Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 84

Ta cho ngươi biết, cuối năm tới lúc thu hoạch Nguyện Lực Châu, các ngươi chỉ có mười bốn viên trong tổng số hai mươi bốn viên Nguyện Lực Châu, đây đã là cực hạn ta có thể cho, nên chia làm sao là chuyện của chính các ngươi. Tên Trịnh sư huynh của các ngươi, có thể trấn an thì trấn an, trấn an không được thì giết chết, ta ghét nhất có người nhắm vào ta!

Miêu Nghị không sợ Trịnh Kim Long gì đó, dưới tay hắn có nhiều người ra sức như vậy, một tu sĩ Bạch Liên tam phẩm đến ở địa bàn của hắn, không phải là mặc cho hắn tùy ý vo tròn bóp méo sao, cần gì phải ủy khúc cầu toàn?

– Động chủ đừng hiểu lầm, thuộc hạ không phải có ý này.

Vương Tử Pháp vội vàng khoát tay.

Miêu Nghị hừ lạnh nói:

– Vậy ngươi có ý gì?

Mọi người nhìn về phía Vương Tử Pháp cũng lộ ra dáng vẻ rửa tai lắng nghe, Vương Tử Pháp thử hỏi:

– Không phải động chủ nói có nguồn gốc thu thập Nguyện Lực Châu khác sao? Ý của ta là, đến lúc đó lấy trước ra ba viên trong phần mấy vị sư đệ sư muội ta chia cho Trịnh sư huynh, đợi đến khi có Nguyện Lực Châu nguồn gốc khác, động chủ phát bổ sung lại cho bọn họ cũng không muộn.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của ba người Hầu Thắng, Thương Hựu Lai, Vương Tú Cầm chợt biến, không cần phải nói, chắc chắn phần chia cho Trịnh Kim Long kia sẽ không lấy từ phần của vị Chu Thiên Biểu sư huynh có tu vi Bạch Liên tam phẩm này, nhất định là đám sư đệ sư muội tu vi Bạch Liên nhị phẩm bọn họ phải chịu xui xẻo.

Mấu chốt nhất chính là, cái gọi là Nguyện Lực Châu từ nguồn khác của động chủ chỉ là nói suông ngoài miệng, mọi người chưa từng thấy qua. Đương nhiên một con chim trong tay còn hơn hai con trong bụi, chuyện tương lai ai mà biết được.

Thế nhưng Vương Tử Pháp đã lên tiếng, bọn họ không muốn cũng chỉ có thể để ở trong lòng, lại không dám nói ra.

Nam Tư Tư ở bên ngoài thủ sơn môn không biết tình huống trong điện, nếu không chắc chắn cũng không vui.

Như vậy sao… Miêu Nghị gõ ngón tay lên tay vịn suy nghĩ một hồi, từ từ gật đầu nói:

– Ta cũng có thể đáp ứng các ngươi, chẳng qua là đến lúc tìm được nguồn Nguyện Lực Châu khác, các ngươi cũng không thể lùi bước, nhất định phải tiến thoái cùng ta mới được!

Diêm Tu nghe tim mình như chìm xuống, trong đầu thoáng qua ý nghĩ, không phải là vị động chủ này muốn đi săn ở Tinh Tú Hải chứ…

Vương Tử Pháp lập tức gật đầu cười nói:

– Đây là tự nhiên, tất cả bọn ta nghe theo hiệu lệnh động chủ, nhất định đi theo đuôi động chủ.

Y không nói lời cả quyết, điều kiện tiên quyết là địa phương mà động chủ ngài có thể đi được, chúng ta mới đi, chỉ là theo đuôi.

Miêu Nghị cười híp mắt nhìn về phía những đệ tử Lam Ngọc môn khác hỏi:

– Các ngươi có ý kiến gì không?

Vương Tử Pháp lập tức lạnh lùng quét nhìn đám sư đệ sư muội, mặc dù bọn Hầu Thắng có vẻ miễn cưỡng nhưng vẫn nặn ra nụ cười gật đầu.

– Được!

Miêu Nghị vỗ vào tay vịn ghế:

– Chuyện này cứ quyết định như vậy, giao tên Trịnh Kim Long kia cho đám đồng môn các ngươi đối phó. Đơn Biểu Nghĩa, bảo y vào đi!

Đơn Biểu Nghĩa lĩnh mệnh đi, chỉ chốc lát sau dẫn từ bên ngoài vào một người áo lam trắng trẻo mập mạp, trên mặt thủy chung toát ra nét vui vẻ ôn hòa, thoạt nhìn còn trẻ hơn Tống Phù.

Bọn Vương Tử Pháp đều chắp tay gọi sư huynh.

Người tới chắp tay thi lễ một vòng, cuối cùng đứng lại, nhìn Miêu Nghị trên cao mỉm cười hành lễ nói:

– Thuộc hạ Trịnh Kim Long phụng mệnh tới Đông Lai động ra sức, tham kiến động chủ!

Người này thoạt nhìn ngoài mặt thức thời hơn Tống Phù kia, ít nhất không làm cho Miêu Nghị cảm thấy phản cảm, hắn giơ tay ra đỡ hờ:

– Không cần đa lễ.

Hai bên hỏi đáp mấy câu, Trịnh Kim Long cũng một mực duy trì tôn trọng động chủ, giữ đúng bổn phận thuộc hạ.

Sau một phen khách sáo, mọi người từ trong đại điện nghị sự tản đi, Miêu Nghị đột nhiên lên tiếng gọi:

– Đơn Biểu Nghĩa.

Đơn Biểu Nghĩa đã ra tới cửa nghe vậy xoay người quay trở về:

– Động chủ có gì căn dặn?

Miêu Nghị từ từ bước xuống khỏi chỗ ngồi, nhìn chằm chằm y như cười như không:

– Thật sự không nói gì sao, tiện… Sơn chủ cứ thả ngươi trở về như vậy ư?

Đơn Biểu Nghĩa nghe tim mình như chìm xuống, suy nghĩ một chút mình cũng không có lộ ra sơ hở gì, lộ vẻ kinh ngạc nói:

– Giết Tống Phù có phần thuộc hạ, thuộc hạ nói ra không có chút ích lợi gì, chẳng lẽ động chủ nghi ngờ thuộc hạ?

– Không có, chỉ thuận miệng hỏi thôi.

Miêu Nghị vui vẻ vỗ vỗ vai y, xoay người gọi Diêm Tu, đi về hậu điện.

Hậu viện, Hắc Thán ăn uống no đủ cũng không chịu hoạt động chút nào, vẫn nằm trước cửa vẫy đuôi rắn lim dim. Miêu Nghị vào viện nó cũng chỉ mở mắt nhìn một chút, an toàn, không phải là nữ nhân đâm vào mông mình, tiếp tục lim dim.

Diêm Tu theo sau Miêu Nghị dò xét hỏi:

– Động chủ, ngươi đang nghi ngờ Đơn Biểu Nghĩa đã tiết lộ chân tướng ư?

– Không có, chẳng qua là cảm thấy tiện nhân Tần Vi Vi kia sẽ không dễ nói chuyện như vậy, tiện nhân kia vẫn muốn tìm tòi sơ hở của ta.

Miêu Nghị khoát tay áo một cái:

– Nói cũng không có gì.

Nghe động chủ trở về, Thiên nhi và Tuyết nhi đang cung kính chờ đợi ở trong sân, cũng khẽ cúi đầu đi theo sau hai người.

Miêu Nghị vừa vào trong nhà ngồi xuống, hai vị thị nữ lập tức dâng trà thơm lên, sau đó lặng lẽ chia ra đứng hai bên tả hữu.

Miêu Nghị cũng chỉ nhìn hai người một cái, phất phất tay với hai người ý bảo lui ra, trước mắt hắn chưa hề tin tưởng hai nàng.

Đợi đến sau khi hai người rời khỏi đây, Miêu Nghị mới nói với Diêm Tu:

– Ta đã chọn được một địa phương ở bờ biển, lão chạy đi liên lạc với Đông Lai thành, tổ chức một ít dân công…

Hắn nói một hơi chuyện xây dựng bến thuyền, kiến tạo thuyền bè, Diêm Tu lập tức có vẻ sợ hết hồn hết vía nói:

– Động chủ, ngươi thật sự muốn đi Tinh Tú Hải săn sao?

– Lão suy nghĩ nhiều quá, là vì có ích cho việc tu luyện của ta.

– Tu luyện ư?

– Không thể bớt tiền công dân công, lão hãy lo chuyện này, cứ quyết định như vậy. Đã ra ngoài mấy ngày, ta đi tắm đây.

Miêu Nghị dứt lời bèn bỏ đi.

Diêm Tu chỉ có thể chắp tay đáp ứng, xoay người ra khỏi đại sảnh, thấy Thiên nhi và Tuyết nhi bên ngoài thuận miệng nói một câu:

– Động chủ muốn tắm rửa.

Lúc đi ngang qua hai tên thị nữ, Diêm Tu chợt dừng lại nhỏ giọng nhắc nhở:

– Toàn bộ Đông Lai thành, không phải là ai cũng có cơ hội làm thị nữ động chủ, thị nữ không thể được động chủ tin tưởng sẽ không được ở đây lâu…

Bên trong tĩnh thất Miêu Nghị mới vừa cởi hết y phục ngâm mình vào hồ nước có nhiệt độ thích hợp, nhắm mắt lại hưởng thụ một hồi, nghe được tiếng bước chân lại mở mắt nhìn về phía cửa thạch thất, không biết là ai dám xông vào đây…

Lập tức có câu trả lời, Thiên nhi và Tuyết nhi có vẻ lo âu nơm nớp tiến vào. Hai nàng đã cởi bỏ áo khoác ngoài, trên người chỉ có một cái yếm che ngực, thân dưới là một cái quần ngắn bằng lụa mỏng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 18
Phần 84 Chương Quốc Vĩ nắm bắt thời cơ dựa vào rất chuẩn. Hơn nữa chọn thời điểm cũng rất khéo léo. Với sự hiểu biết của Hạ Tưởng về Chương Quốc Vĩ thì mặc dù y có suy nghĩ tinh tường như vậy, nhưng không có trình độ cao nhận định tình thế nhạy bén như vậy. Sau lưng Chương Quốc Vĩ có cao nhân chỉ vẽ. Cao nhân là ai không cần nói cũng biết. Chương Quốc Vĩ ở Tần Đường đã dựa vào Phạm Duệ Hằng, còn quan hệ giữa Phạm Duệ Hằng và y gần như thế nào, Hạ Tưởng cũng không thể hiểu hết. Chương Quốc Vĩ vừa lên tiếng đã nói thẳng về Phạm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Dương Thần – Quyển 14
Phần 84 Trương Duẫn là lão nhân của Hoa Nam bang, ông ta đối với Mông Khai Nguyên có bao nhiêu năng lực, thực lực của Mông gia thế nào, trong lòng tự nhận đều biết, cho nên cũng không cảm thấy Dương gia có gì đáng sợ. Lần này đứng ra thị uy cũng là làm để các bang chúng xem, dù sao Mông Khai Nguyên không có khả năng để Dương Thần xúc phạm đến mình, trời sập còn có ông ta đỡ rồi, Trương Duẫn chỉ làm một chút hành động khoe khoang thôi. Quả nhiên, Trương Duẫn vừa nói như thế, không ít bang chúng Hoa Nam bang đều cảm thấy vốn nên như thế, không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Phần 82 Nhiều năm sau... Hàng Châu. Xin hỏi tiểu thư họ gì? Ô, là Phan tiểu thư phải không? Cửu ngưỡng cửu ngưỡng! Phan tiểu thư nhất định phải tin tưởng ta, bổn tướng sư suy đoán chính xác, đoán mệnh vô số, bình sinh chưa từng nói dối, ngoài chùa Linh Ẩn, bên bờ Tây Hồ đều có giai thoại!... Chà, từ cây xăm trong tay tiểu thư mà xem, đây là cây xăm tốt nhất đó! Trên Tô Đê huyên náo, người đi lại như đưa thoi, cảnh đẹp như vẽ, tiếng rao hàng vang lên không ngớt, vô cùng náo nhiệt. Một người mặt đen áo xanh, ngồi trước bàn đoán mệnh, nghiêm trang nắm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng