Nhưng thực lực Đế Á Na mặc dù tiến nhanh, song vẫn không hình thành nguyên tố thân thể, vẫn chỉ là một Bán thần. Chỉ là một Bán thần nhỏ nhoi, đừng nói là Hàn Thạc, đến cả Già Tác Tư và nữ yêu Cách Lại Ai cũng đánh không lại.
Đế Á Na áo trắng như tuyết, thần sắc lạnh lùng, chung quanh thân thể những bông tuyết bay lượn. Mụ hét lớn một tiếng rồi lăng không bay lên, căm tức lao về phía nữ yêu Cách Lại Ai trên đỉnh đầu đang há miệng gào thét.
Không có phân phó của Hàn Thạc, nữ yêu Cách Lại Ai chẳng thèm nhìn Đế Á Na một cái gọi là có, vẫn lợi dụng thanh âm cao thé thé, tiếng rít bắn xuống dưới Tuyết Phong làm rất nhiều giáo đồ Băng Tuyết thần điện thực lực kém dần dần không chống đỡ được, có những người lâm vào trạng thái hoảng hốt mê muội, có người màng nhĩ bị phá vỡ, bị thương không nhẹ.
Già Tác Tư hóa nguyên hình, cũng mặc kệ tiếng quát của Đế Á Na, muốn làm gì cứ làm thế. Chỉ thấy Già Tác Tư tung hoành khắp đỉnh núi Tuyết Phong, không khách khí xé nát ai dám phản kháng.
– Các ngươi rốt cuộc là ai? Băng Tuyết thần điện chúng ta có thâm cừu đại hận gì với các ngươi? – Đế Á Na căm tức nhìn Cách Lại Ai đang tiếp tục rít gào, lăng không hét lên.
Hai người Già Tác Tư và Cách Lại Ai coi như không nghe câu hỏi của Đế Á, vẫn hạ độc thủ bất lưu tình vào những giáo đồ Băng Tuyết thần điện phía dưới. Khi Đế Á Na chuẩn bị động thủ, Hàn Thạc trên bầu trời Tuyết Phong mây mù chợt hiện ra hắc hắc cười lạnh.
– Tuyết thần Đế Á Na, lâu rồi không gặp, ngươi còn nhận ra ta chứ? – Hàn Thạc bay tới, đầu tiên là phất tay bảo Cách Lại Ai và Già Tác Tư tạm dừng việc giết chóc, sau đó nhìn Đế Á Na cười hì hì nói.
Đế Á Na thật sự quá quen với Hàn Thạc. Vừa thấy thân ảnh hắn xuất hiện, lập tức kinh sợ biến sắc, kinh hô lên:
– Là ngươi? Không ngờ ngươi không chết?
Giống rất nhiều người, Đế Á Na cho rằng việc mà Quang Minh Giáo hoàng đã nói nhất định không thể sai, do đó đã sớm coi Hàn Thạc là người chết. Bây giờ đột nhiên lại thấy hắn xuất hiện ở Băng Tuyết thần điện, mụ quả thật cực kỳ kinh ngạc.
– Hắc hắc, ngươi nghĩ rằng Quang Minh Giáo hoàng nói đã thanh trừ ta rồi, vậy là ta phải chết sao?
Hàn Thạc cười mà như không đánh giá Đế Á Na, nhớ tới cừu hận lúc trước, bước từng bước trong hư không hướng về phía mụ, sắc mặt dần dần trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Đế Á Na nói:
– Không giết sạch đám gia hỏa hèn hạ các ngươi, ta sao có thể dễ dàng chết như vậy được?
Hàn Thạc cũng không có ý biểu hiện khí thế cường đại trên người, nhưng Đế Á Na sau khi đã dung hợp linh hồn và tinh thể bản nguyên, lại từ bản năng cảm nhận được trên người hắn ẩn giấu sức mạnh kinh khủng. Đế Á Na căn bản không nhìn ra Hàn Thạc quả thực đã tới cảnh giới nào, nhưng mụ biết rõ ràng hắn cực kỳ cường đại, trong lòng nổi lên một loại cảm giác sợ hãi nhiều năm qua chưa từng có.
Cho dù đối mặt với Thánh nữ Quang Minh giáo hội, Đế Á Na cũng không khiếp đảm như vậy, loại cảm giác này làm trái tim mụ chợt như chìm xuống, Hàn Thạc càng ngày càng gần, mụ lại càng ngày càng sợ.
– Ngươi sợ à? – Hàn Thạc cười lạnh nhìn Đế Á Na, trong lòng có loại khoái cảm trả thù, dùng ngôn ngữ chèn ép mụ.
– Không, ta không… – Trong khi nói những lời này, miệng Đế Á Na hơi khó mà mở ra được, đến cả bản thân mụ cũng không nhận ra ngữ khí quái dị của mình.
– Từ nay về sau, Băng Tuyết thần điện sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi đại lục kỳ Áo, tâm huyết nhiều năm của ngươi toàn bộ sẽ bị xóa sổ. Còn ngươi, mụ điếm già từng phản bội không có tín nghĩa, cũng sẽ biến mất theo Băng Tuyết thần điện. – Khi Hàn Thạc đi về phía Đế Á Na, vẫn không ngừng dùng ngôn ngữ đả kích Đế Á Na, làm mụ trước khi chết nếm mùi vị bị sỉ nhục vũ nhục.
– Câm mồm, ta không sợ ngươi! – Bị Hàn Thạc mắng thẳng vào mặt là mụ điếm già, Tuyết thần của Băng Tuyết thần điện Đế Á Na rốt cục không chịu nổi, gầm lên.
– Già Tác Tư, Cách Lại Ai, các ngươi chuẩn bị động thủ, giết sạch mọi người ở Băng Tuyết thần điện cho ta, hủy căn cơ của chúng đi. – Hàn Thạc nhếch miệng cười, ra lệnh cho Già Tác Tư và Cách Lại Ai.
– Yên tâm đi, chúng ta sẽ giết sạch toàn bộ người ở đây, không chừa một mống. – Già Tác Tư lúc này trong bộ dáng Hạt Vĩ Sư, móng vuốt đầy máu tươi, tàn nhẫn cam đoan.
– Tốt lắm, các ngươi có thể tiếp tục động thủ rồi!
Hàn Thạc cười to, sau đó phi thân hướng về phía Đế Á Na chộp tới, cũng không thấy Hàn Thạc đưa ra chiêu thức hoặc chú ngữ gì đặc biệt, nhưng một sức mạnh vô hình lại hình thành một cái roi. Chát một tiếng là quất thẳng vào người Đế Á Na.
Thân là một cường giả sắp đột phá tới Cơ Thần, Đế Á Na đối mặt với công kích của Hàn Thạc không ngờ không thể tránh né. Mụ rõ ràng cảm ứng được một sức mạnh vô hình đang đánh vào người, cũng cố bối rối lui về phía sau tránh né, nhưng vẫn không thể đào thoát khỏi cú quất của cái roi, thoáng cái đã bị quất trúng rồi.
Đế Á Na vốn có hình tượng mỹ phụ cao quý, bị Hàn Thạc một kích quất văng sang một bên, hơi nước mù mịt luôn luôn bao phủ chung quanh Đế Á Na, như bị một roi của Hàn Thạc đánh tan, thần kỳ biến mất vô ảnh vô tung. Sau một kích, một bên trường bào trắng như tuyết của Đế Á Na bị xé rách một đường, lộ ra da thịt trắng nõn như tuyết, trên làn da trắng nõn hiện ra một vết thương rỉ máu rất rõ ràng.
Lực đạo từ cú quất của Hàn Thạc cực chuẩn, không giết chết ngay Đế Á Na, nhưng lại làm mụ cực kỳ đau đớn, nhất là cú quất đó xé rách quần áo mụ, càng gây cho mụ một cảm giác sỉ nhục khó mà chịu được.
Đế Á Na luôn luôn là nữ thần cao cao tại thượng ở Băng Tuyết thần điện, chưa từng bị loại roi quất như đối xử với nữ nô như thế này. Mấy cú quất của Hàn Thạc lên người mụ làm mụ thống khổ về tinh thần vượt xa đau đớn thân thể.
– Hắc hắc, thú vị thú vị, ta nghĩ những giáo đồ phía dưới Băng Tuyết thần điện các ngươi nhất định chưa từng thấy ngươi với bộ dáng này đâu.
Hàn Thạc hắc hắc cười lạnh. Vừa nói xong, không chờ Đế Á Na phi thân né tránh, liên tiếp quất vào người Đế Á Na, lưu lại trên người mụ những đường roi rỉ máu, cũng tiếp tục xé rách trường bào trắng như tuyết của mụ.
Đế Á Na muốn chạy, nhưng lại trốn không thoát.
Phía trước mặt mụ không biết tại sao lại xuất hiện những bức tường không khí, làm chậm lại bước chạy trốn của mụ. Hàn Thạc cười lạnh đứng sau lưng mụ, từ từ truy kích, công kích vô ảnh vô hình nhưng lại chiêu này chiêu nấy đều trúng cả vào người Đế Á Na, lưu lại trên thân thể mụ những vết roi dày đặc, trong cơ thể mụ cũng bị một loại sức mạnh kỳ dị xâm nhập, như có trăm ngàn con sâu cắn xé thân thể mụ.
Phía dưới Đế Á Na, chẳng biết khi nào thì Già Tác Tư và Cách Lại Ai đình chỉ việc đuổi giết những giáo đồ còn lại của Băng Tuyết thần điện. Họ ai nấy đều ngẩng đầu nhìn lên, thấy tình trạng thê thảm của nhân vật mà mình tôn kính nhất. Chưa bao giờ nghĩ tới Tuyết thần Đế Á Na cao quý nhất thần điện, lại như một nữ nô bị người ta quất roi.
– Ngươi… Tên ác ma này, ngươi giết ta đi! Ta chết cũng sẽ không tha ngươi đâu! – Sự sỉ nhục này làm Đế Á Na vô cùng phẫn nộ, mụ đã sắp băng hoại rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 11/02/2022 03:36 (GMT+7) |