Hàn Thạc lui ra khỏi tháp năng lượng của Ba Nại Đặc, nhưng không vội vã lập tức rời đi, mà cẩn thận đánh giá cử động của bọn Lạp Đức Mạn, muốn nhìn xem đám Liệp Thần giả chính thức này tới đây rốt cuộc muốn làm gì.
Tới bây giờ, bên trong tu luyện tràng lớn nhất này đã tụ tập tám mươi bảy người. Ngoại trừ hai mươi mốt Thần Vệ gia tộc Khắc Đốn, tất cả còn lại đều là người tu luyện Hủy Diệt pháp tắc. Đám tu luyện sức mạnh Hủy Diệt này có một nửa đã thông qua việc kiểm tra, mà những người thông qua việc kiểm tra cũng không vội vã đi khỏi, đều đứng lại ở một chỗ gần đó quan sát tình huống tháp năng lượng của Ba Nại Đặc.
Họ tu luyện sức mạnh Hủy Diệt, không vội vã lập tức rời chỗ này là vì trong pháo đài Phàm Nhĩ Tạp xuất hiện Liệp Thần giả, đã uy hiếp tới an nguy sinh mạng của họ, họ cũng muốn biết tình huống Khắc Đốn gia tộc sẽ bắt Liệp Thần giả này như thế nào.
Dù sao, chỉ cần một ngày Liệp Thần giả chưa toàn bộ bị bắt, người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt như họ có thể sẽ là mục tiêu của những người này! Cảm giác bị người ta xem là con mồi thì quả không dễ chịu chút nào cả!
Có thể nói tất cả Hạ vị thần tu luyện sức mạnh Hủy Diệt pháo đài Phàm Nhĩ Tạp cơ bản đều tụ tập ở tu luyện tràng này. Hàn Thạc có thể khẳng định giữa những người này nhất định có tồn tại Liệp Thần giả, tháp năng lượng không kiểm tra được là vì họ đã dung hợp hoàn toàn thần lực vừa hấp thu. Dưới cái nhìn cẩn thận của Hàn Thạc, hắn đột nhiên phát hiện ra có mười mấy Hạ vị thần tu luyện sức mạnh Hủy Diệt vốn đứng trong tu luyện tràng, vừa thấy Lạp Đức Mạn mang vài người tới lập tức ánh mắt lóe ra, âm thầm trao đổi ánh mắt với đám Lạp Đức Mạn, tựa hồ chuẩn bị làm gì đó.
Sực nhớ ra, Hàn Thạc lập tức biết trong tu luyện tràng này nhất định sẽ phát sinh cái gì đó, nên không vội rời đi.
– Lạp Đức Mạn, làm sao ngươi cũng đến đây? Ngươi tu luyện sức mạnh Hắc Ám, không có vấn đề gì đâu. – Ba Nại Đặc nhận ra Lạp Đức Mạn, hướng về phía hắn đang đi tới chào.
– Ha ha, ta đưa mấy vị bằng hữu tới kiểm tra một chút, phối hợp với công việc của các ngươi mà. – Lạp Đức Mạn cười ôn hòa, hoàn toàn không có âm thanh lạnh buốt như ở gian hàng lần trước, xem ra người này rất sở trường che dấu bản thân mình.
– Vậy xin đa tạ!
Ba Nại Đặc cảm ơn, rồi phân phó những Thần Vệ:
– Tránh ra cho Lạp Đức Mạn và mấy bằng hữu của hắn tới đây.
Lạp Đức Mạn là một Trung vị thần, nhưng ở đây người cường đại luôn luôn được hưởng đặc quyền. Pháo đài Phàm Nhĩ Tạp tổng cộng có vài Trung vị thần như vậy, Ba Nại Đặc là một thành viên của gia tộc Khắc Đốn nên quen với Lạp Đức Mạn cũng là việc bình thường.
Lạp Đức Mạn mang theo vài người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt xuyên qua đám người đi thẳng tới trước mặt Ba Nại Đặc. Mấy tên gia hỏa cũng giống như Hàn Thạc từng xem qua quyển trục mà Lạp Đức Mạn cố ý đưa ra, hơn nữa không hề phản đối gì cả, theo thứ tự nhập thần lực vào tháp năng lượng. Tháp năng lượng vẫn phóng ra bạch quang, hiển thị họ không có chuyện gì.
Nhưng Hàn Thạc cơ hồ có thể khẳng định, mấy tên đi theo Lạp Đức Mạn cùng tới đây hẳn là người tạo ra những huyết án ở Phàm Nhĩ Tạp pháo đài. Tháp năng lượng không phóng ra bạch quang, cũng chỉ có thể nói rằng họ đã dung hợp thần lực này rồi.
– Không có vấn đề gì. Ta nghĩ bằng hữu của Lạp Đức Mạn cũng sẽ không làm loại việc tự sát như vậy. – Ba Nại Đặc khẽ gật đầu, tựa hồ rất quen thân với Lạp Đức Mạn.
– Đó là đương nhiên!
Lạp Đức Mạn cười ha ha, đôi mắt lại quét lên người Vưu Ny Ty, cười tủm tỉm nói:
– Vưu Ny Ty tiểu thư, hôm nay cô quả thật khổ cực rồi. Sự tình này nhất định làm cô rất phí tâm?
Ánh mắt hắn nhìn Vưu Ny Ty lộ ra chút dâm quang, người bình thường không có năng lực linh mẫn như Hàn Thạc thì không thể phát hiện ra.
– Thân là một phần tử của Khắc Đốn gia tộc, đây là việc ta phải làm. Không có gì khổ cực cả! – Vưu Ny Ty vẻ mặt lạnh lùng. Không biết tại sao nàng luôn luôn có ác cảm bản năng với Lạp Đức Mạn. Mỗi một lần nhìn thấy hắn là cảm thấy cả người không thoải mái.
– Nếu Vưu Ny Ty tiểu thư có gì muốn ta hỗ trợ, xin đừng khách khí. – Lạp Đức Mạn hai mắt không ngừng quét qua người Vưu Ny Ty, tầm mắt dừng lại trên ngực bụng nàng đặc biệt lâu.
– Bất tất! – Vưu Ny Ty hừ lạnh, cự tuyệt thẳng thừng, lực cảm ứng của nữ nhân về phương diện quả là siêu cường. Nàng sớm đã biết Lạp Đức Mạn có ý xấu với nàng, nàng cũng biết quan hệ dơ bẩn giữa Lạp Đức Mạn và thiếu nữ bán hàng trong cửa hàng đó, do đó rất phản cảm với hắn, mặc kệ Lạp Đức Mạn ân cần với nàng như thế nào, nàng trước giờ vẫn không cười cợt với hắn.
Lạp Đức Mạn cũng không tức giận, chỉ cười vài tiếng, trong lúc cúi đầu, đôi mắt hiện lên vài tia hung ác.
– Được rồi Lạp Đức Mạn, ngươi có thể mang theo bằng hữu của ngươi đi rồi. – Ba Nại Đặc mỉm cười. Hắn cũng biết tâm tư của Lạp Đức Mạn với Vưu Ny Ty, nhưng vì Khắc Đốn gia tộc chưởng quản cả Phàm Nhĩ Tạp pháo đài, hắn cũng không sợ Lạp Đức Mạn dám làm gì Vưu Ny Ty cả.
Khẽ gật đầu, Lạp Đức Mạn quay đầu lại đi ra ngoài, giữa đường hai mắt không ngừng trao đổi với những người trong đám đông. Những người gặp ánh mắt của Lạp Đức Mạn đều khẽ gật đầu, dường như nói cho hắn biết mọi việc đã chuẩn bị thỏa đáng.
Thu hết những động tác bí hiểm của những người này vào mắt, Hàn Thạc đề phòng vô cùng cẩn thận, biết nơi này có thể chẳng mấy chốc nữa sẽ có một vở kịch rất hay. Thực lực chính thức của Hàn Thạc cũng không sợ một tên cường giả Trung vị thần mạt kỳ, nên hắn cũng không lo lắng cho an nguy của mình chút nào, ngược lại muốn xem Lạp Đức Mạn rốt cuộc chuẩn bị làm cái gì.
Dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc, Lạp Đức Mạn đi tới lối vào của tu luyện tràng, rồi như sắp sửa rời đi. Hàn Thạc vô cùng ngạc nhiên, thầm nghĩ chắc không phải mình đoán sai đó chứ? Chẳng lẽ tên kia căn bản không có dự tính động thủ ở chỗ này?
Đến lúc này thì…
Khi đại đa số mọi người đều tập trung sự chú ý vào tháp năng lượng của Ba Nại Đặc, Lạp Đức Mạn sắp biến mất khỏi tu luyện tràng thì đột nhiên trong tay hắn xuất hiện một viên cầu màu vàng nhạt. Những người của gia tộc Khắc Đốn như Ba Nại Đặc, Vưu Ny Ty đều chỉ tập trung kiểm tra những người khác, căn bản không ai chú ý tới hắn.
Lạp Đức Mạn cũng không để Hàn Thạc đợi, lập tức tung viên cầu màu vàng nhạt ném lên giữa không trung.
Đột nhiên, khí tức hủy diệt đáng sợ từ viên cầu cuồn cuộn tuôn ra, như nước vỡ đê, trong nháy mắt tràn ngập mỗi ngõ ngách, hơn nữa lập tức hình thành Thần chi lĩnh vực, hoàn toàn bao phủ cả tu luyện tràng!
– Chuyện gì thế? – Trong tu luyện tràng nơi nơi đều có tiếng kinh hô.
Có rất nhiều người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt ở đây, tu luyện tràng lại chỉ lớn chừng đó, đột nhiên sinh ra sức mạnh Hủy Diệt đáng sợ như vậy lập tức đưa tới sự kinh nghi hoảng loạn vô cùng.
– Khốn khiếp, ai triển khai Thần chi lĩnh vực của mình thế? – Có một vài tên không rõ tình huống, lúc này mở miệng lên tiếng mắng chửi.
Ba Nại Đặc đang kiểm tra tháp năng lượng, sắc mặt chợt đại biến, quát khẽ:
– Ai? Chỗ này là Phàm Nhĩ Tạp pháo đài của Ám Ảnh thành! Ai dám càn rỡ ở đây thế? – Ba Nại Đặc cảm giác được khí tức Hủy Diệt đột nhiên bộc phát trong tu luyện tràng tuyệt không phải là thứ mà hắn có thể ngăn cản được.
– Thúc thúc, người tới đây rất đáng sợ, ta chưa bao giờ cảm thụ sức mạnh Hủy Diệt kinh khủng như vậy! – Vưu Ny Ty coi như trấn định, quay sang nói với Ba Nại Đặc, rồi thận trọng như lâm đại địch.
Viên cầu màu vàng nhạt vẫn ở trên không trung tu luyện tràng, tiếp tục không ngừng phóng thích ra khí tức Hủy Diệt, hình thành Thần chi lĩnh vực bao phủ cả tu luyện tràng. Đợi khi mọi người phát hiện ra người làm loạn chính là viên cầu màu vàng nhạt lơ lửng trên đỉnh đầu, ngẩng đầu nhìn lên thì từ bên trong viên cầu màu vàng nhạt đó đột nhiên bắn ra những quang cầu màu đen, bay về phía kết giới phía trên tu luyện tràng.
Những quang cầu đen thui đó toàn bộ đều bám vào những kết giới phía trên tu luyện tràng, hơn nữa lưu động cực nhanh. Những nơi quang cầu này quét qua, từng đạo quang điện thay đổi kết cấu của kết giới trên tu luyện tràng này, làm khí tức hủy diệt bên trong tu luyện tràng càng ngày càng đậm.
Hàn Thạc cảm thấy rất kinh ngạc, đồng tử bắn ra hào quang nhìn chăm chú vào kết giới lấp lánh, không dám buông lỏng chút nào. Những quả quang cầu đen thui từ viên cầu màu vàng nhạt bay ra, bên trong có sức mạnh Hủy Diệt rất rõ ràng, rất ngưng tụ. Hàn Thạc gần đây vẫn cố âm thầm tu luyện pháp châu Hủy Diệt, bây giờ hắn đã nhìn ra quang cầu đen thui này chính là một pháp châu Hủy Diệt!!
Những quả pháp châu Hủy Diệt không ngừng bay lượn trên kết giới, mang theo từng đạo quang điện màu đen, thay đổi kết cấu kết giới tu luyện tràng, làm cho Hàn Thạc càng nghi hoặc hơn nữa.
Quyển trục mà Hàn Thạc tu luyện pháp châu Hủy Diệt đến từ cửa hàng quyển trục của Lạp Đức Mạn, điều này làm cho hắn càng nghi hoặc khó hiểu hơn.
– Ai thế? Ra đây cho ta! – Ba Nại Đặc mở miệng kêu lớn, thanh âm rất mạnh, xem ra hắn muốn nhờ vào tiếng hô này thu được sự chú ý của những Thần Vệ ở ngoài tu luyện tràng.
– Vô dụng, tất cả những gì xảy ra ở đây không ai có thể nghe được. Ngươi gọi đến vỡ yết hầu thì thanh âm cũng không xuyên qua được kết giới đâu! – Đột nhiên, Lạp Đức Mạn cười lạnh, theo đường cũ trở về, vẻ mặt rất thoải mái.
– Là ngươi?
Vưu Ny Ty kinh hô một tiếng, vẻ mặt băng giá:
– Ngươi rốt cuộc là ai? Dám gây loạn ở Phàm Nhĩ Tạp pháo đài chúng ta?
– Vưu Ny Ty tiểu thư, ngươi chẳng mấy chốc sẽ biết ta là ai thôi! Hắc hắc, khi ta đặt ngươi dưới người, vừa đùa bỡn với ngươi vừa từ từ nói cho ngươi tất cả!
Lạp Đức Mạn không còn che dấu ý niệm dâm đãng của mình đối với Vưu Ny Ty, cười ha hả rất phóng tứ.
– Vô sỉ! – Đối mặt với ánh mắt dâm đãng và ngôn ngữ càn rỡ của Lạp Đức Mạn, Vưu Ny Ty cắn răng phẫn hận quát.
– Lạp Đức Mạn, ngươi có biết đối địch Khắc Đốn gia tộc sẽ có kết cục như thế nào không? – Ba Nại Đặc hít sâu một hơi, ổn định lửa giận của mình tùy thời bộc phát, nhìn chằm chằm vào Lạp Đức Mạn hỏi vẻ bình tĩnh.
Nhún vai vẻ bất cần, Lạp Đức Mạn âm trầm cười hắc hắc:
– Một Khắc Đốn gia tộc nho nhỏ, ngươi nghĩ rằng chúng ta thật sự để vào mắt à? Ba Nại Đặc đáng thương, ngươi quá đề cao Khắc Đốn gia tộc rồi!
Trong lúc Lạp Đức Mạn giải thích, hai mươi mấy người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt trong đám người lục tục đi ra, ai nấy đều tới đứng bên cạnh Lạp Đức Mạn, cho thấy lập trường của mình.
– Liệp Thần giả! Họ đều là Liệp Thần giả! – Vưu Ny Ty đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ vào hai mươi mấy người này quát lớn, giận đến nỗi thân thể mềm mại run lên, âm thầm oán giận mình tại sao không thể phát hiện ra thân phận của họ trước.
Những người này đến bên cạnh Lạp Đức Mạn, mặt lãnh đạm quay về Vưu Ny Ty, không nói một lời.
– Giết chúng đi, đám Liệp Thần giả khốn khiếp, sự tồn tại của chúng là cơn ác mộng của chúng ta! – Lai Tây từng bị Vưu Ny Ty đưa tới đây cùng với Hàn Thạc nói rất phẫn nộ. Hắn luôn luôn tỏ vẻ ân cần với Vưu Ny Ty, rõ ràng là rất hâm mộ nàng ta. Lúc này cũng là lúc mượn cơ hội xuất đầu. Hắn vừa nói như vậy, những người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt bị hại đều hưởng ứng, không khí rất căng thẳng.
Lạp Đức Mạn bên kia mặc dù chỉ có hai mươi mấy Liệp Thần giả tu luyện sức mạnh Hủy Diệt, còn bên Ba Nại Đặc và Vưu Ny Ty có hai mươi mấy Thần Vệ, hơn nữa còn có rất nhiều người không phải là Liệp Thần giả, rõ ràng bên này có phần thắng nhiều hơn.
Vưu Ny Ty thấy Lai Tây đi đầu trợ giúp mình, mỉm cười với hắn, xem như biểu đạt sự cảm ơn. Lai Tây được Vưu Ny Ty mỉm cười, càng thêm hưng phấn, dẫn đầu đi về phía bọn người Lạp Đức Mạn, xem ra chuẩn bị một người một ngựa tiên phong, tranh thủ thêm hảo cảm của Vưu Ny Ty.
“Ngu!” – Hàn Thạc chửi thầm, thầm nghĩ Lạp Đức Mạn chỉ với một nhúm người như vậy mà dám cho thấy thân phận, rõ ràng hắn đã nắm phần thắng, Lai Tây này vì muốn tranh thủ hảo cảm của Vưu Ny Ty lại tự nhiên thành người xuất đầu, không phải ngu thì là cái gì?
Sự thật cũng đích xác không ngoài dự liệu của Hàn Thạc. Lai Tây xuân tình bột phát chưa kịp đi đến trước mặt Lạp Đức Mạn, ba pháp châu Hủy Diệt giao thoa nhau cùng bắn xuống, trong nháy mắt oanh kích vào người Lai Tây. Tiếng rú thê lương từ miệng hắn chợt vang lên, dưới cái nhìn của mọi người, Thần thể Lai Tây bỗng trướng lên. Thân thể gầy trơ cả xương của hắn thoáng cái lớn lên gấp ba, hơn nữa còn tiếp tục lớn nữa.
“Bùng!”
Tiếng nổ lục bục từ trong cơ thể hắn truyền ra. Thần thể căng phồng của Lai Tây thu nhỏ rất nhanh chóng, mềm oặt ngã trên mặt đất, máu tươi không ngừng từ những lỗ chân lông trên Thần thể tràn ra ngoài.
– Tiểu tử ngốc nghếch thì thường sẽ không có kết cục tốt!
Lạp Đức Mạn nhẹ giọng định nghĩa, rồi âm hiểm cười hắc hắc nói:
– Không nắm chắc mười phần, chúng ta sao dám hiện thân như vậy chứ, các ngươi cảm thấy đúng không?
Lời này vừa nói ra, đoàn người đi theo Lai Tây lao ra chuẩn bị xuất ra sát chiêu với mấy người Lạp Đức Mạn, đột nhiên toàn bộ ngừng lại, trong lòng nghĩ ngợi một chút, rồi không ai dám coi thường vọng động nữa.
– Chúng ta vất vả lắm mới tạo được một cơ hội như vậy, tụ tập gần hết những người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt cùng nhau, tất cả đều là xuất phát từ ý tốt, chỉ cần tất cả mọi người phối hợp với ta, ta nghĩ tuyệt đại đa số trong số các ngươi sẽ không có việc gì cả! – Lạp Đức Mạn thấy những người này không còn đi tới nữa, khẽ gật đầu hài lòng.
– Lạp Đức Mạn, chúng ta sẽ không thỏa hiệp với ngươi đâu! Liệp Thần giả chỉ là một đám chuột nhắt mà thôi, đừng mơ chúng ta sẽ hùa vào với bọn ngươi! – Ba Nại Đặc quát, quay đầu hướng về phía Lạp Đức Mạn đi tới. Phía sau hắn những Thần Vệ gia tộc Khắc Đốn và Vưu Ny Ty cũng cùng nhau tiến lên.
– Hòa vào vũng bùn với chúng ta, cũng không phải như ngươi nói đâu!
Lạp Đức Mạn vẻ mặt cười cợt, chỉ chỉ vào những Liệp Thần giả tu luyện sức mạnh Hủy Diệt phía sau, nói:
– Trước kia họ không hiểu cách dùng sức mạnh Hủy Diệt thôn phệ người khác, cho nên mới chịu hiện trạng này, ngươi nhìn xem, khi ta nói cho họ phương pháp, họ không phải đều trở thành người như chúng ta cả sao? Ba Nại Đặc, ngươi chưa thử qua mùi vị tuyệt vời này cho nên mới nói như vậy. Nếu ngươi cũng lợi dụng sức mạnh tử vong đi thôn phệ một người khác, sẽ biết cảm giác hưởng thụ tuyệt đối hơn bất kỳ những gì ngươi biết. Ngươi nghĩ thử xem?
– Ta muốn thử xem giết chết ngươi có cảm giác gì! – Ba Nại Đặc không hề dao động vì những lời của Lạp Đức Mạn, kiên định đi về phía đối phương.
– Ba Nại Đặc, đừng xúc động như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn biết ta muốn làm việc gì sao? – Thấy khuyên bảo không có hiệu quả, Lạp Đức Mạn bèn đổi cách, muốn kích thích lòng hiếu kỳ của hắn.
Rất hiển nhiên, cách làm của Lạp Đức Mạn đã có tác dụng. Ba Nại Đặc nghe vậy ngừng lại, nhìn chằm chằm vào hắn hỏi:
– Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
– Ngươi lập tức biết ngay!
Lạp Đức Mạn đắc ý chỉ chỉ vào kết giới bao phủ chung quanh, quát khẽ với tất cả mọi người:
– Kết giới đang co lại, nếu không muốn chết thì tu tập vào giữa cho ta, ta sẽ dẫn mọi người đi tới một chỗ, cho các ngươi tránh khỏi việc bị sức mạnh Hủy Diệt trên kết giới giết chết!
Hắn vừa nói thế, mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời, quả nhiên phát hiện ra đúng như Lạp Đức Mạn vừa nói, kết giới giống như một tấm màn thật lớn hoàn toàn phong tỏa tu luyện tràng. Những pháp châu Hủy Diệt cũng co rút lại từng chút một, từng đạo quang điện loằng ngoằng đan dày trên kết giới hình thành một luồng khí tức hủy diệt.
Viên cầu màu vàng nhạt lơ lửng trên đầu đến bây giờ đã đình chỉ việc tiếp tục phun ra pháp châu Hủy Diệt, giống như một con mắt lạnh lùng bao quát mọi thứ phía dưới, gây cho người ta một loại áp lực đáng sợ.
Hàn Thạc trà trộn vào giữa đám người, đến bây giờ cơ hồ có thể khẳng định viên cầu màu vàng nhạt đó hẳn là một kiện thần khí rất lợi hại. Chủ nhân của nó tuyệt đối là một Thượng vị thần đáng sợ tu luyện sức mạnh Hủy Diệt, cũng chỉ có thần khí trong tay Thượng vị thần mới có thể tạo thành loại hiệu quả kinh khủng như thế này.
Từ trong viên cầu màu vàng nhạt bay ra, bây giờ đại khái có khoảng ba trăm viên, toàn bộ đều bám vào trên kết giới xoay tròn, căn cứ vào những gì Hàn Thạc biết, hắn cho rằng có lẽ chủ nhân viên cầu màu vàng nhạt này cũng là người chế tác ra quyển trục hướng dẫn phương thức chế tác ra pháp châu Hủy Diệt.
Chính vì biết việc này, cho dù Hàn Thạc có thể lợi dụng Thổ Giáp thi chui xuống đất rời đi nhưng lại không thừa dịp loạn mà bỏ chạy, mà vẫn lớn mật trà trộn vào đám người, tỉnh bơ lạnh lùng xem sự phát triển của sự vật ở đây.
Kết giới bên ngoài tu luyện tràng tiếp tục co rút lại, Lạp Đức Mạn đã đi tới giữa, chẳng biết khi nào lại đưa ra một cửa không gian hai chiều.
Cửa không gian hai chiều là một loại thần khí truyền tống trong khoảng cách ngắn rất đặc thù, toàn bộ đều là do những vị Thần cường đại tu luyện Thời Không pháp tắc chế tác ra, trân quý vô cùng. Lợi dụng cửa không gian hai chiều, hai người ở hai bên cửa không gian có thể tự do xuyên qua lại gặp mặt nhau. Lúc đầu các vị thần thời không khi chế tác cửa không gian hai chiều này vốn là để cho những đôi tình lữ ở hai nơi gặp mặt nhau.
Đôi tình lữ này không đồng tu một hệ sức mạnh, một người ở phía bắc Chúng Thần đại lục tu luyện bản hệ nguyên tố đậm đặc, một người khác ở phía nam tu luyện bản hệ lực lượng nguyên tố đậm đặc, hai người muốn gặp mặt phải chờ một người tới chỗ người kia, phải xuyên qua nửa Chúng Thần đại lục, mất thời gian rất lâu, do đó mới sinh ra cửa không gian hai chiều này.
Cửa không gian hai chiều mặc dù không thể tiến hành vị diện truyền tống, nhưng lại có thể mang theo bên mình, rất tiện lợi. Còn vì vật liệu làm cửa không gian hai chiều khá là trân quý, lại chỉ có Thượng vị thần tu luyện Thời Không pháp tắc mới có thể luyện chế ra, do đó có vẻ cực kỳ quý giá, người bình thường căn bản không có được.
Lạp Đức Mạn chỉ là một Trung vị thần Hắc Ám hệ, dựa theo đạo lý thì hắn cũng không có khả năng có được cửa không gian hai chiều trân quý như vậy. Trong khi hắn lấy ra một cánh cửa không gian hai chiều, Hàn Thạc lập tức hiểu được đây nhất định là của chủ nhân viên cầu màu vàng nhạt này.
Trong khi hắn âm thầm nghĩ ngợi, Lạp Đức Mạn cười ha ha, chỉ chỉ vào cánh cửa không gian, cười tủm tỉm nói:
– Không muốn chết thì tiến vào đó! Ba Nại Đặc, nếu ngươi muốn biết rõ tình huống cũng phải đi vào! Không ngại nói rõ cho ngươi biết, kết giới chung quanh do thần khí của Thượng vị thần làm ra, ngươi hoặc là đi vào, bằng không chỉ có đường chết!
– Hừ, ta sẽ vào đó xem ngươi bày trò quỷ gì! – Ba Nại Đặc hừ lạnh, khoa chân bước vào cửa không gian, hắn xem ra cũng không còn tự tin nữa. Hàn Thạc biết hắn cũng không còn cách lựa chọn nào khác.
– Tiểu mỹ nhân, ngươi đi trước nhé. Ta sẽ đến gặp ngươi rất nhanh thôi! – Đến phiên Vưu Ny Ty, Lạp Đức Mạn cười cợt nói.
“Phì!” – Vưu Ny Ty khó có thể ức chế ác cảm trong lòng, phun vào mặt Lạp Đức Mạn một ngụm nước bọt, dùng cử động này cho thấy thái độ của mình.
Nhưng khi Vưu Ny Ty vừa nhổ nước miếng, trong lòng cũng hơi sợ, lúc này thúc thúc nàng Ba Nại Đặc đã tiến vào cửa không gian, những người còn ở đây đại đa số đều là người của phía Lạp Đức Mạn, chỉ sợ hắn sẽ làm mạnh tay.
Ngoài dự liệu của mọi người, Lạp Đức Mạn không hề nổi giận, ngược lại thò ngón trỏ sờ sờ vào ngụm nước miệng do Vưu Ny Ty phun vào mặt mình, sau đó nhét vào miệng, làm bộ như đang say mê liếm láp, trông cực độ dâm tiện!
– Ghê tởm! – Vưu Ny Ty hoảng hốt, rốt cuộc không dám nhìn Lạp Đức Mạn, vô cùng chật vật chui vào cửa không gian hai chiều, trong lòng tràn đầy vẻ khuất nhục và không cam lòng!
“Ha ha… ha ha…”
Lạp Đức Mạn cuồng tiếu rất đắc ý, đợi cho Vưu Ny Ty biến mất khỏi cánh cửa không gian mới trở lại thái độ lạnh lùng, cười nanh ác thì thào tự nói:
– Vưu Ny Ty, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của ta đâu! Đến lúc đó, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là muốn chết không được!
Kết giới trên tu luyện tràng càng lúc càng ép chặt, những người ở đây đều kinh hoảng thi nhau chui vào cửa không gian, chẳng mấy chốc đã đến phiên Hàn Thạc tiến vào.
“Ủa!”
Lạp Đức Mạn sửng sốt, nhìn Hàn Thạc chăm chăm, đột nhiên nghi hoặc nói:
– Ta biết ngươi. Ngươi từng xem qua nội dung quyển trục nhưng lại không có biểu hiện phản ứng gì, chứng tỏ ngươi cũng động tâm về việc sử dụng phương pháp nêu ra trong quyển trục, nhưng tại sao ngươi không đi với chúng ta, lúc nãy cũng không có cử động đặc biệt gì?
Hàn Thạc sớm biết Lạp Đức Mạn lợi dụng trang bị đặc thù có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả phát sinh trong cửa hàng, bằng không hắn cũng sẽ không lôi kéo được những người có biểu hiện khác thường, để những người này tương lai dần dần trở thành người của bọn họ. Lạp Đức Mạn vừa nói như vậy, Hàn Thạc không hề sợ hãi, mỉm cười nói:
– Không sai, ta cũng nhìn thấy nội dung quyển trục, rồi cũng thật sinh ra chút hứng thú. Nhưng vì bị một việc làm chậm trễ nên chưa tìm được mục tiêu hạ thủ mà thôi, hắc hắc!
– Ha ha, đồng đạo! Ngươi cứ tiến vào đó đi, ngươi khẳng định sẽ có mục tiêu của mình! – Lạp Đức Mạn nghe Hàn Thạc nói thế, cười hắc hắc âm hiểm vỗ vỗ vai Hàn Thạc, hẳn là đã coi hắn trở thành đồng loại.
– Ta cũng hy vọng là như thế!
Hàn Thạc vui vẻ đáp, vội vàng bước vào cửa không gian, trong lòng cũng mắng thầm:
“Mẹ nó, bỏ cái tay dơ dáy vừa mới liếm láp đó ra khỏi người lão tử!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 11/02/2022 03:36 (GMT+7) |