Miêu Nghị - Quyển 10

Phần 21

Sắc trời bắt đầu tối, sau khi ba người Miêu Nghị bộc lộ thân phận, liền tiến vào bên trong lâm viên, Triệu Phi và Tư Không Vô Úy cũng không phải lần đầu tiên tới đây, đối với nơi này cũng coi như quen thuộc.

Bên trong lâm viên có thể nói là giăng đèn kết hoa, trong hoa lầu lớn nhất xa xa có thể nhìn thấy một đám nam nhân trái ôm phải ấp, vui đùa ca múa, tiếng đàn, tiếng sáo uyển chuyển bên tai.

Khi đi qua lầu dưới, Tư Không Vô Úy chỉ lên trên lầu, cười hắc hắc nói:

– Trên lầu là chỗ nam nhân vui đùa ca hát, lão đệ có muốn lên đó mở rộng tầm mắt hay không? Có rất nhiều trò!

Miêu Nghị không tiện mở miệng, lắc đầu, nhưng chợt sửng sốt, hỏi ngược lại:

– Bây giờ ngươi còn dám làm chuyện này? Không sợ Đào cung chủ tìm ngươi tính sổ?

Tư Không Vô Úy cười khan nói:

– Ta dĩ nhiên sẽ không làm chuyện này, ta là hỏi ngươi có đi hay không.

Miêu Nghị hỏi ngược lại:

– Ngươi sẽ không làm chuyện này? Vậy làm sao ngươi biết trên lầu có rất nhiều trò?

Triệu Phi ở bên cạnh giúp hắn trả lòi:

– Sau khi ở chung với cung chủ thì hắn không đến, nhưng lúc trước năm nào cũng có mặt.

Sau đó hắn đưa tay ra mời Miêu Nghị, ý bảo đi về phía trước, hắn cũng không thích nói chuyện ở nơi ồn ào này.

Khi đi qua con đường nhỏ âm u bên cạnh hồ, ba người chỉ thấy bên cạnh hàng liễu ven bờ có một chiếc thuyền hoa đèn đuốc sáng trưng, phía trên mới viết một tấm biển gỗ, vô cùng hút mắt: Nam nhân dừng bước!

Tiếng cười khanh khách của một đám nữ nhân từ trên thuyền bay tới, ba người nghiêng đầu nhìn lại, nhìn thấy các nữ nhân đang vây quanh một bàn, cười đến run rẩy cả người, các cô nương cũng nghe thấy tiếng bước chân, đưa mắt nhìn ra.

Triệu Phi và Tư Không Vô Úy biết người trên thuyền cũng không có gì kỳ lạ, dù sao đây không phải lần đầu tiên hai người đến đây, phần lớn cũng quen mặt với điện chủ các cung. Trong số các nữ điện chủ này, Miêu Nghị cũng thấy hai người quen, một người cùng đến đây với hắn là Hồ Tử Phân. Khi Hồ Tử Phân nhìn thấy hắn có thể nói trong nháy mắt nụ cười cứng đờ.

Về phần người quen cũ còn lại, không là người nào khác, chính là Ổ Mộng Lan.

Ổ Mộng Lan đã cười dài đứng lên, vẫy vẫy tay với Miêu Nghị, ý bảo hắn lên thuyền.

Miêu Nghị cười khổ chỉ chỉ lên tấm bảng “nam nhân dừng bước”, Ổ Mộng Lan một lần nữa lại ngoắc, Miêu Nghị không thể làm gì khác hơn là giẫm lên ván cầu đi lên, Triệu Phi và Tư Không Vô Úy cũng đi theo.

Ổ Mộng Lan giật cánh tay Miêu Nghị, kéo hắn đến trước mặt đám nữ nhân, giới thiệu nói:

– Đại danh của vị này có lẽ chư vị cũng nghe rồi, đây chính là người các vị mới vừa đề cập tới, Miêu Nghị!

Mới vừa đề cập tới? Miêu Nghị không biết nói gì, đoán chừng ngoại trừ sự tích “Miêu tặc” cũng không có cái gì khác, nếu không nói tới hắn làm chi.

Một đám nữ nhân đưa mắt nhìn nhau, Ổ Mộng Lan cũng lần lượt giới thiệu từng người cho Miêu Nghị, Triệu Phi và Tư Không Vô Úy thì miễn, tất cả mọi người đều từng gặp mặt.

Cho nên đám nữ nhân này đẩy nhau chen chúc, lại trống ra mấy vị trí, ba người không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống khách sáo một phen, Tư Không Vô Úy tựa hồ rất thích tình cảnh này, rất nhanh hòa mình cùng một đám nữ nhân, chọc cho đám người này cười khanh khách.

Thấy Miêu Nghị không có gì hăng hái, Ổ Mộng Lan lại đứng dậy vỗ vỗ bờ vai của hắn nói:

– Đi ra ngoài một chút.

Miêu Nghị đứng dậy chắp tay chào mọi người, xoay người cùng Ổ Mộng Lan xuống thuyền, sóng vai đi trên con đường nhỏ, rời xa hỗn loạn, không cảnh chung quanh cũng dần trở nên yên lặng.

– Mạnh tỷ, ngươi nhìn ta như vậy là thế nào? Không phải để ý ta rồi chứ?

Miêu Nghị thấy nàng nhìn nàng từ trên xuống dưới đánh giá, không nhịn được hỏi một câu.

Ổ Mộng Lan châm chọc nói:

– Nếu ngươi không sợ trâu già gặm cỏ non, tỷ tỷ ta thật sự không ngại coi trọng ngươi, nếu không chúng ta cặp đôi thử xem thế nào?

Miêu Nghị chỉ có thể cười khan mấy tiếng, chuyện này thật đúng là không dễ trả lời.

Ổ Mộng Lan thì ngược lại trêu chọc nói:

– Tiểu đệ, bò lên rất nhanh nha, chỉ chớp mắt ngay cả tỷ tỷ ta cũng phải chịu lép vế, điện chủ kiêm hành tẩu hai điện, ngươi được lắm!

– Mạnh tỷ, ngươi đang cười nhạo “Miêu tặc” ta sao?

– Sao ngươi lại nói như vậy, chuyện này có quan hệ gì đến ta?

Ổ Mộng Lan buông tiếng thở dài:

– Tỷ tỷ ta chẳng qua chỉ cảm khái, năm đó muốn thu ngươi xuống dưới trướng, ngươi sống chết không chịu, hôm nay xem ra ta không thu nhận nổi ngươi rồi. Nói xem, chuyện “Miêu tặc” rút cuộc là thế nào?

Miêu Nghị cười khổ, cũng không giấu diếm nàng, đại khái nói lại chuyện Trình Ngạo Phương đột nhiên chặn ngang một gạch.

– Thì ra là như vậy, ta đã cảm thấy kỳ quái, cho ngươi làm điện chủ hai điện cũng được đi, còn cho ngươi đeo thêm hư danh hành tẩu để làm chi.

Ổ Mộng Lan lại một lần nữa nhìn Miêu Nghị từ trên xuống dưới, thở dài nói:

– Xem ra vàng ở đâu cũng sẽ sáng lên, Trình cung chủ để đào được người thật sự là không nương tay, chẳng qua hại ngươi phải đeo thôi ô danh này, miệng lưỡi người đời dằng dặc sợ là muốn ngăn cũng ngăn không nổi.

– Không đề cập tới chuyện này nữa, những người đi theo thế nào rồi.

Miêu Nghị nhìn chung quanh, hỏi:

– Mạnh tỷ, Hoắc Lăng Tiêu không tới sao?

– Tới, lúc trước ta còn nhìn thấy hắn, có lẽ lúc này hắ đang cùng một đám xú nam nhân ra vẻ phong nhã ở chung với nhau, chơi trò viết vẽ tranh gì đấy.

– Có biết ở đâu hay không? Ta có việc tìm hắn.

– Tìm hắn?

Ổ Mộng Lan cười lạnh:

– Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên đi tìm, ta rất hiểu rõ hắn, tên đó là điển hình của chết vì sĩ diện, ngươi làm danh tiếng “Miêu tặc”, vị đại ca mà ngươi kết bái sợ là e sợ tránh không kịp, cần gì phải chạy đến sờ vào tên xui xẻo đó.

Miêu Nghị cười ha hả nói:

– Hắn tránh kệ hắn, ta tìm kệ ta, cho dù hắn trốn ở đâu, ta đào sâu ba thước cũng phải đào hắn. Lần này ta tới đây chính là vì hắn, nếu không thật sự là không có hứng thú chạy tới nơi này một chuyến.

Ổ Mộng Lan ít nhiều có chút kỳ quái:

– Có chuyện gì quan trọng mà phải tìm hắn?

– Cũng không có việc gì, chính là tìm người hắn muốn.

Dưới sự hướng dẫn của Ổ Mộng Lan, hai người đi tới một chỗ hoa viên hồ quang cảnh đẹp, ánh đèn rực rỡ, chỉ thấy một đám nam nữ tụ tập trong đình, cũng không biết đang vây xem cái gì, dường như cũng rất tập trung tinh thần.

Miêu Nghị khẽ tiến lên, nhòm đầu vào nhìn, hắc! Không cần tìm, Hoắc Lăng Tiêu đang múa bút vẩy mực, mạnh mẽ lạnh lùng, rồng bay phượng múa, viết ra tiểu thuyết UU của hắn, còn rất có khí phái.

Miêu Nghị cũng chỉ có thể nhìn ra được cách viết khí phái, về phần chữ viết có được hay không, hắn cũng không thể giám định và thưởng thức. Nếu không phải học được mấy chữ ở chỗ lão Bạch, hắn sợ là biết chữ cũng khó khăn, cho nên cũng không có hứng thú nhìn Hoắc Lăng Tiêu viết thứ rồng bay phượng múa gì đó, nhanh chóng quan sát, đánh giá đám người vây quanh thưởng thức xung quanh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 5
Phần 21 Lục Thiếu Du, tại sao ngươi lại hạ thủ nặng như vậy? Đại hộ pháp nhìn về phía Lục Thiếu Du nói. Sau khi kiểm tra hắn mới biết được, đan điền trong cơ thể Lý Đạt Giang bị một chưởng cuối cùng của Lục Thiếu Du đánh vỡ, Vũ đan bị phá, kinh mạch đứt thành từng khúc. Tuy rằng giữ lại được một cái mạng, thế nhưng cả đời sau cũng chỉ có thể làm một người tàn phế, ngay cả thực lực Vũ Phách thất trọng cũng không còn nữa. Sau này cũng không được gọi là Vũ giả, hoàn toàn trở thành một người tàn phế bình thường. Đối với một Vũ giả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Phần 21 Hắn... Nhất định chính là Bạch Tiểu Thuần! Nội tâm Trần Mạn Dao vui sướng không nhỏ, nàng nhìn sang hướng cửa hàng Bạch Tiểu Thuần tại khu tám mươi chín, nàng mang theo hưng phấn rời đi. Bạch Tiểu Thuần còn không biết chính mình khéo đưa đẩy cùng lõi đời đã bại lộ thân phận, nếu như biết, hắn nhất định rùng mình, cho rằng nữ nhân thực sự quá đáng sợ, khả năng chú ý chi tiết của nàng làm nam nhân bái phục. Hắn vào trong cửa hàng và trò chuyện với Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào thật vui, ba người trao đổi tâm đắc và kỹ xảo luyện hỏa, càng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu hút một chút máu. Sau này vợ chồng Đăng sinh ra một đứa con gái đặt tên là Hân, không ngờ cô bé cũng là ma cà rồng. Hân càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ, năm nay đã 17 tuổi, và cô bé cũng thèm hút máu của ba mình. Gia...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng