Vận Mệnh nữ thần là một tồn tại đặc biệt, mười một vị Chủ thần khác dù ít hay nhiều cũng phải nể mặt bà ta một chút. Cho tới nay Vận Mệnh thần vực vẫn mãi là phe trung lập, ngay cả những thần tu luyện Vận Mệnh pháp tắc cũng rất ít có thể nhìn thấy bà ta, nghe bà ta dạy bảo. Lần này hai người Hắc Thiên và Thanh Lâm may mắn được tiếp xúc với bà ta, An Đức Liệt tự nhiên cực kỳ kinh ngạc.
Do An Đức Liệt nhắc nhở, hai người Thanh Lâm và Hắc Thiên mới thầm nhớ lại tình hình lúc đó, thần sắc chấn động, vẻ mặt run sợ. Điều này khiến cho Hàn Thạc đang ngầm quan sát hai người trong lòng cũng kinh hãi, lập tức ý thức được những lời An Đức Liệt nói không phải giả, người đã xuất hiện trước mặt Thanh Lâm và Hắc Thiên đích thực là Vận Mệnh nữ thần – vị Chủ thần thần bí nhất của Chúng Thần đại lục.
Vận Mệnh nữ thần tự xưng là mẫu thân của An Đức Lệ Na, vậy thân phận của An Đức Lệ Na cũng hơi quá cao quý rồi? Chỉ có điều nàng là con gái của Vận Mệnh nữ thần, tại sao lại xuất hiện ở Hắc Ám thần vực, tại sao lại căm thù Liệp Thần giả như vậy?
Hàn Thạc nghĩ đi nghĩ lại nhưng không biết chân tướng rốt cuộc là như thế nào.
Sâu trong lòng hắn cũng tin tưởng suy đoán của An Đức Liệt, cũng chỉ có cách giải thích này mới có thể nói rõ vì sao An Đức Lệ Na lấy ra một viên bảo thạch thần kỳ liền có thể đánh tan phân thân của thủ lĩnh Liệp Thần giả. Mẫu thân của nàng là Vận Mệnh nữ thần, thần khí phòng thân giao cho nàng nhất định là Chủ thần khí, cũng chỉ có Chủ thần khí của các Chủ thần có thần cách ban cho mới có loại uy lực khủng bố đó.
– Bố Lai Ân, nếu như chúng ta đoán không sai An Đức Lệ Na thật sự là con gái của Vận Mệnh nữ thần, thì nàng ấy nhất định sẽ không có việc gì!
An Đức Liệt an ủi Hàn Thạc, mỉm cười nói:
– Trước khi Vận Mệnh nữ thần rời đi, đã từng nhờ Thanh Lâm chuyển lời cảm ơn ngươi, vận khí của tiểu tử Bố Lai Ân nhà ngươi thật sự quá tốt, lại chiếm được cảm tình của Vận Mệnh nữ thần!
Ánh mắt hai người Thanh Lâm và Hắc Thiên nhìn Hàn Thạc cũng hết sức hâm mộ. Mười hai vị Chủ thần đối với người bình thường mà nói là sự tồn tại xa vời không thể nào với tới, nhất là vị Vận Mệnh nữ thần thần bí nhất. Hàn Thạc mới đến Chúng Thần đại lục không bao lâu, không ngờ có thể chiếm được cảm tình của Vận Mệnh nữ thần, lại còn thiết lập được tình hữu nghị với con gái của bà ta, vận khí này cũng quá tốt đi?
– Chỉ cần An Đức Lệ Na không việc gì là tốt rồi! – Hàn Thạc mỉm cười, hắn cũng thực sự không ngờ An Đức Lệ Na lại có thân phận cao quý như vậy.
– Việc hôm nay chỉ mấy người chúng ta biết, hy vọng mọi người sẽ không đem cuộc nói chuyện ngày hôm nay truyền ra ngoài. – An Đức Liệt suy nghĩ một chút rồi mở miệng dặn đi dặn lại.
Ba người nhóm Hàn Thạc gật gật đầu, ra hiệu đã hiểu ý An Đức Liệt.
– Được rồi, những việc khác đợi đại ca ta quay lại hãy nói, mọi người giải tán đi!
An Đức Liệt cười nói. Trước khi Hàn Thạc rời đi, hắn khẽ gọi:
– Bố Lai Ân!
Hàn Thạc dừng bước, hai người Thanh Lâm và Hắc Thiên làm như không nghe thấy, im lặng biến mất trước mặt An Đức Liệt.
– Chuyện gì vậy?
Hàn Thạc quay đầu lại kinh ngạc nhìn hắn, nghi hoặc hỏi:
– An Đức Liệt đại nhân, còn có chuyện gì sao?
An Đức Liệt cười ôn hòa, nói:
– Bố Lai Ân, đại ca đối với biểu hiện của ngươi cực kỳ khen ngợi. Nếu như không có gì bất ngờ, phỏng chừng qua một thời gian sẽ bổ nhiệm ngươi làm Thần vệ trưởng đội năm, ngươi chuẩn bị tâm lý đi!
Hàn Thạc sắc mặt vui vẻ, thật lòng nói:
– Đa tạ!
– Đừng khách khí, ngươi đã vì Ám Ảnh thành cống hiến rất lớn, lại thêm lần này ngươi có thể chịu đựng được lực lượng của Chủ thần mà ngay cả Hắc Thiên cũng chế ngự không nổi, như vậy đã đủ chứng minh thực lực của ngươi rồi!
An Đức Liệt lại cười nói:
– Trở về chuẩn bị một chút đi, cũng có thể thử chiêu mộ một số thần nữa, đã có khả năng phải làm Thần vệ trưởng đội năm, dù sao vẫn phải có một ít lực lượng nòng cốt của mình, không phải sao?
Gật gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, Hàn Thạc không tiếp tục nói thêm điều gì, hành lễ với An Đức Liệt rồi hết sức thỏa mãn rời khỏi gia tộc Tái Nhân Đặc.
Hành động đuổi bắt Liệp Thần giả lần này đối với Thanh Lâm và Hắc Thiên mà nói không phải thành công, nhưng đối với Hàn Thạc mà nói kết cục lại vô cùng hoàn mỹ. Không những ma công và thân ngoại hóa thân Hủy Diệt pháp tắc đồng thời thu được đột phá, mà còn lấy được mười bảy chiếc răng nanh độc cực lớn, biết rõ mối quan hệ giữa Liệp Thần giả và Thần Trạch dược tề, hơn nữa lại chứng minh đầy đủ năng lực của mình.
Ngoài chuyện An Đức Lệ Na bị mẫu thân dẫn đi, lần này xem thế nào Hàn Thạc cũng là người thắng lớn nhất rồi.
Về đến Thiên Cơ dược tề, hai người Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ nói lại với Hàn Thạc tình hình của nơi này. Dưới sự cố gắng của hai nàng, toàn bộ cửa hàng của Thiên Cơ Dược tề đều khai trương, buôn bán thịnh vượng giống như Ám Ảnh thành. Trong cả Ám Ảnh thành, Thiên Cơ Dược tề chiếm đến 70% định mức của ngành dược tề (ngành thuốc), vượt xa những cửa hàng dược tề lớn nhỏ khác.
Đến bây giờ, Thiên Cơ Dược tề tất cả đã đi vào quỹ đạo, rất nhiều chuyện đều dựa theo quy trình mà làm, ngay cả Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ cũng được giải thoát, cũng dành nhiều thời gian hơn cho việc tu luyện. Trong thời gian ngắn ngủi, thực lực của mọi người cơ hồ đều tăng lên một tầng. Mấy người bọn lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, A Nhĩ Mai Lý Khắc đã đến giai đoạn Hạ vị thần sơ kỳ. Loại vốn có thực lực không cao như Khảm Địch Đạt và Ngải Mã càng nhảy tới mấy cấp lập tức đã đạt tới cảnh giới Cơ thần rồi.
Trước khi rời đi, Hàn Thạc không những đã cung cấp cho bọn họ Niết đan và Tuyền Cơ đan tự tay mình chế luyện, mà còn phân phát cho mỗi người một phần hắc tinh tệ để bọn họ tùy ý mua sắm thần khí và quyển trục Thần cần thiết. Dưới sự giúp đỡ lớn lao này, những người có tư chất bản thân phi phàm này tự nhiên tăng tiến vùn vụt rồi.
Mà ngay cả hai người bận rộn công việc của Thiên Cơ dược tề như Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ cũng ở cảnh giới Bán thần, sắp tới cảnh giới Cơ thần rồi.
Nghe hai người Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ kể lại tình hình của mấy người kia một lần, trong lòng Hàn Thạc cực kỳ vui mừng. Tuy hắn sớm biết bọn họ có tài nguyên đầy đủ rồi nhất định sẽ tiến bộ nhanh chóng, nhưng khi biết bọn họ trong một khoảng thời gian mấy tháng ngắn ngủi lại đột phá một cảnh giới hoặc vài cảnh giới, hắn vẫn phải giật mình ngạc nhiên.
– Bố Lai Ân, dựa vào tình thế này mà xem, không cần đến vài năm nữa mấy người này đều có thể tiến vào cảnh giới Hạ vị thần rồi! – Ngải Mễ Lệ mỉm cười nói với Hàn Thạc.
– Tốt quá rồi!
Hàn Thạc khen ngợi rồi nói:
– Hoa Lai Sĩ có ý muốn ta tiếp quản đội năm Thần vệ, ta đang lo trong tay không có người đáng dùng, hắc hắc, mấy người này ở Kỳ Áo đại lục đều có chức vị quan trọng, chỉ cần thực lực nâng cao rồi, có bọn họ trợ giúp ta nhất định nhẹ nhõm rất nhiều!
Như mấy người Khảm Địch Đạt và Ngải Mễ Lệ trước kia ở Kỳ Áo đại lục là cấp cao ở Ám Mạc, trách nhiệm của thần vệ ở Ám Ảnh thành thực ra giống với Ám Mạc của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc lúc trước. Đám Khảm Địch Đạt chỉ cần hơi làm quen một chút thì lập tức có thể bắt đầu, nói không chừng làm còn tốt hơn so với bọn thần vệ trước kia.
Đám A Nhĩ Mai Lý Khắc, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ cũng đều là nhân vật “lâu năm thành tinh”, một khi tiến vào cảnh giới Hạ vị thần sẽ là trợ thủ tốt của Hàn Thạc trong rất nhiều chuyện, tương lai sẽ thành trụ cột gia tộc của hắn.
Chính là bởi vì mấy người này có năng lực đặc biệt, nên Hàn Thạc mới không ngại cực khổ tiếp đón từng người bọn họ từ Kỳ Áo đại lục qua, hơn nữa không tiếc hắc tinh tệ trong tay để nâng cao thực lực của họ.
Đến Chúng Thần đại lục, do công việc bận rộn mà thời gian sống chung của Hàn Thạc và mấy nữ nhân cũng giảm đi rất nhiều. Một đống sự kiện ở Chúng Thần đại lục đang chờ hắn, hơn nữa hắn có cảm giác thực lực bản thân không đủ, liên tục gian khổ tu luyện nâng cao bản thân, mấy nữ nhân ở Chúng Thần đại lục cũng có cảm giác vô cùng tự ti. Bọn họ giảm bớt thời gian thân cận với Hàn Thạc để cố gắng kéo gần khoảng cách với các thần của Chúng Thần đại lục.
Hai người Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ đem tình hình trước mắt của Thiên Cơ Dược tề thuật lại đơn giản một lần, rồi họ lập tức chuẩn bị nắm bắt thời gian tu luyện. Hai người hiện nay đều ở bên bờ đột phá, mắt thấy thực lực của Hàn Thạc càng ngày càng cao, sợ khoảng cách giữa mình và hắn càng ngày càng xa cho nên càng phải khắc khổ hơn bất cứ lúc nào…
– Không ở lại cùng với ta? Mấy người chúng ta đã lâu không có… – Hàn Thạc liếm mặt, kéo bàn tay nhỏ bé của Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ nói.
– Đừng nghịch nữa, bây giờ không có tâm tình, chờ bọn thiếp đến cảnh giới Hạ vị thần rồi sẽ lại thân mật cùng chàng! – Phỉ Bích vỗ về hắn một chút, nũng nịu nói.
– Chúng ta có giao hẹn, chỉ có đến được cảnh giới Hạ vị thần mới có thể thân mật cùng chàng, ai tới Hạ vị thần trước thì người đó cùng chàng trước!
Ngải Mễ Lệ cười hi hi, yêu kiều nói:
– Chúng ta cũng chịu đựng rất vất vả, nhưng mà vì rút ngắn khoảng cách với chàng, chỉ có thể làm như vậy thôi. Ôi, không có cách nào, ở Chúng Thần đại lục ngay cả một đứa trẻ cũng có thực lực Bán thần, Cơ thần, chúng thiếp cũng không muốn bị người ta khinh thường!
– Đi thôi đi thôi, ta có dự cảm sắp đột phá đến Cơ thần rồi, không lãng phí thời gian với chàng nữa! – Phỉ Bích giằng khỏi sự lôi kéo của Hàn Thạc, cùng với Ngải Mễ Lệ rời đi, tránh hắn như tránh ôn thần, chỉ để lại một chuỗi tiếng cười đáng yêu như tiếng chuông bạc.
“Vậy ta không phải sắp bị cấm dục liên tục sao?” – Hàn Thạc vẻ mặt cười khổ, lắc đầu than thở không thôi. Không những Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ, hắn tìm Phạm Ny và Hải Luân, phát hiện từng người bọn họ đều vô cùng kiên định. Phạm Ny vì sợ cự tuyệt không được sự khiêu khích của hắn, ngay cả cửa cũng không mở khiến hắn xấu hổ không thôi.
Hàn Thạc đành chịu, cũng chỉ đành dùng phần lớn thời gian để tu luyện.
Mười bảy chiếc răng nanh lấy được từ sơn cốc nọ trở thành đối tượng quan tâm của Hàn Thạc. Suốt bảy ngày liên tiếp, hắn mua sắm rất nhiều nguyên liệu hiếm lạ cổ quái trong mắt người khác tại các cửa hàng thần khí lớn ở Ám Ảnh thành, sau đó một mình rời khỏi thành tạm thời ở tại một sơn cốc kín đáo gần đó.
Hàn Thạc không mong muốn bất kỳ người nào phát hiện bí mật chế luyện ma bảo của hắn, nên vào trong sơn cốc rồi còn cẩn thận bố trí ở xung quanh trận pháp che giấu, sau đó mới lấy từng cái trong mười bảy chiếc răng nanh ra, suy nghĩ rốt cuộc nên luyện chế ma khí gì.
– Mười bảy chiếc răng nanh này vô cùng cứng rắn, hơn nữa đầu răng lại cực kỳ sắc bén, có thể chế luyện thành những vũ khí công kích sắc bén, ví dụ như các loại phi kiếm. Bản thân nguyên liệu cực kỳ tốt rồi, cũng không cần thiết tốn quá nhiều thời gian, trực tiếp mài đi một chút rồi đem bản mệnh tinh huyết dung nhập vào, thì có thể tạo thành một kiện ma khí rất bá đạo rồi! – Đỉnh Linh dùng thần thức truyền tấn tới tai Hàn Thạc.
– Vậy thì chế luyện thành mười bảy thanh phi kiếm! – Suy nghĩ một chút, Hàn Thạc quyết định.
– Trên mặt mười bảy thanh phi kiếm người dựa theo yêu cầu của ta thay đổi một chút, đến lúc đó ta lấy ra mười mấy ma đầu phụ ở trên đó, mười bảy lưỡi phi kiếm còn có thể tổ hợp thành kiếm trận. Hơn nữa loại nguyên liệu này có tính ăn mòn mãnh liệt, kiện ma khí này đem so với những ma khí trước kia của người thì ác độc hơn rất nhiều! – Đỉnh Linh đề nghị.
– Như vậy là tốt nhất! – Nghe Đỉnh Linh nói như vậy, trong lòng Hàn Thạc đại hỷ, đối với hắn mà nói lực sát thương của ma khí càng lớn càng tốt, còn ác độc hay không hiển nhiên không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn.
Dưới sự giúp đỡ của Đỉnh Linh, Hàn Thạc sử dụng nguyên liệu sưu tập được trong khoảng thời gian này bố trí thành trận pháp đặc biệt bên trong sơn cốc, sắp xếp mười bảy chiếc răng nanh dựa theo phương vị của kiếm trận, sau đó ngồi xếp bằng ở giữa chúng, đem Ma Nguyên lực trong cơ thể phóng ra ngoài, mượn sức mạnh của trận pháp liên kết mười bảy chiếc răng nanh lại với nhau. Hơn nửa năm, Hàn Thạc rất vất vả mới đưa được bản mệnh tinh huyết trong nước ao vào bên trong mười bảy chiếc răng nanh, giữa chừng, bởi vì lực ăn mòn ghê gớm của răng nanh nên hắn rất là hao tốn công phu.
Sau khi trong răng nanh đã tràn ngập bản mệnh tinh huyết, Hàn Thạc lại bắt đầu bỏ thêm vào trong nước đủ loại dung môi. Những dung môi kia vừa rớt vào nước ao đen sẫm liền bốc lên một làn sương khói đậm đặc, lượn lờ mãi không tan ở trên mặt của mười bảy chiếc răng nanh.
Thời gian vùn vụt, một năm lại nháy mắt trôi qua, Hàn Thạc bắt đầu cung cấp Ma Nguyên lực để cải tạo kết cấu bên trong của mười bảy chiếc răng nanh, giữa chừng lại dựa theo sự dặn dò của Đỉnh Linh ở mặt trên của mỗi chiếc răng nanh đều khắc một ma trận nhỏ. Sau khi từng phù hiệu đẹp đẽ đó hình thành trên mặt của răng nanh, ngoại hình của răng nanh cũng xảy ra thay đổi, biến thành mười bảy thanh phi kiếm sắc lạnh.
Phi kiếm chẳng những có lực ăn mòn mãnh liệt còn vô cùng âm hàn. Chỉ cần đến gần kẻ địch liền có thể cản trở lực hoạt động của hắn. Một khi phi kiếm đâm phá kẻ địch rồi, lực ăn mòn và hàn độc cùng phát tác càng khó đối phó.
Sau khi răng nanh biến hóa ngoại hình thành phi kiếm, Hàn Thạc lại tiêu tốn thời gian để tâm ý tương thông với mười bảy thanh phi kiếm, điều khiển chúng bay lượn vòng quanh, rồi lại dựa theo kiến giải của Đỉnh Linh điều khiển chúng diễn tập “A Tỵ đồ thần kiếm trận”.
– A Tỵ đồ thần kiếm trận là một loại kiếm trận vô cùng bá đạo, bởi vì trên mặt của mười bảy lưỡi phi kiếm đều khắc những phù văn đặc biệt, bố trí trận đồ “A Tỵ đồ thần kiếm trận” cỡ nhỏ mới có thể thúc động mười bảy thanh phi kiếm ra.
– A Tỵ đồ thần kiếm trận điều khiển vô cùng phức tạp, ngay cả Hàn Thạc có lực cảm ngộ thần thức biến thái, còn có Đỉnh Linh không ngừng chỉ đạo mà vẫn phải hao tốn đến năm năm mới sử dụng thành thạo hoàn toàn.
Nhưng uy lực của “A Tỵ đồ thần kiếm trận” cũng vô cùng kinh người, tâm thần vừa động mười bảy thanh phi kiếm ở bên trong sơn cốc liền bay múa theo một quỹ đạo đặc biệt, sau đó vài ngọn núi ầm ầm sụp đổ vỡ vụn thành những đống đất đá.
– Có “A Tỵ đồ thần kiếm trận” này rồi, cho dù không mượn sức mạnh của ta, người cũng có thể đồ sát được cao thủ Thượng vị thần sơ kỳ rồi! – Khi kiếm trận đại thành, Đỉnh Linh truyền tấn với Hàn Thạc.
Hàn Thạc hết sức vui mừng, trong quá trình luyện “A Tỵ đồ thần kiếm trận” hắn có thể cảm thấy Ma Nguyên lực trong cơ thể càng ngày càng tinh thuần. Thời gian bảy năm chớp mắt trôi qua, đến khi ra khỏi sơn cốc hắn cảm thấy tâm cảnh của cảnh giới Thiên Ma càng ngày càng vững chắc, lòng tự tin khuếch trương chưa từng có.
Thời gian bảy năm đối với người thường mà nói đúng là hơi lâu dài, nhưng đối với những thần có tuổi thọ gần như vô tận trên Chúng Thần đại lục cũng chỉ là trong nháy mắt.
Cho nên khi Hàn Thạc trở lại Ám Ảnh thành, cũng không phát hiện nó có bất kỳ biến đổi đặc biệt gì, cũng không có ai cảm thấy thời gian hắn rời đi rất dài, mỗi người nhìn thấy hắn đều vẫn cung kính.
Những người đến từ Kỳ Áo đại lục kia, sau bảy năm toàn bộ đều đạt đến cảnh giới Hạ vị thần – là toàn bộ.
Trong đó mấy người A Nhĩ Mai Lý Khắc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ thậm chí còn đạt tới Hạ vị thần mạt kỳ. Bọn họ chỉ chuyên tâm tu luyện không màng đến xung quanh, tư chất xuất chúng kết hợp với nguồn tài nguyên khổng lồ của Thiên Cơ dược tề đã đưa ra kết quả kinh người. Hàn Thạc nghe nói mấy người này từng người một đạt đến cảnh giới hoàn toàn mới, nhất thời có chút không dám tin.
Khiến cho Hàn Thạc vui mừng nhất vẫn không phải là mấy người A Nhĩ Mai Lý Khắc và Tư Tháp Tác Mỗ đạt đến Hạ vị thần mạt kỳ, mà sự tiến bộ của ba người Cát Nhĩ Bá Đặc, Huyết Linh, Bác Lan Tư càng làm cho hắn vui mừng kinh ngạc.
Trong đó Huyết Linh và Bác Lan Tư chuyên tu ma công, Huyết Linh tu luyện Huyết Thần Kinh sắp tới đại thành. Mặc dù Huyết Thần Kinh không thể xác định đẳng cấp thật sự nhưng Huyết Linh hiện nay đã chắc chắn vượt qua mấy người A Nhĩ Mai Lý Khắc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, trở thành người có sức chiến đấu mạnh nhất Thiên Cơ dược tề.
Hàn Thạc biết Huyết Linh có Huyết Linh chi thể, Huyết Thần Kinh căn bản chính là vì thân thể của hắn mà chuẩn bị. Huyết Linh tu luyện Huyết Thần Kinh rất ít dựa vào thiên địa nguyên tố, lúc ở Kỳ Áo đại lục cũng đã vô cùng bất phàm, đến Chúng Thần đại lục lại được Hàn Thạc hết sức chỉ điểm một phen, có thể lột xác như vậy cũng là hợp lẽ thường.
Bác Lan Tư tu luyện Thí Thần ma đạo, có thể tùy ý thu vào phát ra sát ý toàn thân. Trong mấy người này thì Bác Lan Tư sớm được Hàn Thạc sắp xếp là thủ hạ của Hắc Thiên, trở thành một hung khí hiếu sát vô cùng. Trong thời gian bảy năm này hắn chinh chiến khắp nơi giết người vô số, sát khí trên người càng ngày càng đậm, một khi đã phóng ra ngoài quả thật là ngút trời, người tâm chí không đủ kiên định chưa khai chiến thì đã khiếp sợ rồi.
Còn Cát Nhĩ Bá Đặc được Hàn Thạc luyện mới lại, thân thể và linh hồn cực kỳ kiên cường dẻo dai, hơn nữa toàn bộ đều có đặc tính của ma công. Hắc Long tu luyện cũng là lực lượng Hắc Ám, cho đến bây giờ cũng lên đến Hắc Ám hệ Hạ vị thần sơ kỳ.
Chỉ là Cát Nhĩ Bá Đặc được Hàn Thạc xem như ma khí mà chế luyện ra, nên sau khi thành Hắc Ám hệ Hạ vị thần, Hắc Ám thần lực và thần hồn rõ ràng không giống với thần thông thường, trong đó có chứa sức mạnh đặc thù của ma khí. Không những thân thể vô cùng vững chắc mà Hắc Ám thần lực cũng bá đạo kinh người, Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ có tu vi Hạ vị thần sơ kỳ, trong tu luyện tràng lại đánh cho mấy Hạ vị thần mạt kỳ như lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ và A Nhĩ Mai Lý Khắc thảm hại vô cùng.
Trong Thiên Cơ dược tề, ba người Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc là những người đến sau mà về trước, mơ hồ áp đảo mấy người chuyên tu sức mạnh của vũ trụ này, hình thành một tổ hợp vô cùng lạ lùng của Thiên Cơ dược tề, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trong ba người Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc thì hai người đầu chuyên tu một loại ma công đặc biệt, còn Cát Nhĩ Bá Đặc thân thể được Hàn Thạc đặc biệt tôi luyện qua, vả lại lúc hắn ở trạng thái linh hồn còn bị Hàn Thạc buộc phải tu luyện ma công cường hóa linh hồn, cho nên ba người này mới có thể trong một thời gian ngắn ngủi mà biến thành lợi hại như vậy.
“Nhân tài đông đúc thật!” – Hàn Thạc sau khi trở về Thiên Cơ dược tề, từ đáy lòng cảm thán.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 16/02/2022 03:33 (GMT+7) |