Mai Ngọc - người con gái tôi yêu

Phần 121

Tuy mệt mỏi và thèm ngủ, nhưng giấc ngủ cứ chập chờn. Thi thoảng lại giật mình bởi những ám ảnh cứ quấy rầy trong giấc mơ. Rõ rệt nhất là khuôn mặt và nụ cười đểu cáng của gã Nhật Huy. Tôi lại uể oải ngồi dậy, với tay lấy điện thoại ra xem giờ, cũng đã gần 5 giờ sáng rồi. Gà nhà ai đang gáy báo hiệu một ngày mới bắt đầu, xen vào đó là tiếng chim hót líu lo cùng với tiếng đập cánh lạch xạch bên ngoài cửa sổ.

– Em đang ở đâu đây?

Tôi mừng rỡ quay lại, nàng đang mở mắt nhìn tôi, rồi lại nhìn xung quanh.

– Em tỉnh rồi, tốt quá. Biết hôm qua anh lo lắng thế nào không? – Tôi nhào tới ôm ghì lấy nàng.

– Em xin lỗi… em…

– Thôi, đừng nói gì nữa cả, anh hiểu, anh hiểu mà!!

– Vì em mà anh phải chịu nhiều ấm ức như vậy, em đâu có biết, thế mà ngày xưa khi đợi anh ở Hồ Tây, em đã trách anh rất nhiều… – Nàng nghẹn ngào.

– Anh đã bảo không nói mà, chuyện đã qua mình đừng nhắc lại nữa?

– Anh ơi! Có còn đau không? – Nàng ngẩng lên, nước mắt đầm đìa. Rồi đưa tay lên sờ nhẹ đầu tôi.

– Bị trầy chút xíu thôi, có xá gì đâu! Giờ quan trọng nhất vẫn là em! – Tôi lấy tay quệt nước mắt cho nàng.

– Em chẳng biết nữa. Lúc lên xe cứ thấy trời đất quay cuồng, em sợ… em chỉ biết ôm chặt lấy anh… ôm thật chặt… rồi mọi thứ cứ thế tối sầm lại.

– Không sao, không sao. Giờ mọi chuyện đã ổn rồi.

– Chết rồi! Sơn… Sơn… – Bỗng nàng giật mình thảng thốt.

– Đã bảo không sao mà! – Tôi lại ôm chặt lấy nàng.

– Lúc đêm Hòa và Sơn đã điện cho anh rồi, mọi chuyện đã giàn xếp xong. Không ai bị làm sao cả. Anh sẽ nói sau, giờ anh cần em bình tâm lại… được không?

Tôi vừa nói vừa vuốt nhẹ lên tóc nàng.

– Nằm xuống, còn sớm mà! – Tôi nhẹ nhàng dìu nàng nằm xuống, rồi lấy chăn đắp lên.

– Anh à!

– Sao em?

– Em… em không muốn về nữa…

– Sao cơ? – Tôi sửng sốt.

– Em không muốn về, em đang linh cảm một điều gì đó rất xấu… rằng chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nữa… thêm một lần… em sẽ không thể chịu nổi… anh ơi! – Nàng nắm chặt lấy tay tôi, run rẩy, hai hàng lệ lại tuôn rơi.

– Em đừng nói gở, sẽ không có chuyện đó… không bao giờ! – Tôi cũng cầm chặt tay nàng.

– Mai chúng ta sẽ tính tiếp. Anh cần em bình phục hẳn, công chúa của anh!

– Không mít ướt nữa à? – Nàng nhoẻn cười, đưa gạt nước mắt.

– Không! Mấy ngày qua em đã rất bản lĩnh, em không còn là công chúa mít ướt nữa! – Tôi cũng mỉm cười.

– Lên đây nằm với em! – Nàng vén chăn ra.

Tôi cũng lên chui vào chăn nằm với nàng. Định đỡ đầu cho nàng gối lên tay tôi.

– Không! – Nàng gạt tay tôi ra, rồi kéo tôi xuống, chủ động đỡ đầu tôi… gối lên tay nàng. Rồi nàng âu yếm ôm tôi vào lòng.

– Gì thế? – Tôi thoáng ngạc nhiên.

– Anh mệt rồi, ngủ tiếp đi… – Nàng thỏ thẻ, xoa khẽ lưng tôi rồi hôn nhẹ lên vết thương đang sưng u một cục, máu bết lại trên tóc tôi.

Tôi dũi vào ngực nàng, khuôn ngực đầy đặn phập phồng với hương thơm thoang thoảng khiến tôi cảm thấy thư thái và dễ chịu vô cùng. Giấc ngủ lại kéo đến rất nhanh… lần này là một giấc ngủ ngon thật sự.

Chẳng biết ngủ thêm được bao lâu nữa. Nhưng tôi lại choàng mở mắt khi thấy sự trống trải… tôi hoảng hồn bật ngồi dậy. Nàng đi đâu mất rồi???

Chợt tôi thấy một vài cái đầu nhô lên phía đuôi giường, mấy đứa trẻ con ngó lên, thấy tôi đang nhìn, chúng nó cười khanh khách rồi ríu rít chạy ra ngoài.

Tôi nhìn ra ngoài cửa, ánh nắng đang hắt vào phòng. Tôi vội với tay lấy điện thoại xem giờ, đã gần 8 giờ sáng rồi.

Nàng đã đi đâu? Tôi hoảng hốt tung vội chăn ra, lúi húi đi giày rồi chạy ra ngoài cửa. Từng tia nắng chiếu dọi khiến tôi lóa mắt, tôi lấy tay che rồi nhìn xung quanh…

Rồi tôi thở phào.

Giữa sân nàng đang đứng chia kẹo và bim bim cho một lũ trẻ con.

– Cô ơi! Chú ấy dậy rồi! – Mấy đứa trẻ vừa chạy từ phòng ra chỉ chỉ về phía tôi. Nàng nhìn lên, mỉm cười. Rồi lại vừa chia kẹo vừa say xưa trò chuyện với bọn trẻ.

Tôi đứng đút tay túi quần, say mê nhìn ngắm nàng. Giữa ánh nắng chan hòa, nàng và lũ trẻ, cùng với khung cảnh cây cối xung quanh. Tất cả đều đẹp như một bức tranh thiên đường vậy.

– Bạn gái hay người yêu vậy em?

Tôi quay lại thấy chị y tá đang khoanh tay đứng cạnh.

– Dạ, bạn… à không! Người yêu chị ạ!

– Xinh quá nhỉ! Nhìn hai em rất đẹp đôi đó! – Chị ấy vừa nói vừa tủm tỉm cười.

– Vâng, em cảm ơn chị ạ!

– Chị đã khám lại lúc sang rồi, em ấy đã bình phục hoàn toàn. Không còn gì phải lo nữa nhé.

– Dạ! Chị cho em thanh toán viện phí!

– Bạn ý thanh toán rồi, giờ hai em đi đâu?

– Giờ tụi em về chị ạ!

– Nhà có ở gần đây không?

– Không, chúng em ở Hà Nội.

– Ừ, thôi đi đi, nhớ sau này đừng có làm gì để bạn ấy phải buồn nhé! Thể chất bạn ấy khá yếu nên khộng chịu được những tổn thương tinh thần lớn đâu.

– Tất nhiên rồi chị!

Chị y tá chào tôi, rồi đẩy xe dụng cụ thuốc men đi.

– Ngọc ơi! – Tôi đưa tay vẫy.

– Xuống đây đi! – Nàng cũng đưa tay vẫy lại.

– Thôi chúng ta đi kẻo muộn… – Tôi sốt sắng giục.

– Uhm! – Nàng quay lại chào lũ trẻ. Rồi bước lại phía tôi, tôi dắt tay nàng bước ra nhà gửi xe. Lũ trẻ vẫn tíu tít chạy theo sau.

– Thích trẻ con đến thế cơ à? – Tôi cười cười.

– Vâng!

– Có muốn sở hữu một đám nhóc quậy như thế này không? – Tôi nháy mắt.

Nàng đỏ bừng mặt ngượng ngùng quay đi, không nói gì. Tôi khoái chí cười ha hả.

– Còn cười, người ta đã không nói rồi… – Nàng bực bội quay sang véo vào hông tôi một cú đau điếng.

– Ái! – Tôi suýt xoa nhảy ra.

Mấy đứa trẻ thấy vậy phá lên cười.

– Thấy chú bị bắt nạt thích lắm hay sao mà cười! – Tôi tiện tay bế một đứa nhỏ nhất lên.

– Cô mua bim bim với kẹo cho tụi cháu, nên tụi cháu không bênh chú đâu! – Một đứa thò lò mũi xanh đang nhai bim bim nhồm nhoàm, nói.

– À! Ra vậy, biết mua chuộc tụi trẻ để đối phó với mình, sợ quá! – Tôi liếc nàng.

– Mấy đứa, chú bắt nạt cô nè! – Nàng ngồi thụp xuống giả vờ mếu máo, đưa tay lên dụi dụi mắt.

Lũ trẻ thấy thế xông vào tẩn tôi luôn. Cả đứa tôi đang bế cũng đấm đấm tôi tay nhỏ xíu vào vai tôi.

– Ối ôi! Tha cho chú… – Tôi vừa chạy vừa làm ra vẻ nhăn nhó khổ sở.

– Thế đã ngoan chưa? – Nàng vừa cười khúc khích vừa nói.

– Ngoan rồi, ngoan rồi! – Tôi rối rít.

– Chú ý ngoan rồi! Các con đừng đánh nữa nha, yêu nhắm!

Nàng nói vậy bọn trẻ mới dừng, cũng vừa ra đến chỗ để xe. Tôi dắt xe ra cổng, chào bác bảo vệ.

– Chào lũ nhóc nhé, cô chú đi đây! – Tôi xoa đầu lũ trẻ.

– Cô ơi, cô có quay lại đây nữa không?

– À… có chứ! Các con phải ngoan nghe lời bố mẹ thì lần sau cô lại mua nhiều kẹo và bim bim nữa nha! – Nàng âu yếm nhìn lũ trẻ.

Lũ trẻ nhảy cẫng, reo lên thích thú.

– Chú mà còn bắt nạt cô thì cứ bảo với bọn cháu nhé!

– Tất nhiên, có mấy vệ sĩ đáng yêu thế này thì ai dám bắt nạt cô chứ! – Nàng vừa nói vừa liếc tôi thách thức.

Tôi bĩu môi, rồi ngồi lên xe. Nàng cũng ngồi lên, chúng tôi vẫy tay chào lũ trẻ một lần nữa rồi rời khỏi bệnh xá. Tâm trạng của cả hai đều rất thoải mái như chưa hề xảy ra những sóng gió tối qua, mọi lo nghĩ đều vụt tan biến hết.

Chúng tôi đi giữa cánh đồng, gió man mác thổi, nắng dịu nhẹ thật khoan khoái và dễ chịu.

– Em à!

– Dạ…

– Trễ giờ bay mất rồi!

– Thì sao anh?

– Giờ mình đi đâu?

– Anh đi đâu em theo đó…

– Thật chứ?

– Đừng hỏi lại! – Nàng ôm lấy tôi, rồi áp má vào lưng tôi.

– Đừng có ‘ngủ’ như tối qua nhé… anh bế em nặng lắm đó, mệt gần chết!

– Không nói trước được đâu? – Nàng bật cười.

– Vậy giờ công chúa thích đi đâu! Tại hạ sẽ thực thi mệnh lệnh!

Nàng dướn người lên thì thầm vào tai tôi.

– Nơi nào có chàng hoàng tử bị muỗi đốt đứng dưới trăng…

Nàng cứ nói mông lung như vậy tôi cũng chẳng biết đâu mà lần, nhưng lời nói của nàng khiến tôi nhớ lại một kỷ niệm luôn hằn sâu trong ký ức có lẽ sẽ theo tôi đi suốt cuộc đời.

Hoàng tử bị muối đốt dưới trăng? Chẳng phải là cái lần tôi đứng đợi nàng ở công viên trong ngày sinh nhật nàng đó sao…

Dĩ vãng đã xa mà ám ảnh thì vẫn luôn hiện hữu…

Tôi trầm ngâm lái xe… những dòng hoài niệm lại ùa về trong đầu, đọng lại cuối cùng là đôi mắt buồn sâu thẳm của nàng đang nhìn ra phía hồ… trong đêm trăng ấy…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Thông tin truyện
Tên truyện Mai Ngọc - người con gái tôi yêu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen
Ngày cập nhật 30/07/2019 06:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Học sinh cấp 3
Phần 3 Cả tuần sau đó chẳng hiểu sao mà cái hình ảnh của con nhỏ cứ lởn vởn trong đầu tôi nữa. Không lẽ tôi thích nó hả ta??? Xàm lờ tôi tự nghĩ. Nghĩ là thế nhưng mà chẳng hiểu sao tối cứ thấy nhớ nhớ cái mùi hương của nhỏ rồi lại nhớ tới giọng nói ngọt ngào dễ thương ngây ngất lòng người kia, rồi còn hành động ân cần của nhỏ dành cho tôi nữa chứ. Mọi chuyện cứ thế trôi qua. Đã 1 tháng kể từ khi tôi gặp nhỏ, hình ảnh nhỏ cứ ám ảnh tôi. Haizz, phải tìm thôi để thế này lâu chắc là chết quá tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện không loạn luân Truyện sex học sinh
Ngôi nhà quả phụ
Cách trung tâm thành phố về hướng tây có một căn nhà gạch một tầng chỉ có 3 phòng nằm trong một khu vườn cây rộng gần bờ sông Kinh. Khung cảnh thật yên tĩnh và lãng mạn... Nơi này là chỗ ở của 4 bà quá phụ và một đứa bé trai nên người ta thường gọi là ngôi nhà quả phụ. Trong dân gian xưa mình đã có câu Tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa. Ngôi nhà ấy được hình thành từ bốn người đàn bà chung một số phận. “Reng... reng... reng” tiếng chuông hết giờ vừa vang lên, Đăng vội vã thu dọn tập vở rồi lao nhanh ra khỏi cổng trường hòa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện người lớn
Chu Hổ (Update Phần 34)
Phần 34: Thuyền hoa kích tình Trận chiến năm đó, giữa Đại Lực Thần Tôn Ngộ Không và Ngọc Hoàng Đế Thích Thiên còn được người đời sau gọi là trận kiếp Đại Khuynh Thiên, khiến cho trời đất dao động, tai kiếp diễn ra liên tục, làm chết không biết bao nhiêu người. 5 năm sau Đại Khuynh Thiên, thiên hạ bắt đầu có dấu hiệu biến động. Nhưng tiêu biểu nhất vẫn là việc Xích Quỷ Quốc thống nhất Long Tiên Lục Địa, tiêu diệt trọn vẹn liên hợp phương nam, chinh phục thảo nguyên và hủy diệt Vũ Thiên Quốc. Vì giữ lời hứa với Vũ Trọng Đế, nên Kinh Thần không giết đi huyết...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Thuốc kích dục Truyện tiên hiệp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng