Miêu Nghị - Quyển 12

Phần 21

Mọi người nghe vậy nhìn về phía Miêu Nghị đều khẽ vuốt cằm, chưởng môn nói không sai, bây giờ suy nghĩ lại. Nhân phẩm người này thật sự không tệ, thu làm đệ tử chưởng môn cũng không quá đáng.

Từ một góc độ khác mà nói, Miêu Nghị đưa ra trọng bảo như thế, mọi người ngồi đây cũng có thể có chỗ tốt, nhất là người có địa vị chỗ tốt chiếm đoạt được lại càng to lớn, cho nên cảm thấy con người Miêu Nghị cũng không tệ.

– …

Miêu Nghị có chút á khẩu không trả lời được, mình thành tấm gương mẫu mực cho Chính Khí môn? Có lầm hay không? Hắn hoài nghi mình có phải diễn sâu quá… rồi không?

Sau khi Miêu đại điện chủ lấy lại tinh thần, cười khan nói:

– Chưởng môn khen nhầm rồi, vãn bối hổ thẹn không dám nhận. Vãn bối chẳng qua là mới ra đời, nghĩ đến Chính Khí môn được thêm kiến thức. Thí dụ như xem tiên đan làm thế nào luyện thành, cũng không có ý gia nhập bổn phái nào cả.

Ngọc Linh chân nhân cười nói:

– Thu nhận thêm kiến thức và chuyện ngươi gia nhập Chính Khí môn cũng không xung đột gì.

Chuyện này thật là… Miêu Nghị theo bản năng gãi gãi đầu, chắp tay nói:

– Không dối gạt chưởng môn. Vãn bối một mình tu luyện không buồn không lo quen rồi, trên đường nghe Bảo Tín và Bảo Ninh nói người trong môn phái phải tiếp nhận quy ước trong môn, vãn bối đã quen tự do, thật sự không muốn bị người khác trói buộc. Cho nên vãn bối chỉ có thể tạ ơn chưởng môn có hảo ý.

Không muốn chịu trói buộc chẳng qua chỉ là lý do đầu tiên. Còn có một điều, hắn không muốn tự nhiên để một người làm sư phụ quản mình. Đệ tử chưởng môn nghe thì uy phong, nhưng sư phụ chính là người ‘lão tử’ phải cung phụng cả đời, hắn lại không cần học nghệ với Ngọc Linh chân nhân, vì vậy đâu chịu tìm phiền toái này cho mình.

Trong điện không ít người âm thầm lắc đầu, quả thật là mới ra đời không biết phân biệt, có thể trở thành đệ tử chưởng môn, ở Chính Khí môn bất luận là bối phận hay thân phận đều một phát lên tiên, Chính Khí môn dù gì cũng là một trong chín đại phái của thế giới này. Trở thành đệ tử chưởng môn trong giới tu hành của thế giới này cũng có địa vị, không phải một tán tu có thể so sánh. Huống chi định kỳ còn có đan dược.

– Không muốn bị người khác trói buộc…

Ngọc Linh chân nhân nói thầm một tiếng, hiểu ý tứ của hắn, vuốt cằm nói:

– Như vậy đi, bổn môn cũng không thể thu lễ trọng của ngươi trống không như vậy, dựa vào tu vi của ngươi đi lại trong giới tu hành cộng thêm vừa mới ra đời cũng không an toàn, không bằng làm một cư sĩ tạm trú ở bổn môn đi, chuyện ăn uống nghỉ ngơi của ngươi bổn môn đều sẽ cung cấp. Ngươi muốn đến nơi nào mở mang kiến thức cũng dễ dàng, thời điểm có chuyện gì bổn môn cũng có thể thuận tiện mang ngươi theo, cho ngươi đi theo để ngươi mở mang kiến thức. Chờ ngươi ngày nào đó nguyện ý gia nhập bổn môn, lời nói của bổn tọa vẫn hữu hiệu, đến lúc đó lại thu nhận ngươi làm đệ tử bản môn cũng không muộn.

Hắn quả thật coi trọng một hạt mầm tốt như vậy, chẳng những xem tiền tài như cặn bã, ngay cả đệ tử chưởng môn cũng không làm, lại càng xem danh lợi và địa vị như phù vân, chính là lựa chọn tốt để tu luyện “chính khí quyết”của Chính Khí môn, cho nên vẫn nên giữ một đường lui, cũng không hoàn toàn buông tha cho Miêu Nghị.

Như vậy là thích hợp! Miêu Nghị lúc này chắp tay nói:

– Tạ chưởng môn thành toàn!

Ngọc Linh chân nhân gật đầu, lại nói với Ngọc Hư chân nhân:

– Sư đệ, đợi sau khi Ngọc Luyện sư đệ luyện ra Tiên Nguyên đan, đệ tử bổn môn tạm thời chờ đợi, trước tiên đưa cho bên phía Ngưu cư sĩ trước một vạn viên, hắn mới từ Hồng Liên thất phẩm tăng lên tới cảnh giới Tử Liên vừa vặn để dùng.

Ngọc Hư gật đầu nói:

– Đây là chuyện nên làm, nhớ kỹ!

Những người khác cũng khẽ gật đầu, đồ người ta đưa tới có thể đổi ra hai mươi vạn viên Tiên Nguyên đan, thời gian vun đắp bồi dưỡng linh thảo tiết kiệm được lại càng vô giá, ít nhất Huyết Quỳnh Chi trong một trăm vạn viên Tiên Nguyên cũng không cần phí tâm, hồi báo một vạn cũng là chuyện nên làm, nếu không chuyện này truyền đi người khác sẽ chỉ trỏ nói xấu sau lưng Chính Khí môn.

Một vạn viên Tiên Nguyên đan? Trong lòng Miêu Nghị thật sự vui mừng, nếu mình cầm lấy Huyết Quỳnh Chi chỉ sợ trong lúc nhất thời không có cách nào chuyển đổi thành Tiên Nguyên đan, phát hiện đám lão gia này cũng không tệ lắm, còn biết ý tứ một chút, chuyện này tốt rồi, bây giờ không cần lo lắng đến cảnh giới Tử Liên rồi.

– Tạ ơn chưởng môn thành toàn, tại hạ cũng không khách khí với chưởng môn!

Miêu Nghị thoải mái chắp tay tạ ơn.

Ngọc Linh chân nhân cười:

– Ngọc Luyện sư đệ, gốc cây Huyết Quỳnh Chi này ngươi nhận lấy đi.

Ngọc Luyện chân nhân gật đầu, trong đại điện ánh sáng mờ ảo, Huyết Quỳnh Chi đã bị thu nhập vào bên trong vòng tay trữ vật, nhưng Ngọc Luyện chân nhân vẫn lắc đầu buông tiếng thở dài:

– Thật sự là đáng tiếc.

Lời này vừa ra, mọi người cũng cảm động lây, chênh lệch gấp mười lần! Nhưng chuyện này ngoài tiếc hận cũng không còn biện pháp nào khác.

– Đức Minh!

Ngọc Linh chân nhân cất tiếng gọi.

Phía dưới một hán tử đứng ra chắp tay nói:

– Đệ tử ở đây.

– Chuyện ăn uống nghỉ ngơi bên phía Ngưu cư sĩ ngươi phải đích thân an bài người coi chừng, sắp xếp cho Ngưu cư sĩ một chỗ ở yên lặng.

Ngọc Linh chân nhân phân phó nói.

– Vâng!

Sau khi Đức Minh đáp ứng, xoay người lại đưa tay mời Miêu Nghị:

– Ngưu cư sĩ, mời đi theo ta.

– Tại hạ cáo lui!

Miêu Nghị chắp tay hành lễ với mọi người một vòng, đi theo Đức Minh rời đi.

Ra khỏi “Chính Khí cung”, Đức Minh đưa Miêu Nghị đến một rừng trúc xanh ngát như biển!

Có một đường đá nhỏ bị núi vây quanh dựng thẳng lên, trên đỉnh núi có một tòa đình viện nhỏ có hàng rào vây quanh, cả tòa núi chỉ có duy nhất tòa đình viện nhỏ này, còn chung quanh là rừng trúc. Trong đình viện cũng mọc mấy câu đang chập chờn trong gió, còn có măng tre đâm xuyên mặt đất.

Mấy con gà rừng bị tiếng động hai người dẫm lên lá trúc đi vào làm cho kinh hãi vỗ cánh mà bay.

– Ngưu cư sĩ, nơi này là một vùng đất rất yên lặng biệt lập. Chẳng qua không biết có hợp với ý ngài hay không, nếu không hợp chúng ta rồi đến những địa phương khác xem một chút.

Đức Minh đường cười dài nói.

Miêu Nghị nhìn chung quanh một chút, gật đầu nói:

– Hoàn cảnh rất tốt, không cần phiền phức như vậy, cứ ở nơi này đi, làm phiền đạo trưởng dẫn đường.

– Vậy cư sĩ cứ tạm thời ở đây, nếu có chỗ nào không hài lòng cứ nói. Ta sẽ an bài cho cư sĩ hai người tới đây chăm lo chuyện ăn uống hàng ngày.

Đức Minh dựng tay trước ngực, nói xong chợt xoay người vút không mà đi.

Miêu Nghị gác tay vào nhà nhìn một chút, bố trí bên trong rất trang nhã. Ma Tước mặc dù nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ, lại bước ra hàng rào tre bên ngoài đi lòng vòng, thanh nhã. Ở hậu viện có một hồ nước sâu, phía trên đang trôi mấy chiếc lá trúc từ trên rơi xuống, theo dòng nước suối chảy đi. Nước uống thật sự không thiếu.

Đi ra khỏi tiểu viện, đứng ở bên ngoài nhìn xuống rừng trúc phía dưới, có thể nhìn thấy “Chính Khí cung” ở phía xa xa, cũng có thể bao quát gần nửa Chính Khí môn vào trong tầm mắt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hẹn hò trong rừng - Tác giả The Kid
Sen và Cu Lì là cặp đôi yêu nhau đã lâu, cả hai đều làm việc cho một gia đình giàu. Sen làm người giúp việc còn Cu Lì làm tài xế. Sen còn rất trẻ đẹp, cô chấp nhận yêu Cu Lì, người lớn hơn cô đến 20 tuổi. Một hôm gia đình giàu có việc phải lên Đà Lạt. Cu Lì lái xe chở chủ đi, Sen cũng được cho đi theo. Họ ở trong một khách sạn. Chờ lúc gia đình chủ không để ý, Sen và Cu Lì lén bỏ đi ra ngoài hẹn hò. Địa điểm họ chọn là một khu rừng vắng. Đó là lúc buổi tối, Cu Lì lấy xe hơi của chủ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Phần 21 Hắn... Nhất định chính là Bạch Tiểu Thuần! Nội tâm Trần Mạn Dao vui sướng không nhỏ, nàng nhìn sang hướng cửa hàng Bạch Tiểu Thuần tại khu tám mươi chín, nàng mang theo hưng phấn rời đi. Bạch Tiểu Thuần còn không biết chính mình khéo đưa đẩy cùng lõi đời đã bại lộ thân phận, nếu như biết, hắn nhất định rùng mình, cho rằng nữ nhân thực sự quá đáng sợ, khả năng chú ý chi tiết của nàng làm nam nhân bái phục. Hắn vào trong cửa hàng và trò chuyện với Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào thật vui, ba người trao đổi tâm đắc và kỹ xảo luyện hỏa, càng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Phần 21 “Tinh Không Đạo Cực bảng, chia theo màu sắc, thành bảy tầng thí luyện màu đỏ... chính là tầng thí luyện đầu tiên, là tầng đơn giản nhất, chỉ cần đi qua ba phần mười biển lửa, là thành công!” “Cách vượt qua tầng này, chính là dùng những con hung thú này để vượt biển lửa!” Bạch Tiểu Thuần lôi ra một cái ngọc bội bảy màu, ngọc bội này hắn đã mua, là vật để truyền tống trong Tinh Không Đạo Cực bảng. Nếu bóp vỡ nó, sẽ lập tức được truyền tống ra khỏi khu thí luyện. Bạch Tiểu Thuần đi tới mép vách núi, phát hiện ở đây không thể phi hành, đành cúi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng