Miêu Nghị - Quyển 10

Phần 35

Lời này làm Miêu Nghị thật sự hết chỗ nói, điểm này chính hắn cũng không thể phủ nhận, yên lặng nói:

– Lý do này bổn tọa khó có thể gật bừa, vừa muốn nơi tốt hơn, nhưng cũng không muốn gánh chuyện nguy hiểm… nếu Dương phủ chủ biết nơi nào có chuyện tốt như vậy, không ngại báo cho bổn tọa một tiếng.

Dương Khánh cười ha hả nói:

– Đại nhân nói đùa rồi.

Miêu Nghị gõ ngón tay lên bàn trà nói:

– Cũng không có gì đáng buồn cười! Hiện tại ta có thể chính xác nói cho ngươi biết, ta sở dĩ tìm ngươi, là bởi vì ta không muốn tốn nhiều thời gian vào những việc vặt dây dưa phía dưới. Sau khi ngươi tới, chẳng những ngươi sẽ được nhận đãi ngộ của điện chủ một điện, bổn tọa còn có thể giao quyền lực của hai điện cho ngươi, bên trong hai điện, quyền nhận đuổi tất cả các chức vị từ phủ chủ trở xuống đều nằm trên tay ngươi, ngươi báo lên, ta phê chuẩn là được. Ngoài ra để tránh cho ngươi khó xử, sau khi ngươi đến, nghĩa nữ Tần Vi Vi của ngươi bổn tọa có thể trực tiếp hạ chỉ đề bạt làm Phủ chủ.

Cho quyền lợi lớn như vậy? Thanh Mai và Thanh Cúc có chút sợ ngây người, hiện tại đại nhân chỉ là một Phủ chủ, vừa đến bên kia là có thể quyết định quyền nhận đuổi một hai chục phủ chủ, đãi ngộ cộng thêm quyền lợi này thật sự không khác gì điện chủ rồi.

Dương Khánh cũng tim đập thình thịch, hỏi:

– Đại nhân cho ta quyền lợi lớn như thế, chẳng lẽ không sợ sau này ta lòng mang quấy rối?

Cần biết rằng một khi nắm giữ quyền nhận đuổi nhiều người như vậy, một khi tu vi của hắn đến trình độ nhất định, cơ hội thành thục, có thể sẽ tìm cách phản bội Miêu Nghị, hoặc là trực tiếp thay đổi triều đại.

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

– Ta không lo lắng chuyện này.

Trong lời nói mơ hồ toát ra sự tự tin cường đại làm Dương Khánh thoáng rùng mình, Dương Khánh đột nhiên đứng lên, đi tới hai bước, cuối cùng dừng trước mặt Miêu Nghị nói:

– Đại nhân có thể cho ta thời gian ba ngày suy nghĩ không?

Miêu Nghị không biết tại sao hắn muốn suy nghĩ ba ngày, chậm rãi nói:

– Dương Khánh, có một số việc không phải thiếu ngươi là không được, ta đưa ra điều kiện như vậy là vì muốn ngươi xuất lực cống hiến cho ta, cơ hội ta chỉ cho ngươi một lần, bỏ lỡ lần này, sẽ không còn có lần sau! Được rồi, ta ở đây chờ ngươi ba ngày, hy vọng ngươi không làm bổn tọa thất vọng!

Dương Khánh gật đầu, đích thân đi cùng, đưa Miêu Nghị đến biệt viện nghỉ ngơi.

Sau khi kêu Thanh Cúc chăm sóc hắn, Dương Khánh trở về, lập tức lấy ra một khối ngọc điệp viết ít thứ, giao cho Thanh Mai nói:

– Gửi tới Thiếu Thái sơn, kêu Vi Vi nhanh chóng tới tìm ta.

Thanh Mai lĩnh mệnh, sau khi để đại bàng mang thư bay đi, thử hỏi:

– Đại nhân quyết định mang tiểu thư cùng đi sao?

Dương Khánh chậm rãi lắc đầu:

– Ta muốn xác nhận quan hệ giữa nha đầu Vi Vi và tên Miêu Nghị kia, nếu hai người có tình yêu nam nữ… cho dù hắn đưa ra điều kiện lớn hơn nữa ta cũng sẽ không đi. Nếu không có gì gút mắt, chỗ tốt lớn như thế đi cũng được, cho dù gặp phải nguy hiểm gì ta cũng có thể nghĩ cách tìm cơ hội chuyển hướng. Nhưng nếu Vi Vi trói chặt với hắn, vậy chúng ta cũng chỉ có thể đi theo hắn đến cùng, ta mạo hiểm không có gì, ta không thể lấy cuộc đời của con gái ta mạo hiểm. Buổi tối ngày tiếp theo, trong một tòa tiểu viện giữa dãy núi Nam Tuyên phủ, Miêu Nghị lững thững đi xuống cầu thang, cầm vò rượu đi về phía cửa viện.

Bên trong truyền đến tiếng bước chân, cửa viện mở ra, một thị nữ vẻ mặt nghi ngờ nhìn hắn, không nhận ra, bất giác hỏi:

– Ngươi tìm ai?

Miêu Nghị bay thẳng đến mở rộng cửa viện, cất cao giọng nói:

– Tiền Tử Phụng, lão hữu tới tìm ngươi uống rượu, còn không mau mau lộ diện.

Thanh âm của hắn vừa vang lên, Tiền Tử Phụng giống như một cơn gió chạy đến, sau khi nhìn thấy thật sự là Miêu Nghị, vẻ mặt kích động hưng phấn, dường như không biết nên làm thế nào cho phải, có chút chân tay luống cuống.

Miêu Nghị nhấc vò rượu trong tay cười nói:

– Mượn hoa hiến Phật rồi, rượu Dương Khánh lấy ra, nhiều năm không gặp, hôm nay vừa vặn uống với Tiền huynh mấy chén.

– Mời vào mời vào!

Tiền Tử Phụng vội vàng mời hắn vào, quay đầu lại thúc giục thị nữ của mình:

– Nhanh đi chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn.

Miêu Nghị cười cười đi đến, thuận miệng nói:

– Không ngại mời Chu huynh đến cùng nhau ôn chuyện.

Tiền Tử Phụng lập tức gọi một thị nữ khác:

– Nhanh đi gọi Chu Lập Cần tới đây.

Hai gã thị nữ thấy chủ nhân kích động như vậy, cũng bị hắn làm cho có chút luống cuống tay chân.

Trong lương đình nhanh chóng được thắp đèn, Tiền Tử Phụng mời Miêu Nghị ngồi xuống, thấy thị nữ bận rộn, liền tự mình nhận khay châm trà rót nước, để cho nàng nhanh chóng đi chuẩn bị rượu và thức ăn.

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn thị nữ kia:

– Người này hình như không phải thị nữ trước kia, lại đổi rồi sao?

Tiền Tử Phụng gật đầu, theo ngồi ở bên cạnh cười khan nói:

– Người ngài biết đã sớm đổi đi rồi, thật ra đã đổi vài nhóm rồi, người lớn tuổi lại không thể ở lại dưỡng lão. Tiểu nhân vật phía dưới như chúng ta không thể so sánh với ngài, thị nữ của chúng ta tư chất bình thường, chúng ta cũng không có quyền chọn lựa người có tư chất tu hành, cho dù có thể chọn, tài nguyên trong tay chúng ta cũng chỉ dùng cho bản thân cũng đủ sặc rồi, làm gì còn có thể nuôi được các nàng.

Nói đến đây, ngược lại có chút sầu não lắc đầu.

Nhìn giai nhân bên cạnh từ từ già đi, cho đến những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời lại phải chia tách đưa đi, mặc dù trở về thành có người trông nom, có thể không lo đến chuyện áo cơm, nhưng cả tuổi thanh xuân bọn họ đã dành ở nơi này, phần lớn sau khi trở về thành đều sống trong tuổi già cô đơn, nghĩ tới cái này hắn thật sự có chút chịu không được, hơn nữa chuyện như vậy lại xuất hiện nhiều lần.

Miêu Nghị từ từ uống trà, hắn có thể hiểu được, nhưng không nói gì, loại chuyện này rất bình thường, tài nguyên tu hành ít như vậy, không thể nào chia đều cho mọi người. Chu Lập Cần rất nhanh đi tới, sau khi hành lễ, ba người ngồi vây quanh một bàn ôn chuyện.

Hai vị “lão bằng hữu” rất quan tâm hỏi thăm chuyện có liên quan đến “Miêu tặc”, hai người tỏ vẻ không tin Miêu Nghị là loại người này, hỏi thăm là chuyện gì xảy ra?

Miêu Nghị cũng muốn tố khổ với hai người, nhưng nói đến khóe miệng thật lòng không biết nên làm sao giải thích với hai vị này, Trình Ngạo Phương, Trang Hữu Văn, Thượng Lưu Hoan, Bá Ngôn, Thi Khiếu Thiên, Chu Diệu Hiển, còn có Đào Thanh Ly, Triệu Phi và Tư Không Vô Úy, những nhân vật có liên quan này, nếu nói ra hai người có thể biết được mấy người? Chỉ sợ còn phải giới thiệu mọi người cho bọn họ trước, mà địa vị của những người này lại xê xích với hai người bọn họ quá xa, có một số việc không phải muốn nói ra là có thể nói rõ ràng, bởi vì hai người lúc trước chưa bao giờ tiếp xúc qua.

Giờ khắc này Miêu Nghị mới chính thức ý thức được chênh lệch giữa mình và hai người này, không chỉ là tu vi, quan trọng nhất là kiến thức, hoàn toàn không có cùng cấp bậc. Hắn không cần thiết khoe khoang địa vị cao cao tại thượng trước mặt hai người, nhưng hiện tại hắn phát hiện chuyện ở cấp độ này đã không thích hợp trao đổi với hai người bọn họ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 17
Phần 35 Rời đi, ba người Miêu Nghị cởi giáp, Miêu Nghị còn tốt một chút, một cánh tay của Mộ Dung Tinh Hoa và một tay một chân của Từ Đường Nhiên đã huyết nhục mơ hồ, bị đánh vỡ, đã thành trạng thái xương cốt và thịt nát, không thể dùng. Tình hình này khiến cho Khấu Văn Lam lại xúc động một hồi, lại rất là cảm khái. Miêu Nghị tự mình ra tay, chém tay và chân của Từ Đường Nhiên, lại giải quyết cánh tay của Mộ Dung Tinh Hoa. Như vậy mới có thể dễ dàng dài ra lại. Hai thương binh khó tránh khỏi một hồi tra tấn thống khổ. Khấu Văn Lam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 35 Khoang đáy ngập nước gần hai phần ba, bên trong có đủ thứ trang bị và vật tư bổ sung mà chúng tôi không thể mang theo. Ở trong này, nếu không leo lên nóc các rương chứa đồ, thì phải đứng dìm mình ngập nước đến tận vai, xoay cổ cực kỳ bất tiện. Lúc này, chỉ thấy trong tầng kép vừa vỡ bung thò ra một cánh tay đen đúa. Cánh tay khô queo gần như chỉ còn xương, hơi cử động đã rỉ nước đen ngòm. Bàn tay đó gác lên cái túi đựng đồ đeo trên người Shirley Dương. Bên trong tầng kép kia dường như có tới mấy người đang nói chuyện thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 22
Phần 35 Lục Thiếu Du truyền âm xong, lặng lẽ giải cấm chế trên người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh. Toàn thân Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh run lên, cấm chế được giải, hắn cũng không dám rời khỏi, hung hăng nhìn Lục Thiếu Du, nghe không ít thanh âm chúc mừng chung quanh, không khỏi cười khổ rồi gật đầu. Oánh tỷ, ta sẽ giải cấm chế cho tỷ. Tỷ không nên chạy trốn, nếu như tỷ chạy trốn, trước mặt thiên hạ quần hùng, mặt mũi sư phụ ta sẽ mất hết. Cùng một lúc, Lục Tâm Đồng nhận được ánh mắt của Lục Thiếu Du, lặng lẽ kết thủ ẩn, giải cấm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng