Ma Vương - Quyển 4

Phần 6: Ma Tinh Pháo…

Nữ đại công tước của Hi Luân công quốc mới rời đi, sương mù vừa tan đi lúc trước lại một lần nữa tụ lại, bầu trời trong xanh bị bao phủ đen kịt đến nỗi không thấy năm đầu ngón tay, những binh lính Hi Luân công quốc đang dốc sức đẩy ma pháp đại pháp bồn chồn lo sợ không kìm được hét lớn lên.

Trong bóng tối như mực, một bóng đen không ngừng phiêu hốt. Những nơi nó lướt qua không ngừng truyền lại những tiếng hô kinh hãi thê lương, những âm thanh này thoắt vang lên, thoắt lại im bặt, những binh lính trong lằn ranh sinh tử nhiều lần, rất nhanh hiểu được từng tiếng im bặt đó mang ý nghĩa gì.

Đủ loại tiếng gào thét không cam tâm bị hắc ám ngăn trở, hắc ám sương mù dày đặc che dấu việc giết chóc tàn khốc, đợi đến khi màn sương tan hẳn đi thì mặt đất đã có hơn bốn mươi cỗ thi thể, mỗi thi thể đều bị lợi khí đâm xuyên gáy mà chết.

Tổng cộng có sáu khẩu ma tinh pháo cao năm thước dài sáu thước, sau khi sương mù tán đi liền hiện ra nhiều loại sắc thái. Ma tinh pháo lợi dụng ma pháp bạch ngân cùng các loại kim loại kỳ lạ chế thành, mặt trên nòng pháo khắc đầy những ma pháp trận nhỏ huyền ảo khó hiểu, ma tinh pháo màu xám bạc rất nặng, tuyệt không thể di động được dễ dàng.

Từng điểm quang mang đen bóng lấp lánh, quang mang như ánh sao cùng ánh mặt trời chói chang hòa quyện. Nương theo ánh sáng đen bóng, từng thân hình cứng ngắc nặng nề chậm chạp nối tiếp nhau xuất hiện bên cạnh ma tinh pháo. Sáu mươi mấy cương thi chiến sĩ chia làm sáu tổ, trông coi cẩn thận sáu cỗ ma tinh pháo nặng nề, đẩy xuống dưới chân núi trọc.

Ma tinh pháo được tạo hình theo phong cách cổ xưa, bền và nặng, kéo từ triền núi lên trên núi đích xác rất khó khăn. Song, nếu đẩy chúng từ sườn núi xuống phía dưới thì tự nhiên không cần hao phí quá nhiều khí lực. Sáu cỗ ma tinh pháo được binh lính Hi Luân đế quốc kéo lên lưng chừng núi không dễ dàng, giờ dưới sự hợp lực của sáu mươi cương thi chiến sĩ, không đến một phần mười thời gian liền bị đẩy xuống dưới chân núi.

Đương nhiên, mấy cỗ ma tinh pháo cực lớn đắt đỏ vô cùng này tự nhiên không chỉ có mấy chục binh lính khuân vác bảo vệ. Chỉ có điều số binh lính phòng vệ ở xa xa vẫn bị vây trong màn sương mù hắc ám chưa ra được. Phía dưới chân núi hơn một ngàn binh lính từ Hi Luân công quốc thật vất vả mới đưa được ma tinh pháo tới, mắt thấy ma tinh pháo vừa mới được kéo lên lại trượt xuống rất nhanh, binh lính đẩy ma tinh pháo cũng không phải phe mình, lập tức ý thức được đã xảy ra vấn đề.

Không đợi hơn ngàn binh lính này phản ứng, mặt đất dưới chân núi đột nhiên nứt ra một khe, kèm theo tiếng nổ ầm ầm, tổng cộng có sáu cỗ ma tinh pháo cực kỳ đắt tiền, vậy mà lần lượt lăn hết vào trong khe nứt kia. Khe nứt đó rất sâu, lại hẹp dài, thế nhưng sau khi chúng lăn hết vào trong đó, vậy mà cũng không phát ra thanh âm nặng nề nào.

Nhiệm vụ hoàn thành, sáu mươi cương thi chiến sĩ trong từng điểm ánh sáng đen bóng dưới những cái nhìn trân trối của đám binh lính dưới chân núi lần lượt biến mất giữa không khí, chỉ để lại dấu tích khắc sâu do ma tinh pháo lăn xuống. Chứng minh bọn chúng đích xác đã tồn tại.

– Đội trưởng, làm… làm sao bây giờ?

Tiểu đội trưởng trông mong nhìn đại đội trường, đầu óc trì trệ nhìn vết nứt đang không ngừng khép lại, thanh âm khô khốc hỏi.

– Thông tri công tước đại nhân! Sáu cỗ ma tinh pháo trị sáu mươi vạn kim tệ, nếu không tìm được trở lại coi như đời này chúng ta tiêu rồi!

Vẻ mặt đại đội trưởng sợ hãi, vốn định liều lĩnh chạy khỏi nơi đây, song vừa nghĩ tới sự tàn nhẫn của đại công tước Hải Luân Đế Na, còn có cha mẹ lưu lại trong Hi Luân thành, trong lòng đã chuẩn bị cho cái chết.

Trong khi hai người nói chuyện, cái khe đột nhiên nứt dưới mặt đất kia sau khi thôn phệ ma tinh pháo giá trị sáu mươi vạn kim tệ lại khép lại thần kỳ. Tất cả những phát sinh khó mà tưởng tượng nổi trước mắt này đã gây ra chấn động với bọn họ, đã tạm thời tiêu tán một chút nỗi sợ hãi trong nội tâm.

Vùng trời ngọn núi trọc, Hải Luân Đế Na trở về sau khi không có thu hoạch gì, một lần nữa trở lại bên cạnh Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ đại công tước, lông vũ Hỏa phượng hoàng tung bay, càng tôn thêm vẻ lộng lẫy của nàng ta đang cưỡi trên nó.

– Có chuyện gì sao, không có việc gì ngoài ý muốn chứ?

Bổn Ni Địch Khắc Đặc mặc dù đã trung niên, thế nhưng cái loại khí chất quý tộc ưu nhã bác học này, cộng thêm mị lực mà nam nhân thành thục mới có đối với nữ nhân thông thường là hấp dẫn chí mạng, “sát gái” vô số, Bổn Ni Địch Khắc Đặc nhìn con mồi có lẽ khó săn được nhất đời này thong dong hỏi.

– Chạy rồi, là một gã Vong Linh pháp sư tà ác.

Khuôn mặt dãn ra cười, Hải Luân Đế Na không tiếc nét tươi cười của mình, ngữ khí chậm rãi nhu hòa.

– Thì ra chỉ là một tên Vong Linh pháp sư nhát gan, ha ha, một tiểu nhân vật không quan hệ tới đại cục, hẳn là sẽ không gây ra ảnh hưởng gì với kế hoạch của chúng ta.

Bổn Ni Địch Khắc Đặc thầm đưa ra phán đoán, cũng không đưa ra nhận xét gì nhiều đối với việc này, thuận miệng hỏi:

– Ma tinh pháo khi nào thì có thể lên tới, ta thật muốn nhìn thấy những tên xâm lược hèn hạ này bị ma tinh pháo bắn tan tành nhanh một chút.
– Đã đến giữa sườn núi rồi, rất nhanh là có thể xuất hiện, sáu cỗ ma tinh pháo này là ta hao phí rất nhiều tiền bạc mua được từ liên minh thương hội Ba Đặc xa xôi, uy lực của chúng ta đã sớm thử qua, ngươi nhất định sẽ thấy máu tươi bắn ra như tiên hoa.

Đã thử một pháo hủy diệt cả một rừng cây nhỏ, trong đầu Hải Luân Đế Na hiện ra khung cảnh huyết nhục của địch nhân bay tứ tung. Đi một đường từ máu và lửa cho đến bây giờ, trong lòng Hải Luân Đế Na cũng tràn ngập sự mong chờ.

– Công, công tước đại nhân, không xong rồi, đại sự không xong rồi!

Tên tiểu đội trưởng dưới chân núi kia vấp lên vấp xuống chạy vội tới, vẻ mặt sợ hãi lớn tiếng báo cáo.

– Chuyện gì?

Hải Luân Đế Na nhướng mày, trong lòng rất không hài lòng, nhìn tên tiểu đội trưởng quấy rầy hứng thú của nàng khẽ quát.

– Sáu cỗ ma tinh pháo biến mất toàn bộ rồi!

Tiểu đội trưởng mặc dù hoảng sợ vạn phần nhưng cũng không có biện pháp, lòng mang sợ hãi lắp bắp nói ra sự thật.

– Cái, cái gì?

Từ đỉnh cao rơi xuống vực sâu, đầu óc Hải Luân Đế Na nhất thời mê muội, loại tình huống quay ngược một trăm tám mươi độ này khiến nàng khó có thể thích ứng, không ý thức được thanh âm the thé như vậy lại có thể có được ở nàng, vốn ngày thường rất ưu nhã.

– Một số cương thi đẩy sáu cỗ ma tinh pháo từ sườn núi xuống dưới, sau đó mặt đất đột nhiên nứt ra một cái khe, nuốt chửng toàn bộ chúng, sau khi nuốt ma tinh pháo xong, vết nứt lại một lần nữa khép lại, mặt đất khôi phục như ban đầu, sự thật đúng là như vậy!

Tiểu đội trưởng cúi đầu miêu tả kỹ lưỡng câu chuyện lại một lượt rất nhanh, không dám ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt của Hải Luân Đế Na lúc này.

Một hỏa cầu thật lớn bắn ra, ngọn lửa hừng hực lập tức trùm lên tên tiểu đội trưởng này. Giữa tiếng kêu thê lương của hắn, gương mặt Hải Luân Đế Na bao phủ một tầng sương lạnh, mang theo lửa giận ngút trời cưỡi Hỏa phượng hoàng lại bay về hướng hậu sơn. Hỏa phượng hoàng nhanh nhẹn bay giữa ánh hỏa quang bắn ra, Bổn Ni Địch Khắc Đặc có thể dám chắc đám binh lính phụ trách vận chuyển đó hẳn sẽ phải chịu đau khổ.

– Công tước đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ, có nhất thiết phải trấn thủ vững vàng ở ngọn núi nhỏ này nữa không?

Hải Luân Đế Na vừa mới rời đi ngọn núi, bên cạnh Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ, một gã quan quân đứng nghiêm người vẻ mặt âm trầm, lập tức trầm giọng hỏi.

Lắc lắc đầu, vẻ ưu nhã thong dong trên khuôn mặt Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ đã bay mất, nghiêm mặt quát:

– Không có ma tinh pháo, trận đánh này thuần túy là tiêu hao binh lực, loại chuyện tốn công vô ích như vậy tự nhiên là không thể làm, đi thôi, chúng ta lập tức rút khỏi ngọn núi này, ngươi chỉ cần thông báo cho Tạp Ba của Hi Luân công quốc một tiếng, ta nghĩ hắn biết phải làm như thế nào.

Gật gật đầu, tên quan quân này không nói thêm gì, rời khỏi Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ, không ngừng phát ra mệnh lệnh rút lui tới những viên quan quân thủ hạ cao cấp.

Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ đích thật là theo đuổi Hải Luân Đế Na, thế nhưng hắn cũng có chủ ý tuyệt vời là đồng thời chiếm luôn Hi Luân công quốc. Xét bản chất thì Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ vẫn là một gã công tước mưu lợi, sẽ không vì mục tiêu theo đuổi mà tiêu hao thực lực của mình.

Sau khi quân đội Nội Sâm công quốc dưới hiệu lệnh rút lui, những binh lính Hi Luân công quốc sau khi Hải Luân Đế Na rời đi, tựa hồ cũng ý thức được tình huống không ổn. Sau khi giao thiệp, quân đoàn trưởng của Hi Luân công quốc, Tạp Ba dứt khoát hạ lệnh lui lại, dưới một loạt mưa tên, những binh lính phòng thủ sơn cốc của hai công quốc rời đi rất nhanh như thủy triều.

Khí thế chiến đấu hừng hực tới cũng nhanh mà tiêu tan cũng nhanh, trên ngọn núi trọc cùng chân núi lưu lại ba ngàn cỗ thi thể sau khi ngừng chiến. Hai công quốc đối địch thật vất vả chờ cho binh lính Hi Luân công quốc ra khỏi thành, giờ lại thấy những người này dứt khoát rút lui sạch sẽ khỏi ngọn núi, dưới mệnh lệnh của thủ lĩnh liền vòng qua núi truy đuổi theo phương hướng Nội Sâm công quốc cùng Hi Luân công quốc rời đi.

Chung quanh núi, ngoại trừ một mảng thi thể, cũng chỉ còn sót lại hơn ba trăm binh lính thu gom vật tư chiến trường của Y Đặc Mạn cùng Bang Đốn công quốc.

Nháy mắt hơn nửa giờ trôi qua, phần lớn bộ đội đã rời đi hết, hơn ba trăm binh lính thu gom chiến trường đột nhiên cảm giác ban ngày biến thành đêm tối, bầu trời bị một tầng mây đen dày đặc bao phủ. Những binh lính đang thu thập vật tư còn sót lại trên các thi thể, nhìn tầng mây xanh trên bầu trời đầy nghi hoặc.

Tất cả vũ khí khải giáp chất thành năm đống lớn, ba trăm binh lính vừa mới hoàn thành việc dọn dẹp xong, đột nhiên sợ hãi phát hiện ra những binh lính vừa mới chết, dưới tử khí dày đặc giữa tầng mây xanh đen, bắt đầu chậm rãi nhúc nhích thân thể, hình thù quái dị đứng lên.

Ba ngàn cỗ thi thể trải rộng bốn phương tám hướng, một khi toàn bộ đứng lên lập tức vây chặt ba trăm binh lính dọn dẹp chiến trường lại. Dưới tác dụng của Vong Linh Thiên Mạc, ba ngàn cỗ thi thể không tốn nhiều thời gian, đã biến ba trăm binh lính kia thành giống như bọn chúng.

Dưới lực lượng thao túng tà ác của Hàn Thạc, hơn ba ngàn cương thi cứng đờ bị làm cho sống lại, sắp xếp thành đội ngũ chỉnh tề tiến tới phương hướng Hi Luân công quốc. Thân là người làm phép, Hàn Thạc lại tới chính nơi Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ vừa rồi, căn cứ trí nhớ Đồ La Đạt thành công xâm nhập dưới lòng đất, tìm được lượng di sản Đồ La Đạt chuẩn bị cho đứa con và tình nhân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/01/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 9
Phần 6 Lão đại, ngươi không sao chứ? Tiểu Long thu nhỏ lại đi lên vai Lục Thiếu Du, thân thiết hỏi, vừa rồi lão đại rơi vào nguy cơ, hắn muốn lao tới nhưng nhìn thấy Bạch Oánh đã tới kịp lúc, vì vậy mới tiếp tục đối chiến cùng địch thủ. Ta không sao, ngươi thế nào? Lục Thiếu Du nhìn tiểu Long hỏi, nhìn thấy chân khí của tiểu Long cũng không giống như đang bị thương. Ta không sao, nếu không phải tên kia biết bay, ta nhất định phải đánh chết hắn, thật đáng giận! Tiểu Long oán hận nói. Lục Thiếu Du cười khổ, địch thủ của tiểu Long là Vũ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 14
Phần 6 Bác gái trung niên chợt sững sờ: Giả sao? Cậu trai, cậu không nhìn qua làm sao biết là giả? Tiểu Lan cũng tức giận: Này, anh là ai vậy? Đừng tưởng rằng sinh bệnh có thể nhắm mắt lại nói lời mê sảng, tờ xổ số này sao lại giả? Anh chưa nhìn qua thì đừng nói bậy. Chu Điềm tuy không thích cặp đôi Lệ Lệ và Tiểu Lan chết tiệt kia, nhưng nàng cũng hiểu Hạ Thiên nói lung tung, vì mắt hắn không mở ra, sao kết luận xổ số của người ta là giả? Đúng là võ đoán. Thật ra vấn đề xổ số giả cũng đã không ít lần được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Dương Thần – Quyển 11
Phần 6 Còn về chiếc vòng tay Phượng Tường đã tặng cho Lâm Nhược Khê, Dương Thần không tính vào cùng với số pháp bảo này. Chiếc vòng ấy có giá trị không hề nhỏ, có thể dùng làm lễ vật mẹ chồng tặng cho con dâu. Bởi vậy, hắn càng muốn dùng món bảo bối này làm một món gia bảo trong nhà. Số dược liệu còn lại, theo như nhận định của Tiêu Chỉ Tình thì đều là những dược liệu cơ bản nhất để luyện đan trong cõi mộng ảo, có thể dùng làm thuốc bổ nhưng tuyệt đối không được lạm dụng. Xem hết tất cả mọi thứ xong, Dương Thần nhìn đồng hồ, thấy cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng