Ma Vương - Quyển 6

Phần 49: Hài Tử, Ngươi Muốn Có Sức Mạnh Không?

Ba ngày sau, ở Hắc Ngọc Ma Vương thành.

Nhìn khắp nơi đều là những vật kiến trúc nguy nga cao trên trăm thước, mọi người lui tới cười đùa vui vẻ, các loại sinh vật Thâm Uyên hình thù kỳ lạ, Hàn Thạc không thể không nói nếu so với Hắc Ngọc Ma Vương thành của Mạn Đề Kha Nhĩ thì Chiến Ma cốc quả nhiên chỉ là một cái hẻm núi be bé.

Đưa mắt nhìn quanh, nơi nơi đều là những vật kiến trúc cao lớn chọc trời, những loại cao năm sáu trăm thước thì tùy ý đều có thể thấy được. Trên đường đi Hàn Thạc đã nhìn thấy mấy chục sinh vật Thâm Uyên hình thể bưu hãn hơn cả viễn cổ Cự Long.

Tại đây, bất luận kẻ nào cũng sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé vô lực, hai thiếu nữ Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù thì không cần nói, đến cả Khiết Bích Nhi thân phận rất cao ở Chiến Ma cốc, vừa đến Hắc Ngọc Ma Vương thành cũng đều có vẻ rất cẩn thận, thần sắc có vài phần kính sợ.

So với Hắc Ngọc Ma Vương thành, Chiến Ma cốc chỉ xem như một bản làng ở trên núi. Khiết Bích Nhi tới Hắc Ngọc Ma Vương thành cứ như một cô nông dân ở địa cầu vào thành thị, rõ ràng cảm thấy gò bó và không thích ứng, chỉ sợ mình làm gì đó gây nên cho Hàn Thạc ảnh hưởng không tốt. Nhưng trong sự kính sợ, nhóm ba cô này vẫn ẩn hiện thần sắc hưng phấn.

Hắc Ngọc Ma Vương thành, một trong số năm đại đô thành của Thâm Uyên giới, trong đó có Mạn Đề Kha Nhĩ Đại Ma Vương bá chủ một phương. Ở Thâm Uyên giới, Hắc Ngọc Ma Vương thành tuyệt đối là một thành thị cực kỳ phồn hoa, đối với ba thiếu nữ Khiết Bích Nhi thì một địa phương như vậy vừa kính sợ vừa đáng kỳ vọng.

– Đây là Hắc Ngọc Ma Vương thành rồi, khà khà, Hàn Thạc tiên sinh, ngươi cảm thấy Hắc Ngọc Ma Vương thành như thế nào? – Trên đường đi Bá Đức có vẻ rất nhiệt tình với Hàn Thạc, vừa dẫn hắn vào trong thành đã lập tức cười hỏi ngay.
– Lớn lắm, cái gì cũng lớn! – Nhìn quanh bốn phía, tất cả các vật kiến trúc đều tạo cho Hàn Thạc một cảm giác như thế, có lẽ là vì ở Thâm Uyên giới có một vài sinh vật có thể tích thân thể quá khổng lồ, nên vật kiến trúc nơi đây vừa cao lại vừa thô thiển. Nếu không phải nơi nơi đều có sinh vật Thâm Uyên đi lại, Hàn Thạc cứ tưởng mình đang lạc vào một dãy núi, mà mỗi một vật kiến trúc chẳng hề thấp hơn một núi nhỏ bao nhiêu.
– Hắc Ngọc Ma Vương thành lớn như vậy đó, ngươi xem, một Ma Vương điện cao trên ngàn thước, chính là nơi ở của Mạn Đề Kha Nhĩ đại nhân. À, những vật kiến trúc ở Thâm Uyên giới chúng ta thô thiển đơn giản, bởi vậy vật kiến trúc càng cao càng rộng, càng có thể lộ rõ thân phận chủ nhân. – Bá Đức mỉm cười giải thích.

Ngẩng đầu nhìn quanh phía trước, phát hiện ra Ma Vương điện đích thật là vật kiến trúc cao nhất Hắc Ngọc Ma Vương thành. Ma Vương điện hùng vĩ rộng lớn, giống như muốn xây nên hình dạng một ma thần ngạo nghễ sừng sững trên thế gian. Đứng ở xa nhìn lại, khí thế ngạo nghễ chúng sinh rất rõ ràng, làm lòng người sinh ra một loại áp lực kính sợ khó hiểu.

– Chà! – Hàn Thạc thở nhẹ một tiếng, mày nhăn tít, Ma Vương điện to lớn đó tự nhiên có một loại khí thế sắc bén, một màn sương khói đậm đặc màu đen cứ vòng quanh Ma Vương điện cao chọc trời này, màn sương mù hắc sắc này là do Ám nguyên tố ngưng kết mà thành, trong đó hàm chứa sức mạnh phòng ngự rất lớn.

Chỉ nhìn thoáng qua, Hàn Thạc có thể khẳng định Ma Vương điện này không giống chỉ được xây dựng đơn giản như vậy. Trên mặt nó hàm chứa sức mạnh rất lớn, nhất định có lực lượng phòng ngự và công kích. Một luồng sương mù đen sậm dày đặc kia, đều là Ám nguyên tố ngưng tụ mà thành. Chỉ nhìn từ ngoài Ma Vương điện, Hàn Thạc có thể khẳng định Mạn Đề Kha Nhĩ Đại Ma Vương, nhất định là tu luyện Ám nguyên tố, một trong số tám đại nguyên tố.

– Mỗi khi ta nhìn Ma Vương điện, đều sinh ra sự kính sợ từ nội tâm, đây là áp lực tự nhiên, thật sự rất thần kỳ! – Tề Ni Á ngẩng đầu nhìn lên Ma Vương điện, lẩm bẩm.

Khóe miệng nhếch lên một nụ cười quỷ quyệt, Hàn Thạc thầm nghĩ Ma Vương điện này được Mạn Đề Kha Nhĩ dùng thần lực một chút. Những ai có thực lực cảnh giới yếu nhất định sẽ không hiểu được sức mạnh thần bí chung quanh Ma Vương điện. Mạn Đề Kha Nhĩ là người lãnh tụ tinh thần của họ, phỏng chừng cũng thông qua loại phương pháp này mới có thể làm dân chúng cam tâm tình nguyện giao tín ngưỡng lực ra.

– Hàn Thạc, địa phương này thật sự là rất lớn! – Hải Mạn Na có vẻ tán thưởng.
– Đúng, chúng ta rốt cục cũng đã tới Ma Vương thành rồi, hì hì. Quả nhiên danh bất hư truyền! – Tây Nhĩ Phù đồng ý.

Ở Thâm Uyên giới, thành dân ở một khu vực nếu không có một nguyên nhân đặc thù, thì không thể dễ dàng rời khỏi nơi cư trú. Muốn ở lại một thành thị lớn, nhất là từ một thành trấn cấp thấp tới một đại thành thị, việc này lại càng phải được cấp phép. Bởi vậy, hai thiếu nữ Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù, kể cả Khiết Bích Nhi tiểu thư Chiến Ma cốc, thì đây đều là lần đầu tiên tiến đến Hắc Ngọc Ma Vương thành, đương nhiên phải cảm thấy kinh hỉ và hưng phấn rồi.

– Được rồi, Hàn Thạc tiên sinh, hai chúng ta trước hết tới Ma Vương điện cầu kiến đại nhân. Các ngươi có thể tạm thời đi chơi xung quanh, chỉ cần đại nhân có phân phó, chúng ta lập tức đưa ngươi tới gặp ngài! – Bá Đức cười nhìn Hàn Thạc, giải thích.
– Được, các ngươi đi đi. – Hai người Bá Đức, Tề Ni Á trên đường đi hết sức lấy lòng Hàn Thạc. Đối với hai người này, Hàn Thạc rất có hảo cảm, mặt khác, Hắc Ngọc Ma Vương thành này đích xác quá hùng vĩ, hắn cũng có chút hứng thú thăm thú nơi đây, do đó lập tức đồng ý với hai người này.

Khi hai người chuẩn bị rời đi, Hải Mạn Na đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng lên tiếng:

– Hắc Ngọc Ma Vương thành lớn như vậy, trong chốc lát vạn nhất các ngươi không tìm thấy chúng ta thì làm sao?

Lời này vừa nói ra, Tề Ni Á duyên dáng cười khanh khách, tự tin nói:

– Yên tâm đi tiểu muội muội, ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, Hắc Ma vệ chúng ta muốn tìm kiếm một người thì quả là một việc quá dễ dàng, huống chi, các ngươi đều là những nhân vật xuất sắc!

Hắc ma vệ là thủ hạ của Mạn Đề Kha Nhĩ, họ cũng như U Ảnh tướng là chủ bài của Qua Lan Đức Nhĩ, đều trực tiếp báo cáo cho hắn, nắm giữ quyền thế cực lớn, hơn nữa mỗi một tên đều là Ác Ma. Nhân số Hắc Ma vệ cũng không nhiều lắm, nhưng mỗi một tên đều có rất nhiều thuộc hạ. Ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, Hắc Ma vệ phụ trách an nguy toàn thành, sự tình gì cũng không thoát khỏi tai mắt họ – Hóa ra là như vậy. Hải Mạn Na nghe Tề Ni Á giải thích, rốt cuộc không nói thêm gì nữa, trong thần sắc lại thêm vài phần sợ hãi. Các nàng sớm đã nghe về danh hào của Hắc Ma vệ, đó là một loại như U Ảnh tướng, là một tổ chức cực kỳ đáng sợ. Trong lòng một vài thành dân của Ma Vương, sự tàn nhẫn của Hắc Ma vệ chẳng hề kém cạnh đám U Ảnh tướng, đồng dạng cũng làm tất cả phải rùng mình.

– Ừm, Hàn Thạc tiên sinh, các ngươi cũng nên làm quen với Hắc Ngọc Ma Vương thành đi. Chúng ta phải nhanh chóng diện kiến đại nhân. – Bá Đức chào Hàn Thạc rồi không nói nhiều nữa, cùng Tề Ni Á rời đi, tiến thẳng về phía Ma Vương điện.
– Đi thôi, chúng ta đi quanh Hắc Ngọc Ma Vương thành chơi đi. – Hai người Bá Đức và Tề Ni Á vừa li khai, Hàn Thạc mang theo ba cô gái, thong thả rảo bước khắp nơi trên những con đường rộng lớn.

Hắc Ngọc Ma Vương thành vượt quá trí tưởng tượng của Hàn Thạc rất nhiều! Thần thức hắn triển khai ra, phát hiện ra thành này ít nhất lớn hơn Áo Sâm thành của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc ở kỳ Áo đại lục gấp mười lần. Có vài thứ rất đáng ngạc nhiên mà trước giờ hắn chưa từng gặp qua đầy khắp các khu vực. Rất nhiều sinh vật dị giới hành tẩu rất tự nhiên khắp Hắc Ngọc Ma Vương thành, có những tên người như nham thạch, có tên thân thể thậm chí như cây cối, cực kỳ cổ quái.

Ba cô Khiết Bích Nhi cũng rất tò mò. Trên đường đi cứ rúc rích không ngừng. Hai thiếu nữ Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù ngay từ đầu đã xem mình là một nô tỳ. Bởi vậy, sau khi Khiết Bích Nhi trở thành nữ nhân của Hàn Thạc, các nàng không hề có ý ghen tị, ngược lại rất vui vẻ với Khiết Bích Nhi.

Nhóm bốn người Hàn Thạc chẳng hề biết gì về Hắc Ngọc Ma Vương thành, ba nữ nhân cũng lần đầu tiên đến đây, do đó đều có vẻ rất tò mò, hết nhìn đông tới nhìn tây cái gì cũng thấy kỳ quái, chỗ nào cũng lưu lại xem cho rõ ràng, những tiếng than kinh ngạc cứ liên tục được phát ra.

– Tạp chủng, không ở trong hang động của ngươi, dám ra đường chạy loạn, muốn chết hả! – Đột nhiên một tiếng quát âm trầm lọt vào tai Hàn Thạc.

Liếc mắt nhìn về phía thanh âm, Hàn Thạc phát hiện ra ở đó có năm sáu thanh niên dị tộc đang bu vào, dồn một thiếu niên thân thể nhỏ gầy đại khái chỉ có mười lăm mười sáu tuổi vào một góc, vừa dùng những ngôn ngữ nhục mạ thiếu niên này, vừa dùng quyền đấm cước đá.

Thiếu niên này vẻ mặt rất ngây thơ, tay đưa lên che đầu, không nói một tiếng, tùy ý để mấy tên thanh niên đó ẩu đả. Những tiếng đấm đá trầm trọng cứ vang lên bình bịch khắp người hắn. Hắn lại cứ thản nhiên chịu đựng, nhưng hai mắt vẫn lóe lên ánh sáng oán độc lạnh buốt.

Thấy tình hình này, thiếu niên này hẳn là thống hận khắc cốt ghi tâm đối với những tên thanh niên dị tộc kia. Chỉ có điều vì mình không có thực lực, chỉ có thể để chúng tùy ý đánh mà không dám phản kháng, chỉ cố che chắn để không bị đánh cho tàn phế.

Ở bất kỳ một vị diện nào, không thể không có loại mạnh ức hiếp yếu này, Hàn Thạc không phải là người thích xen vào việc của người khác, huống chi người này là người ở Thâm Uyên giới, người nào thích ứng được thì sinh tồn, mỗi một người đều hiểu phải biết cách thích ứng.

Dần dần, thiếu niên có ánh mắt oán độc quật cường đó tựa hồ không chịu nổi đả kích. Hai tay không che được đầu nữa, coi bộ không chịu được bao lâu nữa. Thiếu niên này chẳng mấy chốc có thể sẽ bị đánh chết.

Hàn Thạc đang định mang theo ba nữ nhân của mình rời đi, đột nhiên thấy thân thể thiếu niên này đột nhiên đỏ lên như máu, máu tươi trong cơ thể tựa hồ như muốn chảy ra từ lỗ chân lông, không khỏi lộ ra vài phần kinh ngạc, lập tức ngừng lại. Hắn dường như nhớ tới cái gì đó, thần thức vừa động, xem xét một vòng trên người thiếu niên này, Hàn Thạc nhướng mày, thốt lên:

– Huyết linh chi thể!
– Cái gì?

Khiết Bích Nhi sửng sốt, nhìn Hàn Thạc vẻ khó hiểu.

Không trả lời, Hàn Thạc chợt nhoáng lên, trong nháy mắt xuyên qua đám người bu kín, đột nhiên đến trước thiếu niên đang co quắp kia, một tay nâng hắn lên. Thiếu niên này nhìn có vẻ rất ẻo lả nhưng ánh mắt lại tràn ngập quật cường oán hận, Hàn Thạc trầm giọng hỏi:

– Hài tử, ngươi muốn có sức mạnh không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 06/02/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ba cô gái đi Vũng Tàu - Tác giả The Kid
Một mùa Tết lại trôi qua. Mọi người đều quay trở lại với cuộc sống làm việc bận rộn của mình. Chồng của Thủy cũng vậy, anh lại nhận thêm nhiều chuyến đi công tác xa, bỏ cô vợ trẻ đẹp ở nhà một mình. Thủy ở nhà chỉ biết làm nội trợ, cô mong muốn chồng thường xuyên ở nhà với mình, nhưng không được. Thủy và chồng càng lúc càng ít gặp nhau hơn, điều này làm cô buồn. Một người bạn thân của Thủy là Hoa, rất thường ghé nhà Thủy chơi. Hoa luôn sẵn sàng làm Thủy vui lên. Hoa cũng có chồng nhưng bị chồng bỏ, cũng do tính cô hơi vô duyên và nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 28
Phần 49 Quả nhiên là bẫy rập, hơn nữa là bẫy rập thật to! Miêu Nghị trừng mắt nhìn thật sự là không nói gì, phía trước còn xem nhẹ, hiện tại mới phát hiện Doanh gia quả thực là điên rồi, cư nhiên làm ra trận lớn như vậy đối phó với mình, không khỏi cũng quá để mắt đến Ngưu Hữu Đức đi? Chính là một trận này khiến đệ tử La Sát Môn đang còn giết thuận tay nháy mắt mộng, đại quân từng mảnh từ trên trời giáng xuống, Phá Pháp Cung nở rộ hào quang, tiếng lòng của mọi người đều căng thăng. Nhìn quanh bốn phía, phát hiện đã bị vây quanh! Yến Tòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 27
Phần 49 Tiên Quân xung quanh ngoái đầu nhìn Giang Nam ngồi trên mặt biển nhắm mắt dưỡng thần, đánh bạo nói: Khi đó ta thề cũng sẽ nghiền nàng dưới bánh xe... Tiên Quân lấy một chiếc chiến xa ra, ngoái đầu lại, hãi hùng nhìn Giang Nam. Biểu tình Giang Tuyết bình tĩnh cười nói: Mời đạo hữu ra tay. Tiên Quân nuốt nước bọt khan, cười xòa: Không dám, không dám. Đông Cực đạo hữu lấy tóc thay người đi, ta nghiền qua tóc đạo hữu là thanh toán xong. Giang Tuyết chém sợi tóc tơ xuống. Tiên Quân lái xe cán qua tóc tơ. Tiên Quân nhảy xuống chiến xa, nghiêm túc nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng