Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 74

Đưa tay vỗ vỗ Hắc Thán bên cạnh, Miêu Nghị than thở:

– Đi ra ngoài làm việc một chuyến, coi như ta đã hiểu đạo lý “Người không tiền bất nghĩa không giàu, ngựa không cỏ ăn đêm chẳng béo”. Mọi người khư khư thủ ở chỗ này, lãnh một số Nguyện Lực Châu cố định cũng không phải biện pháp, chúng ta vẫn phải nghĩ biện pháp khác mưu đường ra để gia tăng thu nhập.

Không phải hắn nói lời giả dối, mà là có cảm giác thật, khoan nói vị lão bản nương phong tình vạn chủng kia tặng Nguyện Lực Châu, Miêu Nghị giết Mạc Thịnh Đồ và Trương Thụ Thành cũng thu được một ít, lại đoạt một viên từ Hoàng Bảo Trưởng kia. Hắn ăn quen nhịn không quen có hơi ngứa ngáy, đã sớm mong đợi tới Đông Lai động chỉnh đốn nhân mã phát triển mạnh hơn, thực lực một người vẫn là quá yếu.

Hắc Thán có vẻ không cam lòng, bị dừng bước ở trong sân giữa tiền điện và hậu điện. Hậu điện phía trước là chỗ ngủ và chỗ tu luyện của Miêu động chủ, cũng đúng là không tiện cho nó chui vào đi dạo, nó không thể làm gì khác hơn là dừng bước trước cửa, lười biếng vô cùng.

Bất quá nơi này đình viện âm u, cổ thụ hoa hòe, lương đình tiểu các, vườn hoa hồ nước, hoàn cảnh thanh nhã, tốt hơn nằm bên ngoài nhiều.

Chắp tay tiến vào không gian riêng của mình, Miêu Nghị không nhịn được tặc lưỡi than dài, phát hiện đãi ngộ của động chủ quả thật không phải là tầm thường. Dưới chân là thảm nhung thật dày, bốn phía được trang trí tinh xảo đẹp đẽ, xa hoa khí phái dung làm một thể, từ trước tới nay hắn chưa từng thấy qua, hôm nay coi như là mở rộng tầm mắt.

Diêm Tu lại không có lòng dạ nào quan tâm những chuyện này, nhớ kỹ động chủ nói mưu đường ra khác, cũng muốn biết viên Nguyện Lực Châu hội tụ nguyện lực vạn người một năm kia là ở đâu ra, thử hỏi:

– Động chủ nói mưu đường ra khác gia tăng thu nhập, không biết nên làm như thế nào?

Miêu Nghị cười nói:

– Biện pháp tốt nhất dĩ nhiên là giống như phủ chủ, chiếm hết toàn Nam Tuyên phủ!

Diêm Tu giật mình kinh hãi, liên tiếp khoát tay nói:

– Không thể, thực lực của chúng ta còn chưa đủ để tóm thâu địa bàn chung quanh.

– Đương nhiên ta biết, bây giờ đi cướp địa bàn người khác chỉ sợ không cướp được, ngược lại chọc cho người khác đoạt địa bàn chúng ta.

Miêu Nghị lắc đầu một cái lộ vẻ tự trào, xoay người ngồi xuống giường trải nhung dày, hỏi:

– Lão cảm thấy chúng ta đi Tinh Tú Hải một chuyến có được chăng?

– Tinh Tú Hải ư?

Diêm Tu bỗng nhiên trợn to cặp mắt, chỗ này là lão nói cho Miêu Nghị biết:

– Đi Tinh Tú Hải làm gì, nơi đó là Yêu Quốc, lãnh thổ của Yêu Thánh Cơ Hoan! Tinh Tú Hải càng là nơi quần yêu tung hoành, tu sĩ con người xông vào cơ hồ chỉ có tới chớ không có lui.

– Không phải lão đã nói yêu đan không phẩm cấp cũng có thể thay một viên Nguyện Lực Châu ngàn người sao?

Miêu Nghị hỏi.

Đây là lần trước mắt thấy Dương Khánh đại chiến Lư Ngọc, Diêm Tu nói cho hắn biết.

Yêu đan và âm đan có thể luyện chế thành pháp bảo, cũng là nguồn gốc của uy lực trong pháp bảo. Nhưng dù sao pháp bảo cũng là pháp bảo, không thể tự tu luyện, sau mỗi một lần sử dụng, năng lượng ẩn chứa trong đó sẽ giảm bớt một ít, sử dụng càng nhiều, năng lượng tiêu hao càng lợi hại, tự nhiên cần năng lượng bổ sung.

Vì vậy các loại yêu đan cấp thấp đã trở thành nguồn bổ sung năng lượng tốt nhất cho pháp bảo, có thị trường tự nhiên cũng có giá trị, đổi bằng tiền hay là đổi bằng Nguyện Lực Châu đều được.

Diêm Tu sợ hết hồn hết vía nói:

– Động chủ, ngươi nói mưu đường ra khác không phải là muốn đến Tinh Tú Hải đi săn chứ?

– Ha ha, ta chỉ thuận miệng nói, lão không cần khẩn trương, ta chỉ đùa thôi.

Miêu Nghị cười ha hả nói cho qua chuyện.

Sau khi cho Diêm Tu lui ra, hắn lại chắp tay sau lưng tiến vào tĩnh thất tu luyện của mình tra xét.

Đây là một không gian dưới đất, địa phương không nhỏ, nền và tường được lát bằng những khối đá thật dày, chiếu sáng bằng đèn dầu đồng, ánh sáng thích hợp.

Trước mặt một ngọn tháp đá dùng để tĩnh tu tĩnh tọa còn có ba hồ tắm lớn bằng ngọc thạch, có thú đá phun nước, một hồ dẫn nước suối thường, một hồ dẫn suối nước nóng, hai hồ này lại dẫn sang hồ thứ ba, điều hòa thành hồ nước có nhiệt độ thích hợp, là địa phương tốt để tắm rửa.

Miêu Nghị cỡi hết y phục nhảy xuống hồ, thoải mái rên hừ hừ.

Sáng sớm hôm sau, hắn dẫn đám thuộc hạ Đông Lai động đi ra sơn môn, kiểm tra xem công việc sửa chữa lại cổng chào.

Miêu Nghị vừa thấy đã tỏ vẻ hài lòng, tối hôm qua ở trong tĩnh thất cũng loáng thoáng nghe được tiếng búa đục đá choang choang suốt đêm. Sáu tên tu sĩ liên thủ thi công một đêm, tạo nên cổng chào quả nhiên không phải tầm thường.

Có bốn cột chính, ba cửa vào, cửa vào chính cao gần ba trượng, điêu khắc phi cầm tẩu thú trông rất sống động giữa những đám mây lành. Trên là ba chữ to Đông Lai động bắt mắt, hai bên trái phải ở dưới có hai pho tượng đá long chầu hổ phục trấn thủ.

Toàn bộ cổng chào sơn môn khí thế phi phàm, cao lớn bắt mắt, Miêu Nghị gật đầu tán thưởng:

– Tốt, tốt lắm, so ra còn khí phái hơn cả cổng chào sơn môn Nam Tuyên phủ, xem ra người của Đông Lai động ta dù không tu hành cũng là thợ tạc tượng giỏi.

Thấy hắn hài lòng, đệ tử Lam Ngọc môn sợ hắn cố ý gây khó khăn thở phào nhẹ nhõm, tối hôm qua bọn họ có thể nói là vắt hết óc vì cổng chào này.

Mọi người nghe lời của động chủ đều cười ha hả, cảm thấy gần gũi với nhau hơn trước không ít.

Ai ngờ Miêu Nghị lại chỉ y phục màu lam của bọn họ:

– Các ngươi mặc y phục như vậy ta thấy không thuận mắt chút nào, người không biết sẽ tưởng rằng Đông Lai động ta là Lam Ngọc môn. Các ngươi trở về Lam Ngọc môn mặc y phục này, ta không có ý kiến gì, nhưng ở Đông Lai động vẫn phải mặc y phục thống nhất màu sắc. Diêm Tu, trở vào thành tìm thợ may, đổi y phục mọi người thành màu đen cho ta!

– Dạ!

Diêm Tu chắp tay lĩnh mệnh.

Đệ tử Lam Ngọc môn ngơ ngác nhìn nhau.

Miêu Nghị bất kể bọn họ vui lòng hay không, chắp tay sau lưng tiếp tục đi vòng quanh cổng chào ngắm nghía.

Trong lúc mọi người đang vây quanh cổng chào chiêm ngưỡng, Diêm Tu đột nhiên chỉ về đường núi phía trước ven hồ nói:

– Động chủ, hẳn là thành chủ Đông Lai thành đã tới.

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy một đội người ngựa đang đi theo đường núi quanh co ven hồ mà tới, có không ít kiệu, còn có ngựa kéo xe, dường như mang theo không ít đồ tới.

Miêu Nghị bất quá chỉ tùy tiện nhìn lướt qua, ánh mắt ngược lại nhìn chằm chằm hồ lớn dưới chân núi, nói:

– Diêm Tu, trở về cho người thả một ít tôm cá xuống hồ nuôi.

Diêm Tu lĩnh mệnh, biết chỉ sợ là chuẩn bị vì Hắc Thán, súc sinh kia không giống những long câu khác, thích ăn tôm cá tươi, lại thích nghịch nước. Có hồ nước lớn như vậy ở chỗ này, coi như là chỗ vui đùa cho nó.

– Vương Tử Pháp, an bài một người giữ cửa, sau này sẽ giao sơn môn cho ngươi an bài người canh giữ, nếu còn bị đập nữa ta sẽ hỏi tội ngươi, những người khác trở về đại điện.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 5
Phần 74 Tất cả oan hồn trong phạm vi mấy trăm trượng không bị khống chế, tất cả bọn chúng đều tụ tập vào giữa trung tâm vụ nổ, bản thân đám oan hồn không kịp chuẩn bị, trong nháy mắt đã dính chặt vào nhau, phạm vi mấy trăm trượng không còn một oan hồn nào! Đứng từ xa dễ dàng nhìn thấy oan hồn vô cùng vô tận lại xuất hiện một khu vực trống trải mấy trăm trượng, tất cả mọi người muốn không chú ý cũng không được. Bọn họ mở to mắt nhìn tất cả oan hồn ngưng tụ cùng một chỗ hóa thành một hồn cầu nhỏ như viên đan dược rơi trên mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Ma Vương – Quyển 9
Phần 74: Xin Lỗi, Ta Không Có Ấn Tượng! Vùng Đất Hỗn Loạn chính là như vậy, nắm tay ai cứng thì lời nói có trọng lượng! Nếu hôm nay không phải Hàn Thạc mà là một kẻ khác, nếu dám càn rỡ ngang ngược không nộp phí, bọn thủ hạ của La Cách nhất định sẽ không lưu tình chút nào chém chết hắn, căn bản không cho Hàn Thạc có cơ hội tiến vào Thâm cốc! Nhưng một khi đã nhận rõ thân phận của hắn, thái độ lập tức biến hóa long trời đất. Người có thể đánh bại Tát Lạp Tư tuyệt đối không phải kẻ chúng có thể trêu chọc. Dù là chủ nhân La...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Rực rỡ tháng năm - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ phim “Tháng năm rực rỡ”. Truyện lấy bối cảnh ở Đà Lạt, năm 1975, trước khi diễn ra sự kiện 30 tháng 4. Hiểu Phương từ miền Bắc chuyển vào đây sinh sống và học tập. Ngày đầu đến trường cô bị bạn bè chê cười do ăn mặc giản dị và tính tình khờ khạo. Mỹ Dung là người bạn chơi thân với Hiểu Phương. Lâu ngày trở nên thân thiết, Mỹ Dung rủ Hiểu Phương về sống chung nhà. Căn nhà không chỉ có Mỹ Dung sống mà còn có Tuyết Anh. Tuyết Anh học chung lớp với Mỹ Dung và Hiểu Phương, cô có vẻ hơi ghét Hiểu Phương, bây giờ lại càng...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng