Mắt Biếc

Phần 5

Đằng sau nhà tôi là một khu vườn rất rộng, trồng toàn là chuối. Giữa vườn lẻ loi một cái giếng đá mốc rêu. Nước giếng đục, chỉ dùng để tưới cây và rửa chân. Nấu nướng, tắm táp và giặt giũ phải dùng nước giếng làng.

Giếng làng nằm trên con đường đất đỏ chạy ngang cuối chợ, cách nhà tôi non một dặm đường. Mỗi ngày mẹ tôi phải đi gánh nước từ sớm tinh mơ. Sáng thức giấc, nằm day trở trên giường, hễ nghe tiếng va chạm leng keng, tôi biết ngay mẹ tôi đang quảy thùng ra đi.

Mẹ tôi lấy nước ở giếng Cây Duối. Làng tôi còn có một cái giếng khác nữa, ở xa hơn, là giếng Bổng. Sau này, hai giếng không đủ dùng cho cả làng, người ta đào thêm cái giếng thứ ba, tức giếng Mới. Giếng Mới tất nhiên phải mới hơn hai cái cũ, nó là cái giếng xi-măng duy nhất trong làng.

Nhưng nhà tôi trước sau vẫn lấy nước ở giếng Cây Duối. Đó là thói quen hay sự thủy chung? – Hơn ba mươi năm sau, nếm trải mọi ngọt bùi và cay đắng của cuộc đời, tôi vẫn bị ám ảnh bởi câu hỏi vớ vẩn này và không tìm ra câu trả lời.

Vào những đêm có trăng, tôi thường theo ba tôi xuống tắm ở giếng Cây Duối. Tôi đứng trên nền giếng trơn rêu, sát ngoài rìa, trần truồng và co ro, chờ ba tôi dội từng gàu nước. Hồi ấy tôi sợ nhất là màn xát xà phòng. Xà phòng trên tóc tôi bao giờ cũng chảy vào mắt, cay xè. Mỗi lần ba tôi áp cục xà phòng lên tóc tôi, tôi đều sợ hãi nhắm tịt mắt lại. Chỉ sau khi dội hàng chục gàu nước, tôi mới dám nhấp nháy mắt và he hé mở ra. Vậy mà mắt cứ cay. Lần nào tắm xong, mắt tôi cũng đỏ hoe.

Đi tắm ở giếng làng vào những đêm trăng không chỉ có tôi là trẻ con. Thỉnh thoảng Hà Lan cũng theo ba nó đi tắm.

Lần nào thấy tôi, nó cũng ngạc nhiên và mừng rỡ kêu lên:

– Ơ, Ngạn kìa !

Tiếng kêu của nó bao giờ cũng khiến tôi sung sướng đến đỏ mặt. Và tôi nhe răng cười.

Hà Lan cũng tắm trần truồng như tôi. Nó không tỏ vẻ gì xấu hổ gì về chuyện đó mặc dù nó cố tình không quay mặt về phía tôi. Tôi cũng vậy, tôi quay lưng về phía Hà Lan và nghe rõ tiếng chân nó đang nhảy loi choi trên nền giếng vì lạnh.

Dù vậy thỉnh thoảng tôi vẫn nghiêng mặt liếc về phía nó, một lần rồi hai lần và hơn nữa. Tôi cảm thấy xấu hổ về hành động của mình nhưng tôi không cưỡng được sự thôi thúc mạnh mẽ của trí tò mò. Hà Lan đi tắm không giống Hà Lan đi học. Người nó đẫm nước và loáng ánh trăng, nom huyền hoặc và xa lạ. Tôi chẳng thấy nó giống chút nào với cô bé vẫn thường ngồi cạnh trong lớp, thậm chí có lúc tôi chẳng thấy đôi chân nó đâu. Dường như nó biến vào ánh trăng. Những lúc đó, nó không giống nó, nó giống một giấc mơ hơn.

Tôi mang cảm giác kỳ lạ đó về nhà và nói với bà tôi:

– Con gái cởi truồng khác với con gái mặc quần áo, bà ạ.

Bà tôi giật thót:

– Cháu nói con gái cởi truồng nào ?

– Con Hà Lan học chung lớp với cháu ấy mà ! – Tôi nghiêm trang đáp – Khi nãy đi tắm cháu gặp nó. Nó cũng tắm truồng như cháu. Cháu len lén dòm nó, thấy nó lạ ghê. Nó như đang bay lơ lửng, bà ạ.

Bà tôi hừ giọng:

– Cháu hư lắm! Lần sau không được như vậy nữa ! Ai lại đi dòm con gái đang tắm!

Tôi ngơ ngác:

– Dòm thì sao hả bà ? Cháu dòm hoài !

Bà tôi cốc nhẹ lên đầu tôi:

– Vậy là cháu bà hư quá !

Tôi có cảm giác bà tôi chưa hiểu điều tôi muốn nói và tôi cố gắng giải thích:

– Nhưng mà lúc đó nó bay lơ lửng …

Thấy tôi bướng bỉnh, bà tôi giận dỗi cắt ngang:

– Nó bay trên trời hay nó đứng dưới đất gì cũng vậy thôi, hễ con gái đang tắm là không được dòm, cháu hiểu không?

Thấy bà nổi giận, tôi đành gật đầu mặc dù tôi không hiểu gì cả. Sau đó, tôi đi tìm cô Thịnh. Tôi hy vọng vì rất thương tôi, cô sẽ chia sẻ cảm giác của tôi mà không mắng tôi. Nào ngờ nghe tôi kể xong, cô Thịnh nói :

– Ngạn hư lắm!

Cô Thịnh nói giống hệt bà tôi. Tôi chán nản, chẳng còn buồn giải thích. Tối đó, tôi đi ngủ sớm, với hy vọng sẽ gặp lại hình ảnh hư ảo và kỳ diệu của Hà Lan trong giấc mợ. Nhưng tôi chẳng thấy gì cả. Tôi ngủ một mạch từ tối đến sáng, không mộng mị.

Sau này, đã nhiều lần tôi muốn kể câu chuyện đó với Hà Lan và hỏi xem có phải nó thật đã bay lơ lửng tối hôm đó hay không. Nhưng tôi cứ lưỡng lự hoài và rốt cuộc tôi đã không nói gì. Tôi e rằng Hà Lan cũng sẽ bảo tôi “Ngạn hư lắm ” như bà tôi và cô Thịnh đã từng bảo. Mà một viễn ảnh như vậy thì chẳng sáng sủa gì.

Vì thế, tôi đành ngậm tăm mãi cho đến bây giờ. Và cũng mãi cho đến bây giờ, tôi vẫn tin rằng tối hôm đó quả thật Hà Lan đã bay lơ lửng trong ánh trăng, và nếu như lúc đó tôi nhìn nó lâu thêm chút nữa, biết đâu nó sẽ tan luôn vào kỷ niệm. Và như vậy, câu chuyện này sẽ chẳng có dịp hồi sinh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Thông tin truyện
Tên truyện Mắt Biếc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Nguyễn Nhật Ánh, Truyện teen
Ngày cập nhật 11/06/2016 11:44 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 24
Phần 5 Gần như chỉ trong nháy mắt, một ngọn lửa vô hình xuất hiện ở trên bàn tay của Miêu Nghị. Đám sát khí kia hình như bị sợ hãi, muốn nhanh chóng thoát đi. Nhưng đã muộn rồi. Trong nháy mắt, nó bị tâm diễm biến thành hư vô. Mặc dù như thế, Miêu Nghị vẫn không nhịn được thán phục. Hắn nhìn ra được, sát khí này quả thực đã có đầy đủ một ít linh tính. Xem ra lời Kim Mạn nói, hoàn toàn không sai. Gió từ nơi này thổi qua, mang đến không chỉ là sương mù màu hồng, còn có màu trắng, màu xám, màu đen kịt giống như mực. Miêu Nghị tràn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Bạn hoàn hảo quá - Tác giả The Kid
Chương trình “Bạn hoàn hảo quá!” đang được phát sóng trên tivi, thu hút đông đảo người xem vì mang không khí vui nhộn, sôi động. Đây là một cuộc thi ca hát. Mỗi thí sinh sẽ chọn một hình tượng ca sĩ thần tượng để hóa thân. Mỗi tuần họ sẽ trình diễn một bài hát. Ban giám khảo chương trình gồm có 3 người: một nghệ sĩ đàn anh lớn tuổi, một nam diễn viên đình đám Trần Thắng và một nữ ngôi sao ca nhạc Lina. Điều đặc biệt là Trần Thắng và Lina chính là hai vợ chồng. Trải qua hơn 10 tuần thi, hôm nay là đêm chung kết được chiếu trực tiếp. Các thí...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 15
Phần 5 Bạch Linh! Lục Thiếu Du khẽ thở dài, cũng không biết nàng đang ở nơi nào, nếu lúc trước mình mở miệng mời nàng lưu lại, nàng cũng vẫn rời đi. Trước phải an bài chuyện trong Phi Linh môn, sau đó đi Vân Dương tông gặp mẫu thân, cuối cùng lại đi Ma Vân thành. Lục Thiếu Du lẩm bẩm, khoanh chân ngồi thẳng, lấy ra hai quyển Vô Tự Thiên Thư, gần đây khi đang lĩnh ngộ thuộc tính, hắn cảm giác được dễ dàng tiến vào trạng thái hơn trước kia, loại hiện tượng này bắt đầu từ sau khi rời khỏi Bách Linh tông, hết thảy hắn cũng có chú ý tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng