Miêu Nghị - Quyển 10

Phần 69

– Kêu Dương Khánh tới gặp ta.

Miêu Nghị khoanh chân ngồi trên giường nói với hai thị nữ, bên này chuẩn bị đi, phải kêu Dương Khánh đến chào hỏi.

– Vâng!

Tuyết Nhi lĩnh mệnh rời đi.

Không bao lâu Tuyết Nhi trở lại báo tin Dương Khánh đã đến, lúc này Miêu Nghị mới thu công đi ra ngoài, vừa đến chính sảnh, liền thấy Dương Khánh hành lễ nói:

– Đại nhân!

– Ngồi xuống nói chuyện!

Miêu Nghị đưa tay mời ngồi, còn mình đi tới vị trí chủ tọa, tay kéo vạt áo dài ngồi xuống, nói:

– Gọi ngươi tới là muốn chào hỏi, bổn tọa sắp sửa phải ra ngoài một thời gian ngắn, nếu có việc ngươi nhất thời cũng tìm ta không được, cho nên chuyện của hai điện trong lòng ngươi phải có tính toán trước.

– Vâng!

Dương Khánh đáp ứng, lại ôm quyền hỏi:

– Không biết đại nhân lần này đi bao lâu mới trở lại?

– Bên phía Vô Lượng quốc cử hành “Đại hội giám bảo” gì đó, Cung chủ lệnh cho bổn tọa đi theo, cụ thể thời gian bao lâu trở lại bổn tọa cũng không biết, nhưng chỉ là một đại hội mà thôi, có lẽ sẽ không trì hoãn quá lâu…

Nói tới đây Miêu Nghị bỗng nhiên ngẩn ra, phát hiện thần sắc Dương Khánh dường như có chút hoảng hốt, không khỏi hỏi:

– Dương Khánh, ngươi làm sao vậy?

– A…

Dương Khánh đột nhiên phục hồi tinh thần, chắp tay nói:

– Thuộc hạ hiểu, đại nhân cứ yên tâm đi.

Trong mắt Miêu Nghị cũng lộ ra vẻ hồ nghi, người lý trí giống như Dương Khánh không thể xảy ra tình huống mất khống chế này, thích thú lại hỏi:

– Vì sao tinh thần hoảng hốt?

Dương Khánh bình tĩnh trả lời:

– Đại nhân không có ở đây, tu vi của ty chức quá thấp, ít nhiều có chút bận tâm mà thôi.

Miêu Nghị nói:

– Không cần quá lo lắng, ta theo Cung chủ đi ra ngoài, những điện khác không dám có toan tính đánh vào nhị điện của chúng ta, nếu không chắc chắn sẽ chọc giận Cung chủ. Mười tám vị Hành tẩu của bổn điện đều ở đây, người ngoài muốn động đến cũng phải suy nghĩ một chút, chuyện trên địa bàn có lẽ cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.

– Thuộc hạ hiểu.

Dương Khánh gật đầu đáp ứng.

Sau khi Dương Khánh rời đi, Miêu Nghị cũng không ở lại Trấn Nhâm điện quá lâu, lại triệu kiến đám người Diêm Tu dặn dò một phen, lại đi đến chỗ Yêu Nhược Tiên cầm di vài thứ, lúc này mới một mình vút không rời đi.

Hắn phải mau sớm chạy tới Mộc Hành cung, nếu không một khi Quân Sử tới trước hắn một bước, cũng sẽ không vì một Điện chủ nhỏ bé như hắn mà đặc biệt chờ đợi, nếu thật sự làm trễ nãi hành trình, Trình Ngạo Phương đoán chừng sẽ thu thập hắn.

Cũng không mang theo tùy tùng, ở trước mặt Quân Sử Miêu Nghị hắn làm gì có tư cách mang theo tùy tùng, chỉ có thân phận làm tùy tùng.

Sau khi tới Mộc Hành cung gặp mặt Trình Ngạo Phương, hắn mới biết Quân Sử Nhạc Thiên Ba đoán chừng ngày mai mới tới, Miêu Nghị cũng không oán hận gì, Nhạc Thiên Ba pháp giá đích thân tới, dĩ nhiên phải tới trước chờ chực mới không xảy ra sơ suất gì, nếu không thời gian mắc kẹt lại vạn nhất xảy ra chuyện gì thì thế nào? Vì vậy Miêu Nghị ngủ lại biệt viện Mộc Hành cung một đêm.

Ngày tiếp theo, Miêu Nghị một lần nữa vào cung, mới vừa chạm mặt Trình Ngạo Phương không bao lâu, Trang Hữu Văn cũng tới, lúc này Miêu Nghị mới biết một người khác Trình Ngạo Phương mang tới chính là Trang Hữu Văn.

Trang Hữu Văn thấy người còn lại là Miêu Nghị, ít nhiều cũng có chút bất ngờ, bên phía Bá Ngôn và Thượng Lưu Hoan không có phản ứng, hắn còn tưởng rằng Trình Ngạo Phương sẽ dẫn một thị nữ đi theo, không ngờ người đó lại là Miêu Nghị.

Quân Sử sắp tới, ngay cả Trình Ngạo Phương cũng không dám vô lễ, không dám chờ đợi trong phòng, mà dẫn Trang Hữu Văn và Miêu Nghị lên vân các trong cung, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn ra hướng Đô thành.

Bọn họ đợi từ sáng sớm đến giữa trưa, Trang Hữu Văn đột nhiên chỉ vào phương hướng Đô thành quay đầu lại hô:

– Cung chủ, Quân Sử pháp giá tới.

Trình Ngạo Phương vội vàng từ trong các nhanh chóng lóe ra, Miêu Nghị cũng mở to hai mắt nhìn theo phương hướng Trang Hữu Văn vừa chỉ, chỉ có điều tu vi hơi thấp, pháp nhãn thị lực kém hơn Trang Hữu Văn, phải đến mấy giây sau mới nhìn thấy một chấm đen từ không trung phía xa cấp tốc bay tới.

Khi vật thể kia tới gần, mới biết đó là một con linh cầm hình thể dài đến mấy trượng, sải cánh cũng đạt mấy trượng. Đó là một con “Thanh Vân linh tước” toàn thân màu xanh, thân thể ưu mỹ, cả người nhìn không thấy tạp sắc. Khi bay đến bầu trời Mộc Hành cung nó phát ra tiếng kêu “leng keng” như kim ngọc.

Bá bá bá! Trình Ngạo Phương dẫn đầu vút không mà ra, Miêu Nghị và Trang Hữu Văn đồng thời bay lên không trung đuổi theo. Chẳng qua tốc độ của Miêu Nghị rõ ràng kém hơn hai người kia. Tuy là cùng xuất phát với Trang Hữu Văn, nhưng trong nháy mắt đã kéo dài một khoảng cách lớn. Trên lưng Thanh Vân linh tước lơ lửng vỗ cánh có mấy người đang đứng, Nhạc Thiên Ba người mặc trường bào sợi tơ màu da, mặc dù tướng mạo thường thường, nhưng lúc này khí chất lại phiêu dật, đứng chắp tay, không giận mà tự uy. Hai tuyệt sắc giai nhân đứng hai bên phía sau hắn, chính là thị nữ thân thiết Trường Hoan và Trường Nhạc, thần thái nhu hòa điềm tĩnh, như người trong bức họa.

Phía sau còn có một người, không phải là ai khác. Người này Miêu Nghị cũng biết, chính là một trong tam đại Hành tẩu dưới trướng Nhạc Thiên Ba, Phong Trạch. Phía sau Phong Trạch đứng hai lão đầu, cũng là hai vị trong Thần Lộ lục đại Chấp sự, một người tên là Trúc Thượng Pha, một người tên là Yến Tử Thu.

– Tham kiến Quân Sử!

Trình Ngạo Phương và Trang Hữu Văn ở phía sau lơ lửng hành lễ.

Ánh mắt Nhạc Thiên Ba rơi xuống người Trình Ngạo Phương, trên mặt khẽ mỉm cười, giơ tay lên đang muốn mở miệng miễn lễ, lại thấy phía dưới lại có một người chậm chạp chạy tới, chắp tay cắt đứt lời của hắn:

– Tham kiến Quân Sử!

Một tiếng nói làm người ta cảm giác đặc biệt chót vót, ít nhất làm cho lời nói của Nhạc Thiên Ba vừa tới miệng liền bị mạnh mẽ ngăn lại, làm bàn tay của Nhạc Thiên Ba đang đưa ra liền đông cứng trên không trung.

Người tới dĩ nhiên không phải là người khác, chính là Miêu Nghị mới vừa vội vàng chạy tới, bổ sung vị trí còn thiếu phía sau Trình Ngạo Phương, hành lễ.

Trình Ngạo Phương và Trang Hữu Văn theo bản năng quay đầu nhìn lại, đồng thời toát mồ hôi, làm sao lại quên tu vi của người này hơi thấp, để hắn rơi lại phía sau, quên thống nhất hành kính giữa ba người.

Bản thân Miêu Nghị ngược lại không cảm thấy có cái gì, không cảm giác mình vừa ngăn cản lời nói của Nhạc Thiên Ba, cũng không tiện nhìn thẳng vào Nhạc Thiên Ba, cho nên cũng không chú ý tới bàn tay Nhạc Thiên Ba vừa thò ra lại dừng lại nửa vời.

Nhạc Thiên Ba nhìn thấy hắn ít nhiều cũng có chút kinh ngạc, ánh mắt rơi xuống dấu hiệu nhất phẩm Hồng Liên chỗ mi tâm của Miêu Nghị, lại càng có chút kinh ngạc liếc nhìn Trình Ngạo Phương, không biết Trình Ngạo Phương mang đến đây một tu sĩ cảnh giới Hồng Liên là có ý gì, nhưng vẫn phất tay nói:

– Miễn lễ, đi theo ta.

– Tạ ơn Quân Sử! Lần này ba người thống nhất hành kính, cùng bay đến trên lưng Thanh Vân linh tước, rơi vào phía sau.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 4
Phần 69 Ở vị trí này rồi thì phải lo cho vị trí đấy, nếu đã đảm nhiệm chức Trưởng phòng tin tức rồi thì phải có cống hiến xứng đáng. Buổi tối đến đón Mai Thái Bình, hai người cùng nhau lái xe đến Đại Trạch Môn. Đại Trạch Môn là nhà hàng chuyên làm món ăn Bắc Kinh, rất hợp với khẩu vị của Mai Thái Bình. Rượu Kiếm Nam Xuân năm 20 là Hạ Tưởng lấy được từ trong bộ sưu tập của Tào Vĩnh Quốc, nói chính xác hơn là do Tào Thù Lê lôi ra. Cô biết bố mình có thói quen cất trữ đồ, chỉ với chút công phu thì đã tìm ra được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 38
Phần 69 Hỏa Chân Quân thả xuống tinh linh, buồn bực lắc đầu nói: Bạch nương tử khó. Lại hỏi Ngô Trường: Ngươi xác nhận vừa rồi người có liên hệ được? Ngô Trường trưng mắt nói: Ngươi cho ta ngu ư? M Nhi Lang thả xuống tinh linh rồi nói: Bạch gia nói hắn cũng không rõ ràng tình hình của Bạch nương tử, còn Thận Mê, đã bị Bạch gia xử lý rồi. Lúc này, Ly Hoa lãnh băng băng nói: Mấy lão yêu quái các ngươi bận xong chưa? Không đi thì chúng ta đi trước. Ánh mắt ba người khẽ đụng vào nhau, tiếp đó cũng đồng thời quay đầu, dị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng