Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 27

La Trân lập tức xông lên véo nam nhân của mình một trận:

– Có vô dụng tới mức nào cũng còn hữu dụng hơn lão phế vật ngươi…

Cuộc sống cứ trôi qua như vậy, Miêu Nghị ở Phù Quang động rất thanh tĩnh, tu luyện và chăn nuôi long câu là được, có Tào Định Phong bảo bọc, không ai làm gì hắn. Ngược lại phu thê Diêm Tu tiếp tục bị người sai đi làm việc vặt, mỗi lần như vậy trở về, La Trân lập tức mắng Diêm Tu xối xả là lão phế vật vân vân…

Thỉnh thoảng Tào Định Phong cũng tới thăm Miêu Nghị, cộng thêm phu thê Diêm Tu, ngoài ba người này ra dường như Phù Quang động đã quên bản động còn có một người như vậy.

Kể từ lúc đầu gia nhập Phù Quang động gặp động chủ Viên Chính Côn, Miêu Nghị chưa từng thấy qua y lần nào nữa, nghe nói đang bế quan tu luyện.

Cộng thêm mấy vị khác bế quan tu luyện, ngay cả đồng liêu bản động Miêu Nghị cũng không biết hết. Những người khác cũng chỉ là lúc cần dùng long câu ra ngoài mới gặp hắn, trong động có chuyện gì đường đường chính chính thường sẽ không gọi hắn. Có lẽ bọn họ hiềm tu vi hắn quá thấp không có tác dụng gì, muốn sai làm việc vặt lại có Tào Định Phong bảo bọc, không thể không nể mặt Tào Định Phong.

Miêu Nghị có cảm giác bị người quên lãng, tiếp tục tu luyện, tiếp tục chăn nuôi long câu, còn có Hắc Thán mập như heo nái.

Bão tuyết bay tán loạn, trời đất như khoác lên một chiếc áo bạc.

Mùa Đông thứ nhất sau khi tới Phù Quang động, rốt cục Miêu Nghị tiến vào Phù Quang đại điện lần thứ hai. Lần này người đến tương đối đầy đủ, rốt cục hắn cũng gặp mặt tất cả thành viên Phù Quang động một lần.

Sở dĩ lần này thành viên tới đủ vì hôm nay Phù Quang thành thu thập nguyện lực nộp lên, mọi người muốn tới nhận lấy phần ‘lương’ của mình, người đang bế quan cũng xuất quan chạy tới.

Sở dĩ mọi người bằng lòng tiếp nhận cai quản, vì chính là ngày này hàng năm.

Động chủ Viên Chính Côn thông báo với mọi người thu nhập của Phù Quang thành năm nay, dân số hơn mười vạn thu được hơn trăm viên Nguyện Lực Châu.

Trong đó phải nộp lên tám thành, bản động chỉ có thể lưu lại hai thành, ước chừng hai mươi viên Nguyện Lực Châu.

Miêu Nghị đã sớm nghe Diêm Tu nói qua, hàng năm thu thập Nguyện Lực Châu trừ bản động lưu lại hai thành, còn dư lại tám thành, một thành phải nộp lên sơn chủ, một thành nộp lên phủ chủ, một thành nộp lên điện chủ, một thành nộp lên cung chủ, một thành nộp lên Quân Sứ, còn dư lại ba thành phải giao toàn bộ cho Tiên Thánh Mục Phàm Quân.

Trên địa bàn Ngũ Thánh còn lại cũng là như vậy, nếu ai dám phá hỏng quy củ này, mưu đồ nuốt hết một mình chính là đi vào con đường chết, hơn nữa sẽ chết rất khó coi, dùng để giết một răn trăm.

Tóm lại bất kể người nào đoạt địa bàn của ai, Nguyện Lực Châu nộp lên không thể thiếu.

Bản động lưu lại hai thành ước chừng hai mươi viên Nguyện Lực Châu, ba tên tu sĩ Bạch Liên tam phẩm Tào Định Phong là kiện tướng đắc lực của động chủ Viên Chính Côn, mỗi người được hai viên, bảy người khác bao gồm cả Miêu Nghị, mỗi người chỉ được một viên.

Những tu sĩ tu vi Bạch Liên nhị phẩm khác không nói, Miêu Nghị cũng không nói, Diêm Tu và La Trân ít nhiều có hơi ấm ức. Dù sao tu vi bọn họ cũng là Bạch Liên tam phẩm, thế nhưng không ai thèm để ý nỗi ấm ức này, bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Còn lại trên dưới mười viên thảy đều thuộc về động chủ Viên Chính Côn, bất quá theo Diêm Tu nói, thường y cũng không nuốt trọn toàn bộ, sẽ lưu lại mấy viên dành khen thưởng. Tỷ như người làm việc lập công, có công nhất định phải thưởng, nếu không sau này không ai bằng lòng ra sức làm việc.

Đại đa số người tới “lãnh lương” ai nấy đều vui vẻ, duy chỉ có La Trân không cười nổi, vừa thấy liền uất nghẹn, có lẽ là chê ít.

Trở lại phủ đệ tu hành Miêu Nghị khoanh chân ngồi xuống, nhìn Nguyện Lực Châu chỉ to chừng hạt gạo trong suốt, toát ra vầng sáng mênh mông màu trắng trong tay mình.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy Nguyện Lực Châu, theo Diêm Tu nói, Nguyện Lực Châu chừng hạt gạo này là kết tinh nguyện lực của một ngàn tên tín đồ trong một năm.

Nguyện Lực Châu tập hợp nguyện lực vạn người một năm to như hạt trân châu, Nguyện Lực Châu tập hợp mười vạn người một năm to như trứng chim am thuần (một giống chim hình như con gà con, đầu nhỏ đuôi cộc, tính nhanh nhảu, hay nhảy nhót, nuôi quen cho chọi nhau chơi.) Dưới tình huống bình thường, thu thập Nguyện Lực Châu lớn nhất cũng chỉ cỡ trứng chim am thuần, không có quá lớn.

Miêu Nghị nôn nóng muốn thử một chút hiệu quả của Nguyện Lực Châu mình ước mơ đã lâu, há miệng ra nhét vào, thi pháp thúc giục.

Mới vừa luyện hóa, Miêu Nghị lập tức cảm nhận được lợi hại thất tình lục dục ẩn chứa trong Nguyện Lực Châu, đây chính là tạp niệm thất tình lục dục, hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ác, dục, các loại tâm trạng mặt trái của hơn ngàn người, thiếu chút nữa xung kích làm cho tâm thần hắn thất thủ.

Hắn đã sớm hỏi qua Diêm Tu phương pháp luyện hóa, lập tức thi pháp xua tan các loại tạp niệm đánh tới, lọc ra nguyện lực thành khẩn nhất luyện hóa sử dụng, lợi dụng nguyện lực chí thành của vô số người triệu tập linh khí trong trời đất.

Trong nháy mắt, hắn lập tức cảm ứng được linh khí bình thời cần từ từ loại bỏ trong không khí vào trong cơ thể, lúc này chợt bắt đầu hội tụ về phía mình, bị mình hấp thu vào nhỏ như sợi tơ, nhanh gấp không biết bao nhiêu lần so với bình thường.

Sau khi cảm nhận được uy lực của Nguyện Lực Châu, Miêu Nghị hưng phấn không thôi, chẳng trách nào tu sĩ trong thiên hạ ai cũng muốn có được Nguyện Lực Châu, thật sự là quá thần kỳ.

– Ủa…

Trong quá trình luyện hóa Nguyện Lực Châu, Miêu Nghị ngạc nhiên phát hiện ra một chuyện lạ, công pháp Tinh Hỏa Quyết mình tu luyện lại có thể trực tiếp đốt cháy tạp niệm thất tình lục dục của hàng ngàn hàng vạn chúng sinh, nhanh hơn cách lọc ra mà Diêm Tu dạy không biết bao nhiêu lần.

Hắn sợ là ảo giác, bèn thử dùng cả hai loại phương pháp để so sánh, rốt cục xác nhận Tinh Hỏa Quyết có hiệu quả cao hơn rất nhiều.

Nhanh chóng thu công, Miêu Nghị nhả hạt Nguyện Lực Châu trong miệng ra vào lòng bàn tay, đứng dậy muốn đi tìm Diêm Tu để hỏi cho rõ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đang lúc này, hạt châu màu xanh lá cây trên cổ hắn đeo chợt lóe lên một đạo hào quang yếu ớt.

Miêu Nghị dừng chân lại, đột nhiên nhớ lại lúc trên hải đảo lão Bạch cố ý dặn dò lặp đi lặp lại nhiều lần.

Một là không thể tiết lộ công pháp tu luyện ra ngoài, hai là nếu như phát hiện Tinh Hỏa Quyết xảy ra chuyện gì kỳ quái đối với nguyện lực, ngàn vạn lần không được tiết lộ phong thanh.

Lão Bạch nói vị đại tiên y hầu hạ kia cũng là bởi vì tiết lộ phong thanh, mới bị người bức cho phải sống trọn quãng đời còn lại ngoài hải đảo. Dường như có người muốn ép vị đại tiên kia giao ra công pháp tu luyện, về phần tại sao lão Bạch cũng không rõ ràng lắm.

Tim Miêu Nghị nhảy thình thịch thật mạnh, mơ hồ ý thức được tại sao có người ép vị đại tiên kia giao ra công pháp tu luyện.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 4
Phần 27 Thấy thần sắc xấu hổ của Tuyệt Sắc kiếm tiên, Lưu Phong cười khan một tiếng: “Bạch Khiết, ngươi hiểu lầm ta rồi. Ta chỉ muốn biết vì sao các ngươi có thể gặp nhau mà thôi. Với lại, Thái Âm Thất Tinh Huyền có đúng là do ngươi sáng tạo ra? Còn một vấn đề nữa, Tuyệt Sắc tiền bối, người bảo vãn bối luyện chế Long Thiên huyền đan có phải nguyên nhân cũng là vì Bạch Khiết phải không? ” Lưu Phong nhất định ngày hôm nay phải biết rõ ràng mọi chuyện. Tuyệt Sắc kiếm tiên nhìn Bạch Khiết, sau đó hướng ánh mắt sang Lưu Phong nói: “Cứ thí luyện đi đã, sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Miêu Nghị – Quyển 24
Phần 27 Hắn xoay người lại, nhìn chằm chằm vào lão già mặc y phục màu xanh nói: Lần này tập kích càng giống như là một sự cảnh cáo. Đi thăm dò, xem gần đây Lục Đạo có đắc tội người nào hay không? Lão già mặc y phục màu xanh. Đông gia. Đã điều tra. Hiện nay còn không có bất kỳ manh mối nào. Tào Mãn: Lẽ nào ở hiện trường xảy ra sự việc, ngay cả một nhân chứng tận mắt nhìn thấy cũng không có hay sao? Sơn thần môn thần và thổ Địa địa phương các loại thì sao? Lão già mặc y phục màu xanh bất đắc dĩ nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 45
Phần 27 Dương Quá truyền âm nói với Lục Thiếu Du. Nguyên soái Thương Khung minh, không ngờ lại có chức vị như vậy a. Lục Thiếu Du than thở, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ qua mình sẽ trở thành nguyên soái của Thương Khung minh. Đây chính là chuyện quấy rầy không ít kế hoạch của hắn. Đối với Lục Thiếu Du mà nói, loại trách nhiệm khi làm nguyên soái Thương Khung minh khiến cho Lục Thiếu Du ngạc nhiên, không kịp trở tay, hoàn toàn không có chuẩn bị. Đêm, trên hành lang cung điện cổ xưa, ánh trăng nhu hòa chiếu rọi, trong sáng mà thanh tịnh. Hai đạo thân ảnh lẳng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng