Miêu Nghị - Quyển 11

Phần 89

Chiếc gương kia chứng kiến cảnh mây tan mưa tạnh, tựa hồ cũng đỏ mặt, giống như người chết lẳng lặng gục xuống lồng ngực Miêu tiểu nhị, mái tóc đen nhánh xốc xếch, cúi đầu ai oán nói:

– Đáng ghét, lần này ngươi hài lòng chưa?

Miêu Nghị vuốt ve sống lưng bóng loáng của nàng, cười nói:

– Mấy trăm năm cầu được một lần sao có thể hài lòng, có chút thật sự đắc ý.

Lão Bản Nương cắn răng đập hắn một quyền, lại ôm lấy hỏi:

– Ngưu Nhị, tại sao ngươi lại thích ta?

Miêu Nghị suy nghĩ một lát:

– Ta cũng không biết, sau lần đầu tiên, đột nhiên ta cảm thấy đã gặp được người quan trọng nhất trong cuộc đời, giọng nói của nàng, thân thể của nàng, mùi thơm trên thân thể nàng phát ra, cảm giác hết thảy đều đúng rồi. Nàng chính là người ta vẫn muốn tìm thấy, cảm giác ôm nàng vào lòng thật sự rất tuyệt vời, thật sự không bao giờ muốn buông ra.

Lão Bản Nương không nói thêm lời nào thừa thãi, chỉ thấp giọng nói:

– Ngưu Nhị, yêu ta thêm một lần nữa.

Dứt lời, trực tiếp bị ném xuống, một đêm này không biết muốn bị ăn thịt bao nhiêu lần…

Hừng sáng ngày tiếp theo, hai người trần truồng ngâm mình trong bồn tắm, người này nằm lên người người kia, chồng lên nhau.

Người ở phía ngoài rất thức thời, không ai lại đưa nước nóng tắm rửa tới, nhưng chuyện này đối với người tu luyện công pháp tính nóng mà nói, muốn có nước nóng là chuyện rất đơn giản, trong nhẫn trữ vật bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị nước sạch, còn có thể giữ ấm ở nhiệt độ ổn định.

– Đáng ghét, hiện tại không nói mấy tên phía ngoài kia cũng biết chúng ta ở trong phòng đã làm gì, kêu ta từ giờ làm sao ra ngoài nhìn người khác.

– Bọn họ cũng không phải hôm nay mới biết.

Miêu Nghị vuốt ve bộ ngực của nàng, hỏi:

– Ta định ở lại với nàng một tháng, nàng là sợ ra ngoài không tiện gặp người đuổi ta đi, hay là muốn ta lưu lại cùng nàng một tháng?

Lão Bản Nương rất khó lựa chọn, nhưng cuối cùng véo hắn một cái:

– Ở lại với ta!

Cho nên Miêu Nghị tiểu nhị thật sự ở lại trong gian phòng đó một tháng, thật đáng buồn chính là, Lão Bản Nương không cho phép hắn vượt rào nữa, có thể cùng giường chung gối nhưng không đồng ý làm chuyện kia, làm Miêu Nghị thật sự không biết nói gì.

Nhưng Lão Bản Nương tự có đạo lý của nàng, nếu để cho hắn ăn no… hắn có thể chán. Lão Bản Nương có thể nói là thẳng thắn, chính là muốn treo khẩu vị của hắn, không thể để cho Miêu tiểu nhị ăn no. Tuy nhiên hết lần này tới lần khác dường như trong lúc lơ đãng cố ý lộ ra mấy động tác hấp dẫn, Thiên Ma Vũ mới gặp gỡ đầu mối.

Miêu tiểu nhị dở khóc dở cười. Lão Bản Nương ngược lại khanh khách cười vui, một tháng này của nàng trải qua thật vui vẻ…

Nhưng Miêu Nghị cuối cùng cũng phải đi, một tháng vui vẻ hạnh phúc cũng trôi qua, trước khi đi, Miêu Nghị cho nàng một chiếc đĩa ngọc:

– Nửa tháng sau, an bài người giao ngọc điệp này cho Trình Đại đương gia của “Nhất Oa Phong”.

Lão Bản Nương kinh ngạc nói:

– Chuyện gì vậy?

Miêu Nghị hừ lạnh nói:

– Trên đường tới đây ta lại bắt gặp nữ nhi của hắn, vốn không muốn cùng nàng so đo, nhưng Trình Ưng Vũ không biết phân biệt, cứ muốn báo thù, ta đành phải bắt nàng lại. Nếu Trình Diệu Uy muốn đòi lại con gái của mình, vậy thì tới địa bàn của ta đưa người đi, lần trước gặp mặt Trình đại đương gia, hắn không chịu thua hại ta một trận, ta còn chưa tìm hắn tính sổ, lần này ta muốn xem hắn cứng đầu đến bao nhiêu!

– Ta biết rồi, quay về sẽ giúp ngươi an bài.

Lão Bản Nương gật đầu, lại lưu luyến không rời nói:

– Ngưu Nhị, nhớ phải một lòng với ta, chớ để hồng nhan giữ gối không!

Miêu Nghị gật đầu, thừa dịp ánh bình minh còn chưa lên, trong lúc trời còn tối đã lặng lẽ ra cửa, đến đại đường trả thẻ phòng, chào hỏi nho sinh, ra khỏi khách sạn vút không rời đi.

Lão Bản Nương không thể ra ngoài đưa tiễn, chỉ có thể nhìn qua khe hở cửa sổ thấy Miêu Nghị biến mất ở bầu trời đêm…

Đường dài trở về, từ trên không trung hạ xuống hậu cung Trấn Nhâm điện, Thiên Nhi, Tuyết Nhi nghênh đón:

– Đại nhân!

Miêu Nghị cũng tiện tay quăng ra một người đang hôn mê, Trình Ưng Vũ rơi đập xuống trên mặt đất, Miêu Nghị xoay người ngồi xuống đình nghỉ ngơi bên cạnh, gật đầu ra hiệu.

Tuyết Nhi tiến lên tháo sợi dây xích sắt buộc chặt Trình Ưng Vũ, giác quan thứ sáu phong bế cũng được giải trừ.

Chỉ chốc lát sau, Trình Ưng Vũ từ từ tỉnh lại, thân thể đã rất suy yếu, nhìn thấy Miêu Nghị đang ngồi trong đình bưng trà chậm chạp thưởng thức, lảo đảo bò dậy, nhìn chung quanh, phát hiện mình đang ở một nơi hoàn toàn lạ lẫm, Lưu Vân Sa hải không thể nào có núi rừng bốn phía xanh um tươi tốt như vậy.

– Đây là nơi nào? Ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Trình Ưng Vũ tái nhợt, thân thể suy yếu không chịu nổi, hoàn toàn dựa vào pháp lực gượng chống.

Miêu Nghị đặt chén trà xuống nói:

– Là nơi nào không quan trọng, quan trọng là… Ta tạm thời sẽ không giết ngươi, ta đã báo tin cho Trình đại đương gia, tin tưởng không bao lâu nữa cha ngươi sẽ đến cứu ngươi.

Trình Ưng Vũ nghe vậy biểu hiện trên mặt không biết là kinh ngạc hay là vui mừng.

Lúc này Diêm Tu nghe truyền chạy tới, Miêu Nghị chỉ ngón tay vào Trình Ưng Vũ:

– Cho nàng cây chổi, sau này lưu lại trong cung quét sân. Phân phó xuống dưới, nếu không làm tốt thì đánh, nếu dám chạy thì chặt luôn đôi chân của nàng.

– Vâng!

Diêm Tu lĩnh mệnh, trực tiếp đẩy Trình Ưng Vũ đang lảo đảo rời đi.

Nữ nhân này nói không thức thời đúng là không thức thời, nói thức thời cũng rất thức thời, sau mấy ngày tu dưỡng, đàng hoàng cầm cây chổi ra ngoài quét sân, toàn bộ vật hữu dụng trên người nàng đã bị tịch thu, không thành thật cũng không được. Nếu cha mình có tới cứu mình, nàng đã chuẩn bị chịu khổ, lúc này cái mạng nhỏ của nàng đã không còn giá trị gì nữa.

Nhưng sau khi thấy khác hai vị “đồng liêu” quét sân, trong lòng lại nổi lên một trận ác hàn, chém cánh tay người ta để cho người ta mất hết…

Nửa tháng sau, hai đạo nhân ảnh vút không mà đến, rơi xuống bên ngoài sơn môn Trấn Nhâm điện, một lão đầu tóc muối tiêu tết tóc đuôi ngựa, một phụ nhân thân thể đẫy đà, y phục lòe loẹt. Hai người này không phải là ai khác, chính là như Đại đương gia của Nhất Oa Phong Trình Diệu Uy và Nhị đương gia cũng là phu nhân của hắn Vũ Quần Phương.

Nhìn cung điện nguy nga trên đỉnh núi đối diện, hai vợ chồng nhìn nhau, hai người làm sao cũng không nghĩ tới, nữ nhi của mình lại rơi vào trong tay “Miêu tặc” nổi tiếng thiên hạ.

– Người tới phương nào?

Tu sĩ giữ cửa Chu Lập Cần quát hỏi. Mặc dù thấy một người trong số đối phương là Tử Liên tu sĩ, nhưng Chu Lập Cần vẫn không hề lo lắng, điện chủ của chúng ta là Chấp sự cung vàng điện ngọc Ngọc Đô Phong, Tử Liên tu sĩ bình thường thấy hắn cũng phải khách khí làm lễ ra mắt.

Trình Diệu Uy lạnh nhạt nói:

– Phiền toái thông báo cho Miêu Nghị điện chủ một tiếng. Trình Diệu Uy tới thăm!

– Ngươi chính là Trình Diệu Uy?

Tiễn Tử Phụng ở bên cạnh nhìn hắn từ trên xuống dưới đánh giá nói.

– Đúng vậy!

Trình Diệu Uy vẻ mặt kiệt ngạo, còn cho rằng danh tiếng của mình đã truyền đến nơi này.

– Vậy không cần thông báo nữa, phía trên đã có lời, nếu ngươi đến thì có thể trực tiếp vào bái kiến. Vị này là ai?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Phần 89 Khi tin tức này vừa truyền ra, toàn bộ quân doanh sôi nổi hẳn lên, các tiếng trống cổ động tập hợp vang lên ầm ầm, lúc này đã phơi bày ra tốc độ phản ứng rất nhanh của các binh sĩ. Chỉ trong vòng mười phút ngắn ngủi, Điểm tướng đài rộng lớn đã tràn ngậm binh sĩ trong các đại đội của Cuồng Long quân đoàn đang dàn hàng chỉnh chỉnh tề tề, đông nghịt người, từ trên đài phóng mắt xuống, vô luận là nhìn ngang, nhìn dọc, nhìn chéo đều là những đường thẳng tắp, khí tức sắc bén đập vào mặt. Long Nhất cùng Nam Cung Nỗ, Bắc Đường Vũ một trái một...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Phần 89 Hai tiểu nha đầu này lĩnh hội rất nhanh, Lâm Vãn Vinh dạy một lát là hai người đã có chút dáng vẻ rồi. Thấy sắc trời đã không còn sớm, Lâm Vãn Vinh cũng không muốn lưu lại quá lâu bèn đứng dậy cáo từ. Nhưng Tần Tiên Nhi không nỡ chia tay nói: “Công tử, ngày mai chàng có thể đến được không?” Lâm Vãn Vinh hơi sững người một lát. Hai bên gò má Tần Tiên Nhi ửng hồng, nàng khẽ nói: “Cũng không biết vì sao thiếp rất thích nghe công tử nói chuyện. ” Lâm Vãn Vinh cười ha hả nói: “Không phải chỉ là tán gẫu sao, chỉ cần có thời gian...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lăng Tiếu – Quyển 4
Phần 89 Mặc kệ trước kia ngươi có bao nhiêu nữ nhân, từ hôm nay trở đi ngươi phải quên các nàng đi. Nữ Tế Ti đáp. Chẳng lẽ ngươi không biết với ngươi và ta đây là chuyện rất tàn nhẫn sao? Chúng ta sống như vậy có hạnh phúc hay sao? Huống chi chúng ta còn chưa biết tên của nhau thì làm sao có tình cảm được? Lăng Tiếu ý đồ thuyết phục nữ Tế Ti nói ra. Hắn biết rõ chỉ cần nói động nữ Tế Ti, nàng nhất định sẽ cầu tình với Đại Tế Tự. Đây là ý chỉ của ông trời, ta cũng không có biện pháp đi cải biến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng