Miêu Nghị - Quyển 1

Phần 96

Vừa nhảy xuống long câu, lập tức có người dẫn Miêu Nghị tiến vào đại điện Trấn Hải sơn, bọn Trịnh Kim Long không có tư cách cùng vào, chỉ có thể chờ ở bên ngoài.

Ở lối vào đại điện, người dẫn đường bàn giao Miêu Nghị cho Lục Liễu.

– Tiểu cô cô!

Miêu Nghị ôm quyền khách sáo một tiếng với Lục Liễu, thuận tay hiếu kính một bao lì xì.

Nhận lễ vẻ mặt Lục Liễu có hơi tò mò, nhìn chằm chằm Miêu Nghị quan sát cẩn thận.

Chuyện này làm cho Miêu Nghị cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, suy nghĩ lẽ nào tiện nhân kia lại nghĩ ra chủ ý xấu xa gì sao???

Hắn đã giao Hắc Thán cho bọntrịnh Kim Long trông chừng, sẽ không có ai hành hung trước mặt mọi người chứ!?

– Tiểu cô cô…

Miêu Nghị khẽ cau mày gọi một tiếng.

Lục Liễu lập tức nghiêm nghị đưa tay mời:

– Miêu động chủ đi đường bôn ba cực khổ, xin mời đi theo ta.

Miêu Nghị đưa tay mời trước, sau đó đi theo nàng tới một ngôi lầu ở hậu viện, leo lên trên mới gặp được Tần Vi Vi.

Tần Vi Vi vẫn một thân áo trắng như tuyết, chắp tay đứng trước cửa sổ nhìn bão tuyết bay tán loạn phía ngoài.

Dáng người thướt tha kiều diễm như ngọc, cộng thêm dung mạo xinh đẹp phản chiếu cảnh tuyết bên ngoài hết sức hấp dẫn lòng người, khiến cho Miêu Nghị cũng không tránh khỏi tim đập thình thịch một trận.

Ngược lại với bề ngoài xinh đẹp, bên trong lại khiến cho người ta cảm thấy ghê tởm! Miêu Nghị thầm oán một câu, tiến lên mấy bước chắp tay nói:

– Thuộc hạ Miêu Nghị bái kiến sơn chủ!

Tần Vi Vi quay đầu lại nhìn về phía hắn, mặc dù ngoài mặt Miêu Nghị một mực cung kính, bất quá nàng vẫn có thể nhìn ra chỗ không đồng nhất trong ánh mắt với lời lẽ cử chỉ của hắn.

Thế nhưng trong thời gian qua, những động chủ khác vẫn còn kể khổ. Nàng mới xem qua mấy bản tấu biểu, bọn họ vẫn nhắc lại chuyện cũ, ai nấy đều hy vọng sơn chủ Đại nhân có thể điều đệ tử Lam Ngọc môn dưới quyền mình đi, thay bằng người cũ của Thiếu Thái sơn.

Thế nhưng vốn đã thiếu người, điều người có thể tin cậy được dồn hết vào một chỗ, vậy những chỗ khác phải làm sao?!

Cũng chỉ có tên khốn này, dưới quyền hắn một mảnh thái bình, khiến cho người ta không moi ra được lỗi lầm gì.

Cho nên vừa nhìn thấy dáng vẻ bất thiện của Miêu Nghị, cũng cảm giác người ta đang châm chọc mình, Tần Vi Vi cảm thấy hơi oán hận, tên khốn này thật là đáng ghét!

Nàng hừ mũi một tiếng, tùy tiện giơ tay lên:

– Bàn giao đi!

Miêu Nghị lập tức lấy tấu biểu từ trong nhẫn trữ vật ra, giao Nguyện Lực Châu và rương tiền cho Hồng Miên, Lục Liễu kiểm nghiệm ngay mặt.

Đồ bàn giao không ít, có thể nói Đông Lai động hoàn thành nhiệm vụ năm nay viên mãn.

Tần Vi Vi nhận lấy tấu biểu tra xét, lười nói chuyện với hắn, quay lưng lại nói:

– Đi xuống trước đi!

– Thuộc hạ cáo lui!

Miêu Nghị ôm quyền chào, trước khi đi còn đưa một bao lì xì cho Hồng Miên:

– Đại cô cô, chút tâm ý bất thành kính ý, xin vui lòng nhận cho!

Hồng Miên tò mò nhận lấy bao lì xì, đang muốn mở ra xem thử là vật gì, nghe nói như thế nhất thời trợn tròn mắt, sực nhớ ra đây là Miêu Nghị hối lộ nàng trước mặt sơn chủ.

Nàng và Lục Liễu cùng nhau trợn mắt há mồm nhìn hắn.

Thân là thị nữ sơn chủ, động chủ địa phương tới đưa chút lễ vật là chuyện rất bình thường, nhưng hối lộ ngay trước mặt sơn chủ cũng thật sự là quá đáng.

Làm cho Hồng Miên nhận lấy cũng không được, không nhận cũng không phải.

Trước kia Miêu Nghị cũng cảm thấy làm như vậy không ổn, bất quá sau khi trải qua lần trước đưa bao lì xì ở Nam Tuyên phủ, Miêu Nghị phát hiện Thanh Cúc có thể nhận hối lộ ngay trước mặt Dương Khánh, mà Dương Khánh cũng xem thường, dường như làm như vậy ở giới tu hành không đáng kể gì.

Hắn không biết lúc nào mình có thể gặp lại Hồng Miên, suy đoán là nàng thường hay hầu cận bên cạnh sơn chủ, cho nên dứt khoát đưa luôn bây giờ.

Từ phản ứng của Hồng Miên, Lục Liễu, Miêu Nghị đột nhiên phát giác không đúng, cũng phát giác ánh mắt có thể giết chết người của Tần Vi Vi đang nhìn về phía mình, nhất thời toát mồ hôi lạnh, không dám nhìn thẳng vào mắt nàng.

Thế nhưng hắn đã đưa ra, nếu bây giờ thu lại sẽ không thích hợp, chỉ có thể chắp tay chào rồi vội vàng xuống lầu các, đi nhanh như chạy, trong lòng điên cuồng mắng Dương Khánh hại ta!

Tần Vi Vi mặt phủ sương lạnh nghiêng đầu thấy Miêu Nghị biến mất, giận đến nắm hai quả đấm.

Đưa chút lễ vật cho thị nữ mình đúng là không phải chuyện gì lớn, cũng không thể truy cứu, dù sao người ta cũng không làm chuyện trao đổi ích lợi gì. Nhưng lại dám hối lộ ngay trước mặt mình, không khỏi hết sức xem thường vị động chủ mình.

– Trong mắt không có người…

Tần Vi Vi nghiến răng nghiến lợi rít ra mấy chữ qua kẽ răng.

Nàng không có cách nào làm gì được Miêu Nghị vì chuyện này, nếu xét theo tình lý, người ta chỉ đưa chút lễ vật, ngoài ra không có ý gì khác.

Hồng Miên, Lục Liễu có vẻ dở khóc dở cười, Miêu động chủ rõ ràng là chơi khăm chúng ta. Hai người đều lấy bao tiền lì xì ra, yếu ớt đưa tới trước mặt Tần Vi Vi…

Đêm đó bọn Miêu Nghị được an bài trong một căn viện trên Trấn Hải sơn, phụ trách canh phòng một phía.

Chiều hôm sau, các lộ động chủ Trấn Hải sơn đều tới đông đủ, Miêu Nghị được lệnh triệu tập tới đại điện Trấn Hải sơn nghị sự.

Trong đại điện trừ các lộ động chủ cộng thêm thuộc hạ bản bộ Trấn Hải sơn, mọi người đứng thành hai hàng có chừng hơn hai mươi người.

Không ai để ý tới vị động chủ chỉ có tu vi Bạch Liên nhất phẩm như hắn, ngoài mặt có lẽ không có gì nhưng lại để cho hắn đứng ở sau cùng, có thể thấy hết sức coi thường hắn.

Bất quá cũng chỉ có hắn mặc áo choàng đen vô cùng nổi bật, Tần Vi Vi muốn không nhìn thấy hắn cũng khó.

Thật ra thì bởi vì chuyện ngày hôm qua, Miêu Nghị cũng không muốn đứng trước, vẫn hy vọng có thể đứng sau lưng cho khỏi lúng túng, nhưng vẫn có thể thấy ánh mắt u oán của Hồng Miên, Lục Liễu thỉnh thoảng liếc nhìn mình. Ngày hôm qua Tần Vi Vi không tìm được lý do trút giận lên Miêu Nghị, bèn chuyển lửa giận sang hai nàng.

Nghị sự đại điện Trấn Hải sơn cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là Nguyện Lực Châu và tiền tệ đều nộp đủ, Tần Vi Vi lệnh cho các lộ động chủ mỗi người dẫn theo hai tên thuộc hạ đi với nàng áp tải đồ lên Nam Tuyên phủ.

Nguyện Lực Châu của một sơn không phải là số lượng nhỏ, tự nhiên Tần Vi Vi phải cẩn thận hành sự.

Chư vị động chủ lĩnh mệnh ra khỏi đại điện, Miêu Nghị giữ lại Trịnh Kim Long và Vương Tử Pháp đi theo, lệnh cho những người khác về Đông Lai động trước.

Mặc dù chỉ còn lại ba người, nhưng Miêu đại động chủ vẫn là tiêu điểm của tất cả mọi người. Nguyên nhân không vì gì khác, đồng phục thủ hạ Đông Lai động toàn là màu đen thống nhất, thế nhưng những đệ tử Lam Ngọc môn thủ hạ của các động khác vẫn mặc y phục màu lam không thay đổi, cho nên Đông Lai động vô cùng nổi bật.

Ngay cả Tần Vi Vi cùng Lục Liễu ra khỏi đại điện phóng người lên ngựa cũng không nhịn được nhìn lâu một chút, cảm thấy thấy chán ghét thế nào, rõ ràng Miêu đại động chủ cực kỳ chướng mắt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đảo zombie - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh ở hòn đảo Thịnh Vượng . Hòn đảo này bỗng dưng xuất hiện dịch bệnh kỳ lạ, người dân ở đây trở thành những zombie khát máu. Trên hòn đảo có một nhân vật quan trọng còn sống sót là cô nàng Tiến sĩ Hà, người được cho là có khả năng chế ra vắc-xin chống lại dịch bệnh này. Chính phủ muốn giải cứu Hà và đưa cô về đất liền. Chính phủ đã cử một đội đặc nhiệm gồm năm người đến hòn đảo để tìm Hà. Năm người đó là: Phương, Vinh, Thái, Thủy, Kiều. Người nào cũng được trang bị súng tiểu liên, súng lục...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 3
Phần 96 Chạng vạng tối, Lâm Nhược Khê tan tầm trở về biệt thự, vừa mới vào cửa, thấy một cô gái trẻ tuổi xa lạ, đi đôi dép vải nhung trong nhà, đang bưng nồi thịt kho tàu nóng hổi từ trong bếp đi ra, chính là Tuệ Lâm. Tuệ Lâm đặt nồi thịt kho tàu xuống, mới giương mắt ra cửa nhìn thấy Lâm Nhược Khê. Hai người gặp mặt chỉ đơn giản như thế, trong lòng có cảm giác khác thường nào đó, tuy là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng cũng đã thấy quen thuộc, thậm chí là... cảm giác gần gũi. Chị... Chị đã về rồi ạ... Tuệ Lâm gần như là bản năng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 7
Phần 96 Thanh Hỏa lão quỷ cũng không nói lời vô ích nào trực tiếp không nhìn Lục Thiếu Du mà bàn chân khẽ bước một bước, thân hình giống như quỷ mị trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du. Chân khí nóng bỏng bỗng nhiên từ trong cơ thể bạo phát ra, khiến cho không gian nóng bỏng. Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi muốn chết. Một tiếng quát âm trầm chói tai vang lên trong không gian, đột nhiên có một thân ảnh màu đen khiến cho không gian gấp khúc xuất hiện. Thủ ấn trong nháy mắt được đánh ra, quanh thân thể tràn ngập làn sương màu đen. Trong sát na này, trong làn sương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng