Dựng xe ở một bãi đỗ trải dài khắp vườn hoa.. Nó chọn cho mình một nơi riêng biệt để đi.. Đêm noel không em.. Nhìn những con người tay trong tay với chiếc áo ấm áp mà lòng nó cô đơn trống trải biết nhường nào.. Nó muốn vào nhà thờ phần vì tò mò, phần vì muốn cầu nguyện.. Dòng người xô đẩy chặt ních, mãi mới vào được.. Bề thế và lộng lẫy, đúng với tên gọi nó.. Nhà thờ lớn.. Cảm xúc cứ huy hoàng, vui mừng.. Có thể lập dị.. Nhưng dòng người cứ việc đi.. Nó đứng một chỗ nhắm mắt chắp tay lại..
“.. Xin chúa hãy nghe lời thỉnh cầu của con.. Con nguyện theo đạo trong một ngày này.. Xin người hãy cho những người con yêu thương trở về bên con, đừng bắt ai phải rời xa con nữa.. Hãy cứ để mọi điều xui xẻo xảy đến với con.. Nếu đó là cái giá phải trả cho tâm địa tham lam này.. ”
..
Nhắm mắt, nước mắt cứ chảy.. Em vì sao lại làm nó như vậy.. Niềm hi vọng của nó cứ giảm dần.. Trời về đêm, nhà thờ lớn lại càng đông hơn.. Chẳng riêng gì những người bên đạo.. Mà tất cả mọi người ai ai cũng nô nức đổ xô vào lễ.. Nó mãi mới ra được.. Bên ngoài thì khỏi nói như biển người vậy.. Đêm nay sáng như ban ngày bởi cây thông vĩ đại được trang trí gần đó sáng chói.. Nó cứ đi lững thững xung quanh để lấy một chút cảm xúc.. Nhưng không thể được.. Không khí giáng sinh làm nơi này chật kín, già trẻ gái trai.. Hình như đều tỏ ra thích thú.. Nó mỉm cười nhìn ngôi sang vàng trên ngọn cây.. Đẹp thiệt.. Ở cái thành phố hoa lệ này.. Chắc không ai để ý một thằng lùn mẩu.. Với chiếc giày chị tặng, chiếc khăn đen, áo khoác mang nỗi nhớ về người yêu.. Cứ thơ thẩn ôm trọn đau khổ.. Trái hẳn với sự vui vẻ của mọi người..
…
Bỗng một nhóm người đi qua, sẽ chẳng có gì đặc biết nếu nó không thấy nhỏ P. Anh khoác tay anh chàng hôm nọ.. Trông hai người đó thật đẹp đôi.. Chắc họ đi đón noel vì hình như trong nhóm đó còn vài đôi nữa.. Nó thấy một chút ghen tị, một chút tưởng bở.. Dường như do nhỏ hay đến gần nó những ngày này.. Mà nó lại quên, nhỏ đã có người yêu, quên đi khoảnh cách giữa hai đứa..
Tưởng chừng sự ấm áp của tảng băng chỉ nó mới thấy được, tưởng chừng nụ cười rực rỡ kia chỉ nó thấy thôi.. Tiếng cười nói không ngớt.. Nó hơi cúi đầu xuống không nhìn nữa.. Cảm giác khó chịu.. Không biết tại sao.. Họ đi qua, chắc cũng không để ý gì đến nó.. Bỗng nhỏ P. Anh như ngỡ ngàng quay lại nhìn nó.. Nụ cười vụt tắt, mặt có vẻ hơi sợ nhưng vẫn lạnh lùng nó cười hiền.. Đứng dậy đi vào đám đông.. Lúc này nó không muốn gặp nhỏ.. Sự trùng hợp này thì chả có gì đáng nói, đêm nay chắc chắn ai muốn đi chơi thì nhà thờ lớn là lựa chọn hoàn hảo mà.. Nó biết vậy nhưng tự nhiên lại thấy nhỏ P. Anh cứ tẩn ngẩn đứng một mình.. buồn man mát.. Mắt hơi đỏ thì phải.. Mặt nhỏ cũng buồn.. Cứ nhìn xung quanh rồi chạy đi đâu đó.. Đoạn tóc bạch kim cứ thấp thoáng phía trước.. Nó đi phía sau mà chẳng muốn gọi.. Bỗng nhỏ rút điện thoại ra bấm bấm.. Túi nó rung lên..
– Alo.. ?
– Anh đang ở chỗ nào vậy?
– Anh về rồi.. Nãy hình như thấy em thì phải, giáng sinh vui vẻ nha.. Hihi..
– Không như anh nghĩ đâu mà..
Giọng nhỏ hoảng sợ run run.. Nó đứng gần thấy nhỏ đang dụi mắt.. Đang khóc thì phải..
– Anh nghĩ gì đâu.. Thui đi chơi rồi về sớm ha..
Cụp máy.. Nó không để ý đến nhỏ nữa.. Đi về.. Nó muốn vậy.. Kết thúc ngày giáng sinh buồn tẻ..
Tết dương lịch cũng đến gần.. Sau đêm đó, nó tự nhiên không muốn gặp nhỏ P. Anh nữa, nhỏ đến quán cũng tránh mặt.. Chắc tính nó trẻ con.. Nhưng thật sự nó không hiểu được, tại sao nhỏ luôn cố gần gũi với nó.. Dù nhỏ đã có anh chàng kia..
…
Sáng nay đi học.. Được thông báo nghỉ liên tiếp 3 ngày.. Thứ 7, chủ nhật, thứ 2.. Vào luôn tết dương lịch.. Thấy vui chút.. Nó muốn về quê thăm bố mẹ.. Điều này làm nó háo hức.. Nên cả buổi chiều làm cứ cười không à.. Đang ngồi nhìn cái khu vẫn chưa dẹp cây thông với đồ trang trí giáng sinh… Chị chạy lại cốc cái vào đầu.. Đúng là toàn đi ghẹo chửi….
– Nhóc tồ.. hihi…
– Gọi được rồi sao lại đánh em.. ?
Nó xoa đầu nhăn nhăn nhìn chị..
– Hihi.. Cái này không gọi được.. Nhìn ai kìa.. ?
Chị trỏ sang cái bàn trung tâm và chủ nhân của nó. Nhỏ P. Anh với một cây đồ đen đang nhìn chỗ nó và chị.. Thấy nó quay qua thì lại chúi đầu xuống cái điện thoại.. Hôm nay nó có chơi đàn đâu nhỉ..
– Biết rồi còn hỏi.. P. Anh chứ còn ai nữa..
– Nhóc ngốc như heo.. Ý chị khác cơ..
– Là sao?
– Thôi.. Thôi.. Giải thích cho nhóc chắc đến tết luôn quá..
– Ừ thì vài ngày nữa tết rồi mà..
– Hihi.. Nhóc tồ..
Chị toàn vậy.. Không nói được rồi bảo nó tồ với tẹt chữa ngượng..
– Ủa.. Mà nhóc với bé P. Anh tránh mặt nhau à?
– Tránh gì đâu..
– Thế sao hai đứa lạ vậy.. Chẳng nói chuyện gì với nhau hết trơn.. hihi..
– Chỉ là em chưa đủ thân..
Nói đến đây nó im lặng, quay sang nhìn cô gái với gương mặt lạnh lùng và mái tóc bạch kim đó.. Vẻ đẹp ma mị này.. Chưa bao giờ đẹp và buồn hơn.. Tại sao lại vậy.. Nó không biết.. Chỉ biết rằng.. Người buồn nhẽ ra phải là nó.. Đến việc tưởng bở cũng bị phá ngang.. Chị không nói gì nữa.. Chỉ ngồi xuống bên cạnh nó.. Bấu vai..
– Gì?
– Nhóc còn buồn không?
– Em không..
– Nhóc nhớ bé Ly không?
– Em có..
– Nhóc yên tâm bé Ly chắc chắn sẽ về mà..
– Ừm..
Bỗng nhiên chị im im, chắc đang nghĩ gì đó rồi.. Nhìn nhìn.. Hỏi một câu..
– Nhóc thích bé P. Anh à?
Nó giật mình, nhìn chị.. Chẳng ngờ chị hỏi câu này.. Nhưng kệ, chị là chị của nó nên cũng không giấu diếm chi..
– Ừm..
– Tại sao?
– À.. Vì thấy xinh thì thích thôi.. Con trai ai chẳng vậy hehe..
Nó đổi câu chuyện sang một hướng khác tích cực và đương nhiên hơn.. Chỉ vì sợ chị hiểu lầm chuyện không phải hiểu lầm.. Nó thích nhỏ P. Anh chẳng riêng gì xinh cả.. Chị cười tít mắt..
– Hihi.. Thế à? Hôm nào Ly về chị méc..
– Em cũng mong chị được méc..
Không khí trùng xuống, nó tự nhiên nói vậy.. Hở ra rằng nó còn rất buồn.. Với những người không quen thì không ai có thể đọc được cảm xúc của nó, còn với người quen biết thì nó toàn để lộ cảm xúc không à.. Khẽ cười một cái để chị thấy nó ổn hơn..
– Mấy ngày tới cho em nghỉ nhá..
– Ủa nhóc nghỉ làm gì?
– Em về quê.. Nhớ nhà hehe..
– Chị về với..
Chị kéo kéo cái tay.. Mắt long lanh.. Ôi trời..
– Hâm, có gì đâu mà về.. chán lắm, toàn ruộng thôi..
– Ứ.. Gì cũng được.. Chị đi với..
Lại nũng nịu.. Dai thế không biết, trước bảo không cho mà cũng chịu có gì đâu.. Giờ lại muốn..
– Sao muốn về.. ?
– Ở trên đây chán lắm, quán ít khách.. Nhóc đi có ai chơi cả nói chuyện với chị đâu..
Ngẫm cũng đúng.. Nhóm có bốn người thì hai người đi rồi.. Còn mỗi nhỏ P. Anh cạy miệng cũng không nói gì.. Chị chán là phải.. Nhưng thật sự nó không muốn chị về.. Mặc dù bố mẹ dễ tính.. Nói chung không biết nói sao nữa..
– Thôi.. Ở trên em về em mua quà cho..
– Không thèm.. !
Đó.. Lại dỗi.. Chán chả buồn nói.. Đứng dậy làm việc.. Mà lại không có việc gì làm.. Nhỏ P. Anh vẫn ngồi đó.. Nó thờ ơ luôn.. Chạy vô lấy đàn để chuẩn bị về.. Khách vắng thế thì cần chi nó ở lại.. Hai nhỏ kia về từ lâu rồi còn đâu.. Bỗng đang đi thì nhỏ P. Anh kéo tay áo..
– Uống gì nữa à?
Lắc đầu..
– Thế sao?
– Tý em đến phòng chơi được hông.. ?
Lại một đứa điên.. Tối tăm rét mướt đòi qua phòng nó làm gì nhỉ?
– Làm gì?
– Ở nhà chán..
– Thế thì vô kia nói chuyện với chị đi.
– Không.. Chị nói nhiều quá, không thích.
Ờ hờ.. Đúng hai con người này tính cách khác nhau mà.. Nó chẳng biết nghĩ gì.. Cũng không ngăn cấm nữa.. Có lẽ nó muốn có người con gái nào bên cạnh ngay lúc này.. Bất chấp khoảnh cách.. Đôi lúc nó cứ bất cần như vậy.. Miễn là con người thấy vui là được.. Vì tình cảm với nhỏ cứ lớn dần lên.. Có lỗi với em nhiều.. Nhưng chắc gì em đã về.. Thật sự lúc đó, nó thấy mình khốn nạn, tự nhiên một phút giây đó buông thõng bản thân.. Nhiều lúc nó cứ thay đổi như chong chóng.. Vậy.. Cố cao thượng để làm gì, rồi cuối cùng cũng được một kết cục tồi tệ mà thôi.. Đời mà.. Nó chỉ nói một câu..
– Tuỳ..
Rồi chẳng biết nhỏ ra sao.. Vác đàn về..
Trời tối nay, gió mạnh.. Ngực cứ nhức dần lên.. Thuốc ở phòng sắp hết rồi.. Nó cũng không muốn mua thêm tốn tiền chả được gì.. Chiếc xe đạp cứ cọt kẹt đi trong con đường tối.. Gió tạt vào mặt lạnh buốt.. Nhưng chiếc khăn kia lại giúp nó giữ ấm được phần cổ.. Giá như nó được gặp người tặng chiếc khăn này.. Để thỏa mãn điều nó tò mò.. Cô bé đó.. “Em có đúng là đang bên cạnh anh không?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mãi mãi yêu em - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 27/05/2017 13:36 (GMT+7) |