Ma Vương - Quyển 5

Phần 96: Câm Cái Miệng Thối Lại…

Phệ não yêu là một loại dị thú nhuyễn thể sống ở biển, có thể chui vào bộ não của người và thú vật qua đường con mắt, lỗ tai, lỗ mũi mà gặm nhấm óc để sinh sống.

Chúng chỉ xuất hiện ở chỗ sâu nhất trong hải dương, thân mình là nhuyễn thể nên dù có bị chém thành vài mảnh thì cũng có thể nhanh chóng gắn liền lại, ngoại trừ bị lửa đốt cháy thì cơ hồ không e ngại bất cứ loại công kích gì. Mà chúng thì ở tại vực sâu trong hải dương, người bình thường muốn lợi dụng lửa gây thương tổn cho chúng là điều rất khó khăn.

Phệ não yêu là loại dị thú quý hiếm, theo sự hiểu biết của Hàn Thạc thì chúng có rất nhiều tác dụng, làm thuốc thì có thể luyện thành Ích trí đan, đắp bên ngoài thì có thể nối liền chân tay gãy. Nếu dùng ma công và thêm vào một vài loại tài liệu đặc thù thì còn có thể luyện chế thành loại ma khí có thể phát thanh âm chấn nát bộ não của người và thú vật.

Đương nhiên, thần kỳ nhất có lẽ là nó có tính chữa trị đối với não vực của người và thú vật. Có lẽ bởi vì Phệ não yêu cắn nuốt đầu óc của người và thú nên thân thể của nó có năng lực chữa trị kỳ diệu đối với não người. Đối với loại tu ma giả như Hàn Thạc mà nói, lợi dụng tác dụng thần kỳ của thân thể Phệ não yêu thì hoàn toàn có thể dựa theo não vực của bản thân mình mà tạo thành một não vực khác giống của chính mình như đúc. Có nghĩa là, trong một cuộc đại chiến, mặc dù đầu có thể vỡ vụn nhưng chỉ cần thần thức không tiêu tan thì lợi dụng Phệ não yêu sẽ luyện chế được não vực thay thế, nhờ đó có thể tiêu dao khoái hoạt.

Vì để tái tạo thân thể cho Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc đau đầu nhất chính là việc luyện chế lại não vực cho hắn. Phệ não yêu thuộc cái loại dị thú quý hiếm chỉ có thể gặp, không thể cầu, cho tới bây giờ Hàn Thạc vẫn không có nghĩ tới việc có thể tìm được Phệ não yêu. Hắn thậm chí đã có ý định sử dụng tài liệu thay thế khác để chế tạo đầu óc cho Cát Nhĩ Bá Đặc, không ngờ lại có thể gặp được loại trân phẩm này tại phòng đấu giá.

Bởi vậy, khi người chủ trì lanh lảnh giải thích tác dụng kỳ diệu của Phệ não yêu thì Hàn Thạc mới có thể hưng phấn đến thế, không hề quan tâm đến Lệ Lan Ti ở bên cạnh đang chấp nhất về việc Lục Cơ Mộc.

– Thực não ma thú, giá khởi điểm là một vạn kim tệ, ai trả giá cao thì được! – Sau một hồi nói oang oang, người chủ trì dùng giọng khích lệ tuyên bố cuộc đấu giá bắt đầu.

Xem ra những kẻ biết người biết của thực sự không ít. Tiếng thét chói tai của người chủ trì vừa mới dứt, trên lầu hai lầu ba đã đăng lên một loạt bảng báo giá đỏ rực lóa mắt, bắt đầu liều mạng liên tiếp sáng chói lên. Trong vài phòng khách quý thậm chí truyền đến những tiếng thở mạnh do tâm tình kích động không kiềm chế được mà phát ra, hiển nhiên là có một số người quyết tâm theo đuổi vụ đấu giá vật phẩm này.

– Nhi tử của Tài chính đại thần, cháu của Quân cơ đại thần, ồ, còn có nữ nhân của Thủ tịch ma pháp sư cung đình nữa. Tựa hồ đều có vấn đề về thần kinh! – Tô Phỉ chớp chớp cặp lông mi dài đẹp, nhỏ nhẹ cảm thán một câu, giống như đang bi ai cho những kẻ đáng thương này.

Khó trách lại như vậy, Hàn Thạc thầm nghĩ. Hắn lập tức hiểu rằng hôm nay sẽ lại xảy ra một hồi cạnh tranh khốc liệt, bất giác tập trung tinh thần nhìn vào Phệ não yêu ở trên đài, vểnh tai nghe ngóng giá cả liên tục được nâng cao, chờ thời cơ thích hợp để tham gia.

Đột nhiên, trong lòng Hàn Thạc phát sinh một loại cảm giác không ổn, cái cảm giác này cũng không phải đến từ Lục giác tộc vương của Hồn tộc đang tới gần. Hắn cẩn thận nghe ngóng một chút, thình lình phát hiện trong lúc bất tri bất giác, nhiệt độ cả phòng đấu giá chậm rãi giảm xuống mấy độ.

Hàn Thạc nhướng mày, thoáng chốc thấu hiểu. Thần thức lập tức tản ra như mạng nhện, lấy hắn làm trung tâm từng chút từng chút lan ra phía ngoài, bất cứ biến hóa nào trong cả khu vực cũng không thoát khỏi cảm giác của Hàn Thạc.

Thủy Hệ bán thần pháp sư Đế Á Na toàn thân mặc áo bào ma pháp trắng như tuyết, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trên nóc tòa nhà ở bên ngoài khu phòng đấu giá. Bà ta mang vẻ mặt trang nghiêm, toàn thân hơi nước bốc mờ mịt, đầu tóc dài màu bạc tung bay trong gió, tay cầm ma pháp trượng, nhắm mắt ngâm xướng một đoạn chú ngữ kỳ diệu.

Ở bên ngoài cửa phòng đấu giá, Băng thần Khoa lý lạnh lùng cầm kiếm đứng sừng sững, ngẩng đầu nhìn Tuyết thần Đế Á Na đứng ở trên đỉnh phòng đấu giá, dường như thầm lặng trao đổi cái gì đó.

Băng tuyết thần điện Băng thần Khoa lý, Tuyết thần Đế Á Na là hai Bán thần cực mạnh của Tạp Tây đế quốc, đột nhiên tề tụ tại phòng đấu giá. Ý nghĩa của việc này là cái gì thì đã rất rõ, hành tung của hắn đã bại lộ!

Hàn Thạc đã kinh qua nhiều năm đại chiến, cục diện nào cũng đều gặp qua. Sau khi phát hiện ra rằng chuyện đã tới nước này, hắn vẫn như cũ không hề bối rối. Trên mặt thậm chí còn mang nét cười có phần lạnh lẽo, quay đầu sang nhìn thật sâu vào Tô Phỉ ở bên cạnh, nói nhỏ đến mức chỉ có mình cô ta mới có thể nghe được:

– Tô Phỉ, tránh xa khỏi ta, tìm chỗ rửa sạch hóa trang khôi phục hình dáng nguyên bản của ngươi!
– Tại sao? – Tô Phỉ có chút khó hiểu, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

“Nếu ngươi tin tưởng ta, thì hãy theo ta lời ta nói mà làm đi, nếu không ngươi sẽ gây phiền toái cho ta đó!” Hàn Thạc biết Tô Phỉ là cái loại người sẽ không trơ mắt nhìn hắn gặp tại họa, nếu hắn nói là không làm theo lời hắn thì sẽ dẫn đến phiền toái cho Tô Phỉ thì Tô Phỉ nhất định sẽ không vui.

– Địch nhân của ngươi đã đến đây, đúng không? – Chỉ là Hàn Thạc đánh giá thấp trí tuệ của Tô Phỉ. Nàng chỉ sửng sốt một chút thì đã lập tức có phản ứng, bắt đầu kinh hãi hết nhìn đông tới nhìn tây tựa hồ muốn trợ giúp Hàn Thạc bắt địch nhân trước đã.

Trong lòng ngầm thở dài, Hàn Thạc biết không sử dụng một vài thủ đoạn đặc thù, sợ là Tô Phỉ sẽ không dễ dàng chịu rời đi.

Trong khi mọi người ở đây liên tục tăng giá, vung tiền như rác vì Phệ não yêu, Hàn Thạc đang một mực yên lặng ngồi ngay ngắn ở đằng kia đột nhiên đứng thẳng lên.

– A, bằng hữu Số tám mươi ba. Ha ha, ngươi hôm nay còn chưa ra tay đấy! Thế nào? Định động thủ sao? – Người chủ trì vừa thấy Hàn Thạc đột nhiên đứng lên, tưởng rằng hắn không nhịn được nữa nên rốt cục cũng động thủ nên còn muốn hưng phấn hơn cả Hàn Thạc, hét váng lên.

Ngày hôm trước, người chủ trì đã từng thấy khả năng trả giá của Hàn Thạc. Loại nhân vật mỗi lần đều tăng giá đến năm vạn kim tệ thì dù y đã chủ trì vài hội đấu giá nhưng vẫn rất hiếm khi gặp. Bởi vậy, hôm nay kể từ lúc Hàn Thạc xuất hiện, người chủ trì tựu vẫn trộm liếc nhìn hắn. Hàn Thạc mới vừa đứng lên thì y chính là người đầu tiên phát hiện ra, đồng thời còn dùng giọng nói sôi nổi đặc thù của mình để hô to lên.

– Đúng vậy, định ra tay! – Hàn Thạc mỉm cười, nụ cười có chút tà ác kỳ lạ.

Người chủ trì lớn tiếng cười lên ha hả, đang chuẩn bị nói tiếp một vài câu kích động hào khí thì đột nhiên đờ mặt ra, nhìn Hàn Thạc mà không kịp phản ứng:

– Ngươi, ngươi đây là?

Dưới ánh mắt của mọi người, Hàn Thạc dùng tốc độ hoàn toàn không tương xứng với thân hình của hắn, nhanh như tia chớp vọt qua khoảng không tới trên mặt sàn đấu giá. Trong khi mọi người còn chưa kịp có phản ứng thì Phệ não yêu nằm trong một thứ đồ chứa đặc thù bỗng nhiên đã lọt vào trong tay Hàn Thạc. Chỉ thấy hắn ngắm nghía một chút, gật gật đầu, rồi thu luôn Phệ não yêu vào không gian giới chỉ của mình. Giống như Phệ não yêu là một đồ vật của hắn bị đánh rơi trên nền nhà nên tiện tay thu hồi lại, tự nhiên không thể tả được.

– Cách này không hợp quy củ, cách này hoàn toàn không hợp quy củ! – Đột nhiên, bên trong lầu hai lầu ba truyền đến tiếng gào thét tức giận, con cháu các nhà quyền quý hết thảy đều giống như bị thần kinh gào thét ầm lên.
– Đấu giá đến mức bao nhiêu kim tệ rồi? – Đối diện với ánh mắt soi mói của mọi người ở trên và dưới đài, Hàn Thạc nở nụ cười kỳ bí, hỏi người chủ trì.
– Bằng hữu, cho dù ngươi có rất nhiều kim tệ thì cũng không làm theo cách như vậy được? – Bố Lạp Khắc đứng ở cửa sổ trên lầu ba, sắc mặt rõ ràng có chút khó coi, tuy nhiên giọng vẫn còn kiềm chế. Điều này cũng là do gã đã nhiều năm được hưởng nền giáo dục của giới quý tộc.

Ngẩng đầu nhìn Bố Lạp Khắc trên lầu ba, cái loại khí thế đứng cao nhìn xuống này của gã đã khiến cho Hàn Thạc vô cùng khó chịu. Vì vậy hắn cố gắng phưỡn “cái bụng phệ”, phô ra kiểu cười thô lỗ, ngoạc mồm hướng về phía Bố Lạp Khắc quát trả không hề khách khí:

– Câm cái mồm thối lại!

Toàn trường ồ lên!

So với lần trước Hàn Thạc hào phóng đấu giá, lần này còn khiến cho tiếng ồ càng rộ lên hơn nữa. Đại bộ phận số người trong phòng đấu giá sững sờ nhìn hắn, thật sự không rõ người béo mập trông có vẻ phúc hậu này sao lại to gan dám làm hành vi động trời đến như thế.

Tô Phỉ ở dưới đài thấy Hàn Thạc hành động mà không dùng thẻ bài đấu giá như lệ thường, chừng như cũng không biết nên làm như thế nào. Nàng trông thấy Bố Lạp Khắc mang vẻ mặt vừa ngơ ngác vừa khó coi, lại nhìn Hàn Thạc vênh vênh váo váo thì trong lòng vừa sướng khoái vừa lo lắng.

Bố Lạp Khắc sống bao năm như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa từng bị làm mất mặt mũi như thế ở chỗ đông người. Gã là hạch tâm đệ tử của Bì Long hoàng thất gia tộc. Bình thường mọi người thấy Bố Lạp Khắc đều tận tâm cung phụng, cho dù là những bình dân cường đạo thô lỗ cũng biết phải giấu diếm đi những mặt thô tục hàng ngày.

Không ngờ, thật sự không ngờ rằng, tại phòng đấu giá quy tụ toàn những nhân vật nổi tiếng này, một tên béo mập trông phúc hâu với lai lịch không rõ ràng ở ngay trước mắt mọi người mà lại dám quát thẳng vào mặt hắn, “Câm cái miệng thối lại”! Những vẻ tao nhã, ôn hòa thường ngày của Bố Lạp Khắc biến mất không còn sót lại chút nào, ngay cả vẻ giả tạo tiếu lý tàng đao cũng bị xé bỏ, mặt tái xanh, giọng nói có chút run rẩy chỉ vào Hàn Thạc:

– Ngươi, ngươi nói cái gì? Ngươi có dám lập lại lần nữa không?
– Câm cái miệng thối lại! Câm cái miệng thối lại! Câm cái miệng thối lại! – Hàn Thạc tỏ ra rất hợp tác nói liền ba lần, chợt chìa ra ba ngón tay, quay sang phía Bố Lạp Khắc, bổ sung – Ba lần!

Người chủ trì kinh ngạc khiếp đảm nhìn Bố Lạp Khắc, vội vàng lớn tiếng nói:

– Vị tiên sinh này, mặc dù hôm trước là do chúng ta mà đồ vật của ngươi xuất hiện một vài trục trặc, nhưng hôm nay ngươi cũng không thể làm như vậy được!
– Đồ Lạp Mỗ, giết chết hắn cho ta! Không cần biết hắn là ai, kẻ mạo phạm Bì Long gia tộc, đều là tử tội! – Bố Lạp Khắc ở phía trên rốt cuộc không kiềm chế được phẫn nộ, thân hình run rẩy chỉ vào Hàn Thạc, hạ mệnh lệnh cho hộ vệ ở bên cạnh phải giết chết hắn.
– Tuân mệnh, thiếu gia! – Đồ Lạp Mỗ không nhiều lời, tay cầm trường kiếm, từ trên lầu ba nhảy xuống, đấu khí màu bạc bao phủ khắp người, lấp lánh trông rất đẹp mắt.

Nhưng Đồ Lạp Mỗ còn chưa kịp xuất kiếm tấn công, Hàn Thạc đang ngẩng đầu tủm tỉm cưới nhìn Bố Lạp Khắc, vẫn đứng trên mặt đài phóng ra một quyền đánh thẳng lên phía trên. Một đạo quang mang màu đỏ hiện lên, đánh trúng vào vùng trung tâm của luồng đấu khí màu bạc. Trong nháy mắt, chỉ nghe một loạt những tiếng kim loại va chạm với nhau liên tiếp vang lên, Đồ Lạp Mỗ cùng với thanh trường kiếm trong tay gã đồng thời bị đạo hồng quang đánh trúng hất bay vọt lên, bắn ngược trở lại phòng của Bố Lạp Khắc trên lầu ba.

Tốc độ Đồ Lạp Mỗ bay ngược lên trên còn có vẻ nhanh hơn hẳn so với khi phi xuống. Nhìn thấy Bố Lạp Khắc có thể bị Đồ Lạp Mỗ va trúng, một bóng người đột nhiên xuất hiện, vội vàng vung thủ chộp lấy Đồ Lạp Mỗ, tránh không cho Đồ Lạp Mỗ làm thương tổn Bố Lạp Khắc.

Người đột nhiên ra tay bắt lấy Đồ Lạp Mỗ đương nhiên là Tố La, cha của Tô Phỉ. Sau đó, vị Thánh kỵ sĩ này liền phát hiện thấy xương ngực của Đồ Lạp Mỗ đã bị đánh gãy mấy chiếc và bị một luồng lực cực mạnh từ trên người Đồ Lạp Mỗ truyền sang làm lão cực kỳ khó chịu!

Tố La biến sắc mặt, thầm hỏi người kia là ai? Tại sao lại có thực lực đáng sợ đến thế?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/02/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 18
Phần 96 Nha Nội hôm nay hao binh tổn tướng, toàn bộ mấy người đi cùng trở thành vật hi sinh. Khi Phó Tiên Phong nổi trận lôi đình hơn nữa truyền lệnh cho cảnh vệ đuổi Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn, y liền biết, trong danh sách bè phái của y đã có thể gạch bỏ tên của Phạm Tranh và Cao Kiến Viễn. Tác dụng của bè phái thì cũng chỉ tới mức trở thành vật hi sinh thôi. Hôm nay Quốc Hoa Thụy không hề làm gì, vẫn luôn nấp sau lưng, ngay cả một câu cũng không dám nói. Nha Nội cũng không trách y, tính tình Quốc Hoa Thụy không đủ mạnh mẽ, lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Phần 96 Bạch Tiểu Thuần rời khỏi cầu vồng trở về, cả quãng đường vẫn luôn chìm trong sững sờ khó hiểu, nữ tu dẫn đường thì không ngừng vụng trộm dò xét Bạch Tiểu Thuần. Đến khi đưa Bạch Tiểu Thuần đến chỗ Truyền Tống Trận, cô gái này mới khẽ cười, hạ thấp người cúi đầu. “Bạch huynh, lúc trước có chút thất lễ, tiểu muội Thanh Huyên.” Ánh sáng Truyền Tống xuất hiện, chặn giữa hai người, giọng nói kia cũng bị vặn vẹo, đến khi Bạch Tiểu Thuần nghe được, hắn đã ngay sau đó nghe thấy tiếng người huyên áo ồn ào của Không thành. Bạch Tiểu Thuần cảm thấy như mình vừa mơ, nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Phần 33 Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh lại, một tay gá vào cạnh hòm, một tay duỗi thẳng đặt trước đầu gối, thậm chí tay cũng chẳng chỉ trỏ gì, trên mình ngoài chiếc áo mục nát như mùn, bên ngoài khoác lên một tấm da dê ra, thì không còn gì khác. Tìm kiếm xung quanh, xem xem có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng