Miêu Nghị - Quyển 12

Phần 13

Miêu Nghị khẽ gật đầu đã hiểu rõ, xem ra pháp lực yêu quái không thấp. Lại hỏi:

– Không phải còn có sơn thần thổ địa sao?

Con trai Lưu lão hán lại thấp giọng nói:

– Vô ích thôi. Sau đó đã tìm đến môn thần, nhưng vẫn không có kết quả.

Trong thôn không nhiều nhà lắm, đi một vòng cũng không mất nhiều thời gian, sau nửa thời thần, Bảo Ninh và Bảo Tín đi thu thập chứng cứ nổi giận đùng đùng đã trở lại, phía sau còn một đám thôn dân với khuôn mặt đầy mong đợi.

– Tiền bối, nơi này yêu nghiệt chưa trừ, thiên lý khó dung! Chúng tôi lập tức lên núi tìm!

Bảo Ninh trầm giọng chắp tay nói.

– Làm theo lời các ngươi đi.

Miêu Nghị gật gật đầu, hắn đúng là có chút không quen khi bị một đám thôn dân như vậy vây quanh.

– Ai muốn dẫn đường?

Bảo Tín quay đầu lại hỏi đường, một đám thôn dân vội lùi về sau.

Cuối cùng chỉ có mình Lưu lão hán dẫn đường.

Trong tiếng long câu chạy rầm rầm, Miêu Nghị ngồi ở phía sau vỗ vỗ vai Bảo Ninh.

– Các ngươi chạy chậm một chút, lão nhân gia không chịu được lắc lư.

Lưu lão hán ngồi phía sau Bảo Tín đúng là đã bị long câu với tốc độ hung mãnh dọa sợ rồi.

Lưu lão hán cũng không biết yêu quái ở nơi nào trong núi, liền hỏi Bảo Ninh vị trí của miếu thổ địa.

Trên một đường nhỏ trong núi, đã tìm được toà miếu thổ địa cũ kỹ, mọi người nhảy từ hai long câu xuống.

Miếu thổ địa không biết bao lâu chưa có người thăm viếng, không hề thấy được dấu vết hương khói, có lẽ đã sớm bị bỏ hoang rồi. Miêu Nghị hai mắt nheo lai, nhìn chằm chằm vào một cây hoè già phía sau miếu, mơ hồ thấy có yêu khí lượn lờ xung quanh.

Hai người sư huynh đệ hiển nhiên cũng nhìn ra! Bảo Ninh giậm chân thật mạnh một cái, thi pháp quát lớn:

– Thổ địa ở đâu!

Chỉ thấy cây hòa già sau miếu xào xạc lắc lư, trong nháy mắt biến thành hình một lão đầu, thắt lưng treo lệnh bài thổ địa, Lưu lão hán cả kinh quỳ xuống lạy.

Thổ địa lão đầu chắp tay sau lưng, ánh mắt quét qua mấy người, hừ lạnh nói:

– Thổ địa ở đây, đám thuật sĩ nơi nào dám ở đây hô to gọi nhỏ?

Bảo Ninh chỉ trích nói:

– Ngươi thân là thổ địa nơi này, sứ mệnh là chấn nhiếp yêu ma, Lưu gia trang nằm trong vùng cai quản của ngươi, sao ngươi ngồi yên nhìn đám yêu ma tác quái mà không làm gì?

Thổ địa lão đầu hừ mũi nói:

– Lưu gia trang đúng là nằm trong vùng cai quản của bản thổ, nhưng họ bất kính với bản thổ, lại chạy đi thờ phụng môn thần, điều này sao bản thổ chịu được, giờ có chuyện xảy ra cần gì phải tìm ta, cứ đi tìm môn thần là được rồi.

Lưu lão đầu nghe vậy càng trở nên sợ hãi hơn, lạy rồi lại lạy không dậy nổi.

– Nói bậy!

Bảo Tính nổi giận.

– Ngươi khinh chúng ta không biết gì phải không? Chắc chắc là ngươi làm chuyện gì có lỗi trước, Lưu gia trang bất đắc dĩ mới phải quay sang thờ phụng môn thần.

Bị vạch trần chân tướng, thổ địa lão nhân thẹn quá hoá giận, chỉ tay quát:

– Đám thuật sĩ nơi đâu, dám hô to gọi nhỏ với quan Thiên Đình, có còn để luật pháp Thiên Đình vào mắt không? Bây giờ cho các ngươi lập tức ly khai, nếu không đừng trách bản thổ địa không khách khí!

Dứt lời liền hừ lạnh một tiếng, thân hình vừa nhoáng lên, đã lại biến trở thành cây hoè già.

Bảo Ninh và Bảo Tín nét mặt giận dữ, đã sớm muốn thu thập đối phương, nhưng ngặt nỗi Lưu lão hán lại không biết yêu quái ở đâu, đành phải chắp tay thỉnh giáo thổ địa:

– Xin hỏi thổ địa công, đám yêu nghiệt làm xằng bậy đó hiện giờ ở đâu.

Cây hoè già không có động tĩnh, không thèm đáp lời.

Sư huynh đệ hai người nhìn về phía Miêu Nghị. Miêu Nghị chắp dáng vẻ không liên quan, ngẩng đầu nhìn trời lẩm bẩm:

– Các ngươi cứ nhân nhượng như vậy mà còn muốn hàng yêu trừ ma, nếu là ta, ta đã đem miếu đập nát, đem cả gốc rễ của hắn nhổ sạch rồi, có vài người rượu mời không thích chỉ thích uống rượu phạt.

Phép khích tướng này tuy tốt, nhưng đúng là hơi làm khó hai huynh đệ này, đập miếu thổ địa…

– Haiz!

Miêu Nghị thở dài, khoát tay nói:

– Hai người các ngươi cũng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, không hề có tâm hàng yêu trừ ma, thôi thì các ngươi đưa Lưu lão hán về trước đi, chuyện phiền toái ở đây giao cho ta.

Lời vừa nói ra, sư huynh đệ hai người gương mặt sung huyết đỏ bừng.

– Kết!

Bảo Ninh gầm lên một tiếng giận giữ, sư huynh đệ hai người cơ hồ cùng xông ra, một trận quyền cước hoa lệ đã đem miếu thổ địa phá tan thành trăm mảnh.

Miêu Nghị chân mày cau lại, cái này đúng rồi, cùng nhau làm chuyện xấu mới khá lên được.

Bá! Cây hoè già không bình tĩnh được rồi, trong nháy mắt ánh sáng xanh lóe lên, hoá thành hình người, mi tâm hiện lên một đoá Thanh Liên nhất phẩm, thiết trượng cầm trong tay, chỉ lên gầm giận dữ:

– Đám tiểu bối vô tri ở đâu ra, sao dám tự tiện phá huỷ bài vị của bản thổ, đã biết tội chưa!

Đinh! Sư huynh đệ hai người đồng loạt rút kiếm ra ứng phó, vẻ mặt ngưng trọng.

Người ta là Thanh Liên nhất phẩm, tu vi hai người mới chỉ là Bạch Liên nhị phẩm, thực lực cách nhau quá lớn, căn bản không phải đối thủ của người ta! Miêu Nghị liếc mắt, không có khả năng đứng nhìn hai đạo sĩ gặp chuyện, rốt cục cũng xuất thủ, năm ngón tay đưa ra, một cỗ pháp lực cuồn cuộn càn quyét ra.

Bá! Khuôn mặt giận dữ của thổ địa cả kinh, không ngờ rằng trong đám này còn có cao thủ như vậy, nhưng mà cơ thể đã không thể tự khống chế, trực tiếp bị Miêu Nghị hút tới, giữ ở cổ, làm thổ địa không thể nhúc nhích.

– Gia gia tha mạng!

Thổ địa công thốt lời cầu xin tha mạng.

– Ta đã nói rồi, người như này chính là rượu mời không muốn lại thích uống rượu phạt!

Miêu Nghị bấm cổ thổ địa nói với hai sư huynh đệ.

Sư huynh đệ hai người lập tức vẻ mặt khinh bỉ đối với thổ địa, hoá ra cũng chỉ như thế. Giống như Thành Hoàng vậy, đều là hạng người ham sống sợ chế, đường đường là quan Thiên Đình không ngờ còn hô gia gia xin tha.

– Nói!

Miêu Nghị quay đầu lại quát:

– Thân là thổ địa sao không làm tròn nhiệm vụ giữ gìn đất đai, hay là không muốn làm công việc này nữa?

Thổ địa công gian nan hồi đáp:

– Không phải là không muốn bảo vệ Lưu gia trang, mà thật sự là do yêu quái kia tu vi quá cao, ngay cả sơn thần cũng phải chịu thiệt, tiểu thần như ta sao có thể là đối thủ được. Dù môn thần mà Lưu gia trang thờ phụng là Triệu Minh Nghiệp tới mà cũng không phải là đối thủ của yêu quái kia.

Bảo Ninh nổi giận.

– Vậy cho nên ngươi mới mắt nhắm mắt mở cho qua?

Thổ địa giọng mang theo nức nở nói:

– Tiểu thần cũng là bất đắc dĩ a!

Bảo Tín quát:

– Vậy tại sao các ngươi không báo cáo lên cấp cao, xin cấp trên phái người tới bắt yêu?

Thổ địa nói:

– Chuyện nhỏ như vậy mà báo lên Thiên Đình thì đúng là mất thể diện, sẽ chỉ làm cho phía trên nghĩ chúng ta vô năng, sau khi bắt yêu sợ cũng là lúc chúng tôi bị cách chức.

Miêu Nghị vừa nghe liền vui vẻ, lại còn liên quan tới cái môn thần Triệu Minh Nghiệp kia, xem ra chuyện giết Thành Hoàng là lo lắng vô ích rồi, liền cười hỏi:

– Các ngươi đều là dựa vào quan hệ mà đứng vào hàng tiên ban hả?

Một câu đã nói trúng, thổ địa ấp úng, thật sự là vì thế mới không dám để phía trên biết được bọn họ vô năng.

Miêu Nghị vui vẻ một phen buông thổ địa ra hỏi:

– Yêu quái kia trú ở động phủ nào, mau đưa chúng ta đi, chúng ta sẽ giúp ngươi thu thập nó.

Thổ địa đưa tay chỉ:

– Ở đoạn nhai (vách núi cụt) hướng Bắc cách nơi này trăm dặm.

– Lưu lão hán, ngươi về trước đi, sau này cũng đừng thờ phụng môn thần nữa, thờ thổ địa mới là đúng đắn. Sau đó nhớ đem theo người trong trang chỉnh sửa lại miếu cho thổ địa!

Miêu Nghị quay đầu nhắc nhở một tiếng, đúng là có ý tốt, nếu không khó tránh khỏi việc thổ địa tới nhà trả thù.

– Dạ dạ dạ!

Lưu lão hán nghe lời cuống quýt rời đi, vốn cũng không dám đi đối mặt với yêu quái.

– Dẫn đường!

Miêu Nghị vung tay về phía thổ địa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 14
Sau khi đi sâu xuống khoảng ngàn trượng, trước mặt Hàn Lập bỗng sáng ngời, bởi vì phía trước xuất hiện một tòa cự thạch, bên trong sảnh có khoảng trăm tên giáp sĩ đi qua đi lại trông rất bận rộn. Bốn phía của tòa đại sảnh này có tới mười mấy cánh cửa, lúc nào cũng có người ra vào. Khi bước vào đại sảnh, trên mặt Hàn Lập lộ ra vẻ ngạc nhiên và không khỏi ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng liền kinh hãi. Bởi phía trên của tòa đại sảnh này mới nhìn qua thì không thấy nóc sảnh ở đâu, mà chỉ thấy một cái bóng hình dạng vòng cung thoáng ẩn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 8
“Không quan hệ, thử trước rồi nói sau. Nếu thật không thể thành công, lúc đó đi cũng không muộn. Có ta che chở nàng, cho dù bị người ta hạ cấm chế, ta cũng có thể mang nàng thoát khỏi.” Hàn Lập cười cười, giọng nói tràn ngập tự tin. “Việc này... Được rồi! Thiếp mặc dù không biết thần thông của chàng lớn bao nhiêu, nhưng thấy chàng tự tin như thế, hẳn là có chút thủ đoạn. Bất quá chàng cũng không cần chủ động đi tìm nàng ta, cấm chế Lạc Vân Điện ở chỗ sư tỷ rất mạnh hay là để thiếp dụ nàng ta tới nơi này, sau đó hai người chúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 18
Địa Ngục Ma Thần đại quân tinh khí thần sụp đổ mất rồi. Không chỉ có Ma Thần đại quân, Thiếu Hư thậm chí cảm giác được ngay cả mấy Ma Đế đang giao chiến, tinh khí thần cũng có chút suy sụp, hiển nhiên có cảm giác thỏ chết cáo thương. Bất quá đối với đại cục mà nói, đã không ảnh hưởng toàn cục, bởi vì Chư Thiên vạn giới Thần Ma cũng bị đánh tan rồi, Thần Ma dưới trướng Chư Thiên tất cả các lộ Thần Hầu, Quang Vũ thần đình Chu Thiên Tinh Đấu đại quân, các vị Thần Đế, đã bị giảo sát được thất thất bát bát, còn thừa không có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng