Cũng không biết trải qua bao lâu, Hàn Thạc dần dần tỉnh lại, mở mắt ra, dùng thần thức kiểm tra bên trong, phát hiện những chỗ ngũ tạng lục phủ, kinh mạch xương cốt bị vỡ nát trong lần chiến đấu trước đó đã khôi phục như lúc ban đầu.
Tâm niệm vừa động, Ma Nguyên lực lưu động như nước lũ vỡ bờ tràn ngập khắp cơ thể, rốt cuộc không có chỗ nào bị ngưng trệ. Sự thoải mái làm Hàn Thạc nhịn không được thở ra một hơi. Hắn hiểu được những thương thế tổn hại đã toàn bộ khôi phục như lúc ban đầu, sau này cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc hắn phát huy ma công.
Thương thế khôi phục, lấy lại liên lạc với Vong Linh giới, Hàn Thạc không cần lo lắng chút nào cho an nguy bản thân nữa. Cho dù bây giờ có gặp phải sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt nọ, hắn cũng có thể đánh với nó một trận mà không phải lo lắng gì.
Vừa nghĩ tới sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt này, Hàn Thạc đột nhiên sinh ra một dự đoán kỳ lạ. Nó có liên quan gì tới tam nhãn Tà thần An Tư Địch Tư không nhỉ?
Lúc trước ở thành Ngõa Luân, trong chợ nô lệ A Tư Cơ, Hàn Thạc tình cờ gặp phải Vong Linh Ma đạo sư Khắc Lao Đức của Thiên Tai giáo hội. Lão này ở giữa tế đàn dùng máu tươi và xương hiển lộ tam nhãn Tà thần An Tư Địch Tư, đồng dạng cũng có ba mắt, hơn nữa còn có cái đuôi thật dài.
Lần này trên thế giới kỳ lạ này hắn lại nhìn thấy sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt, mặc dù không có khí tức tà ác kinh khủng ghê hồn như tam nhãn Tà thần An Tư Địch Tư, nhưng ngoại hình đích xác cũng có đến bảy tám phần tương tự. Chỉ có trên đầu nó thiếu mấy cái sừng mà thôi.
Chẳng lẽ tam nhãn Tà thần An Tư Địch Tư cũng là do loại sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt này tiến hóa thành?
Hàn Thạc sinh ra một thắc mắc không giải thích được. Hắn cảm thấy suy đoán này của hắn rất có khả năng là sự thực. Sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt cũng là một trí tuệ cao cấp. Hơn nữa cũng có sức mạnh cường đại, dựa theo pháp tắc là sinh vật nào cũng có thể tiến hóa tu luyện, sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt này tu luyện đến mức tận cùng có phải sẽ trở thành Tà Thần?
“Rất có khả năng!” – Hàn Thạc thầm nghĩ, sau đó lại càng cảm thấy tò mò về thế giới kỳ lạ tàn khốc này, muốn xem thế giới này có phải còn có nhiều những sự vật làm hắn ngạc nhiên nữa không.
Thương thế khôi phục như lúc ban đầu, lại có thể liên hệ với Vong Linh giới, Hàn Thạc rốt cuộc bất tất phải chui rúc ở đáy đầm lầy này nữa. Vừa nghĩ thế, người hắn mạnh mẽ phá đất chui ra, xuất ra vòng tròn hộ thân ra khỏi đầm lầy.
Thần thức triển khai, Hàn Thạc xem xét toàn bộ các loại sinh vật tàn nhẫn chung quanh, mỗi khu vực có bao nhiêu sinh vật thực vật? Những động thực vật này cường đại đến đâu? Không có bất kỳ thứ gì mà hắn không cảm ứng được. Đối với thế giới xa lạ này, Hàn Thạc chẳng những không còn cảm thấy cô đơn, ngược lại có cảm giác hào tình tráng chí.
Trong thời gian chữa trị, Hàn Thạc cũng không hề đình chỉ những câu hỏi băn khoăn. Lần trước từ bên trong Khô Lâu pháp trượng, hắn tìm được một vài ký ức. Hắn hiểu được bên trong Khô Lâu pháp trượng tựa hồ lưu giữ một bí mật, một khi giải khai hết những bí mật bên trong Khô Lâu pháp trượng, Hàn Thạc chẳng những có thể để linh hồn xuyên tới Vong Linh giới, thậm chí hắn tựa hồ cũng có thể trực tiếp tới được Vong Linh giới.
Khô Lâu pháp trượng thần kỳ như vậy, nói không chừng còn có thể có phương pháp trực tiếp trở lại đại lục kỳ Áo. Dù sao cái ma pháp truyền tống trận cực lớn ở trung ương Tử Vong Mộ Địa rất thần kỳ. Trong lòng Hàn Thạc thật sự dâng lên một ảo tưởng mà rất có thể là thực tế. Khi Hàn Thạc nghĩ tới vấn đề này, hắn phát hiện ra việc trước đây nhìn như là tử lộ, thật ra bây giờ lại có thay đổi. Có hy vọng, là có động lực đấu tranh. Thần thức Hàn Thạc triển khai tìm hết mọi sinh vật chung quanh, chuẩn bị đầu tiên phải hiểu rõ hoàn cảnh xa lạ này.
Tại đây không nên ở quá lâu, Hàn Thạc hướng về phía phương hướng lần trước sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt bay đi, chuẩn bị hạ thủ tên này. Nếu muốn hiểu rõ thế giới này một cách nhanh nhất, tìm đến một chủng tộc cao cấp cho phương pháp giao tiếp trực tiếp nhất. Với thần thức tới cảnh giới này của Hàn Thạc, chỉ cần tìm được một sinh vật cao cấp, hắn tin nhất định có thể tìm được một phương pháp nói chuyện.
Cảnh sắc vĩnh viễn không thay đổi cứ thế trôi qua dưới chân Hàn Thạc. Không biết bay đi bao lâu, hắn thấy chỗ nào cũng tựa hồ vĩnh viễn đều là thực vật dữ tợn, không ngừng chém giết tàn khốc. Hàn Thạc một mạch không gặp được bất kỳ một sinh vật cao cấp nào tương tự như Thâm Uyên hình người ba mắt, cũng không tìm thấy một sinh vật Thâm Uyên thực lực mạnh mẽ nào để liên lạc.
Nhưng Hàn Thạc vẫn tin hắn nhất định có thể tìm được mục tiêu. Vậy hắn chỉ bay một phương hướng không thay đổi, một mạch bay mãi. Thâm Uyên giới này không có ngày đêm, Hàn Thạc không thể xác định thời gian, chỉ đại khái cảm giác mình đã bay ba bốn ngày gì đó.
Không thể không nói, Thâm Uyên giới này rộng lớn vô cùng. Với tốc độ phi hành của Hàn Thạc, thời gian ba bốn ngày có thể đi một vòng hoàn chỉnh quanh một quốc gia ở đại lục kỳ Áo rồi. Nhưng ở Thâm Uyên giới thần kỳ này, hắn lại dường như chỉ thấy có một cảnh vật mãi mãi đập vào mắt.
Dựa theo phán đoán của Hàn Thạc, đại khái đã qua hai ngày nữa. Khi hắn sắp thất vọng, rốt cục thần thức hắn cảm ứng được hai luồng khí tức cường đại. Trong lòng Hàn Thạc lập tức cảm thấy vui vẻ, vội vàng hướng về phía hai luồng khí tức cường đại bay tới.
Hàn Thạc còn chưa đến gần, một cơn chấn động ùn ùn đáng sợ kéo đến từ hai luồng khí tức cường đại. Theo tiếng động kịch liệt, những sinh vật chung quanh tới tấp gặp nạn, bị công kích xé rách nát bấy. Một vài sinh vật Thâm Uyên hình thù kỳ lạ, đã sớm một bước bay thoát khỏi chỗ thị phi kia. Đến cả những thực vật trong mắt Hàn Thạc hẳn phải đứng yên, lại cũng di động một cách thong thả, làm hắn hoài nghi rễ của nó có phải có hình cái chân không.
Nhưng hiển nhiên những con có hình thái thực vật không bằng được những động vật Thâm Uyên. Tốc độ thoát đi thường theo không kịp làn sóng chấn động. Dưới cơn sóng chấn động lan ra, những rễ cây phun ra một thứ chất lỏng cùng loại với máu tươi.
Thật là một vị diện vật chất quỷ dị. Hàn Thạc cảm thán, nhưng không vì cảnh tượng vị diện mà dừng lại, tiếp tục nhằm phía khu vực đang có động tĩnh truyền đến.
Tới lúc này, Hàn Thạc đã biết hai sinh vật cường đại bên trong hẳn là đang tiến hành đại chiến. Căn cứ vào cảm ứng từ thần thức Hàn Thạc, hắn phán đoán thực lực của hai sinh vật cường đại trong đó không bằng sinh vật Thâm Uyên hình người ba mắt lần trước. Chúng tựa hồ cao cấp hơn cường giả Thánh cấp trên đại lục kỳ Áo một chút. Nhưng lại không bằng cường giả Bán thần.
Nói cách khác, cho dù hai sinh vật kia cộng lại, Hàn Thạc cũng có thể thong dong đối phó. Chính là vì có loại tự tin này, hắn mới có thể bất chấp tất cả đến gần đó, định tìm kiếm một sinh vật Thâm Uyên cao cấp, hỏi rõ ràng tình huống ở thế giới này.
Đợi cho Hàn Thạc tới được nơi hai sinh vật Thâm Uyên cao cấp đánh nhau, đột nhiên bị cảnh tượng trước mắt làm ngây cả người. Đây mà là hai sinh vật Thâm Uyên khổng lồ dữ tợn dơ bẩn sao? Căn bản là hai thiếu nữ mỹ lệ xinh xắn!
Nhưng Hàn Thạc rất nhanh đã phát hiện hai thiếu nữ này không phải là nhân loại. Da thịt các nàng mặc dù trắng trẻo mềm mại, nhưng thân thể lại mang khải giáp dữ tợn đầy gai bao vây. Hàn Thạc nhìn kỹ lại một chút, lập tức phát hiện ra khải giáp dữ tợn này gắn liền với cơ thể các nàng, tựa hồ từ trong cơ thể sinh trưởng ra.
Nhất là nơi bả vai bóng loáng và đầu gối xinh xinh của các nàng, ở đó lộ ra những cái gai sắc nhọn như dao rất rõ ràng, đích xác là từ trong làn da mềm mại của các nàng mọc ra.
Hai thiếu nữ được che kín bởi khải giáp dữ tợn đầy gai, vẫn lộ ra những tảng da thịt trắng như tuyết. Nhất là ngực bụng đùi, cánh tay cái cổ là những bộ vị phải cử động, càng toàn bộ lộ hết ra ngoài, theo cuộc giao chiến giữa hai người ẩn hiện da thịt. Từ xa nhìn lại, hai thiếu nữ hung hãn này lộ ra vài phần yêu mị.
Các nàng một người có con ngươi màu tím sậm, một có màu lục sắc. Tóc và màu mắt như nhau. Cao khoảng chừng một thước bảy, đùi thon dài thẳng tắp, có những đường cong làm người ta chảy máu mũi.
Hai thiếu nữ không phải nhân loại này, cả phương thức giao chiến cận thân cũng đặc thù phi thường. Thường thường dùng tay nhỏ bé mềm mại vươn ra, bên trong lòng bàn tay đột nhiên lóe ra cái gai nhọn lạnh lẽo lóe lên hào quang, đầu gối và cùi chỏ che kín gai nhọn, cũng là thủ đoạn công kích chủ yếu của các nàng, nhìn như thong dong, nhưng mỗi một lần va chạm, đều bộc phát ra sức mạnh mãnh liệt.
Chung quanh hai nàng, cả một khoảng rừng bị xé rách tan hoang, đầy những xác chết của thực vật và những sinh vật Thâm Uyên không kịp chạy trốn. Sau khi Hàn Thạc đến, hắn âm thầm tìm hiểu hai thiếu nữ, trong lòng tràn ngập hứng thú, bắt đầu cảm thấy tò mò về thế giới xa lạ này. Từ bộ dáng hai thiếu nữ này, hắn có thể khẳng định Thâm Uyên giới đích xác có sinh vật cao cấp, có lẽ những sinh vật cao cấp này còn rất cường đại, họ càng cường đại thì Hàn Thạc càng tin có thể tìm được đường về nhà.
Đột nhiên, Hàn Thạc đang lặng lẽ quan sát hai thiếu nữ, phát hiện ra các nàng đồng thời nhìn mình chằm chằm một cách bất thiện. Sau một khắc, hai thiếu nữ đột nhiên không còn tiếp tục tranh đấu, tới tấp lao về phía hắn, những đòn công kích tung ra liên tục, tựa hồ phải đương trường giết chết người đang rình coi.
Hàn Thạc hiển nhiên không e ngại hai thiếu nữ liên thủ, trong lòng mặc dù cảm thấy ù ù cạc cạc, nhưng hắn cũng chẳng do dự khi hạ thủ, hai tay giương lên, Thiên Ma Lợi Nhận tùy tâm phóng ra, lợi hại chẳng kém gì những cái gai sắc nhọn mọc ra trong lòng bàn tay hai thiếu nữ này.
Phương thức công kích của hai thiếu nữ chủng tộc cao cấp ở Thâm Uyên giới, một người rõ ràng mang theo Lôi nguyên tố, một người mang theo Hỏa nguyên tố. Những nguyên tố cấu thành thiên địa ở vật chất này, được các nàng dùng một loại phương thức diễn dịch, giữa mỗi quyền mỗi cước, đều có thể cuồn cuộn tuôn ra, có thể thông qua những cái gai trên đầu gối và cùi chỏ bắn tới.
Các nàng không phải ma pháp sư, nhưng lại có phương thức vận dụng kỳ diệu những nguyên tố hữu ích trong thiên địa. Việc sử dụng này tựa hồ cũng không kém bao nhiêu so với những ma pháp sư trên đại lục kỳ Áo. Hơn nữa nguyên tố còn tập trung hơn, nó được ngưng tụ giữa mỗi lần công kích rồi đột nhiên bộc phát ra, uy lực lớn hơn nhiều.
So với ma pháp sư ở đại lục kỳ Áo, công kích của các nàng không có phạm vi bao trùm lớn, chỉ hình thành lực sát thương đáng sợ trong một diện tích nhỏ, so với một ma pháp cấm kỵ ở diện tích rộng thì còn đáng sợ hơn. Ma pháp sư ở đại lục kỳ Áo, mỗi ma pháp đều nói về phạm vi bao trùm dày đặc. Nhưng các nàng rõ ràng khác hẳn. Các nàng tựa hồ chú trọng hơn về việc phát lực trong nháy mắt, ngưng tụ một điểm rồi hình thành sức mạnh đáng sợ nhất, hình thành sự tàn phá kinh khủng trong phạm vi rất nhỏ.
Đấu được một hồi. Hàn Thạc cũng đã hiểu được phương thức công kích của hai nàng, cũng so sánh với việc thao túng nguyên tố của ma pháp sư ở đại lục kỳ Áo, phương thức công kích ở hai thế giới này cũng khó mà nói được hơn kém. Chỉ là trọng điểm khác nhau, phương thức lợi dụng nguyên tố thiên địa cũng khác nhau.
Một công kích tập trung, diện tích nhỏ tạo thành sự tàn phá cực kỳ đáng sợ, một công kích phân tán, nhưng lại có thể hình thành lực tàn phá trong phạm vi lớn. Một trực tiếp đưa lực lượng nguyên tố làm đấu khí trong thân thể, một lợi dụng chú ngữ và tinh thần lực thao túng lực nguyên tố.
Hai bên rõ ràng rất khác nhau, nhưng cuối cùng, cũng đều là lợi dụng nguyên tố cấu thành thế giới vật chất.
Các nàng rõ ràng có phương thức lợi dụng khác hẳn những ma pháp sư. Bởi vì cấu tạo cơ thể khác hẳn nhân loại, các nàng dùng một loại phương thức mà Hàn Thạc không thể giải thích được, ẩn lực lượng nguyên tố vào thân thể, trong khi công kích đem lực nguyên tố như một loại đấu khí đột nhiên bộc phát ra, làm hắn vô cùng kinh dị.
Hai thiếu nữ dị tộc như hận không thể giết chết Hàn Thạc ngay, một tay mang đầy lôi điện, một tay hỏa quang bắn ra, ngưng tụ nguyên tố lực trong nháy mắt bộc phát, mặc dù có lực tàn phá cực kỳ đáng sợ, nhưng đối mặt với Hàn Thạc thực lực Bán thần, vẫn không thể hình thành một uy hiếp cụ thể nào.
Từ đầu tới cuối, Hàn Thạc không hề hoảng loạn, thuần túy chỉ dùng Thiên Ma Lợi Nhận ngăn trở công kích của các nàng. Hắn không hoàn thủ, chỉ chủ động ngăn cản, không phải nói là Hàn Thạc sợ hãi các nàng, mà hắn thừa dịp này tìm hiểu cho rõ phương thức chiến đấu ở thế giới xa lạ này.
Lợi dụng thần thức khổng lồ và cảm ngộ của bản thân, Hàn Thạc tìm hiểu được hết sức mạnh và cấu tạo thân thể của hai thiếu nữ dị tộc điên cuồng này. Sau đó mới thực sự bắt đầu tiến công họ. Không còn chủ động phòng ngự nữa, Thiên Ma Lợi Nhận của Hàn Thạc đột nhiên lóe lên tà quang, hai tay múa nhanh, từng đạo sức mạnh tà ác từ nó bộc phát ra.
Hai thiếu nữ dị tộc lúc trước một mạch giao chiến, bây giờ lại rất ăn ý đồng thời công kích Hàn Thạc, lập tức cảm ứng được sức mạnh tà ác đáng sợ từ Thiên Ma Lợi Nhận của hắn.
Hai nàng vây công Hàn Thạc lâu như vậy, đã sớm nhìn ra hắn vẫn chưa dốc toàn lực. Bây giờ vừa thấy đối phương đột nhiên tấn công, hơn nữa thoạt nhìn cực kỳ hung hãn, đều giật bắn cả người, lại chủ động lui về phía sau một khoảng, chớp mắt đánh giá Hàn Thạc.
– Các ngươi là ai? Nơi này rốt cuộc là đâu? Thế giới này có vị diện thủ hộ giả không? – Vừa thấy hai thiếu nữ đột nhiên ngừng lại, Hàn Thạc lập tức bắt đầu đặt câu hỏi.
Nhưng Hàn Thạc vừa mở miệng, hắn cũng biết mấy câu hỏi kiểu này thì hai thiếu nữ dị tộc hẳn không thể hiểu được ngôn ngữ nhân loại ở đại lục kỳ Áo.
Sự thật cũng đúng như thế. Sau khi Hàn Thạc phun ra một tràng, hai thiếu nữ dị tộc yêu mị, chớp con mắt một tím một lục, nghi hoặc khó hiểu đánh giá hắn. Từ ánh mắt các nàng, Hàn Thạc hiểu được các nàng đích xác không hiểu ngôn ngữ đại lục kỳ Áo.
“Anh anh… hưu hưu…”
Một chuỗi thanh âm trong trẻo mềm mại từ thiếu nữ mắt tím tuôn ra, đọng lại trong tai Hàn Thạc vô cùng dễ nghe. Giọng nói của nàng hoàn toàn không tương xứng với thân thể đầy gai của nàng.
“Hưu hưu… nha nha…”
Thiếu nữ mắt tím mở miệng, thiếu nữ mắt xanh cũng vội vàng nối theo, thanh âm cũng ngọt ngào chẳng kém.
Chỉ là, Hàn Thạc hiển nhiên không hiểu các nàng đang nói cái gì. Nhưng hai thiếu nữ vừa mở miệng, hắn cuối cùng cũng thầm thở phào, chí ít cũng nói lên hai thiếu nữ này nguyện ý liên lạc, không một mực cứ nhất định phải tranh đấu.
Hàn Thạc xòe hai tay ra cười khổ, lắc đầu không ngừng làm động tác, ra hiệu mình không hiểu các nàng nói cái gì. Hai thiếu nữ mở to hai mắt nhìn Hàn Thạc như là đang nhìn một quái vật đi ra từ thế giới dã man nào đó, dùng thanh âm thanh thúy dễ nghe nói chuyện với nhau liên tục.
Thừa dịp này, thần thức Hàn Thạc đột nhiên tập trung tới trạng thái tốt nhất, cố cảm thụ tinh thần ba động của hai thiếu nữ dị tộc, thử liên lạc dao động về tinh thần của các nàng liên hệ với thanh âm, học trộm từ linh hồn những mấu chốt về ký ức ngôn ngữ.
Thần thức diệu dụng vô cùng, loại phương thức ăn trộm và vận dụng một phần nhỏ ký ức người khác cũng không phải là một việc quá khó. Ngoại trừ Vong Linh pháp sư tinh thông vận dụng sức mạnh linh hồn, hoặc những người cường đại hơn Hàn Thạc, những người bình thường rất khó ngăn cản thần thức của hắn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 06/02/2022 03:36 (GMT+7) |