Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 13

Lúc rời đi Yến Bắc Hồng lại gói theo không ít thức ăn, sau đó tìm một căn nhà trống không người ở, tháo ván cửa xuống trải trên mặt đất, nằm xuống ngủ ngon lành.

Chờ đến đêm xuống, vì tránh người theo dõi, Yến Bắc Hồng cắp Miêu Nghị leo qua tường chạy trốn, không đi đường lớn, rất nhanh đã thoát khỏi thủ hạ Hoàng Bảo Trưởng theo dõi.

Tới một góc tối dưới chân tường thành, Yến Bắc Hồng quan sát quy luật tuần tra trên đầu thành, y đã làm thống lĩnh võ quan nên rất có kinh nghiệm.

Sau khi đã hiểu rõ, y tranh thủ thời cơ ném một sợi phi trảo đã chuẩn bị sẵn lên đầu thành. Sau đó một tay nắm dây, chân đạp vào tường, tay kia ôm theo Miêu Nghị chạy lên đầu thành thật nhanh, sau đó tụt xuống mặt bên kia ra ngoài thành.

Hai người nhắm mắt mà chạy, chạy vào sâu trong núi rừng ngoài bảy tám dặm mới ngừng lại.

Mượn ánh trăng trên trời, Yến Bắc Hồng đẩy bao thức ăn đã chuẩn bị sẵn vào lòng Miêu Nghị.

– Yến Đại ca, huynh đây là…

Miêu Nghị ôm bao không hiểu hỏi.

– Lão đệ, chạy trốn dễ dàng nhưng sau này ngươi muốn về nhà sẽ rất khó khăn, dù sao bây giờ ngươi không còn ràng buộc gì nữa, không về nhà cũng không sao, nếu ngươi trở về chắc chắn sẽ rơi vào tay Hoàng Bảo Trưởng. Khó rời quê nhà, trước đây ta không nói những lời này vì sợ nói ra trong lòng ngươi khó chịu, một ít thức ăn này là để cho ngươi mang theo đi đường ăn, đi thôi, đi càng xa càng tốt.

Yến Bắc Hồng xoay tay lại chỉ phương hướng ngược lại với thế núi:

– Phi trảo trên đầu thành là để lại đầu mối phòng ngừa vạn nhất. Ngươi hãy chạy theo phương hướng ngược lại, ta chỉ có thể làm được bấy nhiêu, là họa hay phúc ta cũng không khống chế được, hãy xem vận may của lão đệ ra sao.

– Cảm ơn Yến Đại ca, chẳng qua là đệ còn có một chuyện muốn nhờ!

– Nói đi, chỉ cần ta có thể giúp sẽ không từ chối.

– Muội muội đệ đã tiến vào tiên môn mà huynh muốn tới kia, tên của nó là Lục Tuyết Hinh, tuổi còn nhỏ, nếu như ngày sau Đại ca có thể gặp được, hy vọng chăm sóc nó giúp một chút.

– Lục Tuyết Hinh…

Yến Bắc Hồng lẩm bẩm mấy câu, gật đầu thật mạnh nói:

– Ta đã nhớ rồi. Hôm nay từ biệt, hy vọng ngày sau còn có cơ hội gặp lại sau. Ta không quen dây dưa lề mề như nữ tử, ta cũng có chuyện cần làm không thể để lỡ được. Ta đi trước đây, lão đệ hãy tự lo cho mình.

Y cũng không nói nhiều, những gì cần đều đã nói hết, sau khi vỗ vai Miêu Nghị không chút do dự xoay người sải bước rời đi.

Đưa mắt nhìn theo thân hình Yến Bắc Hồng biến mất trong bóng đêm, Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn về phía cổ thành, vẻ mặt phức tạp.

Lúc đầu tiến vào Vạn Trượng Hồng Trần mạo hiểm, hắn đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Bất quá không ngờ rằng sau khi may mắn trở về lại thành người cô đơn, từ nay về sau phải tha hương lang thang chân trời góc biển.

Xoay người nhìn về hướng nhà mình, Miêu Nghị quỳ xuống tại chỗ nghẹn ngào nói:

– Lục a đa a nương, Trương a đa a nương, sau này lão Nhị lão Tam cũng không cần đi theo con chịu khổ nữa, các vị trên trời có linh thiêng phù hộ cho chúng nhiều hơn.

Nói xong cúi đầu trên đất, dập đầu bình bịch.

Hạt châu xanh biếc mà hắn đeo trên cổ chợt lóe lên một đạo hào quang, vị thư sinh đàn trong Vạn Trượng Hồng Trần xuất hiện ở phía sau hắn lặng yên không một tiếng động, vẫn phong hoa tuyệt đại như trước, lẳng lặng nhìn Miêu Nghị đang dập đầu.

Sau khi dập đầu xong Miêu Nghị giơ tay lên lau nước mắt, đứng lên rút đao giết heo bên hông ra cầm trên tay, tìm đúng phương hướng, y theo Yến Bắc Hồng chỉ điểm nhanh chóng rời đi.

Thư sinh ngẩng đầu ngắm trăng sáng, lặng lẽ biến mất dưới ánh trăng…

Từ trời tối đến trời sáng, Miêu Nghị đi xuyên cả đêm giữa vùng núi non trùng điệp cũng không biết mình chạy bao xa. Sau khi đón ánh sáng mặt trời chạy ra khỏi vùng núi tối tăm, bị một con sông lớn cắt trở đường đi, thấy sông lớn mới đại khái đoán được mình chạy bao xa.

Chính hắn cũng mệt đến ngất ngư, quỳ trên bờ sông vốc nước rửa mặt, nghỉ ngơi một chút. Lại tới một tảng đá lớn trên bờ sông lấy lương khô mà Yến Bắc Hồng chuẩn bị ra cho gặm vài miếng, lấy túi da dê dựng nước bên hông ra uống vài hớp.

Hắn vừa ăn vừa suy nghĩ làm sao qua sông, sau này sẽ đi đâu. Thình lình nhìn thấy trên đầu nguồn có một con thuyền nhẹ đang xuôi dòng mà xuống, nói là bè trúc có lẽ thích hợp hơn.

Trên bè trúc có một nam tử áo trắng khoác một chiếc áo choàng màu xanh nhạt đã bạc màu, đang chống sào trúc lướt tới băng băng.

Nước sông rào rạt, bè trúc mới tạo còn xanh biếc, thư sinh đứng trên bè đón gió mát sớm mai, tay áo phất phơ trông hết sức siêu phàm thoát tục.

A… Miêu Nghị đang gặm lương khô há mồm ngạc nhiên, tại sao là y? Đây không phải là người thích sạch sẽ bên trong Vạn Trượng Hồng Trần sao?

– Lão Bạch, lão Bạch!

Miêu Nghị nhảy lên vẫy tay hô to:

– Ở đây, ở đây, còn nhớ ta không?

Thư sinh nghe tiếng nhìn lại khẽ mỉm cười, chống sào đưa bè trúc tới cặp bờ dừng lại, nhìn Miêu Nghị một thân chật vật cười nói:

– Thì ra là ngươi, tiểu huynh đệ, chúng ta lại gặp mặt. Hoang sơn dã địa, không biết tiểu huynh đệ muốn đi đâu?

Miêu Nghị hỏi ngược lại:

– Ngươi muốn đi đâu?

Thư sinh nhìn về phía dòng sông cuồn cuộn chảy về Đông, ôn tồn cười nói:

– Một chiếc thuyền con xuôi dòng xuống, du sơn ngoạn thủy không có chỗ nào cố định, đi tới đâu hay tới đó, gặp sao hay vậy.

Tâm tính phong độ như vậy quả thật khiến cho người ta tức chết. Miêu Nghị phát hiện người này lúc nào cũng tỏ ra vân đạm phong khinh, ngay cả lúc trước ở trong Vạn Trượng Hồng Trần vô cùng hung hiểm cũng tỏ ra khoan thai từ tốn, trên người vĩnh viễn không dính một hạt bụi.

Miêu Nghị có vẻ ngượng ngùng xoa xoa tay nói:

– Xem ra chúng ta cùng đường, không biết…

Ý nói rất rõ ràng, không biết có thể đi chung bè với ngươi không.

Thư sinh gật đầu:

– Có bạn đồng hành thì hay quá, nếu như không chê bè trúc ta đơn sơ, không bằng lên thuyền đồng hành.

– Không đơn sơ, không đơn sơ, lần đầu tiên ta thấy bè trúc xinh đẹp như vậy.

Miêu Nghị vui vẻ nhảy lên bè.

Hắn cũng không nói lời nịnh bợ, quả thật bè trúc này được làm rất tinh xảo, giữa còn có khung trúc che mưa che nắng.

Sào trúc trong tay thư sinh chống mạnh vào bờ, bè trúc chở hai người ra giữa sông, tiếp tục xuôi dòng mà xuống.

Hiện tại thoải mái hơn đi bộ rất nhiều, Miêu Nghị bôn ba giữa rừng núi một đêm, hiện tại ngồi yên trên bè trúc thở phào nhẹ nhõm. Hắn phát hiện đi bè trên sông thật sự có cảm giác khác lạ mới mẻ.

Sào trúc đã được rút lên, chỉ khi nào bè đi lệch hướng thư sinh mới chống xuống một sào để điều chỉnh phương hướng. Bất quá dường như bè trúc này hết sức xuôi gió xuôi nước, rất ít khi bị lệch hướng, cho nên cũng hết sức nhẹ nhàng.

Miêu Nghị cũng thật sự là hơi mệt mỏi, thưởng thức quang cảnh hai bên, toàn thân uể oải không muốn động.

Thư sinh tay cầm sào trúc đón gió đứng ở phía trước, cũng không quay đầu lại hỏi:

– Tiểu huynh đệ có hái được hai gốc tiên thảo kia không?

Miêu Nghị ừm một tiếng:

– Hái được rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Long Nhất tại tiền thế từng nghe qua sự tồn tại của địa hạ hải, không nghĩ lại gặp một cái tương tự. Truyền thuyết tái hiện, hải dương trong dong động, quả thật thần kỳ. Tạp Nhĩ vẻ mặt hưng phấn nhìn nước biển, mặt dù hải tộc có thế sống trên cạn lẫn dưới nước, nhưng chỉ có hải dương mới làm cho họ cảm thấy tự do. Nước biển với họ cũng như không khí với loài người. Long Nhất nhìn nước biển có chút chuyển sang đen, khẽ nhíu mày, nói: “Nước biển dường như có vấn đề. ” “Có vấn đề? Để ta thử xem sao? ” Tạp Nhĩ nói xong liền đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Giang Nam – Quyển 27
Khí thế Vạn Vật Đạo Tổ thản nhiên, Thái Cực đồ hiện ra trên Thái Cực đạo bào, chín kiếp đại đạo dung hợp làm một thành tiên đạo kiếp này. Thái Cực đồ bày ra, chia âm dương, hai con cá bơi, linh quang cấu thành hình dạng tiên thiên pháp bảo bềnh bồng trong Thái Cực đồ. Có chín tiên thiên pháp bảo, trong đó sáu món là tiên thiên thần đăng, tiên thiên linh căn, tiên thiên hỗn nguyên châu, tiên thiên yếm ma thương, tạo hóa chi môn, tiên thiên kim long giản, sáu báu vật khai thiên. Khí thế Thái Nhất Thiên Quân bộc phát hoàn toàn, đại đạo mơ hồ có xu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Ah... Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn sống trong Bác Bì Quân rất tự tại, tạm thời không có ý định rời đi, nhưng ánh mắt quân chủ Hắc Yêu Quân nóng bỏng, dường như cực kỳ hy vọng mình đồng ý, hắn do dự không biết mình nên lên tiếng như thế nào, đột nhiên phương xa có một đạo hào quang xuất hiện, người chưa đến nhưng lời nói đã đến trước. Đừng nghe hắn, Bạch đại sư, tiến vào Thất Sát Quân ta đi, chỉ cần ngươi gia nhập Thất Sát Quân, ta cho ngươi thù lao gấp mười lần, ta còn cam đoan ngươi không chịu bất cứ thương tổn nào từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng