Cứ điểm này so với các thành trì mà An Đức Liệt bố trí cho các gia tộc nhỏ khác rõ ràng quý giá hơn nhiều. Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư ngoài việc cách hơi xa Ám Ảnh thành một chút, những mặt khác thật không có gì để nói. Chả trách tộc trưởng của những gia tộc nhỏ kia vừa nghe An Đức Liệt nói đem giao cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cho Hàn Thạc liền không vui.
Nhà ở của Lai Phất Tư gia tộc ở Ám Ảnh thành, lúc Hàn Thạc mới đến thành này đã từng tới qua. Những công trình kiến trúc đó từng cái một đều cao vút tận mây xanh, chiếm diện tích cực lớn, bên trong những thứ cần có đều có. Năng lượng tháp và năng lượng kết giới phân bố rải rác khắp mỗi khu vực. Chỉ riêng tu luyện trường thì cũng có vài cái.
Đó thật sự là một khu nhà cao cấp ở Ám Ảnh thành tấc đất tấc vàng này! Thiên Cơ dược tề mà Hàn Thạc đang ở so sánh với chỗ đó cũng kém xa không bì kịp. Lai Phất Tư gia tộc, một trong năm đại gia tộc đã rời đi rồi nhưng khu nhà cao cấp đó đem ra bán, không có mấy trăm vạn hắc tinh tệ căn bản là không với tới được.
Cứ điểm Bác Cách Lạp Tư cùng khu nhà cao cấp của gia tộc ở Ám Ảnh thành, đó mới là hai khối “thịt béo” nhất mà Lai Phất Tư gia tộc lưu lại. Bây giờ hai khối thịt béo đó, An Đức Liệt đều giao cho Hàn gia, thủ lĩnh của mấy tiểu gia tộc kia không kêu ca mới kỳ quái.
Hàn Thạc cũng không ngờ An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ lại khẳng khái như vậy, phảng phất như tất cả những chuyện tốt đều đặt hết lên người mình. Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cùng khu nhà của Lai Phất Tư gia tộc là hai khối thịt béo khiến cho người ta thèm thuồng. Làm cho hắn cũng cảm thấy không biết làm gì, không hiểu vì sao hai người này lại giao cho mình.
Tộc trưởng của mấy tiểu gia tộc ở phía dưới vẫn còn đang tranh cãi, ở phía trên, hai người An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ không có động tĩnh gì. Qua một lúc, thấy những người đó vẫn còn tranh cãi không ngừng, Hoa Lai Sĩ mới hừ nhẹ một tiếng, trầm giọng nói:
– Lần trước Bố Lai Ân vì Ám Ảnh thành thành lập được đại công, tìm thấy cứ điểm lớn nhất của Liệp Thần giả, khiến chúng ta gây được trọng thương cho chúng. Chuyện này cả Ảo Ảnh thành và U Mạc thành đều biết. Ngoài ra, Hàn gia vừa mới khởi đầu, cho thêm một chút thuận lợi cũng là bình thường. Chuyện này không cần thảo luận nữa.
Hoa Lai Sĩ đã lên tiếng, tộc trưởng của những tiểu gia tộc kia kể cả đầy một bụng không hài lòng cũng chỉ có thể im lặng. Ánh mắt của từng người nhìn về phía Hàn Thạc đều đầy đố kỵ.
– Các người cũng đừng có không phục. Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cùng khu nhà đó, Hàn gia cũng không có lấy không.
An Đức Liệt hơi mỉm cười, nói với Hàn Thạc:
– Bố Lai Ân, người chiếm được tiện nghi lớn như vậy, một trăm vạn hắc tinh tệ là không thể thiếu được.
– Không thành vấn đề! – Hàn Thạc cười nhẹ, sảng khoái đáp ứng. Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cùng khu nhà đó, một nghìn vạn hắc tinh tệ cũng không kiếm được. Đặc biệt là cứ điểm Bá Cách Lạp Tư, căn bản là một tòa thành trì so với cương vực của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc ở Kỳ Áo đại lục còn lớn hơn mấy lần, đối với Hàn Thạc có giá trị to lớn không thể ước lượng.
Huống hồ, có cây tiền như Thiên Cơ dược tề, trước mắt Hàn Thạc cùng không cần lo lắng về tinh tệ. Mấy người bọn Khảm Địch Đạt, Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích, A Nhĩ Mai Lý Khắc đều là nhân tài am hiểu quản lý thành thị. Trong tay bọn họ, cứ điểm Bá Cách Lạp Tư có thể mang lại lợi ích to lớn cho Hàn Thạc đơn giản là không thể tưởng tượng.
– Nếu phân cứ điểm Bá Cách Lạp Tư và khu nhà đó cho ta, ta nguyện đưa ra năm trăm vạn hắc tinh tệ! – Tộc trưởng của một tiểu gia tộc bất bình nói nhỏ.
– Chuyện này đã quyết định như vậy rồi, không cần nói nhiều thêm nữa. – Hoa Lai Sĩ nhíu mày quát nhỏ. Tộc trưởng của các tiểu gia tộc đều ngậm miệng, không còn dám nói nhiều nữa.
Ho khẽ một tiếng, An Đức Liệt thu hút sự chú ý của mọi người, hơi mỉm cười nói:
– Được rồi. Chúng ta tiếp tục thảo luận việc khác. Cái ghế trống Thần vệ trưởng đội năm của Ngải Phất Lý, ý tứ của đại ca ta là cần có người bổ sung. Về chuyện này mọi người có thể đề cử một vài người được việc. Đại ca của ta sẽ xem xét lựa chọn.
Lời này của An Đức Liệt vừa nói ra, ánh mắt của tộc trưởng ba đại gia tộc kia đều sáng lên, từng người đều ngồi thẳng dậy, tỏ vẻ cực kỳ coi trọng.
Đối với tộc trưởng ba đại gia tộc mà nói, chức vụ Ám Ảnh thành Thần vệ trưởng có ý nghĩa là vũ lực. So sánh với những của hàng có thể kiếm lời và nhà cửa cùng cứ điểm Lai Phất Tư gia tộc lưu lại, bọn họ càng coi trọng quyền lợi và vũ lực mà chức Thần vệ trưởng nắm giữ. Trong tay ba đại gia tộc tịnh không thiếu cứ điểm và cửa hàng. Những cửa hàng mà An Đức Liệt ban tặng, đối với bọn họ mà nói chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi.
Tuy nhiên, bảy Thần vệ trưởng của Ám Ảnh thành, mội người đều có quyền lợi có được một đội thần vệ tinh nhuệ. Đội thần vệ tinh nhuệ này mới chính là lực lượng bọn họ thực sự quan tâm.
Trong Ám Ảnh thành, đại gia tộc có quyền lợi chiêu mộ gia tộc thần vệ, nhưng về số lượng thì Tái Nhân Đặc gia tộc sẽ nghiêm khắc khống chế, để tránh xuất hiện tình trạng số lượng và chất lượng thần vệ của tiểu gia tộc vượt quá Tái Nhân Đặc gia tộc. Căn cứ sự lớn mạnh của gia nghiệp và sự phân tán thực lực của gia tộc, số lượng gia tộc thần vệ đều có sự khống chế nghiêm khắc.
Trên Chúng Thần đại lục, tài phú và thân phận địa vị đều dựa vào thực lực của gia tộc mà đoạt lấy. Thực lực một gia tộc cao hay thấp chủ yếu nhất vẫn là độ cường hãn của vũ lực. Về phương diện này chính là số lượng và sự tinh nhuệ của thần vệ. Một gia tộc có hai Thần vệ trưởng, tương đương với có được một nhóm vũ lực mới. Bởi vậy, khi nghe An Đức Liệt nói tới đội năm Thần vệ, tộc trưởng của ba đại gia tộc lập tức lộ vẻ khao khát.
Ánh mắt của tộc trưởng các tiểu gia tộc phát sáng. Bọn họ đương nhiên cũng biết chỉ cần trong tay có đủ vũ lực, những cửa hàng và nhà cửa sớm muộn gì cũng có thể có được. Từ trước tới nay, các gia tộc Tái Nhân Đặc, Kim Sâm, Lai Phất Tư, Cơ Tát, Bố Lặc sở dĩ có thể đứng trên các tiểu gia tộc, chính là bởi vì nắm trong tay cơ cấu vũ lực của Ám Ảnh thành.
Tái Nhân Đặc gia tộc sở dĩ có thể vượt xa bốn đại gia tộc, trừ việc bản thân gia tộc thần vệ tinh nhuệ, cao thủ như mây, ba Thần vệ trưởng đứng đầu đều tới từ nó cũng là mấu chốt.
Đối với những tiểu gia tộc đó mà nói, chỉ có trong gia tộc có người trở thành Thần vệ trưởng, gia tộc của mình mới tính là tiến vào được hàng ngũ đại gia tộc. Thần vệ trưởng đội năm đối với đại gia tộc mà nói, ý vị là có thể tiến thêm một bước, trở thành đại gia tộc đứng thứ hai ở Ám Ảnh thành, sát ngay sau Tái Nhân Đặc gia tộc. Còn với tiểu gia tộc mà nói, thì có ý nghĩa là chân chính trở thành một trong những gia tộc đứng đầu.
Mọi người vốn đều thèm muốn chức vụ Thần vệ trưởng đội năm, vừa nghe nói Hoa Lai Sĩ có ý tìm người tiếp thu chức vị này, lập tức rục rịch, vẻ mặt ai cũng hưng phấn.
– An Đức Liệt, không phải nói phải đưa ra đầu của Ngải Phất Lý mới có thể ngồi lên vị trí này sao? – Một tộc trưởng của tiểu gia tộc nghi hoặc nói.
– Ngải Phất Lý biến mất không chút tung tích. Nhưng chức Thần vệ trưởng đội năm không thể cứ mãi để không. Trước mắt cần tìm trước một người thay vị trí của hắn. Nếu như có người có thể lấy được đầu của Ngải Phất Lý, tới lúc đó hãy thương nghị lại. – An Đức Liệt nói.
Những người này đều đã thèm muốn đội năm Thần vệ rất lâu rồi, nghe An Đức Liệt nói vậy, mỗi người đều âm thầm tính toán.
Trong sảnh, từng người đều nghiêng đầu ghé tai nhau, không ngừng nghị luận về chỗ trống Thần vệ trưởng đội năm. Ba đại gia tộc cũng không giữ được bình tĩnh, cùng người trong gia tộc thấp giọng thảo luận, tỏ rõ sự hứng thú rất lớn đối với chức vị Thần vệ trưởng đội năm này.
Nhẹ ho một tiếng, Hoa Lai Sĩ trầm giọng quát:
– Chức Thần vệ trưởng đội năm trách nhiệm to lớn, người tiếp nhận phải có đủ thực lực và tài năng. Các vị có nhân tuyển thích hợp nào?
Câu này của Hoa Lai Sĩ vừa dứt, mọi người trong sảnh giống như là nổ tung, trong chốc lát đã đề cử rất nhiều người.
Tộc trưởng ba đại gia tộc không nói một lời. Từng người trong gia tộc của bọn họ đều đưa lên người trong cùng gia tộc mình. Hàn Thạc chú ý quan sát một lúc, liền không thấy những người đó đề cử người ngoài, cơ hồ đều là lựa chọn trong gia tộc của mình. Từng người đều tỏ ý nhất định phải đạt được.
Trong sảnh nghị luận sôi nổi, đủ loại người đều được đưa lên. Các thế lực đều không nhường một bước, khiến cho tình thế rơi vào thế giằng co.
Thấy tiếng thảo luận càng lúc càng lớn, nhưng thủy chung vẫn không có được một nhân tuyển chính xác, trên mặt Hoa Lai Sĩ có chút mất kiên nhẫn, trầm giọng quát:
– Chức Thần vệ trưởng đội năm trách nhiệm to lớn, người thay thế ít nhất phải là Thượng vị thần, đây là yêu cầu thấp nhất.
Lời này vừa nói ra, Trung vị thần do mấy tiểu gia tộc đề cử coi như bị phán tử hình! Những tộc trưởng đó đều hơi biến sắc mặt, ra hiệu cho mấy người trong gia tộc một chút. Người trong gia tộc bọn họ bắt đầu thay nhau đề cử bản thân tộc trưởng ra tiếp nhận đội năm Thần vệ.
Trong tiểu gia tộc, Thượng vị thần cực ít, bất quá bản thân tộc trưởng cơ hồ đều là Thượng vị thần.
Hàn Thạc hơi tính toán một chút, được đề cử trở thành Thần vệ trưởng đội năm tổng cộng có chín người, toàn bộ đều tới từ các gia tộc.
– Ta cảm thấy Bố Lai Ân không tệ. Lần trước hành động truy sát Liệp Thần giả, Bố Lai Ân đã chứng minh được năng lực và thực lực của mình. Ta chọn! – An Đức Liệt trong giây lát mọi người ngừng lại, đề cử Hàn Thạc.
Tộc trưởng ba đại gia tộc nhíu mày một cái, ánh mắt lóe lên, còn tộc trưởng các tiểu gia tộc kia lập tức ngậm miệng. Trong sảnh bỗng chốc trở nên yên tĩnh.
An Đức Liệt tới từ Tái Nhân Đặc gia tộc, hắn nói như vậy liệu có phải là ý tứ của Tái Nhân Đặc gia tộc? Có phải Hoa Lai Sĩ cũng có ý tứ này? Mọi người sau khi sửng sốt, lập tức nghĩ tới vấn đề này, bởi vậy rất nhiều người bỗng chốc trở nên trầm mặc.
Hàn Thạc sớm đã biết An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ có ý để hắn tiếp quản đội năm Thần vệ. Nghe An Đức Liệt nói như vậy, giả bộ kinh hãi, khiêm tốn nói:
– An Đức Liệt đại nhân quá khen rồi!
Câu này vừa dứt, Hàn Thạc cũng ngậm miệng, không tỏ vẻ để ý vị trí này, cũng không từ chối, thái độ đáng để cân nhắc.
– Ta thấy Bố Lai Ân cũng có thể. – Hoa Lai Sĩ trầm mặc hồi lâu, đột nhiên nhẹ giọng nói.
Tộc trưởng mấy tiểu gia tộc vừa nghe Hoa Lai Sĩ nói như vậy, trong lòng đau khổ, trên mặt vẫn giữ một bộ dạng nghiêm túc, nhưng mà không có ai lên tiếng.
Tộc trưởng ba đại gia tộc cùng Hàn Thạc chẳng có mấy liên hệ, nhưng một vài người trong gia tộc bọn Hàn Thạc, vì nguyên nhân Thiên Cơ dược tề, khá thân cận với Hàn Thạc. Nếu như là chức vị bình thường, tộc trưởng ba đại gia tộc nói không chừng sẽ đẩy thuyền theo nước, nhường cho Hàn Thạc. Chỉ là chuyện lần này quan hệ trọng đại, dù cho bình thường quan hệ không tệ với Hàn Thạc, cũng không thể nhường nhịn.
Bởi vậy, tộc trưởng ba đại gia tộc toàn bộ đều trầm mặc không nói, ánh mắt lấp lóe bất định, tuy nhiên không lên tiếng, nhưng cũng gián tiếp lộ ra sự không phối hợp của mình.
Hoa Lai Sĩ đối với việc tộc trưởng ba đại gia tộc không nói một lời, chủ động hỏi ý kiến ba người:
– Ý kiến ba vị thế nào?
Ba người liếc nhìn nhau một cái. Kim Lac Khắc của Cơ Tát gia tộc do dự một chút, nói:
– Bố Lai Ân niên kỷ hơi ít, đối với tình huống của Ám Ảnh thành không quá quen thuộc. Vừa mới nắm trong tay một gia tộc, năng lực còn chưa chân chính khẳng định, lại bắt đầu tiếp nhận đội năm, bước nhảy liệu có phải hơi quá lớn một chút không?
Tộc trưởng hai đại gia tộc kia nghe Cơ Tát nói như vậy, cũng thay nhau gật đầu tỏ ý hắn nói không sai, đều nhất trí cho rằng Hàn Thạc còn cần rèn luyện. Trên vấn đề quan trọng này, ba người không nguyện ý từ bỏ dễ dàng.
– Như vậy à.
Hoa Lai Sĩ thấp giọng lẩm bẩm một câu, sau đó lại nhìn tộc trưởng các tiểu gia tộc, nói:
– Ý kiến của các vị thì sao?
Mắt thấy có người dẫn đầu, đám người đó cũng thay nhau tỏ ý nhất trí với Kim Lạc Khắc.
Dưới nhiều ý kiến phản đối như vậy, Hoa Lai Sĩ cũng không thể thiên vị Hàn Thạc quá rõ ràng. Trầm mặc một lúc, hắn đột nhiên lên tiếng:
– Như vậy đi. Chuyện của Ngải Phất Lý coi như xong. Trước mắt trong tay ta còn một chuyện khó giải quyết. Ở biên cảnh gần cứ điểm Bá Cách Lạp Tư, ta thu được tin tức có người phát hiện một mỏ năng lượng tinh thạch lớn. Khu vực đó không thuộc về thành thị nào. Hiện giờ các phương thế lực đều ào ào hội tụ về đó. Một số nhân thủ ta phái đi tới bây giờ vẫn không có tin tức truyền về, xem chừng lành ít dữ nhiều rồi! Ai có thể tìm thấy mỏ tinh thạch đó, hơn nữa biến nó trở thành tài sản riêng của Ám Ảnh thành chúng ta, thì chính là Thần vệ trưởng mới của đội năm Thần vệ. Như vậy công bằng chứ?
Hoa Lai Sĩ nói như vậy, mọi người đều không tiếp tục phản đối. Tộc trưởng ba đại gia tộc dẫn đầu gật đầu tỏ ý tán đồng.
Ba đại gia tộc đứng ngạo nghễ ở Ám Ảnh thành nhiều năm, ở các phương diện đều có ưu thế hơn các gia tộc khác. Sự hơn kém này chính là tài nguyên to lớn. Bọn họ hiển nhiên cho rằng mình chiếm được tiện nghi, bởi vậy liền đáp ứng. Tộc trưởng các tiểu gia tộc thấy Hoa Lai Sĩ nói như vậy, tộc trưởng ba đại gia tộc cũng đều gật đầu, biết rằng chuyện này cơ hồ là quyết định như vậy rồi, phản đỗi cũng không có tác dụng, cũng đều gật đầu đồng ý.
– Vậy thì cứ thế đi.
Hoa Lai Sĩ kết thúc, liền đó trầm giọng nói:
– Ta sẽ phái người dò xét, hy vọng các đại gia tộc không được sử dụng lực lượng của gia tộc mình. Mỗi một người cạnh tranh chỉ cho phép có mười người tới đó. Vượt quá số lượng này tự động loại bỏ. Còn nữa, ngoại trừ người cạnh tranh, các thần vệ mang theo không được có Thượng vị thần.
Tộc trưởng ba đại gia tộc nghe Hoa Lai Sĩ nói như vậy, bĩu bĩu môi, bất quá cũng không nói gì. Dù cho chỉ là mười thần vệ, bọn họ cũng cho rằng những người gia tộc mình tới đó mới là tinh anh. Càng huống hồ nhân số mặc dù chỉ có mười người, trước khi tới đó lại có thể sử dụng lực lượng của gia tộc dò xét tình huống ở đó.
– Cuối cùng nhắc nhở các vị một câu. Nghiêm cấm người của mình đánh giết lẫn nhau. Một khi vi phạm điều này, hậu quả các người tự biết.
Hoa Lai Sĩ vừa dứt câu, xua xua tay, nói:
– Hôm nay tới đây thôi, các vị đều quay về đi.
Mọi người lần lượt đứng dậy, hành lễ với Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt xong, liền rời khỏi phòng.
Hàn Thạc đang chuẩn bị rời đi, An Đức Liệt ho khẽ một tiếng, nói:
– Bố Lai Ân, về chuyện một trăm vạn hắc tinh tệ đó, chúng ta còn cần thảo luận.
Trong lòng Hàn Thạc hơi động, mỉm cười gật đầu. Hắn tự nhiên biết An Đức Liệt có lời muốn nói với hắn.
Tộc trưởng của các gia tộc đều biết quan hệ giữa Hàn Thạc và Tái Nhân Đặc gia tộc không đơn giản. Thấy An Đức Liệt giữ riêng Hàn Thạc lại, mỗi người đều thầm bất bình, nhưng lại không có ai dám nói gì.
Rất nhanh, mọi người trong phòng đã đi hết, Hoa Lai Sĩ đứng dậy gật đầu với Hàn Thạc, hơi mỉm cười nói:
– Ta mặc dù có lòng để ngươi tiếp quản đội năm Thần vệ, thế nhưng trở ngại thật quá lớn. Ngươi vẫn phải tự cố gắng một chút.
Ngừng một chút, Hoa Lai Sĩ bước tới, vô cùng hòa khí vỗ vai Hàn Thạc, nói:
– Làm cho tốt, Ám Ảnh thành sẽ không bạc đãi ngươi.
Nói xong, Hoa Lai Sĩ gật gật đầu với An Đức Liệt, cũng rời đi.
Hoa Lai Sĩ đi xong, An Đức Liệt mỉm cười nói:
– Đại ca của ta nghĩ rằng bất luận là ai nổi lên, đều cần từ trong cạnh tranh tàn khốc đi ra. Biểu hiện của ngươi lúc truy sát Liệp Thần giả giúp ngươi đoạt được cứ điểm Bá Cách Lạp Tư và khu nhà của Lai Phất Tư gia tộc. Có thể mang đội năm Thần vệ về tay Hàn gia hay không, vẫn cần ngươi tự mình nỗ lực.
– An Đức Liệt đại nhân, ngài lưu ta lại, chắc là không chỉ nói những câu này chứ? – Hàn Thạc hơi mỉm cười, nhắc khéo.
– Ha ha, tiểu tử nhà ngươi!
An Đức Liệt cười lớn một tiếng, nói:
– Hắc Thiên hiện đang ở cứ điểm Bá Cách Lạp Tư. Ta sớm đã bảo hắn lưu ý chuyện nơi đó. Sau khi ngươi tới, nói chuyện với Hắc Thiên. Ta nghĩ hắn sẽ đem tin tức nắm được nói cho ngươi.
Thế giới này trước giờ không hề có công bình thực sự. An Đức Liệt nói với Hàn Thạc như vậy, hiển nhiên cũng tính là ăn gian rồi. Với giao tình cứu một mạng của Hàn Thạc với Hắc Thiên, Hắc Thiên nếu như có được tin tức gì, tự nhiên sẽ không chút do dự nói cho Hàn Thạc. Xem chừng những thần vệ tinh nhuệ của đội ba cũng sẽ trực tiếp cho Hàn Thạc mượn mấy người.
– Ta biết An Đức Liệt đại nhân lưu ta lại, nhất định là có chuyện tốt cho ta. – Hàn Thạc ha hả cười lớn.
– Được rồi. Tiểu tử ngươi có thể tới Ám Ảnh thành cũng coi như là phúc khí của Tái Nhân Đặc gia tộc. Ấn tượng của Vận Mệnh nữ thần với ngươi tốt như vậy, Tái Nhân Đặc gia tộc chúng ta sau này không chừng còn có thể được nhờ sự vẻ vang của ngươi đó.
An Đức Liệt nói đùa một câu, sau đó vỗ vỗ vai Hàn Thạc, hữu nghị nói:
– Còn một trăm vạn hắc tinh tệ đó, là dùng để bịt miệng một vài người trong Tái Nhân Đặc gia tộc chúng ta. Ngươi quay về nói với Phỉ Bích một chút đi.
Ngừng một chút, An Đức Liệt tán thưởng:
– Tiểu tử ngươi vận khí thực là tốt. Phỉ Bích rất có đầu óc buôn bán. Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư giao cho các ngươi quản lý, chắc là không có vấn đề gì.
– Được rồi. Ta biết nên làm thế nào. – Hàn Thạc cười đáp rồi rời khỏi Tái Nhân Đặc gia tộc.
Mấy năm nay Phỉ Bích luôn đúng hạn đưa tới cho Tạp Mai Lệ Tháp phần được hưởng. Bởi vì Thiên Cơ dược tề dưới sự quản lý của nàng ta phát triển không ngừng, hắc tinh tệ mỗi lần phân tới Tạp Mai Lệ Tháp cũng càng lúc càng nhiều, khiến cho Tái Nhân Đặc gia tộc vô cũng hài lòng, theo đó cũng khá tán thưởng khả năng nhìn người của Hàn Thạc.
Về tới Thiên Cơ dược tề, Hàn Thạc triệu tập mọi người lại, nói với mọi người tin tức ngày hôm nay.
Vừa nghe thấy địa vị Hàn gia chính thức xác lập tại Ám Ảnh thành, còn có được cứ điểm Bá Cách Lạp Tư và khu nhà của Lai Phất Tư gia tộc, ai cũng hưng phấn vô cùng. Nhất là mấy nữ nhân của Hàn Thạc. Đám Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ, Phạm Ny, Lỵ Toa, Khiết Bích Nhi… nhao nhao đòi lập tức chuyển tới khu nhà mới.
– Chuyện này mọi người lo liệu.
Hàn Thạc vui vẻ trao quyền, sau đó nói với Phỉ Bích:
– Lấy một trăm vạn đưa tới Tái Nhân Đặc gia tộc!
Chỉ ba người bọn Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc lại nói:
– Ba người các ngươi theo ta ra ngoài một chuyến!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 16/02/2022 03:33 (GMT+7) |