Mãi mãi yêu em - Quyển 1

Phần 113

Màn đêm tĩnh nặng.. Em nằm bên cạnh chìm trong giấc ngủ.. Còn nó thì không.. Khẽ hôn nhẹ vào đôi môi kia.. mềm.. Vẫn chưa dám tin em về là sự thật.. Chuỗi ngày vừa rồi thật là khủng khiếp.. Là do nó nghĩ khủng khiếp thôi.. Nhưng nhớ đến chị rồi cánh đồng rau.. Ngách cua.. Hương vị đồng quê làm nó chạnh lòng.. Nó chẳng thể sắt đá và chung thủy như nó muốn.. Bằng cách này hay cách khác.. Bất kể người con gái nào ở gần nó đều nhận được một sự quan tâm vô tình từ tính cách lạnh mà ấm của nó.. Em vẫn phải dùng chung một bờ vai.. Chắc chẳng bao giờ nó hoàn thiện được mình.. Mỗi lần tự nhủ.. ” Nó tin nó sẽ làm được.. ” là mỗi lần được truyền cảm hứng từ tình yêu của em.. Cứ tin.. Cái lòng tin dần nhạt bởi chính nó.. Vậy mà hai đứa vẫn yêu nhau và coi lời chia tay đó là một trò đùa mà đứa ấy lại là nó.. Yếu đuối.. Nó sợ mình sẽ lại như những ngày vừa qua.. Nên dù xảy ra điều gì nó cũng sẽ giữ chặt tay em.. Không thì chắc chẳng bấu víu được vào đâu nữa..

Trong cái rủi có cái may.. Mỗi lần nhập viện.. Chính xác hơn là vô nhà khám tư là mỗi lần nó được riêng một mình.. Biết là có sự sắp xếp những thấy vui vì yên tĩnh.. Hôm nay em trông nó.. Thành ra bệnh gì thấy cũng khỏi hết.. Có mỗi bệnh nghèo thôi….

Đêm lạnh chăn dày nhưng ngắn.. Nó không sao chỉ thương em vì cao mà hở chân co người lại.. Đắp cho em chiếc áo lên, không ngờ hành động này làm em tỉnh…

– Ơ.. Không ngủ hả anh…

Dụi mắt.. Em hỏi.. Ánh đèn đường qua lớp cửa kính giúp nó thấy được khuôn mặt ngơ ngác của em..

– Ừm.. Anh hơi khó ngủ..

– Chắc do ngày ngủ nhiều..

– Chắc vậy..

– Bên Nhật.. Đêm nào em cũng gần như trắng đêm.. hì..

– Sao thế.. ?

– Em lạ chỗ.. Với lại nhớ anh.. Chỉ tại anh..

– Anh xin lỗi..

– Lúc đi chơi với mẹ.. Em được dẫn lên đồi.. Chỗ đó có Bồ công anh.. hi..

– Sướng ha..

– Ừm.. Em nhìn cây nghiêng vì gió.. Chẳng hiểu sao.. Em khóc.. Cảm giác nhớ anh nhiều hơn.. Cứ khó chịu lắm anh ạ.. Bỗng nhiên nhìn bông bay theo gió trên đồi.. Em lại sợ một ngày nào đó phải xa anh…

Nghe em thổn thức trong cái không gian bóng tối ngập tràn.. Nó nắm chặt bàn tay em nhận thấy từng cái run nhẹ hòa vào tiếng nấc.. Lần nữa.. Em khóc…

– Đừng thế mà.. Anh biết.. Giờ anh nguyện là gió.. Nguyện đưa em đi.. Nguyện mãi với em chung một nối.. Chỉ cần em tin anh.. Nhé.. Không khóc nữa…

Áp hai bàn tay lên má em.. Gạt giọt nước mắt đi.. Kéo lại gần và tìm môi em.. Em đáp lại cuồng nhiệt.. Một nụ hôn mạnh mẽ chứa nhiều đắm say.. Nhiều điều thôi thúc hòa tan với em ngay trong trí não nhưng… Nó vẫn sợ.. Nên nụ hôn chỉ dừng lại là nụ hôn mà thôi…

– Anh.. Đặc biệt quá..

– Sao?

– Anh không giống trước kia.. Anh khác rồi..

Nó giật mình.. Ánh mắt của em hiện lên vẻ khác lạ.. Có gì đấy lạnh như ban đầu..

– Anh không hiểu.. ?

– Anh sẽ hiểu, miễn sao.. Em cần anh yêu em.. Em không quan tâm những thứ khác.. Nhưng..

– Tin anh.. em nhé.. !

Nó ngắt lời em xiết bàn tay nhỏ bé kia lại.. Mặc dù tay nó nhỏ không kém.. Im lặng là cái cách mà nó không sử dụng như một số người để ngưng nói.. Nó sử dụng im lặng để tạo cho người ta ngẫm về những thứ nó vừa nói.. Chỉ đơn giản vậy thôi cũng đủ tạo nên một tính cách lầm lỳ.. Từ bé đến tận bây giờ.. Em đỏ mặt gật đầu.. Mắt cứ long lanh chứa một niềm vui..

Sáng hôm sau thức dậy.. Cảm giác đầu tiên là trời đã sáng.. Định mở mắt ra thì thấy một bên tay động đậy.. Chắc em định đi đâu.. Bỗng nhiên nó bị chùm chăn tối tăm mặt mũi… Ngộp… Em bày trò đây mà..

– Dám trêu anh à.. !

Kéo em lại ôm luôn.. Cơ mà lạ.. Vừa ngủ dậy sao tay lạnh dữ vậy nè.. Mà tay này gầy hơn.. không giống của em.. Không gian im lặng.. Thôi chết rồi.. Hay là.. Nó mở tung chăn ra.. Há hốc mồm..

– Ơ… ?

Chị đang ngồi trên người, trong vòng tay nó, mặt đỏ nựng.. Nó rụt tay lại..

– Em xin lỗi.. Xin lỗi.. Em tưởng Ly..

Chị không nói gì.. Đứng dậy.. Nó gãi đầu, áy náy.. Lảng sang chuyện khác sợ chị giận..

– Ủa sao sớm thế chị.. ?

– Bộ đi thăm người ốm cũng cần sớm hay muộn à.. ?

Mặt chị có vẻ bực bội.. Nó ngạc nhiên.. Chưa bao giờ chị như thế với nó.. Thật sự có phần hơi bị buồn.. Chị tỏ ra lúng túng…

– À.. Thôi.. Hôm nay quán mở muộn nên chị đến ý mà.. Hì..

Một nụ cười gượng.. Nó không hiểu.. Chị bảo nó thời gian này hay cư xử lạ.. Nhưng chính chị mới là người như vậy..

– Có chuyện gì.. Nói em biết.. ?

– Đâu.. Không có gì đâu.. Hì..

– Thật không.. ?

– Ừm… Không có gì mà..

Nó vờ tin.. Nhưng chị không giấu được điều này, là chị đang buồn qua đôi mắt.. Có thể một việc gì đó liên quan đến gia đình.. Chắc phải tìm hiểu qua anh Vinh thôi..

– À.. Chị thấy Ly đâu không.. ?

– Nãy chị đến.. Bé Ly nhờ chị trông rồi về làm gì á.. ?

– Ừ..

– Nhóc thấy sao rồi?

– Thấy hơi đau ngực thôi.. Bệnh này từ bé rồi..

– Tại nhóc hết.. Hơi tý là hành động thiếu suy nghĩ.. Ngộ nhỡ hông có ai thì.. Queo luôn..

– Hơ.. May mà có..

– Thấy ghét.. !

– Hehe..

Chị cười lại.. Vẻ tươi hơn chút.. Nó thấy bớt lo..

– Thế mấy hôm nhóc xin nghỉ là do đến nhà bé Ly à..

– À.. Thì đi lòng vòng, tự nhiên đi qua thôi..

– Xì.. Tự nhiên.. Tự nhiên mà ngủ luôn ở ngoài cổng..

– Ngồi ngủ quên ấy chứ..

Chị bĩu môi.. Mặt có vẻ không tin.. Điệu bộ đáng yêu như con nít.. Mặt chị.. Chẳng ai bảo đã hai mấy rồi đâu..

– Nhóc ngốc.. Nhóc hâm..

– Gì đấy.. ?

– Nhóc yêu bé Ly nhiều quá mới thế.. Hì..

– Chị nghĩ vậy à… ?

– Còn lý do nào khác đâu.. Cái cách yêu của nhóc thì làm cho nhiều người vừa thích vừa ghét.. Hihi..

– Rảnh ha.. Có gì mà thích với ghét.. ?

– Nhóc ngốc.. Nên nhóc chưa dám yêu.. Vì nhóc sợ mình bị tổn thương.. Nhưng khi nhóc yêu rồi nhóc sẽ yêu một cách cuồng dại.. Dù biết người thiệt là mình.. Điều này làm người yêu của nhóc vừa thích vừa ghét..

– Ủa.. Ly bảo vậy hả?

– Chị đoán thôi..

– Đoán gì nghe ghê vậy chị hai.. Định nghĩa gớm quá..

– Thì chị thấy thế nào chị nói vậy thôi.. Chứ chẳng phải.. Có người đợi người yêu cả đêm trước cổng còn gì.. Mà chắc gì biết người yêu về.. Ngốc dã man..

– Này nhá.. Suốt ngày nói người khác ngốc.. Chị là đồ con nít..

– Dám nói chị thế hả… !!.. Chết nè..

Mỗi lần hét lên là mỗi lần chị nhéo.. Đau tái cả mặt.. Nó chỉ biết gồng người lên gánh chịu… Cho đến khi một chị ytá bước vào… Tiếng cửa đập.. Nó với chị mới thôi hông giỡn nữa, chị dư dứ trước mặt nó.. Chị y tá cũng cười..

– Anh khỏe vậy.. Chắc em hổng cần kiểm tra gì rồi?.. hi..

– Khỏe nhưng bị bà cô này nhéo lại bệnh rồi… Ui da.. !! Đau.. !

– Ai là bà cô.. ?

– Nói vậy trúng ai trúng..

– Thôi.. Hai anh chị.. Để em làm nốt cho ảnh đã ha rồi nhéo tiếp…

Có gì đâu.. Chỉ là thay cái bình nước găm ở tay với thêm một đống thuốc tùm lum thui.. Chị ytá đi.. Chị kều nó.. Véo má..

– Đói chưa cái ông tướng này.. ?

– Á.. Đau… Đêm qua ăn gì đâu.. Mà không đói..

– Để chị đi mua cháo cho nhé.. ?

– Xơi cháo hoài chán.. Thôi về đi chị..

– Chị không biết.. Đợi bé Ly chứ chị không cho nhóc về được đâu.. Để bé Ly quyết hihi..

– Chị thấy con kia bảo em khỏe rồi mà.. ?

– Con kia… ? Con nào.. ? Ăn nói bất lịch sự.. Nhóc tồ..

– Em đâu biết tên.. Thế mà cũng bắt bẻ..

– Ứ nói nữa.. Ăn cháo nhé.. Chị đi mua đây..

– Ấy khoan.. !

Chị cầm cái túi bước ra cửa thì cùng lúc em đến.. Mặt tươi rói chẳng như hôm qua.. Ngẫm lại vẫn chưa tin hẳn là em đã về, mặc dù đó là điều nó tha thiết.. Nhưng lẫn đi đâu được mái tóc và nụ cười kia.. Giống như mặt trời ngày đông làm cho con người cứ thích vào chỗ có nắng vậy.. Cảm giác ấm áp lắm..

– Chị.. Đi đâu vậy.. ?

– Đi mua đồ cho tên nhóc kia.. Nhưng bé Ly mang rồi thì thôi.. Chị sang quán luôn.. Từ lúc bắt được tên này chẳng thấy bé Ly sang quán chị nữa nhá.. Hihi..

– Thì trước theo ảnh sang suốt rồi còn chi.. Giờ sang sợ ảnh hông làm việc nổi.. hihi..

Em với chị cười ầm lên một góc, mấy bà tám thật đáng sợ.. Chẳng biết vô duyên là gì nữa.. Đến độ có một ông bác sĩ đi qua nhắc nhở hai người mới thôi.. Chị tạm biệt rồi về…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Thông tin truyện
Tên truyện Mãi mãi yêu em - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Ngày cập nhật 27/05/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô giáo Trinh (Update Phần 34) - Tác giả Lưu Manh
Phần 34 Cái chữ “con nít” mà Tùng sử dụng để nói về Quân không hoàn toàn đúng lắm, vì hiện tại cậu ta đang sắp sửa làm chuyện “người lớn”. Căn phòng mà Quân thuê cũng khá rộng rãi với tông màu đỏ chủ đạo, bên trong gồm hai mặt kính có thể ngắm thành phố ngập tràn trong ánh đèn điện, một chiếc giường size King ngay chính giữa, ở một bên còn có cả bồn tắm mở. Vừa nhìn đã biết rằng chức năng của căn phòng này khác bình thường. Sau khi đặt Trinh nằm lên giường, giúp cô cởi đôi giày cổ cao ra thì Quân kéo hết rèm cửa lại, đổi từ đèn trắng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cô giáo Truyện sex học sinh
Hương Anh
Phần 3 Bước vào trong nhà, việc đầu tiên mà Hương Anh muốn là được nghỉ ngơi vì chuyến bay và cơn cực khoái lúc nãy. Căn nhà này là của một người chị họ của cô, chị đã lấy một người nước ngoài khi cô còn đang học cấp 3. Sau khi trở thành con gái cô đã liên hệ với chị cô và mua lại căn nhà tức nhiên là với một thân phận khác. Cô không thể nói với chị ấy là cô đã chuyển giới vì không muốn ai trong dòng họ mình biết. Cô thuê luôn cả đôi vợ chồng giúp việc cũ của chị ấy để giúp việc. Đôi vợ chồng già thì đã...
Phân loại: Truyện sex dài tập Người chuyển giới Truyện bóp vú
Ngôi nhà quả phụ
Cách trung tâm thành phố về hướng tây có một căn nhà gạch một tầng chỉ có 3 phòng nằm trong một khu vườn cây rộng gần bờ sông Kinh. Khung cảnh thật yên tĩnh và lãng mạn... Nơi này là chỗ ở của 4 bà quá phụ và một đứa bé trai nên người ta thường gọi là ngôi nhà quả phụ. Trong dân gian xưa mình đã có câu Tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa. Ngôi nhà ấy được hình thành từ bốn người đàn bà chung một số phận. “Reng... reng... reng” tiếng chuông hết giờ vừa vang lên, Đăng vội vã thu dọn tập vở rồi lao nhanh ra khỏi cổng trường hòa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện người lớn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng