Miêu Nghị - Quyển 12

Phần 42

– Thế nào mà càng nói càng xa rồi. Vân Tri Thu nàng đừng có làm loạn lên nữa.

Miêu Nghị dở khóc dở cười.

Lão bản nương nghe vậy liền tức giận.

– Mới vậy đã chê ta náo loạn rồi sao? Ngưu Nhị, nói cho ngươi biết, ta không phải thị nữ của ngươi, lúc nào cái gì cũng phải nghe lời ngươi, dù sao này có gả cho ngươi, lão nương muốn náo loạn thì náo loạn, giữa chúng ta không phải chỉ mình ngươi biết tính toán, ngươi cứ suy nghĩ kỹ đi, trước khi quyết định nếu chê ta náo loạn thì cứ tìm mấy kẻ không làm loạn kia của ngươi.

– Được rồi được rồi được rồi, là ta nói sai, cho ta xin lỗi được chưa.

Miêu Nghị chắp tay vái dài cung kính.

Lão bản nương hừ lạnh một tiếng, khoanh hai tay trước ngực, quay đi coi như không chấp nhận lời xin lỗi.

Miêu Nghị lắc đầu cười khổ một tiếng, đi tới sau lưng nàng, hai tay ôm lấy vòng eo mềm mại.

Ai ngờ Lão bản nương lắc lắc eo, bắt lấy hai tay hắn đẩy ra, bước lên trước vài bước.

– Đừng chạm vào ta.

Miêu Nghị bất đắc dĩ nói:

– Được rồi được rồi, ta hôm nay không đi mà ở lại với nàng một đêm được không? Đừng giận nữa, vừa rồi ta nói cũng không phải có ý gì.

– Ở với ta một đêm? Chậc chậc, bố thí hả!

Lão bản nương bĩu môi xem thường nói:

– Ta không thèm! Cút đi cho ta!

Miêu Nghị liếc nhìn ngang dọc rồi ngồi xuống cạnh bàn trả thở dài:

– Chúng ta nghiêm túc nói chuyện được không? Ta thật ra là có chút việc, vốn là không định tới đây, nhưng cuối cùng lại vất vả đi một chuyến, tất cả chỉ là vì muốn đưa cho nàng ít đồ ăn, tâm ý như thế mà nàng nỡ đối xử với ta vậy sao?

Đưa chút đồ ăn? Lão bản nương hừ một tiếng nói:

– Đừng lấy lời ngon ngọt dụ dỗ ta, tặng đồ ăn? Ta dù gì cũng là xuất thân đại gia, có thứ tốt gì mà chưa từng ăn qua…

– Hắc hắc!

Miêu Nghị giơ tay lên cắt ngang, đắc ý cười nói:

– Nàng đừng nói nữa. Ta cố ý tới đưa cho nàng ăn, tất nhiên không phải là thứ bình thường, chắc chắc là đồ tốt nàng chưa ăn qua rồi.

Lão bản nương thực ra rất dễ dỗ. Nữ nhân này rất thích lời ngon ngọt, vừa nghe là từ xa vất vả tới tặng đồ ăn cho mình, tuy chưa ăn nhưng trong lòng đã ngọt như mật, tức giận cũng gần như tiêu hết rồi, bất quá lông mày vẫn nhướng lên, lườm một cái nói:

– Lấy ra xem nào. Nếu nói dối ta để lấp liếm thì đừng trách.

Miêu Nghị cười ha ha một tiếng, tay đang để trên bàn trà phất một cái, sáu quả tiên hạnh lần lượt hiện ra, trong bóng tối phát ra ánh sáng như hồng bảo thạch, trong phòng một hương thơm lan tỏa như có như không.

Lão bản nương mở to mắt, đi tới bên bàn trà, vén váy ngồi xuống, nhìn chằm chằm trên mặt bàn, ánh mắt đúng là bị tiên quả khả ái hấp dẫn rồi, sau đó cầm một quả đưa lên mũi ngửi ngửi, dò hỏi:

– Đây là hạnh?

Miêu Nghị cười gật đầu.

– Không phải hạnh thường, cũng không phải linh quả bình thường, mà là tiên quả, tiên hạnh. Một quả tiên hạnh này bằng mười viên Tiên Nguyên đan, nhưng không giống Tiên Nguyên đan lắm, có lợi gì nàng ăn thử thì biết.

Lão bản nương mắt liền sáng rực lên hỏi:

– Đây đều là tặng cho ta?

Miêu Nghị mỉm cười gật đầu.

Lão bản nương lại hỏi.

– Ngươi lấy những thứ này từ đâu vậy?

Miêu Nghị lắc lắc đầu.

– Sau này có cơ hội sẽ cho nàng biết, nàng cứ nếm thử mùi vị trước đi.

Lão bản nương cầm một quả đưa lên miệng, đang chuẩn bị cắn vào thì lại hỏi:

– Ngưu Nhị, ngươi đã ăn thử chưa?

Miêu Nghị cười nói:

– Chưa thử qua làm sao ta biết được công hiệu của nó, chưa thử qua thì làm sao dám đưa cho nàng, ngộ nhỡ có độc thì làm sao?

Lão bản nương lập tức trừng mắt nhìn hắn một cái, đưa tiên quả trong tay cho hắn.

Miêu Nghị khoát tay nói:

– Không cần, ta ăn rồi, những thứ này đều là để cho nàng.

Lão bản nương lườm hắn một cái.

– Ai cho ngươi ăn, đây là để ngươi đút cho ta.

– …

Miêu Nghị không nói nên lời, nhưng vẫn vui vẻ làm, lấy trái cây trên bàn trà đưa tới miệng nàng, ai ngờ Lão bản nương chụp lấy cổ tay hắn, khẽ chuyển động đã an vị trên đùi Miêu Nghị.

Một thân ôn hương nhuyễn ngọc đầy co dãn đè lên đùi, Miêu tiểu nhị lập tức tinh thần phấn chấn, thuận tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, đưa trái cây tới miệng nàng.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Lão bản nương ánh mắt đầy tình ý nhìn hắn, đôi môi đỏ mọng há ra cắn nhẹ. Miêu tiểu nhị nhìn tư thái quyến rũ của nàng, ánh mắt nhìn nàng đầy dục hoả, tay trượt xuống phía mông nàng vuốt ve, kết quả lại bị người nào đó bắt được.

Sau khi ăn hết một quả, trong phòng đã tràn ngập mùi thơm, Lão bản nương liếm nhẹ môi một cái, ngữ điệu ôn nhu nói:

– Ngưu nhị, ăn ngon lắm, rất ngọt!

Thực ra trong lòng còn ngọt hơn, tiên quả chỉ là chuyện nhỏ, cái chính là tâm ý Miêu Nghị có thể lấy vật này mang đến cho nàng.

Miêu Nghị lại lấy thêm một quả nữa đút cho nàng.

Lão bản nương đưa tay ngăn lại, lắc lắc đầu, nhẹ nhàng dựa vào trong ngực hắn, tóc mai nàng chạm vào vành tai hắn, dịu dàng nói:

– Nếm một quả là đủ rồi, nếu đã có tác dụng như thế, hay ngươi giữ lại cho mình đi, để ngươi đề thăng tu vi sẽ tốt hơn, với tu vi của ta ăn nhiều hay ít cũng không ảnh hưởng lắm.

Miêu Nghị:

– Nàng cũng quá coi thường nam nhân của mình rồi, ta cần dựa vào những vật nữ nhân của mình tiết kiệm để tu luyện sao?

Lại đưa trái cây đến miệng nàng.

Lão bản nương im lặng hồi lâu, đoạt lấy từ trong tay hắn nói:

– Ta giữ lại ăn dần dần, đến lúc ngươi không có ở đây, lúc nào nhớ ngươi ta lại ăn một quả.

Nói rồi nàng thuận tay thu mấy tiên quả trên bàn trà cất đi.

– Ha ha! Vậy nàng cứ từ từ nghĩ đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 1
Phần 42 Tô Xuyên Hà gật đầu nói: Vương gia nói không sai, liền như vậy định rồi! Phần đông cao thủ nhao nhao gật đầu đồng ý, từng người vội vàng rời đi, nhưng lại tự nghĩ mình mang đến tài vật chỉ sợ không có cách nào cao hơn những người khác tranh đoạt, thừa cơ trù bị nhiều một ít tài vật. Lần này không xong rồi. Sắc mặt Nhạc Linh Nhi khẽ biến, thấp giọng oán giận nói: Tử Xuyên, đều là ngươi nói ra điểm quan trọng, lại để cho chủ quán kia thi triển thoáng một phát, kết quả đem những Thần Luân cường giả như cha ta kinh động đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Cô gái đến từ hôm qua
Phần 20 Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ đứa con gái cũng hỏi đứa con trai một câu theo đúng... sách vở : Trước khi quen tôi, anh đã quen mấy người rồi ? Chẳng hiểu tụi con gái hỏi câu đó để làm gì. Bởi trong những trường hợp “gay cấn” như thế này, tụi con trai...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc nào cũng nhớ chồng và mong chồng sớm về với mẹ con mình. Suốt 5 năm trời, chồng Quỳnh vẫn không về. Làm cho Quỳnh chờ đợi mỏi mòn, bé Tuấn thì đã vào lớp 1. Người luôn bên cạnh và quan tâm chăm sóc cho mẹ con Quỳnh chính là Khôi em trai...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng