Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 51

Bọn lão bản nương bên trong đại điện ngơ ngác nhìn nhau.

Miêu Nghị cầm cán thương vung lên rút ra, thi thể Trương Thụ Thành trượt mềm nhũn xuống đất, nửa thân trên tựa vào cột đá, nước chảy dưới mái hiên mang theo máu tươi trôi đi.

Hắn chậm rãi đưa thương ra mái hiên để cho nước mưa chảy xuống tẩy sạch vết máu trên đó. Dưới ánh chớp sáng ngời, ngân thương cũng lóe lên hàn quang chói mắt.

Miêu Nghị mặt không đổi sắc nhìn chăm chú vào ngân thương được nước mưa tẩy rửa, hắn đang suy nghĩ rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề. Hắn thật không nghĩ ra tại sao Hùng Khiếu muốn giết mình, gặp loại người có địa vị và tu vi này muốn đối phó mình, sau này mình nên làm gì đây!?

Đêm khuya, tiếng sấm sét giữa trời dần dần trở nên thưa thớt, cho đến khi không còn động tĩnh gì. Trời mưa như trút cũng dần dần giảm đi, ngọn lửa chập chờn trong đại điện dần dần trở nên ổn định, đến sau cùng cũng chỉ còn nghe thấy tiếng nước mưa nhỏ giọt rả rích dưới mái hiên bên ngoài.

Mây đen trên trời dần dần tan đi, tiếng côn trùng kêu vang bốn phía bắt đầu thi nhau vang lên. Mặt trăng ló ra nửa khuôn mặt thẹn thùng từ sau mây đen, ánh trăng chiếu vào mặt Miêu Nghị khiến cho hắn khẽ động.

Mưa đã tạnh rồi sao? Dưới mái hiên Miêu Nghị từ trong suy tư phục hồi tinh thần lại, thu thương ngẩng đầu, nhìn về phía trăng sáng trên bầu trời đêm.

Thế nhưng lại có một cảm giác lạnh lẽo thấu xương dần dần tràn ngập trong chùa, tiếng côn trùng mới vừa kêu vang bốn phía không bao lâu cũng chợt ngưng bặt, đám ngựa được cột ngoài hành lang cũng đang giậm chân tỏ vẻ bất an, dường như đang sợ hãi gì đó.

Miêu Nghị phát giác có động tĩnh khác thường, nhanh chóng thi pháp, mở ra pháp nhãn quét nhìn bốn phía, lập tức thấy sương mù đen quanh quẩn trong chùa.

Quỷ khí!

Miêu Nghị kinh hãi trong lòng, liên tưởng đến một dãy này có thứ gì, thầm nói hỏng bét, sẽ không xui xẻo như vậy chứ… Mới vừa giết chết hai trợ thủ, quái vật kia đã xuất hiện rồi sao?!

Vốn hắn muốn rời đi ngay tức khắc, nhưng nhớ lại bên trong còn có mấy người bèn nhanh chóng chạy vào:

– Mưa đã tạnh, các ngươi mau chóng rời khỏi nơi này đi!

Kết quả làm cho hắn im lặng là cả đám người bên trong bao gồm lão bản nương đều nhìn hắn đầy sợ sệt, chen chúc lại gần nhau tỏ vẻ nơm nớp lo sợ, nói:

– Đại tiên, xin đừng!

– Ta không có chuyện gì, giết các ngươi làm gì, cảm tạ các ngươi nhắc nhở còn không còn kịp nữa.

Miêu Nghị dở khóc dở cười, bây giờ cũng không phải là lúc nói nhảm, bèn hù dọa bọn họ:

– Nơi này có thể có một ít đồ không sạch sẽ, các ngươi đi mau.

Lão bản nương lúc này trở nên như tiểu nữ nhân, ngón trỏ hai tay cuốn lấy quần lụa mỏng, yếu ớt hỏi:

– Cái gì không sạch sẽ?

Miêu Nghị trợn mắt nói:

– Quỷ!

Mấy người dường như sợ hết hồn, lão bản nương càng khoa trương hơn, lấy hai tay bụm miệng, sắc mặt tỏ vẻ sợ hãi như thiếu nữ hỏi:

– Đại tiên nói là thật sao? Thế nhưng đây là vùng hoang vu dã ngoại, cộng thêm vừa xuống một trận mưa lớn, đường núi bùn lầy, chúng ta cũng không tiện đi!

Miêu Nghị phục nàng rồi, đã đến lúc này sợ hãi tới mức như vậy còn có thể nghĩ đến chuyện trời mưa tăm tối, đường không dễ đi.

Hắn không thèm để ý tới nàng, nắm lấy tay nàng kéo ra bên ngoài:

– Chớ lấy những thứ vụn vặt không cần thiết, chỉ nên thu thập đồ thiết yếu mang theo tùy thân. Mọi người kể cả ta có sáu người, ở đây có bốn con ngựa, không cần để ý tới con ngựa chở đồ, còn lại ba con, cứ hai người ngồi một con, rời khỏi nơi này trước rồi hãy nói.

– Đại tiên nói có lý, nhưng…

Lão bản nương cau mày, tỏ vẻ do dự:

– Nhưng ta là phụ nhân con nhà thanh bạch, không tiện cỡi ngựa chung với nam nhân khác. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, ta còn mặt mũi nào nhìn người khác?

Miêu Nghị á khẩu nghẹn lời, không nhịn được quan sát nàng trên dưới một lượt, nghĩ thầm nàng ăn mặc lộ liễu như vậy còn lớn gan hơn cả kỹ nữ thanh lâu, còn dám nói con nhà trong sạch, không biết nam nhân của nàng phải đi đâu kêu khóc đây.

Đương nhiên những lời này hắn chỉ nghĩ trong lòng, đoạn kéo nàng ra bên ngoài, nhét một sợi dây cương vào tay nàng:

– Nàng cỡi một mình một ngựa, ít nhiều gì ta cũng có chút cước lực, sẽ không chậm hơn các ngươi, đi nhanh đi!

– Nhưng ta không biết cỡi ngựa, lỡ như ngã xuống biết làm sao bây giờ?

Lão bản nương yếu ớt nói, đám thủ hạ của nàng cũng đã xông ra ngoài. Lúc này mây đen trên trời đã hoàn toàn tan biến, ánh trăng sáng tỏ chiếu sáng khắp cả vùng đất.

Miêu Nghị nhìn nàng lại cảm thấy á khẩu nghẹn lời, đã mơ hồ cảm nhận được âm khí càng ngày càng nặng xung quanh ngôi chùa bị ánh trăng chiếu rọi, bất lực lắc lắc đầu:

– Vậy nàng hãy chọn một người thuận mắt cỡi ngựa chung với mình đi! Tóm lại rời khỏi nơi này trước rồi hãy nói, tạm thời cũng không cần suy nghĩ nhiều như vậy.

Lão bản nương miễn cưỡng à một tiếng, liếc hắn một cái nói:

– Vậy ta và đại tiên cỡi chung một ngựa đi, vốn ta nhát gan, đi theo đại tiên có cảm giác an toàn hơn.

Lời này vừa nói ra, Miêu Nghị cầm dây cương theo bản năng vịn yên ngựa đứng cho vững, mới vừa rồi đối phương còn nói mình là phụ nhân nhà người trong sạch không tiện cỡi chung một ngựa với nam nhân khác, đảo mắt đã chọn hắn cỡi chung. Miêu Nghị nghĩ thầm, ta còn lo lắng chuyện này truyền ra, trong sạch của ta khó mà giữ được…

Thật ra thì bây giờ hắn cũng có hơi ngượng ngùng, từ trước tới nay chưa từng cỡi chung một ngựa với nữ nhân, nhất là nữ nhân xinh đẹp như vậy.

Lão bản nương thấy thân hình hắn hơi lảo đảo không nhịn được trừng mắt, nghĩ thầm lão nương đáng sợ như vậy sao. Nam nhân khác cầu còn không được, giả bộ đứng đắn làm gì…

Miêu Nghị cảm thấy bây giờ không phải là thời điểm câu nệ tiểu tiết, quả quyết ném hai sợi dây cương cho bốn người còn lại, sau đó nắm lấy tay lão bản nương, gấp giọng nói:

– Cứ như vậy đi! Mọi người làm theo lời ta mới vừa nói, rời khỏi nơi này mau mau một chút!

Bốn người kia nhìn lão bản nương vẻ mặt có hơi quái dị, dường như đang hỏi, lão bản nương nàng nhất định phải làm như vậy, cỡi ngựa chung với hắn sao?!

Hiển nhiên lão bản nương biết bốn người bọn họ nghĩ cái gì, nhanh chóng trợn mắt nhìn bốn người một cái, chỉ chỉ vào lưng Miêu Nghị đang dẫn ngựa xuống bậc thềm, há miệng mấp máy môi. Bốn người có thể hiểu ra nàng đang muốn nói, ta muốn trêu đùa hắn một chút cho vui.

Sau đó lại lộ ra dáng vẻ yếu ớt của nữ tử, khiếp đảm đi theo sau Miêu Nghị.

Lúc lên ngựa lại xảy ra vấn đề.

Lão bản nương vốn có nước da bánh mật, thoạt nhìn là một nữ tử khỏe mạnh rắn chắc, thế nhưng hiện tại lại tỏ vẻ yếu ớt gió thổi cũng bay, nhấc chân mấy lần cũng không thể nào bước lên lưng ngựa.

Miêu Nghị thật sự không nhịn được nữa, muốn đưa tay đỡ nàng, kết quả nàng lại né tránh sang bên, cắn môi xấu hổ nói:

– Nam nữ thụ thụ bất thân.

– Ta…

Miêu Nghị thiếu chút nữa té xỉu, nàng đã muốn cỡi chung một ngựa với ta, còn tỏ ra như vậy…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 8
Phần 51 Song, Lăng Tiếu lại làm sao có thể để cho người nọ chạy trốn được, trực tiếp chỉ huy lam sắc Giao Long đuổi tới. Một đạo tiếng long ngâm đem Trọng Kiếm môn Địa Hoàng trốn thoát được rất xa kia chấn cho rơi xuống. Băng Hỏa kiếm trong tay Lăng Tiếu trong nháy mắt bay ra, hắn hét lớn một tiếng: Đi cho ta! Băng Hỏa kiếm duois sự khống chế của ý niệm Lăng Tiếu đem đầu của tên Địa Hoàng ngã xuống kia chém bay. Băng Hỏa kiếm tản raa tiếng “Ông ông” bay trở lại bên cạnh Lăng Tiếu. Hai gã trung cấp Vương giai khác của Trọng Kiếm môn đã bị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Cho chồng đụ với mẹ nuôi - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Mẹ chồng” Truyện lấy bối cảnh ở làng Đại Điền, Miền Nam Việt Nam, thập niên 1990. Nhà họ Huỳnh là gia đình giàu có nhất trong ngôi làng này. Những người quyền lực trong nhà đều đã chết, trong đó có cả cậu Hai Phước cháu đích tôn của Huỳnh gia. Hai người còn sống sót là hai cô con dâu Tư Thì và Tuyết Mai. Tư Thì là vợ lớn của Hai Phước, còn Tuyết Mai là vợ nhỏ. Sau khi Hai Phước chết đi thì Tư Thì mới phát hiện cô đã có thai, và sinh ra một đứa con trai tên Hai Lộc. Lộc sẽ là người nối dõi...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 11
Phần 51 Đột nhiên, Chân Pháp Phật Đà nhìn trộm liếc thấy mặc dù Giang Nam thoát khỏi chiến trường, nhưng chưa từng rời đi, mà là sải bước hướng Cổ Vương Thần Chủ bị đinh ở trên tường thành phóng đi, trong lòng ngẩn ra: Thằng này, chẳng lẽ là tính toán đánh chết Cổ Vương Thần Chủ sao? Cổ Vương Thần Chủ đã tránh thoát hai nghìn trượng, đột nhiên thấy Giang Nam vọt tới, diện mục lập tức trở nên có chút dữ tợn kinh khủng, khanh khách cười quái dị nói: Tiểu quỷ đầu, ngươi cho rằng tu vi ta hết sạch, là có thể mặc ngươi đắn đo sao? Ngươi quá coi thường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng