lao Luân Tư rất lạc quan, đang từ phía xa cổ vũ cho Hàn Thạc.
– Hừ, chỉ dựa vào sức của hắn mà đòi thắng, thật đúng là nằm mơ!

Ở cách Lao Luân Tư không xa, Đại vương tử Tra Lý Tư khinh thường xổ toẹt. Đám quý tộc đứng ở phía sau y lập tức phụ họa nịnh nọt, nhao nhao phân tích những lý do tất bại của Hàn Thạc, mục tiêu là muốn tranh thủ hảo cảm của Tra Lý Tư.

Ở giữa điền viên cư, có một thảm cỏ to cỡ sân bóng đá, Hàn Thạc và Lợi Ách Khải Ân hiện đang đứng ở chính giữa thảm cỏ. Các quý tộc của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc ngồi vây ở xung quanh, bọn họ đều mang theo cao thủ hộ vệ, khoảng cách cũng khá xa nên cũng không phải lo gì tới vấn đề an toàn.

Vẻ mặt của Lợi Ách Khải Ân vẫn lạnh lùng, cũng không chú ý tới Hàn Thạc nhiều. Khi thấy một số quý tộc đã theo thứ tự tiến vào liền chuyển ánh mắt qua phía Tra Lý Tư. Đại vương tử đang thao thao bất tuyệt khi thấy ánh mắt của lão liền gật đầu nhè nhẹ, tỏ ý có thể động thủ rồi.

Khẽ vung thanh khoát kiếm, Lợi Ách Khải Ân lúc này mới nhìn đến Hàn Thạc một lần nữa, vẻ khinh mạn:

– Tiểu tử, ngươi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chịu chết chưa?

Hít sâu một hơi, toàn bộ tạp niệm đều bị Hàn Thạc loại trừ khỏi đầu óc. Khuôn mặt trong nháy mắt trở nên lãnh khốc vô tình, thanh âm cũng không kém vẻ kiêu ngạo:

Lợi Ách Khải Ân tiên sinh, trước khi chiến đấu ta không thể không nhắc ngươi một câu, ngoại trừ vũ kỹ ra ta còn là một Vong Linh ma đạo sư, hy vọng ngươi cẩn thận ứng phó!

– Hừ, bất quá là một gã Vong Linh ma đạo sư vô dụng, lãng phí tinh lực đi tu tập loại ma pháp không có tác dụng này. Còn về trình độ vũ kỹ của ngươi có được bao nhiêu, ta chỉ cần tưởng tượng cũng có thể biết được. Thật không hiểu tên Đại kiếm sư lúc trước bị ngươi giết, rốt cuộc là thứ rác rưởi gì nữa. Ngay cả một tên gia hỏa không chuyên tâm tu tập vũ kỹ như ngươi mà cũng không thắng được, xem ra đế quốc Lan Tư Lạc Đặc quả nhiên không có cường giả chân chính rồi!

Lợi Ách Khải Ân thực quá cuồng vọng, chỉ bằng một câu nói như vậy thì đã đắc tội với toàn bộ đám quý tộc ở chung quanh. Ngay cả một số quý tộc lúc trước cược cho lão thắng, vẻ mặt cũng dần lộ ra nét tức giận.

“Đồ ngu, cho dù ngươi thắng cũng đừng mơ tưởng trú chân tại đế quốc Lan Tư Lạc Đặc này nữa, khó trách ngươi phải chạy trốn khỏi Ba Đặc thương minh (liên minh thương hội Ba Đặc). Chỉ với loại tính khí nóng nảy này, nếu không phải ngươi có chút thực lực, có lẽ đã bị người ta giết chết từ lâu rồi!”

Đại vương tử Tra Lý Tư nhìn lão đang cuồng vọng mắng thầm không thôi. Trong lòng gã đã có quyết định, cho dù lát nữa Lợi Ách Khải Ân có giết chết được Hàn Thạc, thì cũng tuyệt đối không thể lộ ra việc có quan hệ với lão, tránh cho việc vì chuyện này mà ảnh hưởng tới sự nhìn nhận của một số quý tộc đế quốc đối với mình.

– Lợi Ách Khải Ân tiên sinh, mong rằng ngươi không để cho ta thất vọng! – Tinh thần Hàn Thạc vừa động, Lục Ma Phong từ trong tay áo xuất ra vào bàn tay phải. Mũi nhọn dài hai thước trên Lục Ma Phong trông cũng không bén nhọn lắm, thân vũ khí mang màu nâu sẫm không giống bình thường. Nói chung, khi chưa quán nhập Ma Nguyên Lực vào, Lục Ma Phong thoạt nhìn cũng không thấy điểm nào bắt mắt.
– Tiểu tử, ngươi dám đến kiếm ta chắc hẳn đã có sự chuẩn bị trước. Hôm nay, ta sẽ để cho ngươi biết thế nào là sự cường đại của các bậc tiền bối. Đừng tưởng rằng may mắn thắng được mấy tên rác rưởi thì cho rằng mình là vô địch! – Lợi Ách Khải Ân hừ lạnh một tiếng, thanh khoát kiếm chĩa thẳng vào Hàn Thạc, ngạo nghễ buông một câu hết sức cuồng vọng.

Hàn Thạc không đáp, vẻ mặt lạnh băng. Lục Ma Phong khẽ vung lên rồi cả người hắn lao vụt về phía trước. Tốc độ di chuyển cực nhanh làm quỹ đạo chuyển động có thêm vài đạo tàn ảnh, mắt thường rất khó để phân biệt được bóng nào là thật, bóng nào là giả.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/01/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít, và những sản phẩm âm nhạc chất lượng. Cô mua được chiếc xe hơi, thuê tài xế riêng. Mấy tiếng đồng hồ ngồi trên xe, cuối cùng cũng về được đến quê. Căn nhà này năm xưa bèo lắm, nhờ Thảo làm ca sĩ gửi tiền về cho mẹ sửa nhà nên nhà mới...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hai chị em Văn – Thơ - Tác giả The Kid
Gần nhà thằng T có hai chị em, con chị tên Văn, con em tên Thơ. Thằng T rất thích chơi chung với hai chị em này, vì tụi nó dễ thương, dịu dàng, hiền lành. Con Văn 17 tuổi, còn con Thơ 15 tuổi. Hôm nọ thằng T qua nhà hai chị em chơi, biết được rằng ba mẹ tụi nó đi vắng rồi, chỉ có hai chị em ở nhà thôi. Thằng T vào nhà chơi, được hai chị em rủ chơi trò vợ chồng. Thằng T đồng ý chơi vợ chồng, nó phân vai nó vai chồng, con Văn vai vợ, con Thơ vai con. Nhưng con Thơ nhõng nhẽo không muốn đóng vai con. Con Thơ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 6
Phần 86 Lăng Tiếu hất tay của Lữ Tinh ra, cả người giống như biên bức trong đêm, trong nháy mắt lợi dụng tinh thần lực hoành tảo hai gã hộ vệ ngoài cửa. Hai gã hộ vệ đến chết cũng không biết phát sinh chuyện gì. Lăng Tiếu một cước đá mở cửa phòng, chỉ thấy Lữ Phương đang bị một gã nam tử trẻ tuổi ôm lấy, trên người nàng nhiều chỗ quần áo bị xé thành mảnh nhỏ, hai vú tuyết trắng bạo mãn cơ hồ triển lộ ở trước mắt, hai điểm đỏ bừng chập chờn sinh lên. Người nào! Thanh niên kia cả kinh kêu lên. Lăng Tiếu đơn thủ nhất chỉ, một đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng