Mắt Biếc

Phần 22

Khuya lắc khuya lơ, Dũng mới về nhà. Tôi quấn chăn kín người, nằm nghe nỗi buồn rứt tóc. Tiếng đẩy cửa của Dũng khiến người tôi như run lên. Trong một thoáng, tôi cảm thấy đầu mình nóng ran. Lần đầu tiên, tôi chìm vào một tâm trạng khó tả trong đó trộn lẫn lòng ghen tức, sự phẫn nộn và nỗi xót xa tê dại. Tôi không biết tôi sẽ làm gì. Tôi như một hỏa diệm sơn vừa bị đánh thức, đang nghĩ xem nên phun lửa ra đốt tan tành thế giới hay giữ lửa lại trong lòng để riêng đốt tình tôi.

Dũng tưởng tôi chẳng biết gì. Nó vào phòng bằng những bước chân nhún nhảy, rồi vừa huýt sáo miệng nó vừa nhảy nhót liên tục quanh phòng. Nó chẳng buồn che giấu niềm vui của mình. Dòm bộ tịch của Dũng, tôi đoán ngay nó và Hà Lan đã đi chơi ở đâu. Nhưng tôi chẳng thèm hỏi. Hỏi làm gì, tôi nhủ bụng, biết được chỉ buồn thêm.

Dũng tiếp tục nhảy nhót. Không hiểu vô tình hay cố ý, thỉnh thoảng nó lại chạm vào giường tôi. Tôi càng thêm bức rứt. Quên phắt những gì vừa tự nhủ, tôi liếc nó vào hỏi bằng giọng cố tỏ ra hờ hững:

– Bộ mới đi nhảy về hả ?

Dũng không trả lời thẳng câu hỏi của tôi. Nó vừa nháy mắt vừa tặc lưỡi xuýt xoa, chân vẫn không ngừng nhún nhảy:

– Một bữa tối tuyệt vời!

Tôi lặng lẽ quan sát Dũng bằng ánh mắt ác cảm. Tôi đọc được sự “tuyệt vời” nó nói trên vẻ mặt thỏa mãn của nó. Chiếm được người yêu của bạn mình, chắc nó hả dạ lắm. Đối với con người như Dũng, hẳn đó là một thành tích. Nhưng tất cả không chỉ do Dũng, tôi cay đắng nghĩ thầm, vấn đề còn tùy thuộc ở Hà Lan. Hà Lan đã dẫm lên trái tim tôi bằng đôi guốc đinh nhọn như trong giai thoại về học sinh trường Nữ. Nó giẫm lên và không hề ngoái lại. Nó chẳng buồn biết trái tim tôi còn đập nữa hay không. Phải chăng đã đến lúc Hà Lan rời bỏ tôi như nó đã một lần rời bỏ mùa thị vàng và rừng Sim hoa tím, lòng không gợn chút bâng khuâng? Bỗng dưng tôi nhớ tới một ca khúc của Phạm Đình Chương:

Người đi qua đời tôi
Không nhớ gì sao người ?

Và tôi xoay lưng nằm úp mặt vô tường, buồn muốn khóc. Tôi làm con cá nhỏ, bơi trong nỗi buồn. Nỗi buồn mênh mông như biển, tôi bơi suốt đêm vẫn chưa ra khỏi. Nhưng tôi vẫn lặng lẽ bơi, ngậm ngùi, cô độc, thỉnh thoảng quẫy mạnh chiếc đuôi dài làm xuất hiện những đốm bọt màu sữa như những ngôi sao nhỏ. Có ngôi sao nào tên gọi Hà Lan?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Thông tin truyện
Tên truyện Mắt Biếc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Nguyễn Nhật Ánh, Truyện teen
Ngày cập nhật 11/06/2016 11:44 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 19
Phần 22 Trong khu vực hoang dã của Bắc Vực Thành. Đây là chỗ Thần Phủ Bang thiếu bang chủ Ba Long Hưng chọn chiến Nhật Nguyệt Tông thánh tử cùng thánh nữ. Đương nhiên dùng thực lực Thần Vương của ba người không thể lựa chọn chiến trên đất, bọn họ khai chiến trên bầu trời quyết ra thắng thua. Chiến đấu chưa bắt đầu đã tụ tập không ít người xem chiến. Không bao lâu người hai tông cũng lục tục tới. Người của Thần Phủ Bang đều lưng đeo búa lớn, bộ dáng thần sắc oai hùng, mà người Nhật Nguyệt Tông một nửa nam, một nửa nữ tử, hai bên song song nắm tay mà đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 22 Ở phường thị này số người không tính là nhiều. Ở bên ngoài Hàn Lập chỉ thấy có khoảng ba mươi người tu tiên, thật sự có chút tiêu điều! “Mọi người dường như đều đi đến Tinh Trần Các ở giữa thì phải?” Hàn Lập trong lòng khẽ nói thầm. Tuy nhiên hắn cũng không vội đi tới cái Tinh Trần Các kia. Bởi vì gian hàng luyện khí kia thật sự khẩu khí quá lớn! “Cửa hàng nếu luyện khí thất bại sẽ trả lại bằng linh thạch” làm cho hắn có chút hiếu kỳ, cho nên Hàn Lập sau khi đi một vòng, không tự kìm hãm được bước vào bên trong. Gian hàng này...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lưu Phong – Quyển 2
Phần 22 Cảm tạ Hoa hạ Đại đế, cảm tạ liệt tổ liệt tông Vương gia, cảm tạ đại ca, cảm tạ Cẩm y vệ... hạnh phúc như vậy thật là sảng khoái, thật là mãnh liệt. Vương Bảo Nhi cao hứng, hoa chân múa tay vội vàng hướng Bạch Thọ cảm tạ. Trước kia Vương Đức Vọng từng nhiều lần muốn cho Vương Bảo Nhi gia nhập quân đội làm quan, nhưng là đều bị hắn cự tuyệt, nguyên nhân chính là khi tham gia vào quân đội, tất trên chiến trường phải chém giết, đây không phải điều mà Vương Bảo Nhi ưa thích. Còn Cẩm y vệ lại khác, có thể áp bức người khác, chuyên môn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng