Miêu Nghị - Quyển 11

Phần 17

Trong thanh âm kinh ngạc của Liệt Hoàn, tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Lão gia hỏa này chẳng lẽ là bị hù dọa đến hồ đồ rồi? Là ngươi bị người ta đuổi trở lại chứ gì? Miêu Nghị có thể nói là rất buồn cười, hắn căn bản là không từng thay đổi qua phương hướng.

Nhưng mà đối với hắn mà nói, có Liệt Hoàn hấp dẫn sự chú ý của Linh Lung Bảo Tháp là một sự tình không tệ, mình có thể tiếp tục đi tìm vị trí vốn có của Linh Lung Bảo Tháp.

Xác nhận núi rừng trước mắt chui lên tạo thành từ dưới đất không phải là ảo giác, Miêu Nghị tiếp tục bay y theo đường thẳng tới trước. Hắn không tin Linh Lung Bảo Tháp này không có chốn tận cùng.

Sau khi bay một lát, Miêu Nghị chợt trợn to mắt nhìn xuống mặt đất, thấy dãy núi phía dưới đang nhanh chóng sụp đổ, hoa cây cỏ mộc gì đều bị vùi lấp tiến vào trong lòng đất, mặt đất chấn động bần bật giống như cái sàng (cái rây) vậy, dâng lên một tầng cát.

Miêu Nghị đáp xuống, chụp lấy một bụm cát vặn vắt hai cái ở trong tay.

Cát mịn ở trong tay chảy xuống qua kẻ ngón tay, đứng trên một cồn cát, Miêu Nghị ngắm nhìn biển cát vô biên ở bốn phía, ánh mắt nhìn đến mức trợn lòi ra luôn, một tòa núi rừng xanh um tươi tốt đảo mắt biến thành sa mạc? Đùa gì thế? Linh Lung Bảo Tháp này không khỏi là quá kinh khủng rồi sao? Cái này cũng có thể làm được sao?

Ầm ầm! Phía trước lại kịch liệt chấn động. Miêu Nghị lại trơ mắt nhìn Liệt Hoàn từ không trung ở phía trước cấp tốc bay vút đến, một sa nhân do cát ngưng kết thành thoát ra từ trong sa mạc, chạy ào tới không trung chặn Liệt Hoàn lại.

Liệt Hoàn dường như đã có kinh nghiệm tránh né, nhanh chóng bay theo ‘ hình chữ chi, tiếp tục trốn chạy ào về phía trước.

Miêu Nghị ngước đầu quay từ trước vòng nửa nửa hình cung ra phía sau, trơ mắt nhìn Liệt Hoàn bay qua đỉnh đầu của mình.

Mà Liệt Hoàn thấy được Miêu Nghị lại xuất hiện trong sa mạc, dường như cảm thấy kỳ lạ vậy, giận dữ hét:

– Ngươi rốt cuộc là thật hay là giả?

Ý gì? Miêu Nghị không biết hắn nói lời này là có ý gì. Cô độc đứng ở trong sa mạc, quay đầu lại nhìn Liệt Hoàn đã đi xa.

Liệt Hoàn đi rồi, Miêu Nghị lại tiếp tục bay lên. Phương hướng không thay đổi, tiếp tục đường thẳng mà bay, hắn cũng không tin Linh Lung Bảo Tháp thật sự có thể vô biên vô tận, khẳng định có cuối đường.

Thật ra sa mạc cũng không lớn, chẳng qua là thị lực không nhìn thấy được xa như vậy, không bay bao lâu liền bay ra khỏi sa mạc.

Kết quả sa mạc phía sau lưng lại kịch biến, làm cho hắn không nhịn được ngừng lại, một tòa núi cao nhanh chóng nổi lên từ trong sa mạc. Lần này thật ra thì không mọc ra hoa cây cỏ mộc gì, mà trời lại nhanh chóng tối đen xuống, ban ngày trực tiếp biến thành ban đêm, không trung còn ngưng tụ ra mây đen, nhiệt độ cũng đột nhiên giảm xuống.

Trong mây đen trực tiếp hạ nhiều tuyết, tuyết thật thật lớn, rất nhanh sau đó liền thấy trên dãy núi bao trùm đầy tuyết đọng trên không trung. Một tòa Tuyết Sơn ngang nhiên hiện ra. Tuyết lớn cũng nhỏ lại, trên không trung bắt đầu bay phiêu phiêu sái sái xuống.

Tình cảnh này có thể nói làm cho Miêu Nghị trợn mắt há hốc mồm, đưa tay lấy chút ít bông tuyết bay lả chả từ không trung xuống, tuyết vào tay lạnh như băng, may mắn là mấy lần biến hóa trước đó hắn đã tận mắt chứng kiến, nhìn thấy mà không còn cảm giác quái lạ nữa.

Cái tên Liệt Hoàn kia không biến có phóng vọt ra nữa không đây?

Ý niệm này của Miêu Nghị mới vừa nhuốm lên, phía sau quả nhiên lại vang lên tiếng ầm ầm. Qquay đầu nhìn lại, Liệt Hoàn quả nhiên lại tới nữa, một thổ nhân lại phóng lên không cản lại hắn, ên này trên tuyết sơn cũng có một người tuyết bay lên không ngăn cản y như vậy. Lại thấy Miêu Nghị, Liệt Hoàn hai mắt trợn thật lớn. Hắn lần này không chạy nữa, mà ở trên tuyết sơn này không nhanh chóng vòng vo tránh né người tuyết liên tiếp phóng ra.

Có thể rỗi rãnh như thế này, rõ ràng là có liên quan đến người tuyết thổ nhân gì đó chặn lại với tần suất giảm xuống rõ ràng. Ngay cả Miêu Nghị cũng rõ ràng nhìn thấu người tuyết kỳ quặc đó xông lên với tần suất không nhiều bằng lúc trước, phương diện tốc độ chặn lại cũng chậm hơn không ít, bởi vậy có thể đoán được những người tuyết này công kích giảm sút đi rất nhiều rồi.

– Ngươi rốt cuộc là Ngưu Nhị thật hay là Ngưu Nhị giả?

Vòng vo phi hành tránh né người tuyết, Liệt Hoàn cáu kỉnh quát hỏi.

Miêu Nghị tức giận nói:

– Chẳng lẽ trong cái Linh Lung Bảo Tháp này còn có cái tên ta nào khác hay sao?

Liệt Hoàn cười lạnh:

– Bổn vương dọc theo đường đi tổng cộng gặp được bốn tên Ngưu Nhị, tên nào cũng giống nhau như đúc, nếu như có thật, vậy chỉ có thể là lần đầu tiên gặp mặt trước kia là thật, còn những tên khác cả ba đều là giả mạo hết, hoặc là nói toàn bộ đều là giả mạo. Linh Lung Bảo Tháp thật là lợi hại, không ngờ ngay cả con người mà cũng đều có thể bắt chước đến trình độ lấ giả đánh tráo thật như vậy, ngay cả bổn vương cũng đều nhìn không ra sơ hở. Đợi bổn vương lột da sống cái thằng ngươi, để nhìn một chút xem ngươi rốt cuộc là thứ quỷ gì đội lốt biến đổi ra!

Miêu Nghị giật mình, bị lão quái này giày vò một chút, tự bản thân mình làm quái gì còn có mạng, nên gấp giọng nói:

– Yêu Vương, ngươi ngàn vạn lần không được làm loạn! Ta là Ngưu Nhị thứ thiệt trăm phần trăm, tuyệt không thể nào là hàng giả mạo được.

Nhưng mà Liệt Hoàn căn bản cũng không tin, sau khi nhanh chóng lắc mình tránh thoát khỏi người tuyết từ mặt đất xông lên tấn công, liếc mắt một cái xem xét bên này, trong mắt lộ hung quang lộ ra rõ mồn một.

Trong lúc bất chợt lão lắc mình một cái, đối với Miêu Nghị mà nói cơ hồ là trong nháy mắt đã tới, cái móng vuốt to lớn sắc bén đã chụp ừa tới, nhưng mà khi còn cách Miêu Nghị một trượng thì đột nhiên thu lại một cách gượng ép, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin, đồng thời nhanh chóng xoay người né tránh, lần nữa tránh khỏi Tuyết Nhân công tới, lại tiếp tục chạy vòng vo trên không trung.

Miêu Nghị có thể nói là bị hù dọa toát ra một thân đầy mồ hôi lạnh, kẻ giúp hắn hóa giải nguy nan thời khắc mấu chốt, chính là một hư ảnh ngồi xếp bằng tĩnh tọa trước người hắn, không phải là ai khác, chính là chủ nhân của Tinh Túc Hải Tây Túc Tinh Cung, Tây Phương Túc Chủ Phục Thanh – hư ảnh ngồi xếp bằng tĩnh tọa chính là Phụ Thanh vậy.

Mà Miêu Nghị lau mồ hôi lạnh lúc này trong tay đang cầm một khối thú cốt lệnh bài, một mặt có khắc Tây Tinh Hải hải đồ, một mặt có khắc một chữ ‘Phục’. Hư ảnh Phục Thanh ngồi xếp bằng tĩnh tọa chính là phóng ra từ trong chữ ‘Phục’ kia.

Thấy Liệt Hoàn thu tay lại rồi, Miêu Nghị thở dài ra một hơi rõ to, có thể nói là sợ tới mức không nhẹ, nếu thật sự bị Liệt Hoàn thu thập cho một phen, vậy thật là chết chắc rồi, dưới tay của kim liên tu sĩ, bị nói là chơi đùa nắn gân, thì ngay cả trả đòn kiếm đường sống cũng không có.

May mắn vạn hạnh trong bất hạnh, lúc trước Phục Thanh tống tặng mặt lệnh bài cho hắn, vừa rồi hoàn toàn là linh quang nhoáng lên một cái, dù sao thì cũng phải nghĩ biện pháp tự cứu mình, hắn hoàn toàn là ôm thái độ còn nước còn tát thử một chút, may mắn, may mắn!

– Lệnh bài của Phục Thanh đại nhân!

Liệt Hoàn bay vòng vo, gương mặt cả kinh hỏi:

– Ngươi tại sao có thể có lệnh bài này?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 45
Thiên Linh cung và Chí Tôn điện đều là thế lực cực kỳ thần bí. Trong nội cung Thiên Linh cung đều là Linh vật trời sinh, chính thức là thế lực không nhúng tay vào bất kỳ phân tranh nào. Tuy rằng Thiên Linh cung chưa từng để ý tới phân tranh bên ngoài, thế nhưng lại không có ai dám hoài nghi thực lực của Thiên Linh Cung, toàn bộ đều là Linh vật tời sinh, thực lực không mạnh mới là lạ, loại thế lực hội tụ Linh vật trời sinh như Thiên Linh cung trình độ cường hãn không cần phải nói. Không ít người kỳ thật đã sớm nghĩ, người Thiên Linh cung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 27
Tiên thiên bất diệt linh quang biến thành minh kính ba mươi mốta mặt, ba mươi mặt trước “tìm hiểu” đại đạo lý vô tận chứa trong một kích Tam Nguyên khi xuyên thấu ba mươi minh kính. Chờ một kích Tam Nguyên hao hết uy lực, đụng vỡ minh kính cuối cùng thì Giang Nam sao chép hết đạo và lý chứa trong đó, thậm chí là thần thông đạo pháp, dùng cùng một chiêu bị thương Thái Nhất Thiên Quân. Đây là thủ đoạn khủng bố biết bao. Nhưng điều này cũng có nghĩa là Nguyên Thủy đại đạo của Giang Nam không hoàn mỹ. Ánh mắt Vạn Vật Đạo Tổ rất sắc bén cáo già...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lưu Phong – Quyển 10
Vu Thiên nghe vậy, giật mình nói: “Không sai, ngươi nói lý do này quả thật không sai. Đích thực là với tính cách của Lưu Phong thì hẳn là sẽ không cung cấp cho chúng ta đồng nam đồng nữ và Hoàng bà xá nữ.” “Cho nên ta nói ngôi vị Hoàng đế hẳn cứ tiếp tục để ta nắm giữ, có như vậy thì lợi ích của Hoàng Đình Đấu Ti các ngươi mới có thể được đảm báo ở mức lớn nhất” Lão Hoàng đế cười nói. “Ngươi có thể tiếp tục ngồi trên ngai vàng không thì mấu chốt là chuyện trường sinh. Nếu không ta cũng không cách nào xoay chuyển trời đất.”...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng