Mẹ là hiệu trưởng


Update Phần 132

Phần 18: Lạ lùng

Tôi cuối cùng không nhịn được loại giày vò này, giống như nỗi đau đớn kéo dài trước khi bị án tử hình, còn không biết đau khổ tiếp theo cơ. Thế là tôi mạnh dạn hỏi mẹ: “Mẹ, hôm nay có chuyện gì thế, vừa làm bữa sáng vừa cười với con, có phải con lại làm sai chuyện gì không? Mẹ cứ đánh con mắng con đi, như thế ít nhất con còn có thể an tâm một chút”. Chết thì chết thôi, còn hơn tiếp tục ngồi trên kim châm và đau đớn hơn.

Mẹ nghe xong tôi nói, có chút không hiểu hiểu, suy nghĩ một hồi mới hiểu được ý của tôi, trong lòng không khỏi áy náy, không nghĩ tới trong lòng Tiểu Phong sợ mình như thế, chỉ là đơn thuần giúp con trai làm bữa sáng, đã có thể dọa con trai thành thế này rồi. Xem ra bình thường đối với Tiểu Phong thật sự quá nghiêm khắc rồi, khiến đứa trẻ này đã có vẻ chút thần kinh căng thẳng rồi.

“Mẹ rất đáng sợ sao?”

Tôi gật gật đầu, lại lập tức lắc đầu.

Thấy thế, mẹ khẽ thở dài một hơi, “Mẹ thật sự là nghiêm khắc với con một chút, nhưng con phải biết, mẹ như thế đều là vì tốt cho con không để con học cái xấu, đợi con trưởng thành rồi sẽ biết khổ tâm của mẹ thôi.”

Một chút? Hả(⊙⊙)… một chút? Chỉ là một chút…

Thấy tôi không nói chuyện, mẹ mới sực tỉnh, bản thân sao lại quen tính dạy bảo con trai rồi, lẽ nào bình thường cũng như thế sao? Khó trách đứa trẻ này sợ mình như thế…

Tuy trong lòng đã biết là bản thân không đúng, nhưng mẹ vẫn không thể hạ thấp xuống nói xin lỗi với tôi được, dù sao mẹ cũng luôn quen đứng trên hướng đạo đức cao rồi, đột nhiên bảo mẹ thay đổi là có chút khó khăn.

Nhưng mẹ vẫn dịu giọng nói: “Được rồi, ngồi xuống ăn bữa sáng đi, ăn xong làm bài tập cho tốt, cuối tuần đừng chỉ nghĩ có chơi, con đã cuối cấp cơ sở rồi, cách thi trung học không xa nữa, phải nắm chắc thời gian nỗ lực, biết chưa?”

“Biết rồi ạ.”, Tôi trả lời yếu ớt.

Mẹ thấy sáng vẻ tôi như thế, liền biết bản thân lại nói sai rồi, sao cứ nói cứ nói thì lại không tự chủ được mà bắt đầu dạy bảo, lẽ nào là do gần đây chỉ bảo học sinh nhiều quá, đã thành thói quen nghề nghiệp rồi? Bất lực, mẹ lại thở dài, xem ra quan hệ mẹ con muốn sửa lại thành bình thường, rất khó nha~

Thời gian tiếp theo tôi với mẹ đều ngầm hiểu và không nói một lời, tôi không nói là vì tôi sợ tôi vừa nói chuyện lại bị dạy bảo, mà mẹ không nói chuyện lại là sợ bản thân lại không khống chế được lại đi theo hướng dạy bảo người khác.

Bữa sáng cứ như thế kết thúc trong bầu không khí lạ lùng, mẹ thấy tôi ăn xong nhanh chóng lấy đĩa của tôi, tôi rất kỳ lạ, bình thường ăn cơm đều là tôi tự mình đem bát đũa vào bồn rửa, sao hôm nay? Thật ra tôi không biết, mẹ làm thế là muốn bù đắp một chút sự khổ thẹn lời vừa nãy dạy bảo tôi mà thôi.

Đối với mẹ tôi hôm nay, nói không bình thường mà, giúp tôi làm bữa sáng lại còn giúp tôi rửa bát, nói bình thường ấy mà, lại giống bình thường vẫn là sẽ dạy bảo tôi. IQ đột nhiên nhảy số, nghĩ tới mẹ làm như thế, có phải có liên quan tới mẹ hôm qua muốn xem tin tức phát sóng kia?

Nhưng một mẩu tin tức có thể ảnh hưởng đến điều gì? Tỉnh cách nơi này 108.000 dặm, nếu nói có quan hệ gì với nhà tôi, thế nhưng là tám cái cột điện cũng không đánh được.

Thấy bóng dáng mẹ ở trong bếp bận rộn, tầm mắt của tôi không khỏi tự động mà nhìn qua, đồng thời trong đầu lại xoẹt qua những ký ức về mẹ đêm qua khiến tôi mất ngủ từng chút từng chút một. Dáng người uyển chuyển đầy đặn, đường cong ấy khiến tim tôi đập thình thịch.

Tôi lấy tay che ngực, thầm nghĩ tôi rốt cuộc là bị làm sao, sao cứ nhìn mẹ thì sẽ có một loại cảm giác tim đập nhanh, một bộ dáng khó mà hình dung khẽ nói trong đầu, rất khẽ cũng rất huyền bí.

Mấy ngày tiếp theo, mỗi chỗ có mẹ xuất hiện, tầm mắt tôi sẽ không tự chủ mà bị hấp dẫn, kể cả ở trong trường học lúc tiết học tự do. Trong đám học sinh cùng tập thể dục mênh mông, chỉ cần mẹ xuất hiện gần đó, tôi luôn có thể tìm được bóng dáng của mẹ, nhìn bóng dáng mẹ đi trên đường sau đó rời đi, tôi vừa nhìn là xuất thần. Mà lúc ở nhà, bình thường còn có thể nói với mẹ mấy câu, mấy ngày nay dù mẹ có chủ động nói chuyện với tôi, tôi liền sẽ cảm thấy rất vui vẻ rất năng động, phải biết tôi trước kia sợ mẹ muốn chết, sao có thể biểu hiện năng động chứ? Kỳ quái nhất là mấy ngày nay tôi cư nhiên ngoan ngoãn vô cùng, kể cả không có mẹ, tôi cũng không lén lút đi làm chuyện xấu gì, thậm chí tôi còn chủ động lấy bài tập ra, cái này là lần đầu đấy. Đến cuối cùng, đến bản thân tôi cũng không biết tôi rốt cuộc là đang làm cái gì, có lúc hành động tôi làm ra đến bản thân tôi cũng không thể hiểu được, sau này còn kinh ngạc hơn, bản thân sao có thể làm ra chuyện như thế.

Mở ra chỗ thiếu sót, có phương hướng, tự nhiên chuyện tiếp theo sẽ đơn giản hơn nhiều rồi. Qua điều tra phản ứng của mẹ mấy hôm nay, phát hiện phần lớn các hạng mục trong báo cáo tài tài chính đều chỉ là cái vỏ rỗng, thực tế là có danh không thực. Tiền bên trong thông qua các đường mà di chuyển tới một nơi khác, còn về đến đâu, với năng lực của mẹ tạm thời không điều tra ra được, nhưng có thể khẳng định là mấy hạng mục này đều là không có tiền. Chỉ để lại một cái tên danh nghĩa, dùng để bịt tai mắt người khác.

Thông qua điều tra một tuần nay người phụ trách các hạng mục này, tất cả tiền cuối cùng đều hướng về một người, mẹ gần như có thể chắc chắn, tiền hẳn là đều rơi vào tay kẻ đó. Hơn nữa mẹ không điều tra không biết, bao nhiêu năm qua trường học cư nhiên đều lâm vào tình trạng thâm hụt tài chính, mỗi lần bên trên phát tiền xuống phần lớn đều không cánh mà bay. Lại thêm từ các tiền chuyển hướng từ dự án, thật khó mà tưởng tượng, nhiều năm như thế, cái người này đã tham ô bao nhiêu tiền, gộp lại con số chắc chắn là một con số kinh hoàng, thực sự không đơn giản gì để làm được tất cả với quyền hành của người này, sau lưng hẳn là còn tồn tại nhân vật càng lớn hơn. Chỉ là mẹ biết, chỉ đối phó với người kia, dựa vào bối cảnh không có chỗ dựa như mẹ, muốn làm đến cùng thì tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, càng đừng nói là nhân vật lớn hơn, mẹ một phó hiệu trưởng nhỏ bé, ở trước mặt mấy kẻ kia đơn giản chính là một con kiến tùy ý có thể giết chết mà thôi.

Cái này thì mẹ vẫn tự hiểu, nhưng nếu chỉ đối phó với người kia, thì có lẽ không phải là không thể, chỉ là tuy có manh mối chứng minh kẻ kia tham ô nhiều tiền thế, nhưng lại là không có chứng cứ trực tiếp, như thế là không thể phản bác hắn ta.

Nhưng tới chỗ nào tìm chứng cứ đây, người kia dám tham ô nhiều tiền như thế, thủ đoạn nhất định không bình thường, muốn đá chân hắn, một từ thôi: Khó!!!

Đúng lúc mẹ tôi đang ngơ ngác thì điện thoại bỗng đổ chuông, mẹ tôi nhấc máy bấm nút trả lời. Một lúc sau đặt điện thoại xuống, lẽ nào thật đúng như mẹ đoán, bản thân lúc điều tra chuyện của hắn đã bị hắn biết rồi. Nhưng mẹ không hề quan tâm, dù sao người kia tham ô nhiều tiền như thế có thể bình yên vô sự nhiều năm thế, tâm tư thận trọng trình độ không thể coi thường, có đề phòng là chuyện bình thường. Chỉ là mẹ không hiểu, đối phương vì sao gọi điện thoại cho bà, thậm chí còn hẹn bà cùng ăn cơm? Âm thầm ra tay không phải là càng dễ dàng hơn sao? Nhưng nếu âm thầm ra tay mẹ lại không sợ, cây ngay không sợ chết đứng, dù có đóng khung bà cũng không có tác dụng, dù sao bà làm người ở cả cái thành phố trong giới giáo dục đều có hiểu rõ.

Mẹ không nghĩ thêm mặt khác, vì lúc bình thường mẹ ăn mặc bảo thủ, tính cách cổ hủ, kiểu người đi trên đường lớn rất bình thường. Đúng lúc mẹ không tìm ra chỗ phá, có lẽ lần này ăn cơm là một cơ hội tốt. Hơn 6h tối hôm mà hai người hẹn nhau, thời gian hẹn là 7 giờ, mẹ tới phòng ăn đặt riêng mà người kia nói trước, người kia hiển nhiên là đã dặn dò lúc đặt phòng rồi, mẹ tới thì trực tiếp mang bà vào, chỉ là hắn không nghĩ tới mẹ sẽ tới trước.

Nhưng, mẹ tới sớm như thế rốt cuộc là vì cái gì?

Khi người phục vụ dẫn mẹ đến một phòng bao riêng, mẹ dừng lại, nói: “Tôi tự vào là được rồi, cậu làm việc của cậu đi”.

“Thế được, nếu có yêu cầu gì xin ấn chuông của phòng, chúng tôi sẽ tới phục vụ Quý khách ngay”, nói xong người phục vụ bước ra đóng cửa lại.

Lúc cánh cửa đóng lại, ánh mắt mẹ thoáng qua, không biết mẹ đang nghĩ gì, lấy ra một món đồ trong cặp và đi đến một chỗ trong phòng bao.

Mẹ muốn làm gì? Bà đang lên kế hoạch gì? Người kia rốt cuộc là ai? Hắn cũng đang có kế hoạch gì? Hai bên đều có những chiêu trò riêng, cuối cùng ai là người chiến thắng và ai sẽ là người cười cuối cùng?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Thông tin truyện
Tên truyện Mẹ là hiệu trưởng
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện dịch, Truyện loạn luân, Truyện sex cô giáo
Ngày cập nhật 05/01/2024 12:16 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cỏ dại ven đường (Full) - Tác giả 69deluxe
Lão tổ trưởng Lúc này, Minh Tùng đang đứng bên ngoài vách tôn lén nhìn qua khe hở nhỏ nhìn vào buồng tắm. Anh chỉ thấy được tấm lưng trần mịn màng của Thùy Trang. Nàng cũng đang hé tấm bạt để nhìn ra ngoài. Rồi gương mặt nàng đỏ ửng lên một cách bất thường... Minh Tùng nhẹ nhàng đổi chỗ, nhìn khung cửa sổ. Anh há hốc khó tin khi thấy ông Đại đang cầm chiếc quần lót trắng của Thùy Trang lên mũi hít hà say mê. Lưỡi ông ta còn đưa ra liếm liếm lên đáy chiếc quần lót, còn đũng quần ông đang nổi cộm u lên một khối lớn... Minh Tùng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Trao đổi vợ chồng Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình Truyện swing
Con đường bá chủ – Quyển 4 - Tác giả Akay Hau
“Mấy người các nàng thân nhau như vậy từ bao giờ?” Lạc Nam kinh ngạc nhìn Vương Thiên Ảnh, Hồ Ngọc Nghiên, Á Liên Nga cùng với Bạch Liên Hoa ở cùng một Cung Điện... Theo hắn thấy, chỉ có Vương Thiên Ảnh với Hồ Ngọc Nghiên là thân thiết với nhau, sẵn sàng cùng một chỗ cùng hắn ân ái là điều dễ hiểu, bất quá có thêm Liên Nga với Liên Hoa, thì thật sự có chút kỳ lạ. Tứ nữ hai mặt nhìn nhau, có chút thẹn thùng cúi thấp đầu. Thì ra trong các nữ nhân Hậu Cung, bốn người các nàng có tính cách tương đối thẹn thùng, sợ một mình đối mặt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Chuyện đời cô ca sĩ (Full) - Tác giả Văn Nguyễn
Phong tranh thủ mấy ngày này thu dọn lại đồ đạc của Trâm, những chiếc tủ đầy ắp áo quần, đồ trang sức, trang điểm. Mỗi lần mở một cánh cửa ra, những đồ đạc thường ngày của Trâm lại đập vào mắt Phong, khiến cho nỗi đau của anh lại càng chẳng thể nào nguôi ngoai. Đứa nhỏ con của Phong khi nãy trở mình khóc ré lên, may mà có bà vú già chạy lại dỗ dành nó nên nó mới chịu nín. Tội nghiệp thằng nhỏ vừa mới lọt lòng đã mất má, trông cái hình dáng gầy queo quắt vì thiếu tháng của nó lại càng khiến cho Phong thấy day dứt hơn. Bộ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện mút lồn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng