Mai Ngọc - người con gái tôi yêu

Phần 22

Đã hai ngày kể từ khi trở về từ Hà Nội. Tôi vẫn chưa thể nguôi đi nỗi buồn, nỗi hụt hẫng trong lòng. Chị đã mỉm cười yên nghỉ, để lại cho cuộc đời và tôi biết bao câu hỏi về sự trầm luân của kiếp người, về sự nghiệt ngã của số phận, và về lòng trắc ẩn trong xã hội hiện nay, có còn tồn tại không?

– Hiếu! Ra ăn cơm đi con! – Tiếng mẹ gọi hôm nay sao mà thân thương lạ.

– Dạ vâng! Con ra ngay ạ!

Bữa cơm của gia đình tôi, chỉ có tôi và mẹ. Trước đây thi thoảng đi qua nhà ai vào giờ này, liếc vào thấy cảnh tượng xum vầy, đông vui, đầm ấm, nói cười rôm rả. Dù cố gạt bỏ nỗi buồn và những suy nghĩ lại đang xới lên trong đầu, nhưng đọng lại vẫn cứ là một cảm giác chạnh lòng, tủi thân…

– Đang nghĩ gì vậy con? Hôm nay mẹ nấu nhiều cơm đấy, sắp nhập học rồi phải ăn nhiều vào mới có sức, có thực mới vực được đạo mà… này ăn thử món cá xem…

– Vâng! Con xin – Đón nhận miếng cá mẹ gắp, tôi cảm thấy cay cay nơi sống mũi. Chạnh lòng, tủi thân ư? Tôi còn muốn cái gì nữa khi có một người mẹ chăm bẵm yêu thương tôi đến như vậy. So với chị thì ông trời vẫn còn đãi ngộ tôi tốt chán. Hạnh phúc của một gia đình ư… Bỗng nhiên tôi nhìn mẹ mỉm cười:

– Mẹ cũng ăn đi này, con thấy dạo này mẹ gầy lắm!

Mẹ đón miếng thịt tôi gắp với đôi mắt ngạc nhiên và khó hiểu:

– Ông tướng hôm nay làm sao thế, mọi hôm chỉ biết cắm cúi ào ào ăn, hôm nay tự nhiên lại gắp cho mẹ nữa cơ đấy?

– Cơm mẹ nấu lúc nào cũng ngon! – Tôi nháy mắt rồi cười đánh trống lảng. Tự nhiên thấy trong lòng ấm áp lạ, đã từ lâu tôi đã lãng quên mất cái cảm giác này bởi những suy nghĩ mặc cảm tủi thân kiểu trẻ con. Mà không hề biết rằng hạnh phúc gia đình vẫn luôn hiện hữu bên tôi, bên người mẹ đã hy sinh cả cuộc đời vì tôi. Kể từ lúc tôi sinh ra, thì mẹ và tình yêu của mẹ đã chính là gia đình của tôi rồi.

Phải! Nên bằng lòng và hạnh phúc với những gì mình có, bởi đó là món quà mà cuộc sống đã ưu ái dành cho mình.

Chưa bao giờ ăn một bữa cơm ngon như hôm ấy…

Buổi chiều, mẹ đi làm. Tôi vẫn ngồi với những suy nghĩ miên man trong đầu. Chao ôi! Cái đầu tôi muốn nổ tung lên mất, sao tôi không thể dừng suy nghĩ và để cho nó thư giãn một chút nhỉ?

“Cộc! Cộc!” – Bỗng có tiếng gõ cửa.

– Ai đấy?

– Đại ca! Là em đây – Tiếng thằng Sơn.

Tôi ra mở cửa, nó nháy mắt nhìn tôi với cái điệu cười quen thuộc:

– Trà đá đi đại ca!

Nhâm nhi ngụm trà đá mát rượi, xuôi lòng, tôi nhìn lên cổng trường cấp 3 cũ của mình. Cũng sắp khai giảng rồi, đâu đó một vài tốp học sinh đến, hình như là tập văn nghệ cho lễ khai giảng. Nhìn tụi nó tôi bồi hồi nhớ lại cảnh tượng chia tay cuối cấp cách đây mấy tháng. Cả lớp học ngập đầy phượng và bằng lăng, thành quả của tụi con trai chúng tôi dậy từ 3h sáng để đột nhập vào uỷ ban hái trộm. Vì những cây phượng ở trường học đã trụi thùi lụi từ mấy hôm trước rồi, nên chúng tôi phải liều mình vậy, chia tay mà không có mấy món quen thuộc đó mất chất học sinh lắm. Tụi con gái khá là bất ngờ, có một vài đứa không cầm được nước mắt, mấy thằng tôi thì quần áo xộc xệch, lấm lem, te tua vì bị bảo vệ và chó ở uỷ ban đuổi chạy bán sống bán chết, những vẫn nhe răng cười, những nụ cười gượng gạo, nghẹn ngào… Đứa nào cũng ý thức được rằng đây sẽ là buổi nghịch ngợm cuối cùng của tuổi học trò…

Thằng Sơn như cũng có cùng tâm trạng với tôi, hôm nay thấy nó là lạ.

– Đại ca! – Bỗng nó quay sang tôi.

– Gì vậy?

– Đại ca có chút tin tức nào của sếp không?

Bỗng nhiên nó lại nhắc đến nàng, bất giác tôi quay nhìn về phía cổng trường, có 2 cô cậu học sinh muộn học đang đứng tần ngần trước cổng, là tôi với nàng sao?

– Đại ca!! Sao không trả lời em vậy? – Giọng thằng Sơn lại cất lên phá tan những hình ảnh ký ức vừa hiện về trong tôi. Tôi thất thần quay sang nó.

– Không… tao! Kể từ ngày ấy, không có một chút tin tức nào của Ngọc cả…

– Đại ca sẽ đi tìm sếp chứ? – Nó có vẻ nghiêm túc.

– Uhm, nhưng không phải lúc này. – Tôi trầm ngâm.

Nó khẽ thở dài:

– Sếp đã rất khổ tâm… hôm ấy khi đưa bức thư gởi đại ca cho em, sếp đã khóc rất nhiều, khiến thằng em đây cũng không cầm được nước mắt.

Nghe nó nói mà tim tôi nhói đau, cái thằng chết tiệt! Khi không lại đem chuyện cũ nhắc lại. Tôi cúi gằm mặt xuống, mím chặt môi mà cũng không thể ngăn được những giọt nước mắt mặn chát đang nhỏ xuống ly trà đá. Dù nó không nói thì tôi cũng biết mà… biết công chúa mít ướt là đồ nói dối… nói dối xấu xa…

– Em đã định chạy sang báo tin ngay cho đại ca ngay, nhưng sếp đã ngăn em lại, bắt em phải hứa là khi nào sếp đi rồi mới được sang đưa thư cho đại ca. Em xin lỗi… nếu biết trước đại ca buồn như vậy em đã…

– Mày im đi! – Tôi đưa 2 tay bịt chặt tai, hét lên ngắt lời nó.

– Dạ vâng! Em im… – Nó tiu nghỉu.

– Mày cứ ngồi đây đi, tao về trước đây. – Tôi đưa tay lau nước mắt rồi đứng dậy. Nếu cứ ngồi nghe cái thằng này thêm lúc nữa chắc tôi lại khóc oà lên mất.

– Đại ca! Khoan đã – Nó gọi giật giọng.

– Gì, cứ nói đi?

– Đại ca! Em sắp đi rồi, em ra đây chào anh.

Tôi sững người khi nghe nó nói vậy, tôi liền quay lại hỏi:

– Mày đi đâu? Không ôn thi tiếp năm nữa à!?

– Em có ôn thêm 100 năm nữa cũng thế mà thôi, tài hèn sức mọn, không học tanh tưởi như đại ca được – Nó nhe răng cười.

– Thế mày định đi đâu?

– Em đi buôn!

– Cái gì??? – Tôi bật cười sằng sặc:

– Mày mà đi buôn á, giờ tường nhà vệ sinh cứng lắm, không đục được đâu, với lại chị em giờ cũng cảnh giác lắm ông tướng ạ.

– Đại ca cứ trêu em thế! – Nó đỏ bừng mặt.

– Uh, thì không trêu nữa, thế rốt cuộc là mày định buôn cái gì và ở đâu? – Tôi nghiêm giọng.

– Em qua chỗ ông chú em bên Cộng hoà Séc đại ca ạ!

– Vậy hử?

– Vâng! Ông ý bảo lãnh em sang.

– Tốt, nhưng sang đó cuộc sống phức tạp hơn nước mình nhiều, mày thích nghi được không?

– Em nghĩ là được! Em qua đó nếu làm ăn tốt em sẽ bảo lãnh đại ca sang nhé.

– Thôi tôi xin ông, chỉ cần ông vác cái xác lành lặn về là tôi mừng thay cho bố mẹ ông lắm rôi, sang đó nhìn trộm phụ nữ là đi tù đấy, vớ vẩn nó đánh cho mày thành thái giám luôn ấy chứ!

– Đại ca lại trêu em rồi, đại ca đứng lại không!! – Nó vùng dậy đuổi theo tôi, 2 thằng dồn nhau chạy vào trong trường, rồi lại chạy vòng quanh sân trường. Mệt nhoài, chúng tôi chạy lên lớp học cũ, mỗi thằng một cái bàn nằm thở dốc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Thông tin truyện
Tên truyện Mai Ngọc - người con gái tôi yêu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen
Ngày cập nhật 30/07/2019 06:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình – yêu
Phần 22 Trong ánh sáng lờ mờ êm dịu, ánh mắt cô sáng lên những tia dâm đãng. Hạnh ngửa người, chống tay ra sau, đôi cặp đùi như trứng gà bóc chậm đưa lên, tách ra. Cái mu hình cầu rất có tầm vóc rất lớn như nửa trái vú của cô ưỡn lên, cái rãnh sâu và tối tách ra, dần mở rộng thật lớn. Cảnh đẹp chẳng được Tuấn cảm nhận gì cả. Cái nóng trong lồng ngực, cái căng bên dưới thúc nó đè lên cô. Không một chút chần chờ, sau cái đẩy mạnh Tuấn đã nằm sâu trong cô. Ơ... Sướng quá cô ơi. Ừ, đẩy đi. Ơ... Như sắt nóng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn
Bảo mẫu thiên thần (Update Phần 48)
Phần 22 “Hai người...” Hà Trang đứng chết chân. Ánh Tuyết vội rút tay ra khỏi quần Hoàng, cả hai ấp úng giải thích. Sau khi chịu đựng ngồi nghe hết văn vở của Hoàng và Ánh Tuyết, Hà Trang không vui ra về. Hoàng định đi theo gọi lại nhưng Ánh Tuyết ngăn lại và nói: “Thôi không cần đâu, rồi cô bé sẽ hiểu.” “Vậy à!” Hoàng thở phào. Ánh Tuyết kéo Hoàng vào phòng ngủ của mình, nàng đi đến chiến bàn nhỏ để lọ hoa trang trí trong phòng rồi nhẹ nhàng xoay lọ hoa sang một bên, bức tường bên cạnh thụt lại một mảnh để lộ một lối đi bí mật. Hoàng há hốc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ lỗ đít Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm cặc Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Gái dịch vụ
Phần 22 Thằng cu làm mới được 1 tháng bị ăn trận đòn ra viện là xin nghỉ luôn, quán chỉ còn 4 đứa mà tầng 9 mới xong, thiếu người trầm trọng. Chị C nhanh chóng tuyển thêm được 2 người, Hòa là thanh niên sinh năm 90 đã có vợ, cao ráo và có khuôn mặt ưa nhìn. Còn lại là Đạt sinh năm 95 có nước da ngăm đen, người gầy nhăng nhẳng, rất dễ để nhận ra đây là một con nghiện đá. Đang nhắn tin với Nhi thì khách đi ra. Làm cho anh bình shisha. Vị gì anh. Táo bạc hà đi. Vâng đợi em tý ạ. Gã lên thân...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng