Ma Vương - Quyển 6

Phần 25: Không Quen Bị Người Khác Nhìn Từ Trên Xuống…

Dưới ánh mắt của tất cả người, Hàn Thạc đi theo phía sau Khúc Á Nặc tới tòa kiến trúc hùng vĩ nhất Chiến Ma cốc. Hai thiếu nữ dị tộc Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù, mắt thấy Hàn Thạc được chủ nhân Chiến Ma cốc Khắc La Tu Tư mời, mà lại do chính Khúc Á Nặc, nhân vật có thực quyền đến tận nơi đón thì đều lộ ra vẻ vui mừng.

Khi đi ngang qua thiếu nữ mắt tím Tây Nhĩ Phù, Hàn Thạc nhe răng cười, nháy mắt mập mờ hướng về phía Tây Nhĩ Phù, nói:

– Nhớ kỹ, ngươi và Hải Mạn Na là người của ta, hãy chờ ta!

Tây Nhĩ Phù dưới ánh mắt chăm chú của mọi người được Hàn Thạc nói thế, chẳng những không tức giận chút nào, ngược lại ngượng ngùng nhè nhẹ gật đầu, nhỏ giọng trả lời:

– Ta biết rồi.
– Ha ha, ta thích ngươi! – Hàn Thạc vô cùng đắc ý, cười to nói.
– Bằng hữu quả nhiên là người đa tình, chỉ cần bằng hữu nguyện ý ở lại Chiến Ma cốc, bất kỳ loại nữ tử nào cũng có thể tìm được, thậm chí còn có cả ái nữ của Khắc La Tu Tư đại nhân cũng có thể, ha ha, ta thấy trong lòng nàng đã có ý rồi đó.

Khúc Á Nặc cười ha ha, chẳng hề giữ ý gì, trêu chọc Hàn Thạc.

– Thúc thúc, người… người nói mò gì thế!

Trong đám người phía sau Hàn Thạc, thiếu nữ có đôi cánh khiết bạch, mỹ lệ như một thiên sứ, giận dỗi ngượng ngùng nói.

Hàn Thạc sửng sốt, không ngờ thiếu nữ xinh đẹp nổi bật trong đám người đó thật ra lại là con gái Khắc La Tu Tư. Nhớ tới lúc nãy nàng mở miệng nhắc nhở, Hàn Thạc cũng dùng một lễ nghi khiến hắn cảm thấy khó chịu ở Thâm Uyên Giới là cúi người, lộ ra nụ cười tươi như mặt trời nói:

– Đa tạ tiểu thư đã nhắc nhở lúc trước.
– Đừng khách khí, nếu tiên sinh có thể ở lại Chiến Ma cốc, ta còn hy vọng có thể chỉ dạy vài món vũ thuật cho ta. Lúc tiên sinh chiến đấu, ta thấy rất nhiều kỹ xảo thần kỳ, thật sự là đáng xem!

Thiếu nữ này đẹp như thiên sứ, khí chất nhẹ nhàng thanh tú, khóe miệng hơi cong lên, rụt rè nói.

– Ha ha, Chiến Ma cốc là địa phương rất tốt. Nếu không có gì bất ngờ thì ta nghĩ ta sẽ lưu lại đây. Nếu tiểu thư không ngại, tùy thời có thể tìm ta.

Hàn Thạc rất sảng khoái chấp nhận đề nghị của thiếu nữ mỹ lệ này. Cuối cùng nhìn xuống đất nơi Bát Lỗ Nha chưa hoàn toàn khôi phục, trở mặt còn nhanh hơn lật sách nói:

– Bát Lỗ Nha, ngươi không phải là đối thủ của ta. Cho ngươi một lời khuyên nhé, hãy an phận một chút đi, nếu không ngươi chắc chắn sẽ phải chết!

Nói xong, Hàn Thạc không thèm nhìn Bát Lỗ Nha đang khó khăn lắm mới gắn kết lại được khuôn mặt xấu xí, nhẹ giọng nói với Khúc Á Nặc:

– Xin lỗi, để ngươi đợi lâu, đi thôi.
– Đừng khách khí! Xin mời!

Khúc Á Nặc mỉm cười trả lời, đưa Hàn Thạc tới tòa kiến trúc hoành tráng nhất Chiến Ma cốc.

Đi được vài bước, Khúc Á Nặc quay đầu lại liếc mắt nhìn Bát Lỗ Nha thân thể đã hoàn toàn gắn kết. Khi Bát Lỗ Nha đưa mắt nhìn lại, Khúc Á Nặc khẽ lắc đầu hừ một tiếng, tựa hồ ra hiệu cho Bát Lỗ Nha tốt nhất nên bỏ ý niệm trả thù Hàn Thạc trong đầu đi.

– Chúng ta đi thôi.

Bát Lỗ Nha đứng dậy, nhìn hình bóng âm lãnh của Hàn Thạc ly khai. Cuối cùng âm trầm nhìn Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù, trầm giọng nói.

Hai nàng Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù vừa thấy Hàn Thạc ly khai, trong lòng dấy lên một loại cảm giác không an toàn. Nhưng nhớ tới lúc trước Hàn Thạc hung mãnh như thế nào thì cũng biết Bát Lỗ Nha cho dù có cừu hận với các nàng đến đâu đi nữa cũng sẽ không dám làm gì các nàng ở đây.

Mặt khác, chỉ cần Hàn Thạc không chết, Bát Lỗ Nha hẳn không dám ra tay với hai người bọn họ, nếu không một khi chọc Hàn Thạc nổi giận, Bát Lỗ Nha tuyệt khó có đường sống. Bởi vậy, hai nàng mặc dù ớn lạnh dưới ánh mắt âm trầm của hắn, nhưng vẫn không phải quá e ngại. Ngược lại còn tỏ ra vẻ ngạo mạn, chỉ trơ mắt nhìn Bát Lỗ Nha mà không rời đi.

– Hừ, hai con điếm non chó đẻ này, sớm muộn gì ta sẽ làm cho các ngươi phải chết!

Bát Lỗ Nha lưu lại một lời nguyền rủa âm độc rồi quay đầu nhảy lên con Quỷ Diện Tri Thù khổng lồ, dắt theo đám vệ sĩ lại lủi thủi rời khỏi chỗ này.

Trên đường đi, một vài người trong Chiến Ma cốc, ai nấy đều chủ động tránh đường, cũng không dám có bất kỳ một ánh mắt trào phúng nào, ngược lại cúi đầu vẻ sợ hãi không dám nói một lời, trong lòng âm thầm cầu mong Bát Lỗ Nha sẽ không gây chuyện.

Một La Sát chiến bại, nhưng dù sao cũng vẫn là La Sát! Ở Thâm Uyên Giới, thực lực không bằng đối phương, ngàn vạn đừng có dại mà khiêu khích đối phương, nếu không chỉ có đường chết mà thôi!

Dần dần, những người đang vây xem thấy không còn gì nữa, từng người đều tự động tản ra. Hai thiếu nữ Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù cùng trải qua sự tình kinh hãi này, những địch ý trước giờ đã tự nhiên vơi đi không ít, hai người liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt có chút phức tạp, sau đó lẫn vào trong đám người tản ra. Phía trên tòa kiến trúc hùng vĩ ở trung tâm Chiến Ma cốc, một thiết hán cả người che kín gai nhọn, tướng mạo khô khốc kiên nghị, đứng sừng sững trên đỉnh tòa kiến trúc này như một tảng đá, đôi mắt màu xám thâm thúy linh động, chẳng hề giống với khí chất cường ngạnh thâm trầm của hắn chút nào.

Chắp tay đứng, ánh mắt thiết hán này lo lắng bao quát tất cả dân chúng trong thành ở phía dưới. Phía sau hắn là đội trưởng đại đội Tà La Nam Trát La đang quỳ rạp xuống đất lễ bái, không dám động đậy gì.

– Ngươi dám khẳng định, hắn không phải là gián điệp của Độc Nha Bảo chứ?

Đại hán có đôi mắt thâm thúy nhìn xuống phía dưới, cũng không quay đầu lại trầm giọng nói, thanh âm hùng hậu hữu lực như mặt đất mênh mông, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ áp lực.

– Đại nhân, hắn giết mấy trăm người của Độc Nha Bảo, ta nghĩ hắn hẳn không phải là gián điệp do Độc Nha Bảo phái tới đâu. Mặt khác, người này tu luyện vũ thuật cực kỳ đặc thù, hoàn toàn khác hẳn với các phương pháp tu luyện đã biết ở Thâm Uyên Giới. Có thể đúng theo lời hắn nói, hắn từ một vài chủng tộc xa xưa ẩn cư nào đó tới đây đó.

Nam Trát La không dám ngẩng đầu lên nhìn đại hán này, đầu cúi gằm xuống chân, trả lời vô cùng cẩn thận.

– Chủng tộc xa xưa ẩn cư à? Hắc hắc, lấy đâu ra cái thứ chủng tộc ẩn cư thế! Lần này Độc Nha Bảo phát hiện ra một không gian thông đạo bí ẩn kỳ diệu, Độc Nha Bảo lập tức phái ra rất nhiều cao thủ tiến đến thăm dò. Người này đột nhiên xuất hiện, hơn nữa có thực lực bất phàm, không có chuyện gì mới là lạ!

Đại hán hừ lạnh một tiếng, hai mắt thâm thúy đang nhìn về phía Hàn Thạc dần dần hiện ra từ đám đông phía dưới, lộ ra vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ.

– Đại nhân anh minh, hay là trước cứ bắt rồi tính sau!

Tên Nam Trát La trên đường đi đã xưng huynh gọi đệ vô cùng thân mật với Hàn Thạc đột nhiên đề nghị.

– Vớ vẩn!

Đại hán hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:

– Đừng nói ta còn chưa biết rõ lai lịch của hắn, cho dù hắn thật là gián điệp của Độc Nha Bảo thì sao chứ? Với thực lực của chỉ một mình hắn thì có thể làm được gì?
– Đại nhân anh minh, đại nhân anh minh!

Nam Trát La cũng không dám lắm lời nữa, đầu vẫn không dám ngẩng lên, trong lòng run lên cầm cập.

– Hừ, nếu hắn thật sự là một nhân tài có thể sử dụng được, hơn nữa nguyện ý ở lại giúp Chiến Ma cốc chúng ta. Vậy lần này việc ngươi xuất hành thất bại, ta sẽ không tiếp tục truy cứu nữa. Nếu ngược lại, ngươi hãy tự đoạn một cánh tay xem như chuộc tội đi!

Đại hán phất phất tay, cũng không chờ cho Nam Trát La nói thêm gì nữa, cũng không quay đầu lại, nói:

– Lui ra!

Nam Trát La lại một lần nữa cung kính vái lễ, cúi gằm đầu bước ra, đến khi lùi tới trước cửa, mới dám xoay người bước đi, trong lòng run lên. Vừa đi khỏi cảnh cửa bằng hắc thạch này, Nam Trát La lập tức thở phào một, phát hiện mồ hôi bất tri bất giác đã chảy đầm đìa ướt đẫm cả người.

– Hàn Thạc tiên sinh, chẳng biết chủng tộc các ngươi hiện ở nơi nào? Nhìn ngươi một thân vũ thuật cực kỳ đặc thù, ta thật sự rất tò mò, rốt cuộc là địa phương như thế nào mới có thể sản sinh ra một cao thủ cường đại giống như tiên sinh?

Sóng vai bước vào trung tâm Chiến Ma cốc, La Sát cấp ba Khúc Á Nặc mỉm cười đi bên cạnh hỏi dò.

Hàn Thạc trên đường đi hết nhìn đông tới nhìn tây cười tủm tỉm, không chính diện trả lời bất kỳ vấn đề gì của Khúc Á Nặc, chỉ là trả lời ầm ờ cầm chừng. Đây là vì hắn đang chuẩn bị tiếp tục tìm một cái cớ để lái câu chuyện đi chỗ khác. Lúc này thần thức đột nhiên cảm ứng được từ trên đỉnh tòa kiến trúc hùng vĩ phía trước có một khí tức cường giả bao trùm.

Chủ nhân Chiến Ma cốc Khắc La Tu Tư có nguyên tố tạo thành thân thể, dưới sự trợ giúp của Đại Ma Vương Mạn Đề Kha Nhĩ, cũng thành công hình thành nguyên tố chi hồn. Luồng khí tức khổng lồ cách hắn mấy ngàn thước thế mà thần thức Hàn Thạc vẫn có thể cảm ứng một cách rõ ràng.

Ngẩng đầu nhìn Khắc La Tu Tư đang ở trên tòa kiến trúc phía trước, khí tức cao ngạo của người tu ma không thể áp chế được bỗng bộc phát ra. Chẳng biết vì sao, tới cảnh giới Túng Dục, Hàn Thạc cực kỳ không quen bất kỳ một sinh vật nào dùng ánh mắt bao trùm này nhìn hắn.

Cho dù là sinh vật này còn mạnh hơn hắn nhiều cũng không cho phép!

Vừa cảm nhận được luồng khí tức bao trùm đến từ Khắc La Tu Tư, Hàn Thạc rốt cuộc không đáp lời dò hỏi của Khúc Á Nặc bên cạnh, dùng Ma Động Cửu Thiên thuật phóng lên cao, chỉ cần hai lần hít thở đã vượt qua Khúc Á Nặc, ngạo nghễ đứng trên đỉnh vật kiến trúc hùng vĩ, đối diện với đại hán có ánh mắt thâm thúy, cơ thể vững chãi như bàn thạch này mà chính diện nhìn nhau.

– Ngươi chính là Hàn Thạc?

Khắc La Tu Tư đánh giá Hàn Thạc có vẻ hơi cổ quái, tựa hồ kinh ngạc về việc sự phóng túng cuồng vọng của hắn, rồi nói thêm một câu:

– Trừ Mạn Đề Kha Nhĩ đại nhân ra, bất kỳ cường giả nào đến Chiến Ma cốc, bất luận thực lực cường đại bao nhiêu, cũng phải từng bước một mà đi từ tầng thứ nhất lên đây, đây là quy củ của ta, ngươi có biết không?
– Ta mặc kệ cái gì quy củ hay không quy củ, ta không thích có người đứng từ trên cao rồi nhìn xuống bao trùm lấy người ta, cho dù ngươi cường đại hơn ta cũng không thể được!

Cho dù có phải trở mặt đánh nhau với Khắc La Tu Tư này, Hàn Thạc cũng tự tin có thể trốn thoát được, bởi vậy hắn không úy kỵ gì cả mà ngang ngạnh nói.

Khắc La Tu Tư nhìn Hàn Thạc chăm chăm trong chốc lát, ánh mắt lạnh lùng ngạo mạn mang theo vài phần thú vị. Chợt Khắc La Tu Tư khẽ gật đầu, lại lộ ra nụ cười kỳ lạ, nói:

– Rất có cá tính, một thanh niên không tệ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 06/02/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Phần 25 Trong trí nhớ tôi có khắc sâu hình ảnh một lão răng vàng, vì chính lão ta đã kéo tôi vào hết thảy sự việc này, người đó cũng là một lão răng vàng. Tú Tú vừa nói, tôi liền giật mình, trên đời này sao có lắm chuyện trùng hợp như vậy. Rõ ràng ý của cô ấy là người tên gọi Kim Vạn Đường kia là một lão răng vàng, chính là người đã tới cửa hàng tôi để tìm bản dập của sách lụa chiến quốc. Trong quá khứ mà tôi và cô ấy trải qua đều xuất hiện cùng một người. Vốn là lão quỷ kia tên là Kim Vạn Đường, hình như là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Dương Thần – Quyển 14
Phần 25 Long cốc, trong cung điện Long Vương. Cầu Vô Cương ngồi tại trên ghế rồng của mình, vuốt vuốt hai bình ngọc trên tay, bên trong đã được rót đầy rất nhiều máu tươi hiện ra ánh vàng rực. Dưới đại điện, một thân áo bào xanh Phong Long Sử, đang ngoan ngoãn phủ người trên mặt đất... Ngươi nói là, tu sĩ nhân loại kia, đột nhiên không thấy đâu? Cầu Vô Cương hỏi. Phong Long Sử gật đầu nói: Vâng, Bệ Hạ, bởi vì thuộc hạ không dám tiếp xúc quá gần sợ bị hắn phát hiện, nên thuộc hạ nhất thời không thể bắt, hắn liền biến mất không thấy đâu. Hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Ma Vương – Quyển 2
Phần 25: Ta Có Lợi Hại Không? Khi ra khỏi Ám Mạc, Hàn Thạc dặn dò Thiết Tư Đặc, bảo gã không cần chờ đợi. Hàn Thạc đi thẳng về Ba Bỉ Luân học ma vũ học viện, khi sắp tới học viện thì xuống xe đi bộ vào đám mộ hoang ở sau núi, rồi tiến vào khu lăng mộ có Tử Vong Mộ Địa. Hắn không đi vào Tử Vong Mộ Địa, mà lấy ra quả Đạt Cách Mã, ba quả Đạt Cách Mã được Hàn Thạc sử dụng dụng cụ đặc biệt cất giữ cẩn thận. Hắn lấy ra một quả quan sát một hồi, phát hiện bề ngoài quả này cũng không có gì nổi bật...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng