Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 39

– Nói nhăng nói càn!

Lư Ngọc rống giận:

– Chỉ giỏi ỷ vào miệng lưỡi lợi hại, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!

– Được, hôm nay hai ta sẽ quyết một trận thư hùng!

Dương Khánh đột nhiên điều khiển long câu phi nước đại ra một mình, dừng ở khoảng giữa chiến trận của hai bên, Mi Tâm toát ra quang ảnh một đóa hoa sen màu xanh nở năm cánh, thương chỉ Lư Ngọc:

– Lão tặc, đừng liên lụy những huynh đệ khác, có dám một mình một ngựa quyết một trận cao thấp với ta chăng?!

Miêu Nghị phát hiện Dương Khánh này thật là can đảm, lại muốn đấu một mình với Lư Ngọc, tựa hồ đánh hạ Lư Ngọc không có chút vấn đề gì, nhất thời làm cho phe mình tinh thần đại chấn.

Cần phải biết đối chiến dưới tình huống như vậy, thông thường chủ soái sẽ không ra đánh trận đầu để cố gắng giảm bớt tiêu hao pháp lực. Nếu không một khi có người thừa dịp pháp lực không đủ lâm trận phản bội, đó cũng không phải là chuyện đùa.

Lư Ngọc người đông thế mạnh, ước chừng nhiều gấp đôi, chiếm ưu thế, dĩ nhiên là không muốn đấu một mình với Dương Khánh. Cho thủ hạ ào lên một lượt, diệt hết vây cánh của Dương Khánh, sau đó vây công mới là biện pháp tốt nhất mười phần chắc chín.

Nhưng y cũng không nghĩ tới Dương Khánh lại điểm danh khiêu chiến đơn độc trước mặt nhiều người như vậy, bởi vì tu vi của y còn cao hơn Dương Khánh một cấp.

Ánh mắt của người cả hai phe cơ hồ trong nháy mắt tập trung vào người y, xem y có dám ứng chiến hay không.

Bên Thiếu Thái sơn dường như bọn Hùng Khiếu đã thương lượng với nhau từ trước, động chủ các lộ lập tức vung cánh tay hô to:

– Sơn chủ uy vũ, lão tặc Lư Ngọc không dám ứng chiến! Sơn chủ uy vũ, lão tặc Lư Ngọc không dám ứng chiến…

Ngay cả bọn Miêu Nghị cũng hô to theo, lặp đi lặp lại, thanh âm chấn động khắp nơi, tinh thần thật sự là lên cao ngất.

Ngược lại bên Lư Ngọc yên lặng như tờ, thủ hạ của y đều đang nhìn xem chủ nhân mình có dám ứng chiến hay không.

Lư Ngọc đang mơ hồ nghi ngờ, không biết có phải có bẫy hay không…

Dương Khánh giơ thương chỉ tới lần nữa, gầm lên:

– Chỉ biết để cho thủ hạ huynh đệ chịu chết sao? Lão tặc nhát gan có dám quyết một trận tử chiến với ta chăng?!

Câu này đã đưa Lư Ngọc vào đường cùng. Nếu hôm nay y không dám nghênh chiến, vậy sau này sẽ hoàn toàn mất hết thể diện với thủ hạ.

Nếu là người tu vi cao hơn mình còn có thể tránh đi, không phải là mất thể diện. Nhưng gặp phải người có tu vi thấp hơn mình, hơn nữa còn là thủ hạ của mình mưu phản chỉ tay mắng vào mặt mình, không có chút phản ứng nào mới thật nực cười.

Một khi để cho thủ hạ cho rằng mình chỉ có vỏ ngoài, chỉ sợ sau này ai cũng dám bắt chước Dương Khánh, có thể nói hậu hoạn vô cùng.

– Để mạng lại!

Lư Ngọc gầm lên một tiếng, Mi Tâm sáng lên quang ảnh một đóa hoa sen màu xanh nở sáu cánh, long câu xông ra nhanh như cơn lốc.

Khoảng cách mấy trăm thước với tốc độ của long câu chỉ là chuyện trong khoảnh khắc, phương thiên họa kích trong tay Lư Ngọc giận dữ chém tới.

Ngân thương Dương Khánh múa lên thoáng hiện bảo quang màu xanh, mơ hồ ảo hóa ra ảo ảnh một con trâu, xông về phía phương thiên họa kích đang bổ tới.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, pháp lực chấn động, cát đá tung bay, Lư Ngọc đang vọt nhanh tới bị buộc dừng lại. Long câu của cả hai người đều cất tiếng hí dài, có vẻ không chịu nổi, thật may là chủ nhân hai bên có pháp lực phòng thủ.

Đổi lại là ngựa thường chịu đựng áp lực như vậy tối thiểu cũng bị chấn gãy tứ chi. Bất quá đối với long câu có thể chạy nhanh như điện chớp, cước lực chính là mặt mạnh của chúng, cũng vì vậy nên trở thành lương câu bảo mã mà tu sĩ yêu thích.

– Thì ra được yêu đan nhị phẩm, chẳng trách nào dám ngông cuồng như vậy!

Lư Ngọc hừ một tiếng khinh thường, phương thiên họa kích trong tay cũng bùng lên bảo quang màu xanh, mơ hồ mang theo ảo ảnh một con gấu vung tay quét ngang.

Hai vai Dương Khánh run lên, hình đầu thú hai bên khôi giáp đầu vai đột nhiên sống lại, trong khoảnh khắc bành trướng, hóa thành hai luồng sương mù bạc, từ vô số điểm sáng bạc nhanh chóng ngưng tụ thành hình hai con mãnh thú.

Một hổ một báo, thân trên lớn, thân dưới nhỏ, dường như nháy mắt chui ra từ đầu vai Dương Khánh, lại dường như đứng trên đầu vai y, tất cả mơ hồ hiện lên bảo quang màu xanh.

Một hổ một báo, cộng thêm trường thương ảo ảnh trâu trong tay Dương Khánh cùng nhau nhắm vào Lư Ngọc công kích.

Lư Ngọc cả kinh, liên tiếp múa phương thiên họa kích ngăn cản, hai người giục long câu chạy vòng quanh, lượn vòng ác chiến làm cho cát bay đá chạy giống như cơn trốt xoáy, khí thế hết sức kinh người. Nếu là tấm thân huyết nhục của phàm nhân không có cách nào phòng ngự, chỉ cần tới gần là có thể bị xé thành mảnh vụn.

Mà Dương Khánh như mọc ra ba đầu sáu tay, dường như ba đánh một, đánh Lư Ngọc chỉ có thể đón đỡ, liên tiếp lui về phía sau.

Miêu Nghị là lần đầu thấy cảnh tượng này, lúc này truyền âm hỏi thăm Diêm Tu đã xảy ra chuyện gì.

Trải qua Diêm Tu giải thích hắn mới hiểu được, yêu không phân chia phẩm cấp nhỏ, yêu quái nhất phẩm tu vi tương đương với tu sĩ tu vi Bạch Liên, nhị phẩm thì tương đương với tu sĩ Thanh Liên, tam phẩm tương đương tu sĩ Hồng Liên, theo thứ tự như vậy mà tính tới.

Mà yêu đan hàm chứa phần lớn tu vi yêu tu, là thứ mà người tu hành mơ ước, có thể luyện chế thành pháp bảo.

Tu sĩ có tu vi cao có thể thi triển loại pháp bảo này ở khoảng cách xa, giết địch tầm xa.

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải giết chết yêu tu mới có được nội đan của nó.

Bất quá sau khi yêu tu bị chém chết, trong nội đan ẩn chứa tu vi khẳng định kém hơn khi còn sống, phẩm cấp sẽ tự động giảm xuống một cấp.

Tỷ như chém chết một con yêu tu tam phẩm, lấy được nội đan chỉ tương đương với tu vi nhị phẩm, tương đương với tu sĩ cảnh giới Thanh Liên, luyện chế thành pháp bảo sẽ ẩn hiện thanh quang.

Mà nếu như chém chết yêu tu nhất phẩm, vậy nội đan sẽ không có phẩm cấp, tác dụng không lớn, bởi vì ngay cả đối phó với tu sĩ Bạch Liên nhất phẩm cũng không có tác dụng gì.

Miêu Nghị nhất thời chợt hiểu ra, không trách Lư Ngọc nói Dương Khánh được yêu đan nhị phẩm, rất hiển nhiên thương trong tay Dương Khánh dung hợp yêu đan nhị phẩm của một con ngưu yêu, hình đầu thú hai bên khôi giáp đầu vai là dung hợp yêu đan nhị phẩm hổ yêu và yêu đan nhị phẩm báo yêu, phương thiên họa kích trong tay Lư Ngọc cũng được dung nhập vào yêu đan nhị phẩm hùng yêu.

Mà Dương Khánh và Lư Ngọc vốn có tu vi cảnh giới Thanh Liên, tình hình bây giờ không khác nào Dương Khánh đang lấy bốn tu vi cảnh giới Thanh Liên đánh hai Lư Ngọc.

– Đáng tiếc, nếu như Dương Khánh có thể có một viên yêu đan tam phẩm, hẳn là có thể nhất cử đánh bại Lư Ngọc…

Miêu Nghị tiếc nuối than một tiếng.

Diêm Tu không nhịn được trừng mắt:

– Lão đệ, bằng vào tu vi cảnh giới Thanh Liên, Dương Khánh có thể được yêu đan nhị phẩm đã hết sức không dễ dàng, đó là phải chém giết yêu quái cảnh giới Hồng Liên mới có thể có được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Phần 39 Vì không muốn mấy chục người Đột Quyết còn lại làm loạn nên Lâm Vãn Vinh đã đưa bọn chúng chia ra thành hơn mười tổ nhỏ để trông chừng, trong đó tráng hán Đột Quyết tên là Hách Lý Diệp càng bị trói chặt, do chính thân binh của Hồ Bất Quy canh giữ, còn lại mỗi Nguyệt Nha Nhi cô đơn một mình ở trong một chiếc lều cách nơi này không xa, bốn phía cũng có rất nhiều thủ vệ, tin rằng nàng ta cũng chẳng bày được ra trò gì. Tất cả các yếu tố nghĩ được đều đã bị bài trừ, cũng không nghĩ ra hậu quả nào có thể xảy ra, nên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lưu Phong – Quyển 10
Phần 39 Lão Hoàng đế còn đang kinh ngạc, Lão Tổ giống như một làn khói nhẹ đã chậm rãi rơi xuống giữa đại điện. Chỉ thấy Lão Tổ mỉm cười nói với Vu Thiên: “Mấy năm nay tu vi Tôn giả hình như không có tiến bộ lớn. Có vẻ như cẩu Hoàng đế cung cấp đồng nữ cho ngươi không nhiều lắm a?” Thái tử phi cùng mọi người từ lời đối thoại biết được người này chính là Hoàng đế mất nước của tiền triều, trên mặt tràn ngập vẻ không tin nổi. Lúc này Vu Thiên chậm rãi đi xuống mấy bậc nói với Lão Tổ đang đứng giữa đại điện trầm giọng quát: “Lão Tổ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Phần 39 Bạch Tiểu Thuần đã sáng tạo ra một kỳ tích mới cho Tinh Không Đạo Cực Bảng! Thời gian xông qua nhanh nhất, sau khi xông quan đột phá tu vi thành công! Ai nấy đều kinh hãi, phải biết chín người trong cầu vồng màu tím đã có tám người là kim đan Đại viên mãn, Hậu Kỳ chỉ có một mình Công Tôn Uyển Nhi, nhưng bây giờ đã có thêm một người nữa, người này khi xông quan mới chỉ là trung kỳ, sau khi thành công mới đạt tới hậu kỳ! Bạch Tiểu Thuần không có thời gian cảm thụ tu vi của mình, đang muốn chạy thẳng tới ánh sáng truyền tống, thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng