Miêu Nghị - Quyển 12

Phần 40

Rốt cuộc người nào ép người nào trở mặt? Ba người có thể nói là bốc phừng cơn giận dữ.

Thấy ba người chậm chạp không phản ứng, Miêu Nghị cười lạnh một tiếng:

– Được, ta là con người không thích miễn cưỡng người khác. Nếu các ngươi không chịu, tại hạ cáo từ, đến lúc đó đừng hối hận!

Dứt lời xoay người.

– Đứng lại!

Chu Khánh Chi quát một tiếng.

Miêu Nghị quay người trở lại hỏi:

– Thế nào? Hay là vẫn còn muốn lưu ta lại?

Ba người ai ai cũng sắc mặt tức giận đến mức cực kỳ khó coi, Chu Khánh Chi nghiến răng ken két nói:

– Chờ ở chỗ này!

Câu nói vừa dứt quay đầu bỏ đi, thân hình khơi dậy gợn sóng biến mất dưới Ngọc Thạch bài phường.

Đây là đáp ứng rồi! Miêu Nghị nhướn nhướn mày, lúc trước sở dĩ nghĩ biện pháp lưu lại phương thức liên lạc với ba người, chính là vì chuẩn bị cho sự tình tương tự như hôm nay.

Chắp tay bồi hồi trước cửa một hồi, Miêu Nghị đột nhiên dừng bước hỏi:

– Quyền Huy, sơn thần có tu vi gì?

Quyền Huy chống kích mà đứng khóe miệng nhếch một chút, tận lực để mặt không chút thay đổi nói:

– Kim liên tam phẩm!

– Vậy à!

Miêu Nghị như có điều suy nghĩ gật gật đầu, sơn thần nơi này cấp bậc quả nhiên không giống nhau, bên Đại Lương thành đó nghe nói môn thần và sơn thần ngay cả con Hồng liên xà yêu cũng đều không giải quyết được, sơn thần nơi này lại có cảnh giới tu vi tới tận Kim liên.

Đưa lưng về phía hai người, mặt hướng ra biển rộng, ánh mắt Miêu Nghị lập lòe, không biết suy nghĩ cái gì.

Chờ ở cửa gần cả một canh giờ, mới thấy Chu Khánh Chi trở về, Miêu Nghị hỏi một câu:

– Tại sao lâu như vậy?

Chu Khánh Chi giận quá hóa thành cười nói:

– Ngươi cho là ta có thể không chút kiêng kỵ thu loạn đào loạn lấy bừa hay sao?

Thuận tay triệu từ nhẫn trữ vật ra một túi vải bố đưa cho hắn.

Miêu Nghị nhận lấy vào tay mở ra xem, Ngũ Hành linh thảo có chứa bộ rễ đều có mười cây không sai, chẳng qua là kích cỡ không khỏi có chút quá nhỏ, đều là cỡ ba ngón tay, không khỏi cau mày nói:

– Thế nào nhỏ như vậy?

– Nhỏ không có thì ta có thể nghĩ biện pháp gieo thêm, những thứ đủ năm không thấy đâu thì ngươi khiến cho ta trong thoáng chốc lấy đâu ra để giao nạp kết quả công tác? Ngươi là lấy để đi trồng, lớn nhỏ có quan hệ gì?

Chu Khánh Chi thiếu chút nữa rống to lên.

Miêu Nghị ngẫm lại cũng phải, bức đám người này không còn đường lui tự bản thân mình cũng xui xẻo theo, đành ở ngay tại chỗ lấy ra cái hộp chuẩn bị trước bằng cách giản đơn đục đẽo Ngũ cực tinh thạch ra, phân loại bỏ Ngũ Hành linh thảo vào trong đó.

Thủy sinh mộc, Thanh Quỳnh chi bỏ vào bên trong băng phách, mộc sinh hỏa, Huyết Quỳnh chi bỏ vào bên trong mộc cực tinh, hỏa sinh thổ, Hoàng Quỳnh chi bỏ vào bên trong Hỏa Cực Tinh, Thổ sinh Kim, Bạch Quỳnh chi bỏ vào bên trong thổ cực tinh, Kim sinh thủy, Ô Quỳnh chi bỏ vào bên trong Kim cực tinh.

Chỉ có uẩn dưỡng cẩn thận như vậy mới có thể giữ vững bộ rễ của Ngũ Hành linh thảo trong thời gian ngắn sẽ không chết, nếu không căn bản không có biện pháp mang về Tiểu thế giới.

Thấy được người này đường hoàng làm chuyện đó ở chỗ này, ba người có thể nói là lần đầu thấy được người gan lớn bằng trời như vậy, hận đến ngứa cả tám chín hàm răng, ai ai cũng hết nhìn đông tới nhìn tây cảnh giác nơi nơi, không thể không canh gác giúp Miêu Nghị.

Sau khi thu xong toàn bộ những thứ này, Miêu Nghị chắp tay hướng ba người nói:

– Ba vị, cáo từ, hữu duyên gặp lại!

Vương Thái Bình tức giận nói:

– Gặp lại cái rắm! Ta cảnh cáo ngươi. Sau này không được tới nơi này nữa, nếu không chúng ta ngọc đá cùng vỡ!

Miêu Nghị hừ lạnh nói:

– Hiện tại biết sợ rồi hay sao? Lúc làm tặc trộm thứ đó vì sao lại lớn mật như vậy?

– Ngươi…

Vương Thái Bình nghẹn không nói nên lời.

– Được rồi! Để cho hắn cút đi nhanh lên!

Chu Khánh Chi đưa tay ngăn cản hắn lại, tỏ ý hắn không được gây nhiều việc hơn nữa.

Một bên, Quyền Huy vung lên trường kích, cho đại trận mở rộng ra một xuất khẩu, quát:

– Cút đi!

– Không tiễn!

Miêu Nghị câu nói vừa dứt nhanh chóng lược không mà đi.

Chui ra đại trận quay đầu lại liếc nhìn sương mù xoay tròn co rút lại biến mất, Miêu Nghị mỉm cười. Hắn không thấy được tình hình phía dưới đại trận, nhưng là ba người trong đại trận nhất định có thể thấy được hắn. Hắn qquay đầu lại nhanh chóng bay về phía chân trời.

Phi hành trên biển rộng mênh mông trên một ngày có thừa, Miêu Nghị nhắm chuẩn một tiểu đảo cô độc lộ ra mặt biển, phi thân đáp xuống.

Đảo rất nhỏ, một cú nhìn là bao quát hết, sau khi tra xét khắp nơi xác nhận không người, tìm một cái hang động chui vào ẩn thân. Hắn khoanh chân ngồi xuống, móc ra ‘Tinh linh’, cầm ở trong tay lắc vang lên thi pháp liên hệ cùng Vu Hành Giả.

Chỉ chốc lát sau, ‘Tinh linh’ trong tay trả lại tiếng vọng. Miêu Nghị nghe tiết tấu vang lên, xác nhận Vu Hành Giả sẽ đến tìm mình, mới nhẹ nhàng thở ra, móc ra một viên Tiên Nguyên đan nuốt xuống luyện hóa. Vu Hành Giả hồi phục tin tức nói người không có ở thế giới này, phải chờ thêm gần phân nửa tháng mới có thể đi tới. Hắn tự nhiên sẽ không chờ không ở chỗ này.

Dựa vào tu vi trước mắt của hắn, tiêu hóa một viên Tiên Nguyên đan chỉ cần một ngày…

Mười ngày sau, Miêu Nghị đình chỉ sử dụng Tiên Nguyên đan, sợ Vu Hành Giả đột nhiên đi tới lãng phí, đổi thành luyện hóa Nguyện Lực châu.

Vài ngày sau, tiếng chuông của Vu Hành Giả lại vang lên, đang hỏi thăm hắn ở tại vị trí nào. Miêu Nghị nhanh chóng lấy ra tinh linh thi pháp lắc vang lên trả lời, sau đó chui ra khỏi hang động trực tiếp bay lên không trung, bắn thẳng lên bầu trời.

Người lơ lửng trên không trung ước chừng vài canh giờ, Vu Hành Giả đáp xuống từ trên trời, bay lơ lửng trước mặt của hắn, cười hỏi:

– Nhanh như vậy đã trở về rồi?

Miêu Nghị nói:

– Có chút việc gấp, làm phiền tiền bối.

Vu Hành Giả khẽ gật đầu, thi pháp bao bọc hắn, cấp tốc xông lên trời, không bao lâu xông ra khỏi lực hút, kéo Miêu Nghị nhắm thẳng chỗ sâu trong tinh không mênh mông.

Ước chừng phi hành một ngày, Vu Hành Giả mới phóng thích ra U Minh Long Thuyền tại ở phía sau lưng một viên tinh cầu hoang vắng. Hai người song song lên thuyền, nhanh chóng biến mất trong Tinh Hải mờ mịt.

Trên thuyền lầu, Miêu Nghị lần nữa hỏi mối nghi ngờ trong lòng:

– Đại sư tại sao chịu bôn ba qua lại vì vãn bối?

Vu Hành Giả quay đầu lại nhìn hắn một hồi, biết không trả lời chắc chắn để cho hắn an tâm, sự nghi ngờ này chỉ sợ sẽ một mực khốn nhiễu hắn, sẽ làm hắn một mực sinh lòng nghi ngờ, liền cười nhạt bấm ngón tay tính toán với Miêu Nghị:

– Lão nạp cũng không muốn qua lại bôn ba cho ngươi, chỉ vì tương lai có chuyện cần ngươi hỗ trợ.

Miêu Nghị trong lòng thầm nhũ, lão gia hỏa này lại tính toán đến cái gì, thử hỏi:

– Không biết cần vãn bối hỗ trợ cái gì?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 5
Phần 40 Dương Khánh khẽ nhíu mày, tên này xông bừa vào như vậy thật sự là không nể mặt mình chút nào. Mặc dù như thế, Dương Khánh vẫn đứng lên cười nói: Trầm Chấp Sự tới rồi ư, mời ngồi! Ánh mắt Trầm Phong Hoa nhìn về phía Miêu Nghị, kết quả phát hiện Miêu Nghị lộ vẻ hài hước cười quái dị, lúc này hiểu mình là thật sự bị đùa bỡn. Y chưa từng thấy qua một sơn chủ dám đùa với Chấp Sự Trấn Ất điện, nhất định chuyện này là do có người tác quái sau lưng. Ánh mắt y nhìn chằm chằm Dương Khánh cười khành khạch quái dị: Chỗ Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đường Môn – Quyển 2
Phần 40 Đại sư lạnh nhạt nói: “Nếu không muốn. Ngươi có thể lựa chọn huấn luyện giống như trước, cho đến khi người khác đoạt được đấu hồn ngân huy thì dừng lại.” “Ách... đại sư. Ta đột nhiên phát hiện, ngài bắt chúng ta tới đấu hồn tràng tiến hành tỷ thí để tăng thực chiến kinh nghiệm, quyết định này thật là anh minh, lời nói mới rồi... coi như ta chưa nói.” Trữ Vinh Vinh vốn cũng muốn đưa ra vấn đề giống vậy, thấy Áo Tư Tạp bị như vậy không khỏi âm thầm cảm giác may mắn, ở một bên nở nụ cười. Đại sư luôn luôn là người làm việc dứt khoát nhanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Lục Thiếu Du – Quyển 41
Phần 40 Lục Linh rất mạnh. Gần đây Thái A vô cùng kiêu ngạo cũng phải tán thưởng một câu, nhưng ánh mắt của hắn không có lo lắng cho sư phụ. Bất Diệt Kim Cương Tượng, tại sao có thể như vậy? Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn kim cương thân của Lục Linh ngưng tụ ra, đôi mắt vô cùng nghi hoặc, khí tức hủy diệt kinh khủng kia dường như sinh ra cộng minh với bất diệt huyền thể, dường như đang bị dẫn dắt. Trước chiến một hồi, xem ngươi còn có chiêu gì. Ánh mắt Lục Thiếu Du lăng lệ, tâm thần khẽ động, áo bào xanh run run, khí thế bá...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng