Miêu Nghị - Quyển 10

Phần 93

Trình Ngạo Phương nói:

– Không phải nói sẽ tổ chức trong ba ngày sao? Nói vậy chắc chắn ngày cuối cùng sẽ hiện ra đầu mối. Chẳng qua đại hội Giám bảo lần này giống như chợ bán đồ ăn ở thế tục, một số môn phái luyện bảo ở Tiên quốc còn cam tâm nhận khó khăn, gian khổ, tinh thần vui vẻ phối hợp. Phong Trạch ở bên cạnh nói:

– Đại hội Giám bảo có thể làm như vậy, đối với bọn họ mà nói chính là hoàn toàn có lợi, bình thường đã khó được tiếp xúc với nhiều nhân vật có máu mặt của các quốc gia như vậy không nói, bình thường con đường buôn bán phần lớn lại bị thương hội sáu nước lũng đoạn, ai biết các môn phái bọn họ có bảo bối gì tốt? Phong Bắc Trần tập trung mọi người ở đây, chẳng khác gì là cung cấp cho những môn phái luyện bảo này một cơ hội ló mặt, có cơ hội này dĩ nhiên phải cố gắng khoe khoang thủ nghệ luyện bảo nhà mình, những nhân vật có máu mặt có tiền, chính là nguồn kiếm khách rất tốt!

Trình Ngạo Phương cười ha hả nói:

– Vô Lượng quốc cũng có thương hội, làm như vậy không sợ cướp đoạt chuyện làm ăn của thương hội hay sao?

Phong Trạch cười nói:

– Đại đa số mọi người vẫn muốn tìm thương hội làm ăn, người có thể đặt chế pháp bảo cũng là người có tiền. Hơn nữa, môn phái luyện bảo khắp Tu Chân giới, nếu nói về cướp đoạt làm ăn còn ai có thể đoạt qua được Linh Lung tông? Không nhìn thấy quầy hàng của Linh Lung tông tụ tập nhiều người nhất sao?

– Xem ra đại hội Giám bảo này chỉ là mánh lới, đơn giản là tìm cớ để gọi mọi người đến nhìn màn kịch của Phong Bắc Trần hắn!

Trình Ngạo Phương nhìn về phía Nhạc Thiên Ba hỏi:

– Quân Sử có muốn xuống xem một chút hay không?

Nhạc Thiên Ba xem trọng thân phận, không có hứng thú đi chen chúc với đám người ô tạp phía dưới, lạnh nhạt nói:

– Ta về biệt viện trước, có tình huống đặc biệt gì thì trở lại báo ta.

– Vâng!

Phong Trạch và Trình Ngạo Phương chắp tay lĩnh mệnh.

Đúng lúc này, phía dưới ‘chợ’ bay vút tới ba người, một lão đầu mặc áo bào tóc trắng xóa, một cô gái mặc váy dài ngân sa, tư thái uyển chuyển, nửa mặt che lụa trắng, còn có một lão giả đầu trọc, ba người đứng thành hàng, nhất tề hành lễ với Nhạc Thiên Ba:

– Bái kiến Quân Sử.

– Ừ!

Nhạc Thiên Ba đứng chắp tay, khẽ vuốt cằm:

– Các ngươi từ từ nói chuyện đi, bổn tọa về trước.

– Cung tiễn Quân Sử! Một nhóm người chắp tay, đưa mắt nhìn Nhạc Thiên Ba dẫn hai gã thị nữ vút không rời đi.

Ba người sau đó chào hỏi đám người Phong Trạch, Miêu Nghị ở bên cạnh vừa nghe, chân mày hơi nhíu lại, thì ra là chưởng môn Văn Lai Công Kiếm Ly cung, chưởng môn Chư Cát Thanh của Ngọc Nữ tông, chưởng môn Mã Vạn Trường Ngự Thú môn.

Ba vị chưởng môn hiển nhiên đều quen biết mấy người này, chỉ nhìn thấy Miêu Nghị rất lạ mặt, chỉ thấy Văn Lai Công nhìn Miêu Nghị hỏi:

– Xin hỏi vị này là…

Phong Trạch và Trình Ngạo Phương nhìn nhau, cười nói:

– Yến Bắc Hồng.

Ba vị chưởng môn nhìn nhau ngẩn ra, bọn họ cũng từng nghe nói về một người tên là Yến Bắc Hồng, nhưng hình như là người của Tử lộ, nhưng người phía chính phủ có qua lại cũng không rõ ràng, Văn Lai Công cau mày nói:

– Là Yến Bắc Hồng trong dẹp loạn Tinh Túc hải?

Phong Trạch ha hả cười nói:

– Đúng vậy!

Miêu Nghị chắp tay nói:

– Bái kiến ba vị chưởng môn.

– Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!

Ba vị chưởng môn chắp tay đồng thanh nói, không phải là người của Thần lộ, vậy cũng không cần phải quá khách khí.

– A! Nữ nhân kia tại sao lại đi cùng với đệ tử của Thất Giới đại sư?

Trình Ngạo Phương đột nhiên nhìn xuống khu ‘chợ’ phía dưới, kỳ quái nói.

Nữ nhân trong miệng nàng không phải là ai khác, chính là Lão Bản Nương.

Trong đám người, Lão Bản Nương đã thay bộ y phục gợi cảm, mặc một bộ váy dài màu thiên thanh, mái tóc quấn cao, lộ ra gương mặt trắng mịn, cái cổ thanh cao, tư thái thướt tha cao vút, khí chất khắp người lập tức biến đổi, lộ ra vẻ hoạt bát, gọn gàng.

Nếu như nói trước kia nàng là bông hoa cuồng dã quyến rũ trong sa mạc, kia thì hiện tại nàng chính là đóa hoa sen duyên dáng yêu kiều sau ngày mưa, một cảm giác trang nhã vốn có rốt cục cũng hé lộ. Trước kia là quyến rũ gợi cảm mê người, nhưng bây giờ là vẻ thanh tân thùy mị lay động lòng người, cảm giác giống như trong đóa hoa sen đoan trang trang nhã ẩn giấu quyến rũ, làm người ta tim đập thình thịch. Hiện tại bàn về xinh đẹp quyến rũ khẳng định không bằng lúc trước, nhưng lại hé lộ vẻ xinh đẹp trời sinh Lão Bản Nương che giấu lúc trước, khiến khí chất cấp bậc của nàng cũng tăng lên mấy phần, làm trước mắt người ta đột nhiên sáng ngời, kinh ngạc, thì ra nữ nhân này lại xinh đẹp như thế!

Miêu Nghị thấy vậy theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, nhớ tới tối hôm qua đôi tay của hắn đã giày xéo trên người nữ nhân kia, nhớ tới đôi môi mềm mại hồi lâu không muốn tách rời, nhớ cái lưỡi mềm mại thơm tho, kết hợp với bộ dạng trước mắt của nàng, thật sự là càng trở nên vô cùng khao khát.

Hắn lại nhớ tới đêm đó lần đầu tiên đoạt lấy thân thể của nàng, hoa nở hoa tàn khẽ rung động… Nữ nhân này sau mỗi ngày đón chiều tà uống rượu, màu da đã dần dần trở nên trắng như tuyết, thật không biết nếu cởi hết xiêm y của nàng sẽ nhìn thấy cảnh tượng lay động thế nào, điều này thật sự khiến Miêu đại điện chủ khát vọng.

Nhưng điều làm Miêu đại điện chủ có chút bất đắc dĩ chính là, chỉ sau đêm hôm đó, Lão Bản Nương nhất quyết dừng lại, không chịu cởi áo nới dây lưng để cho hắn tàn sát cấm khu bừa bãi.

Trước mắt, Bát Giới không biết tại sao lại đi cùng Lão Bản Nương. Hai người một người ra vẻ đạo mạo, chắp tay trước ngực, trên mặt điềm nhiên khẽ cười toan tính, một người cười khanh khách không ngừng, đang nói gì đó, sóng vai mà đi.

Phong Trạch ha hả cười nói:

– Nữ nhân này làm sao lại đột nhiên làm cho người ta có một loại cảm giác như thay da đổi thịt? Làm người ta không biết đâu là thật đâu là giả.

Trình Ngạo Phương nói:

– Ngươi cũng không nhìn xem người đi bên cạnh nàng là ai. Đó là đệ tử của Thất Giới đại sư, có lẽ là chịu sự hun đúc cảm hóa rồi.

Miêu Nghị thật không biết nói gì nữa rồi, chuyện này cũng có thể tính là công lao của Bát Giới sao? Trong đầu nữ nhân kia đôi khi thật sự không biết bên trong có những thứ gì, chỉ có thể nhìn bề ngoài!

– Chúng ta cũng đi xuống xem sao. Phong Trạch quay đầu lại nói.

Mọi người đều khẽ gật đầu, phi thân đến bồn địa phía dưới, nhân thủ của ba đại phái phía dưới cũng đi tới chào hỏi.

Trong đó một vị Ngô Hóa Hành Ngô trưởng lão của Ngự Thú môn làm Miêu Nghị chú ý, Miêu Nghị đi theo Trình Ngạo Phương cũng không nhịn được hỏi.

– Ngô trưởng lão, không biết quý phái có mấy vị trưởng lão họ Ngô?

Ngô Hóa Hành ngẩn ra, vấn đề này ly kỳ, vân vê chòm râu bạc ha hả cười nói:

– Yến điện chủ, đệ tử họ Ngô của bổn phái mặc dù không ít, nhưng chức trưởng lão chỉ có tại hạ.

– A! Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!

Miêu Nghị chắp tay, thì ra người ra sức phái người đến Tinh Túc hải giết chết ta chính là ngươi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 19
Phần 93 Khi lực lượng cảnh sát có vũ trang đồng loạt xông lên muốn khống chế toàn bộ quan quân, trong quân có người không nhịn được mà đẩy một gã thiếu tá ra. Bởi vì tuổi trẻ bốc đồng, khi y vừa mới được Ngô Hiểu Dương đề bạt làm thiếu tá không lâu, y coi Ngô Hiểu Dương là ân nhân, thấy phòng bệnh của Hạ Tưởng gần trong gang tấc nhưng lại không thể tiếp cận, lại bị sự cứng rắn của Trần Hạo Thiên bức bách đến mức máu sôi lên... Người trong quân đội không thể so với cán bộ địa phương, cán bộ ở địa phương mọi việc đều thuận lợi, mỗi người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hai vợ chồng Tú – Khánh - Tác giả The Kid
Truyện kể về các sự kiện tình dục của hai vợ chồng Tú và Khánh. Trong công ty ai cũng biết anh chàng Tú và cô nàng Khánh đang thích nhau, nhưng họ nhút nhát không dám tỏ tình với nhau. Tú chỉ là một anh chàng bình thường, không có gì đáng kể. Còn Khánh, một cô gái dễ thương, duyên dáng, nói giọng Bắc, nhí nhảnh, hết mình trong công việc. Các đồng nghiệp rất muốn Tú và Khánh đến với nhau. Hôm đó trong công ty có chuyện vui nên các nhân viên rủ nhau đi nhậu để ăn mừng. Những người đồng nghiệp đã ép Tú và Khánh uống thật say. Khi cả hai đã say...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 25
Phần 93 Thấy thần sắc Miêu Nghị có phần không đúng, Vân Tri Thu lo lắng nói: Làm sao vậy? Ngay lúc này, Miêu Nghị lại lấy ra một chiếc tinh linh, sau khi nghe tin sắc mặt càng trở nên trầm trọng. Tin tức là do Tuyết Nhi truyền đến, Tuyết Nhi đang đi trên đường đột nhiên bị cao thủ chặn lại, chưa kịp hoàn thủ thì đã bị đối phương bắt lại, lục soát khắp người một lần, lôi cả Hồng Trần ra. Chẳng qua kỳ quái chính là, đối phương tịnh chưa làm khó các nàng, cũng không chiếm đoạt gì, cứ thế thả các nàng ra, Tuyết Nhi bị làm cho có phần chẳng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng