Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 55

– Ta có thể suy nghĩ cân nhắc hay không?

Miêu Nghị hỏi.

Hắn vừa nói như vậy, vẻ châm chọc trên mặt lão bản nương càng nồng đậm.

Nữ tử áo đỏ thản nhiên cười một tiếng:

– Hy vọng không để cho ta chờ quá lâu!

– Sẽ không quá lâu.

Miêu Nghị cầm thương tung mình lên không, phóng qua thi thể cương thi đầy đất, rơi xuống dưới mái hiên chùa xoay người vào trong.

Bọn lão bản nương nấp cạnh cửa sổ trong chùa thấy hắn đi vào, lại giả vờ sợ hãi đến mức hai chân như nhũn ra không chạy nổi.

Miêu Nghị bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nghĩ thầm đã quên những người này là người phàm, bị dọa đến nỗi không dám chạy loạn.

Nữ tử áo đỏ trong sân chùa lại ôm bạch cốt tỳ bà ngẩng đầu ngắm trăng, tay gảy tỳ bà, hồng quần bay phơ phất, khẽ ca múa.

Nàng không sợ Miêu Nghị chạy trốn, Miêu Nghị đánh một trận với hai người Mạc Thịnh Đồ, lại ác chiến với trên trăm cương thi, chắc chắn đã tiêu hao gần hết pháp lực, muốn chạy cũng không thể nào thoát khỏi tay nàng.

Đúng là không để cho nàng chờ quá lâu, thanh âm của Miêu Nghị từ trong đại điện truyền ra:

– Ta đã nghĩ xong.

Nữ tử áo đỏ cười khanh khách nói:

– Thế nào?

– Vào đây hãy nói.

Chỉ nghe được thanh âm của Miêu Nghị, không thấy bóng dáng hắn đâu cả.

Ánh mắt nữ tử áo đỏ chớp lóe, cũng không sợ Miêu Nghị giở trò quỷ gì, hai cánh tay giang ra bay vào hành lang hết sức nhẹ nhàng. Nàng ôm bạch cốt tỳ bà trong lòng khoan thai bước vào đại điện, chỉ thấy Miêu Nghị cầm thương đứng vững vàng bên trong, mấy tiểu dân kia nơm nớp lo sợ ở phía sau hắn.

Nữ tử áo đỏ tiện tay gảy qua dây đàn, sau đó giơ tay khẽ vén tóc mai, cười nói:

– Hy vọng lang quân sẽ không làm cho thiếp thất vọng.

– Nhất định sẽ không làm cho ngươi thất vọng!

Đơn chưởng Miêu Nghị giơ lên một bình sứ đựng gia vị của đầu bếp.

– Đây là cái gì?

Nữ tử áo đỏ kỳ quái hỏi.

Miêu Nghị đột nhiên ném bình ra, vung thương đập mạnh.

Bốp, một luồng bụi mù bùng lên trong phòng.

Nữ tử áo đỏ vung tay áo thi pháp liên hồi, không để cho bụi kia bay tới gần mình, lúc này mới nghe Miêu Nghị gằn giọng nói:

– Hóa Âm Tán!

Hóa Âm Tán ư? Sắc mặt nữ tử áo đỏ chợt biến, không biết nhớ tới cái gì, có vẻ như bị dọa tới mức hồn phi phách tán, phát ra một tiếng thét chói tai cuống quýt bay ra khỏi đại điện.

Lần trước Miêu Nghị nói chuyện với Diêm Tu, nói mình sắp tới đây diệt trừ quỷ tu, lão bèn nhắc tới Hóa Âm Tán.

Vật này nghe nói chính là lợi dụng nội đan Hạn Bạt khắc tinh quỷ tu mài ra mà thành, là vật chí dương, quỷ tu bình thường chỉ cần dính vào một chút sẽ bị thiêu đốt hồn phi phách tán. Nhẹ nhất cũng bị cháy tới mức thực lực tiêu hao trầm trọng, hoặc tổn thương nguyên khí nặng nề.

Nữ tử áo đỏ vừa nghe tên lập tức biến sắc, có thể biết vật này có lực uy hiếp với quỷ tu lớn đến mức nào.

Mà cùng lúc đó, mấy bóng người đã chạy như bay ra cửa sau tự viện dưới ánh trăng, vọt vào trong rừng núi.

Lão bản nương đã được Miêu Nghị ôm trong lòng bỏ chạy như điên.

Đám người nho sinh và đầu bếp chạy theo sau vắt giò lên cổ, trợn mắt há mồm nhìn lão bản nương bị Miêu Nghị ôm chạy như bay, nhưng chuyện này không khiến cho bọn họ giật mình nhất.

Giật mình nhất chính là, Miêu Nghị đột nhiên ôm lão bản nương bỏ chạy không nói, bọn họ bén nhạy phát hiện một bàn tay Miêu Nghị vừa khéo ôm vào bộ ngực đầy đặn của lão bản nương, tay kia cầm thương đỡ dưới mông nàng.

Tình hình này làm cho bọn họ rất kích động, ai nấy giật giật cơ mặt, dường như cũng quên bẵng đi tốc độ chạy của mình cũng không giống như là người bình thường, lại có thể đuổi theo tốc độ chạy của Miêu Nghị.

Mà lúc này lão bản nương bị một nam nhân cường tráng ôm vào trong lòng tỏ vẻ hết sức thẹn thùng xấu hổ, ngực và mông đồng thời rơi vào tay một nam nhân xa lạ khiến cho nàng có vẻ luống cuống tay chân. Sắc mặt nước da bánh mật của nàng trong nháy mắt trở nên đỏ ửng, tim đập thình thịch như nai nhảy.

Đầu bếp truyền âm nói với nho sinh:

– Lão bản nương lần này quá đáng rồi.

Nho sinh:

– Đúng vậy! Tự đưa mình lên tới cửa, người ta có chiếm tiện nghi cũng không làm gì được, ai bảo mình tự chuốc lấy.

Đầu bếp lại hỏi:

– Theo ngươi lát nữa lão bản nương có giáng cho tiểu tử kia một trảo ngã lăn ra hay không?

Nho sinh:

– Khó nói lắm…

Đầu bếp:

– Tiểu tử này tính tình không tệ, chết rất đáng tiếc.

Lão bản nương bị ôm ngang quay đầu nhìn lại chú ý tới vẻ mặt cổ quái của bọn nho sinh, biết bọn họ đang suy nghĩ gì, khẽ cắn môi, hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ một cái, dường như đang cảnh cáo.

Bọn họ sờ mũi cười áy náy.

– Các ngươi trốn đi, chờ ta dẫn dụ nữ quỷ kia chạy đi, các ngươi lập tức trở về theo đường cũ, mau mau rời khỏi nơi này. Có thể trốn được hay không vậy phải trông vào vận may của các ngươi, ta chỉ có thể làm được bấy nhiêu, đã hết toàn lực, có chuyện gì các ngươi cũng không thể trách ta vong ân phụ nghĩa.

Miêu Nghị ôm lão bản nương vừa chạy vừa nói.

Lão bản nương nằm trong lòng hắn quay đầu nhìn lại, đôi mắt chớp chớp hỏi:

– Còn ngươi thì sao?

– Còn có thể làm sao được? Cùng lắm thì đáp ứng ả, âm dương song tu với ả!

Sau khi Miêu Nghị tự giễu một tiếng, liếc mắt nói:

– Có nói nàng cũng không hiểu.

Lão bản nương nghiêng đầu không nói, nghĩ thầm với tính tình lỗ mãng của thanh niên như ngươi, không biết là ai không hiểu.

Mà sau khi nữ tử áo đỏ kia thoát ra ngoài đại điện vẫn tỏ ra hết sức khẩn trương, phủi phủi người mình thật nhanh, lấy pháp lực cô lập ngoại vật, chỉ sợ có một chút Hóa Âm Tán gì đó dính vào trên người mình.

Sau khi xác nhận không có việc gì lại tỏ ra sửng sốt, tựa hồ ý thức được cái gì, xòe năm ngón tay ra chộp hờ vào bên trong đại điện tràn ngập bụi mù. Một luồng bụi bay ra, nhanh chóng ngưng kết thành một quả cầu màu đen trôi lơ lửng trước mặt nàng.

Nàng đưa mũi tới gần ngửi thử, đột nhiên xuất thủ chộp lấy quả cầu màu đen bóp vỡ trong tay. Chỉ trong thoáng chốc sắc mặt nàng chợt trở nên dữ tợn, miệng gằn từng tiếng một:

– Bụi… than!

Lúc này mới phát hiện mình bị trò trẻ con này đùa bỡn, đây rõ ràng là thủ đoạn vô sỉ chỉ có bọn lưu manh đầu đường xó chợ mới dùng tới.

Nàng ngửa mặt lên trời rít lên một tiếng, búi tóc trên đầu chợt xõa ra, đầu đầy tóc xanh tung bay, một thân quần đỏ phất phơ, tựa hồ tức giận tới cực điểm.

Lúc này Miêu Nghị đã ném lão bản nương vào trong một đống cỏ, bảo bọn nho sinh cũng nhảy vào ẩn núp, không ý thức được nếu bọn nho sinh là người bình thường tại sao có thể đuổi kịp tốc độ của hắn, trên thực tế ngay cả đám nho sinh cũng không ý thức được.

Đây là vì Miêu Nghị ra sức chạy trối chết, còn lực chú ý của bọn nho sinh lại tập trung vào chuyện lão bản nương bị hắn ăn đậu hủ.

Mà bản thân Miêu Nghị nhanh chóng vọt lên trên ngọn cây, tay cầm thương cấp tốc phi hành giống như cỡi gió, nhanh chóng chạy trốn theo một phương hướng khác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 15
Phần 55 Sưu Sưu. Hơn mười đạo thân narh, mấy cường giả Vũ Vương, hơn chục Vũ Vương tức thì nhảy xuống khỏi lưng Thiên Mộc Độc Long. Hộ pháp đoàn của Bắc Cung gia tộc cung nghênh tiểu thư hồi tộc. Thanh âm chỉnh tề quanh quẩn trong không trung. Mọi người lăng không cung kính hành lễ. Mục tiêu chính là Lục Vô Song ở phía trước. Ngay cả hơn mười đầu Thiên Mộc Độc Long phía sau bọn họ lúc này cũng thu hồi hai cánh, phủ phục trên không trung. Khí tức mấy Vũ Tôn cùng chục Vũ Vương tràn ra khiến cho phong vân biến sắc. Cả không gian run rẩy, khí thế vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 41
Phần 55 U Già cười lạnh không ngớt, nói: Mục đích chính thức của ta là dùng thân thể hắn tiến vào nội thế giới của ngươi, sau đó dùng thiên phú Dạ Xoa nhất tộc đoạt xá ngươi. Dạ Xoa nhất tộc ta có thể đoạt xá tất cả sinh linh, ngươi là linh vật trời sinh tuy có khó khăn, nhưng mà cũng có thể đoạt xá, hiện tại tới phiên ngươi không có tư cách đấu với ta. Vừa dứt lời, đột nhiên thân ảnh của “U Già” lao thẳng về phía hỏa diễm cự nhân... Hừ, đoạt xá ta, ngươi không đủ tư cách. Hỏa diễm cự nhân hét lớn, cánh tay cực lớn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 8
Phần 55 Chỉ Tình... Chỉ Tình... Rượu của em uống ngon thật... Dương Thần nói mê than thở, từ từ nhắm hai mắt nói: Cái đầu của anh rất choáng... Cơ thể rất nóng... cơ thể em thật mát mẻ... ô, để anh ôm một cái... Anh... anh như thế nào có thể... Tiêu Chỉ Tình hoàn toàn không dám tin. Dương Thần không ngờ không hoàn toàn hôn mê. Chính mình hẳn là không bỏ sai “thuốc” được, chẳng lẽ sau khi đặt vào tủ lạnh... Hiệu quả của thuốc bị giảm xuống? Không rảnh để tự hỏi, Tiêu Chỉ Tình ra sức vùng vẫy khỏi cánh tay Dương Thần. Giãy ra, nhưng cánh tay Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng