Miêu Nghị - Quyển 12

Phần 5

Thấy Lưu lão hán hơi khẩn trương, Miêu Nghị cười nói:

– Đại thúc đừng ngại, đừng coi ta là thân thích của Lương vương mà cứ coi như người bình thường thôi. Thực ra đúng như đại thúc nói, tại hạ không rành thế sự, vậy nên hôm nay định đi theo đại thúc học hỏi thêm kiến thức về dân tình thế thái, sau này sẽ có hậu tạ!

Thấy hắn dễ gần, Lưu lão hán cũng dần yên lòng.

Rất nhanh, sau khi quan sát hết đông tới tây khu chợ buôn bán, Miêu Nghị phát hiện ra tiền nơi này và Tiểu thế giới không giống nhau. Nơi này không ngờ lại dùng kim ngân và tiền đồng, không thấy ai dùng tinh tệ gì cả, làm Miêu Nghị không nói nên lời.

Kim ngân trên tay hắn cũng có một chút, nhưng không phải là loại tiền mà nơi này sử dụng, mà đều là trang sức các loại.

Không bao lâu, trong một quán trà lâu, một vị lão đầu có hàm râu dê đang ngồi, phía sau có vài tên cầm đao, một vị quân sĩ canh cửa thành trước đó cũng ở bên cạnh, chỉ Miêu Nghị đang khoanh tay đứng bên cạnh Lưu lão hán trong khu chợ, thấp giọng nói:

– Hứa gia, chính là hắn!

Một vị cầm đao phía cũng lập tức trầm giọng nói:

– Hứa gia, chúng ta nên nhanh bắt hắn lại.

Hứa gia phất tay áo.

– Người này khí độ bất phàm, không giống gian tế lẻn vào, xem lai lịch một chút rồi nói sau.

Rồi hướng về phía quân sĩ nói:

– Ngươi về trước đi, không được để lộ tin.

Nói xong vung tay, lập tức có người bên cạnh hiểu ý, cầm một quan tiền thưởng cho quân sĩ đó.

Lưu lão hán bình thường đến giữa trưa mà còn chưa bán được, vậy mà hôm nay chỉ trong vòng một canh giờ đã bán hết sạch, buôn bán thuận lợi như vậy làm chính hắn cũng thấy buồn cười, bởi nguyên nhân chính là do Miêu Nghị khí độ bất phàm đứng bên cạnh, hấp dẫn sự chú ý của người khác hơn cả việc rao lớn.

– Lão hán hôm nay lại mượn oai của quý nhân công tử.

Lưu lão hán quét dọn xe lừa mỉm cười nói. Tiếp xúc nhiều với Miêu Nghị liền thấy đối phương không hề kiêu ngạo, ở chung vô cùng hợp.

Miêu Nghị cười ha ha một tiếng, hắn cùng từng buôn bán, cũng biết Lưu lão hán là đang nhờ bóng mình, nên việc buôn bán vô cùng tốt.

– Đại thúc, hôm nay đừng về, đi theo ta đi dạo xung quanh một chút, có vài chuyện đang muốn thỉnh giáo đại thúc, sau này sẽ hậu tạ chu đáo.

Miêu Nghị khẩn cầu một câu.

Thân thích của Lương vương đã mở lời vàng ngọc, Lưu lão hán sao có thể cự tuyệt, đây cũng là điều mà người thường muốn với cũng không tới, liên tục nói đồng ý, quay lại tìm người quen trong khu chợ để gửi xe lừa.

Hai người bắt đầu đi dạo khắp hang cùng ngõ hẻm trong Đại Lương thành, Miêu Nghị lúc này phát hiện một chuyện kỳ quái, ở đây không có thần miếu để thu thập nguyện lực, trong nhà dù có bàn thờ cũng là tự phát, trong một toà thành mà có đủ các loại thần Phật, nói ngắn gọn chính là tin loại thần Phật nào thì sẽ dán bức họa môn thần đó ở trước cửa nhà.

Điều này Miêu Nghị thực sự không hiểu, truyền thuyết việc thu thập nguyện lực chính là phương pháp đến từ Đại thế giới, mà xem tình hình hiện tại như này, chẳng lẽ nơi này không có tu sĩ sao? Nhưng cũng không đúng lắm, Lưu lão hán đã nói là phụ cận núi có yêu quái lén lút tác quái mà.

Trên đường đi dạo Miêu Nghị phát hiện có người theo dõi mình, nhưng cũng không để ý lắm. Đến giữa trưa, lại nhờ Lưu láo hán tìm một tửu lâu để thưởng thức một chút các món ăn ngon ở địa phương. Khi tính tiền, Miêu Nghị cầm cây kim trâm trong tay, bóp thành không ít hạt kim đậu, dùng kim đậu này để trả tiền.

Ra khỏi tửu lâu, Miêu Nghị hỏi Lưu lão hán.

– Có biết tiên nhân thường ở đâu không?

Hắn định tiếp xúc với tu sĩ nơi này.

Lưu lão hán nói biết, dẫn hắn tới một toà miếu thành hoàng.

Miêu Nghị nghẹn lời, vẫn là lần đầu gặp loại đồ chơi này, nhưng thực ra lại có không ít tín đồ tế bái, hương hoả thịnh vượng. Lưu lão hán cũng mua hương tế bái, còn kéo Miêu Nghị vào cùng.

Miêu Nghị hờ hững phất tay, hắn sao lại đi quỳ gối lạy trước mấy thứ này. Hiện tại bất kể thành hoàng miếu này linh hay không linh, hắn thực sự nhìn ra được trong miếu có Quỷ tu sống nhờ, mở pháp nhãn có thể thấy được âm khí bay xung quanh.

Đám người Hứa gia cũng đi theo vào trong miếu thành hoàng, nếu đã đến đây thì cũng đốt nén hương cúng tế, nhân cơ hội quan sát gần hơn Miêu Nghị, thấy vị này khí độ bất phàm như hạc trong bầy gà, lại không hề có ý quỳ lạy, đúng là khinh nhờn thần linh, thật là to gan!

Thời điểm xoay người ra ngoài đi qua Miêu Nghị, Miêu Nghị dù vẫn nhìn về phía trước, song đã sớm phát hiện mấy kẻ này này chính là đám lén lút theo dõi mình.

Thời điểm cùng Lưu láo hán rời miếu thành hoàng, Lưu lão hán vẫn cẩn thận khuyên nhủ:

– Công tử, cứ nên bái lạy cầu bình an đi!

Miêu Nghị cười nhạt nói:

– Chỉ là yêu ma quỷ quái bé nhỏ mà muốn ta bái lạy, liệu có nhận nổi một lạy của ta không?

Tu sĩ dưới tay hắn đâu chỉ vạn người, muốn hắn phải quỳ bái một Quỷ tu thực là buồn cười, còn không nói từ âm khí ngưng tụ đã thấy tu vi của Quỷ tu này cũng không cao.

Lưu lão hán trợn mắt há mồm, sao lại ở miếu thành hoàn mà nói lời bất kính như vậy, liền vội kéo Miêu Nghị rời nhanh.

Hai người đi dạo khắp thành đến xế chiều, tới một nơi tương đối vắng vẻ, vào quán ăn ven đường ăn một bát mì với vài lát thịt mỏng. Thật ra với Miêu Nghị có ăn hay không không quan trọng, hắn hiện tại dù mấy năm không ăn cũng không sao, nhưng Lưu lão hán thì không như vậy, Miêu Nghị liền vui vẻ nếm thử phong vị của nơi này chút.

Lúc tính tiền Lưu lão hán dành trả tiền nói là đãi khách, thực ra cũng chỉ là mấy đồng tiền, Miêu Nghị cũng cười trừ, không tính toán.

Nơi này có vẻ vắng vẻ, gió cuốn lá rụng đầy đất, mấy con dã cẩu kêu.

– Gâu gâu.

Không ngừng, bị Miêu Nghị thi pháp trừng mắt một cái, liền như gặp phải mãnh hổ, sợ hãi cúp đuôi chạy mất.

– Công tử. Trời sắp tối rồi, hay ngài trở về vương phủ nghỉ ngơi đi, lão hán ngày mai lại tới bồi ngày đi dạo được không?

Lưu lão hán nhìn chung quanh một chút nói. Hắn không thể so với Miêu Nghị, đi hơn nửa ngày cũng mỏi chân lắm rồi.

Vừa lúc tới một trạch viện bỏ hoang, cỏ bên ngoài cao đến tận thắt lưng, Miêu Nghị nhìn Lưu lão hán.

– Mệt rồi sao? Vậy tối nay ở tạm chỗ này đi.

Hắn đưa tay chỉ trang viên bên cạnh.

– Hả!

Lưu lão hán kinh hãi, vội khoát tay:

– Không được. Công tử sao có thể ở đây được, ngài xem trang viên này cả môn thần cũng không có, bên trong có khi còn có cái gì đó không sạch sẽ, sao có thể qua đêm ở đây được.

Miêu Nghị kỳ quái nói:

– Chẳng lẽ chỉ cần dán hai bức họa lên cửa là tránh được đồ không sạch sẽ sao?

Ngay cả điều này cũng không biết? Lưu lão hán nhìn hắn như quái vật, gật đầu nói:

– Có môn thần canh giữ nhà, yêu ma quỷ quái sẽ không dám xông vào trạch viện.

Còn có chuyện như vậy sao? Miêu Nghị hỏi:

– Môn thần thật có khả năng bảo vệ bách tính?

– Cái này…

Lưu lão hán ấp úng một lúc, nói:

– Nếu dán thờ môn thần trước cửa nhưng bất kính thần linh thì cũng không được che chở.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 9
Phần 5 Đầu lưỡi Dương Thần liếm vụn thịt lợn còn dính trên mép, vẻ mặt hiểu ra. Đúng rồi, tôi quên mất, hì hì, đầu bếp ở đây không tồi, có phải là có hương liệu gì đặc biệt không? Sao con lợn sữa quay này hương thơm mùi vị sơn dược lại tuyệt vời đến thế cơ chứ, đúng thật là rất thơm. Ha ha... Quá khen rồi. Đường Điện Sơn toát mồ hôi, cười mín môi nói: Đây là dược thiện chỉ có ở Đường Môn chúng tôi, các đầu bếp đều là những trưởng lão và đệ tử chuyên nghiên cứu, chế các thần dược có lợi, còn về “Vạn Quyển Lâu” thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lăng Tiếu – Quyển 14
Phần 5 Lúc này đạo năng lượng màu đen kia bắn ra ngoài giống như nhật thực, loại giống như ánh trăng áp thẳng qua phía Phong Nha. Thần sắc của Phong Nha đại kinh, hắn vận dụng Phong Ma Quyết tới mức tận cùng, hắn có bộ dáng không thành ma cũng thành nhân, thân thể bành trướng tới cực hạn và lực lượng vận dụng tới tận cùng, muốn đánh tan một chiêu này của Hắc Ma. Đáng tiếc lực lượng của hắn đánh tới trong nháy mắt bị năng lượng hắc ám này cắn nuốt, cũng đánh thẳng qua phía hắn. Hết! Phong Nha đối mặt lực lượng to lớn này và đổ mồ hôi lạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Phần 5 Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm thấy da đầu tê rần, miễn cưỡng tránh né. Sau đó, hắn trực tiếp ném ra một nắm đan chia tay. Đan dược này vừa ra, trong lòng Vân Lôi Tử cũng hồi hộp một chút, nhanh chóng tránh né. Hiện tại đối với đan dược của Bạch Tiểu Thuần, hắn thật sự sợ. Đan dược của gia hỏa này quá mức nham hiểm! Vân Lôi Tử nghiến răng nghiến lợi. Hiện tại hắn cũng đoán ra được, mình sở dĩ ủy khuất như vậy, chính bởi vì trước đó đã hấp thu đan dược trong sương mù Bạch Tiểu Thuần dẫn đến. Vừa nghĩ tới đan dược của Bạch Tiểu Thuần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng