Mãi mãi yêu em - Quyển 1

Phần 141

Nó cùng anh Cương sang bên nhà bác, anh hỏi gì nó nói nhưng tuyệt nhiên về em thì không, chắc anh hiểu tính nó nên không hỏi nhiều.

– Ê thằng đàn bà, cái gì kia?

Anh Cười rồi chỉ vô cái ví màu đỏ của nhỏ Tâm nó đút ở túi.

– Thì cái ví của cái Tâm giờ sang trả nè.

– Ủa, sao mày cầm của nó?

– Thì hôm qua nó ném em!

Mặt anh khó hiểu. Tính hỏi, nó tiếp luôn.

– Hôm qua ở quán đang làm thì nó đi vô, khóc rồi ném em phát vào mặt ấy mà!

– Tự dưng thế á, tưởng chúng mày không gặp nhau cơ mà?

– Chịu, ai biết được! Thôi đi nhanh nhanh đi nắng quá anh ơi!

Nó đẩy đẩy anh Cương để đánh trống lảng, qua cổng vẫn không có bác Chung, anh gắt.

– Từ từ cái thằng này!

Bên đường, chiếc cổng của căn nhà với lối kiến trúc kì lạ đóng kín, nó thọc tay mở chốt, hình như hơi rít so với trước kia. Tự tiện thế do không thấy ai để gọi cả. Bỗng dàn hoa giấy rung lên.

– Ai đấy?!

Giọng bác Tám. Nó ngần ngại, lùi ra cho bác rõ mặt.

– Trời ơi! Thằng Minh à, vào đây cháu!

Bác mở lẹ cái cổng rối rít vẻ mừng kéo nó vào, anh Cương ở ngoài gọi trêu.

– Ơ cháu thì sao?

– Bố nhà anh, không vào thì ở ngoài!

– Hehe!

Nội thất căn nhà nguyên xi, bộ bàn ghế với chiếc đồng hồ cây đặt đầy phòng khách và hai cửa thông sang hai gian kia.

– Ông ơi, thằng Minh nó về chơi này!

– Đợi tý, tôi xuống liền!

Lúc sau nói chuyện với bác Tám và màn hỏi han thì bác Trung xuống, mốt cũ, áo ba lỗ và quần đùi.

– Nhìn thằng này trông lớn hơn nhỉ ?haha.

– Đâu có bác!

– Ra đấy ở một mình à Minh?

– Vâng cháu không quen ở chung, cứ một mình cho thoải mái bác ạ!

– Thế thuê đắt không?

– Cũng vừa giá, sống được bác!

– Ừ.

Bác Tám rót nó chén trà.

– Em Tâm học hành tiến bộ chứ bác?

– Ừ, thì cũng có tiến bộ, nhưng cô giáo nó gọi điện về bảo bác để ý coi nó bị trầm cảm không mà ở lớp không nói chuyện với ai hết.

Hai bác thở dài. Nó thấy nghẹn ở cổ.

– Lâu chưa bác?

– Thì cũng lâu rồi, từ cái đợt nó làm tóc tai gọn gàng lại, bác mừng lắm, nhưng nó ít nói hẳn đi cháu ạ. Cứ đâm đầu vô học, nhiều lúc bác cũng lo.

– Hôm qua còn đi đâu về khóc ầm lên, bác hỏi không nói!

– Dạ để cháu hỏi thử em xem, em có nhà không bác?

– Có trên phòng ý, mày lên xem em nó sao rồi bảo nó giùm bác. Trưa giờ bỏ bữa ăn uống gì đâu, chiều còn trốn luôn học thêm nữa.

Nó thấy buồn, bước thật nhẹ chân qua cầu thang lên phòng nhỏ Tâm, để anh Cương với bác Trung nói chuyện. Căn phòng cửa gỗ đóng kín, nó gõ nhẹ.

– Mẹ xuống đi con mệt!

Giọng nhỏ hơi lạc đi, nó kiên nhẫn thêm chút.

– Mẹ xuống đi!

– À.. Ừm anh Minh nè!

Nó nói, tiếng cửa lạch cạch rồi mở, nhỏ Tâm với chiếc áo ngủ và con mắt đỏ hoe, mái tóc đen mượt giờ rối bù. Nhỏ sẵng giọng.

– Anh đến đây làm gì?

– Thì vô phòng nói chuyện, tính cho anh đứng ngoài à?

Nhỏ lui vô nằm lên giường thu người lại, nó vào nhìn căn phòng nó từng dạy học cho nhỏ.

– Phòng gọn ghê ha?

– Trời ơi, bài kiểm tra toán được mười luôn nè! Công của anh đó nhóc!

– Tưởng ngăn nắp, sao mà nhiều vỏ bim bim dưới hộc bàn nè! Mách bác Tám ha?

Nó trêu nhỏ bằng thái độ tự nhiên nhất mong nhỏ vui mà dễ nói chuyện, nào ngờ.

– Hức…hức..huhu!

Nhỏ khóc to rồi nhảy lên người nó đấm đá túi bụi.

– Đồ điên! Đồ hâm…! Đồ dại..! Hức hức..! Sao giờ anh mới đến..hức hức..!

– Khóc hoài, ai làm gì mà khóc đứng dậy!

Nó đứng lên, nhỏ đu bám chắc vào người nó không thả, miệng nói liên tục khiến nó chạnh lòng.

– Em nhớ anh lắm..! Em nhớ..anh.. Hức..hức!

Nó im lặng chờ nhỏ qua cơn xúc động, thở dài, mọi chuyện diễn ra thật không ngờ được.

… Lau nước mắt cho nhỏ Tâm, nó tiếp tục trêu.

– Trời ơi, nước mắt nước mũi đâu ra mà lắm thế!

– Hức.. Kệ người ta!

– Kệ là về đó nha!

– Đến làm gì mà về?

– Đến trả ví! Tự dưng ném người ta!

– Ai bảo ngu quá làm chi?

– Ngu gì?

– Sao không né! Chả ngu?

– Ăn nói hỗn, ném thế ai né được!

– Hihi đùa thôi!

Nhỏ quàng tay qua cổ ôm nó một cách tự nhiên. Nó ngượng nghịu dù cảm xúc chai sạn đi khá nhiều.

– Chúng mình ăn gian nha anh! Em không chờ được!

– Ăn gian gì?

– Chưa đến một năm!

– Một năm làm sao?

– Anh đừng giả vờ nữa, em biết anh vẫn nhớ. Nếu anh quên em đã không chọn anh.

– Tâm… Liệu có quá vội vàng không em?

– Có những lúc em cũng nghĩ mình vội vàng, nhưng nhớ đến anh mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Anh thấy đấy, chưa đến một năm…

Nhỏ vuốt vuốt mái tóc cho phẳng phiu.

– Em đã đủ xứng với anh chưa?

– Tâm này…

– À phải rồi, còn kì thi đại học nữa, anh giúp em nhé?

Nhỏ cứ cướp lời không cho nó nói tiếp.

– Ừ, nhưng Tâm nghe anh nói.

– Anh không cần phải nói. Em biết mọi chuyện, về chị Ly phải không?

Nó há hốc mồm, làm sao mà nhỏ Tâm biết về em, là sao, nó không hiểu?

– Nói cho anh nghe! Sao em biết!

– Để em kể cho!

Chuyến đi SaPa, em biết số của Tâm nhưng nó trả lời xuề xòa cho qua, rồi món quà Tâm tặng. Em đã nghi nó có những mối quan hệ khác tưởng nó phản bội em. Rồi em gọi cho Tâm, nghe Tâm kể rõ, em hiểu nên sẵn sàng giữ kín chuyện với nó vì là ở Tâm chứ không phải ở nó. Nhưng sự ích kỷ của em là yêu cầu Tâm không làm gì ảnh hưởng đến tình yêu giữa hai đứa.

– Chị ấy rất thông minh, người lọt vào mắt xanh của anh tuyệt vời lắm hihi! Lúc đó em tưởng em mất anh rồi, cho đến một chiều cách đây hơn hai tháng, chị Ly lại gọi cho em. “Chị bị bệnh em ạ, chắc không thể qua được, chị chia tay Minh rồi, vậy nên nếu có yêu Minh thì hãy đến bên anh ấy ngay lúc này và chăm sóc anh ấy giùm chị em nhé!”. Lúc đó em không giữ được bình tĩnh nên nặng lời với chị Ly, nhưng rồi em cũng hiểu mọi chuyện. Với thái độ của anh chắc là chị ấy đã… Thôi không nói lại nữa.

– Ơ này này! Vừa dỗ em xong lại khóc hả, đây không biết dỗ dành đâu.

– Ai khóc, hâm à?

– Thế hả hihi.

– Nếu em biết rồi thì, Anh xin lỗi nhé mình…

– Ấy khoan khoan, đừng từ chối vội, thời gian còn nhiều. Em sẽ khiến anh phải yêu em thôi!

– Học!

– Không, nếu anh không đến giúp em học như trước em không đi học nữa!

– Gì thế?

– Em biết phòng trọ của anh gần đây thôi! Đừng giấu em!

– Quên hết rồi, không nhớ gì mà giúp đâu.

– Quên thì sang đứng cho em nhìn để lấy cảm hứng học.

– Có vụ này nữa hả?

– Có mà!

– Được rồi, để xem đã.

– Mai em ở nhà cho anh xem!

– Ừ ừ.

– Hihi. Anh vẫn ngố như xưa! À mà trả ví đây!

– Nè, ví gì toàn tiền lẻ!

– Thế mới ném, tiền chẵn ném đi nhỡ anh không trả thì sao?

– Khôn ghê!

– Why not!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Thông tin truyện
Tên truyện Mãi mãi yêu em - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Ngày cập nhật 27/05/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Tuyết
Phần 9 Những sản nghiệp dưới tên của Hàn Tuyết phân bố dài khắp đất nước, và mỗi gian biệt viện hay tửu lâu đều có phòng dành riêng cho nàng cùng Hàn Chiến, mỗi một gian phòng thiết kế, bài biện thậm chí y phục trong tủ treo quần áo đều cùng Hàn gia trang giống nhau như đúc. Những gia nhân của nàng đều rất hiểu rõ tánh nàng hay xuôi ngược nên đến mỗi nơi luôn để cho nàng có cảm giác như đã được về nhà. Mà lúc trước Hàn Chiến có thể ở Hàm Xuân lâu nhanh chóng tìm được quần áo cùng thuốc men, chính là nguyên nhân này. Đẩy ra cửa gian phòng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện cổ trang Truyện sex phá trinh
Khoảnh khắc
Không phải ngẫu nhiên, Mi vẫn mãi là hình bóng trái tim tôi lưu luyến, lưa giữ những cảm xúc về em bao năm tháng ấy mà vẫn chưa phai mờ. Em đằm thắm, tinh khôi trong dáng vẻ nhỏ xinh. Đôi mắt biết cười, môi e ấp nụ cười ẩn ý... Em thích những ngày mưa, thích những quyển sách với bìa cũ in đậm dấu vết tháng năm, yêu những vần thơ mộc mạc, và trầm lắng với những giai điệu một thời vàng son... Em là 1 nữa rất gần với tôi, nhưng cũng khác xa tôi vời vợi. Là hình bóng mà tâm hồn lẫn tư duy tôi tìm kiếm. Là cô gái tỏa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Vụng trộm (Update Phần 39)
Phần 39 Thời gian cứ vậy trôi. Kể từ lần đó, chị M cố gắng gạt nó ra khỏi tâm trí của mình. Nàng không nhắn tin trả lời nó, và xóa tin nhắn nó ngay khi nó nhắn cho nàng. Lâu rồi, chị không trả lời tin nhắn nó đâm ra nó cũng nản. Mặt khác cũng lo ngại việc nhắn tin nếu như anh T chồng của chị mà biết thì cũng không xong. Thôi đành quên đi. Dù gì chị cũng có gia đình đàng hoàng. Anh T lại vừa giỏi vừa đẹp trai. Nó đoán chắc anh ấy chỉ thua mỗi cái khoản chim to của nó thôi. Mà dù anh ấy có giỏi đến mấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chị dâu em chồng Đụ với hàng xóm Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng