Miêu Nghị - Quyển 13

Phần 16

Ngọc Linh Chân Nhân nhanh chóng mời:

– Đa tạ đa tạ, mời vào trong.

Chính Khí tiệm tạp hóa? Từ ma ma ngước lên nhìn, ngoái đầu lườm, khóe mắt liếc qua không biết nàng thấy gì mà xoay người đi ra đường.

Miêu Nghị nhìn theo ánh mắt Từ ma ma, thấy có một cái kiệu tinh xảo do hai kiệu phu nâng đến, đặt xuống ven đường.

Mành kiệu vén lên, Hoàng Phủ Quân Nhu mặc váy dài màu tím chui ra khỏi kiệu, dáng người thướt tha. Hoàng Phủ Quân Nhu ngước lên nhìn chiều bài, khá ngạc nhiên vì mấy chữ trên tấm biển.

Miêu Nghị thấy phản ứng của người ta thì thầm thở dài. Cửa hàng này đặt tên gì không đặt cứ phải gọi là tiệm tạp hóa, tỏ rõ tự hạ cấp bậc. Nhưng chưởng môn đã quyết định như thế, hắn làm khách khanh không tiện nói nhiều khiến chưởng môn mất mặt.

Hoàng Phủ Quân Nhu vừa xuất hiện khiến người qua đường nói nhỏ, một vì có người biết mặt, hai vì nàng quá xinh đẹp, rất bắt mắt, vừa lộ mặt đã cho cảm giác kinh diễm.

Từ ma ma hơi kinh ngạc, không ngờ Hoàng Phủ Quân Nhu cũng sẽ xuất hiện ở đây.

Hoàng Phủ Quân Nhu liếc mắt tìm thấy Miêu Nghị đứng ở cửa, mỉm cười giơ tay nâng hộp quà, thướt tha đến gần.

Miêu Nghị nhanh chóng giới thiệu:

– Chưởng môn, đây là Hoàng Phủ Quân Nhu Hoàng Phủ chưởng quầy của Quần Anh hội quán.

Vị này thì không cần giới thiệu Ngọc Linh Chân Nhân cũng biết, không phải lão chưa từng đến Thiên Nhai cửa hàng đáng chú ý như Quần Anh hội quán tất nhiên cũng từng ghé qua và được thấy Hoàng Phủ chưởng quầy. Nhưng không ngờ Hoàng Phủ chưởng quầy đại giá quang lâm ủng hộ Chính Khí môn.

Miêu Nghị nhanh chóng giới thiệu cho Hoàng Phủ Quân Nhu:

– Hoàng Phủ chưởng quầy, đây là Ngọc Linh Chân Nhân chưởng môn của Chính Khí môn.

Hoàng Phủ Quân Nhu chúc mừng, đưa quà lên:

– Ngọc Linh Chân Nhân khai trương đại cát, chút tấm lòng thành.

Ngọc Linh Chân Nhân vội kêu sư đệ đích thân chiêu đãi:

– Hoàng Phủ chưởng quầy đại giá quang lâm giúp cửa hàng nhỏ sáng sủa hẳn ra, mời vào trong. Sư đệ!

Miêu Nghị không biết bối cảnh, lai lịch của khách nhưng Ngọc Linh Chân Nhân thì biết, Quần Anh hội quán là một trong mười thế lực lớn của bảy giới trừ Thiên Đình, thế giới Cực Lạc ra, nên Ngọc Linh Chân Nhân không dám chậm trễ.

Từ ma ma đã quay lại, hành lễ:

– Hoàng Phủ chưởng quầy!

Hoàng Phủ Quân Nhu gật đầu cười:

– Từ ma ma cũng đến sao.

Hai người đi theo Ngọc Hư Chân Nhân hướng dẫn cùng vào cửa hàng.

Hoàng Phủ chưởng quầy vừa xuất hiện, chưởng quầy các tiệm đi dạo trong đại sảnh đều giật nảy mình, không ngờ Chính Khí tiệm tạp hóa có mặt mũi như thế. Hiếm khi được ở chung chỗ với loại nhân vật này, các chưởng quầy lục tục đến gần tự giới thiệu, hy vọng kết bạn.

– Chào Hoàng Phủ chưởng quầy!

– Hoàng Phủ chưởng quầy!

Các tiếng gọi “Hoàng Phủ chưởng quầy” cung kính vang lên, như thể đẳng cấp Chính Khí tiệm tạp hóa cũng tăng lên nhiều.

Chưởng môn chín đại phái Vô Tướng tinh thấy cnhả đó thì rất hâm mộ, không ngờ chưởng quầy nhiều cửa hàng mà đi tặng quà cho Chính Khí môn, hồ ly tinh Quần Anh hội quán cũng đến. Nếu có thể giao thiệp được với Quần Anh hội quán thì mới thật sự lợi hại.

Các phái đều không ngờ rằng mở cửa hàng trong Thiên Nhai có sức ảnh hưởng lớn như vậy, Chính Khí môn xếp chót trong chín đại phái bỗng chố mở rộng nhân mạch nhiều, khiến người cực kỳ hâm mộ.

Đặc biệt Nam Chấn chưởng môn Vô Tướng tông càng vuốt râu trâm ngẩm, thỉnh thoảng liếc mắt hướng Hoàng Phủ Quân Nhu được mọi người vây quanh, sắc mặt âm trầm.

Lúc ấy Nam Chấn không biết có chuyện gì nhưng sau đó đã biết. Nghe nói Thiên Diện Yêu Hồ vốn định tặng cho Vô Tướng tông nhưng bị một tiểu đệ tử tên Vĩnh Hiển phá hoại, nếu không thì hôm nay là Vô Tướng tông của gã phong cảnh như vậy mới đúng.

Vô Tướng tông tuy là số một trong Vô Tướng tinh nhưng Vô Tướng tinh như một hạt cát không chút bắt mắt trong nhiều giới diện. Thiên Nhai là một trong các khu trung tâm vô số hành tinh qua lại, có thể nổi tiếng trong Thiên Nhai thì hơn hẳn Vô Tướng tinh ếch ngồi đáy giếng.

Không thấy thì thôi, nhìn cảnh này làm Nam Chấn ôm cục tức trong bụng, làm Vô Tướng tông bị tổn thất lớn biết bao, gã ước gì quay về Vô Tướng tông ngay làm thịt phụ tử Nhật Tang.

Chưởng môn các phái nhìn phản ứng của Nam Chấn thầm thấy buồn cười. Vốn là việc tốt của Vô Tướng tông, ai ngờ quen thói kiêu căng gặp báo ứng, vịt đến bên miệng bay đi mất.

Ngọc Linh Chân Nhân nghe trong đại sảnh vang lên từng tiếng kêu Hoàng Phủ chưởng quầy, truyền âm hỏi Miêu Nghị:

– Vị Hoàng Phủ chưởng quầy này cũng là ngươi phát thiệp mời?

– Ừm! Tình cờ đi dạo vào Quần Anh hội quán nên thuận miệng mời, không ngờ người ta đồng ý.

Ngọc Linh Chân Nhân một lần nữa câm nín. Ngươi thật sự dám làm, thấy ai cũng đưa lời mời, làm như vậy hơi kỳ cục, nói trắng ra là mặt dày.

Nhưng Ngọc Linh Chân Nhân đã quen Miêu Nghị tùy tính như thế. Ngưu cư sĩ này là người thẳng tính, thứ tốt nói tặng cho người liền tặng, thiệp mời nói mời liền mời, thật là quen thói nghĩ gì làm nấy, chỉ cầu không thẹn với lòng sợ gì sét đánh ầm ầm.

Ngọc Linh Chân Nhân không biết răng nhắc tới việc này là Miêu Nghị cũng nhức đầu, không phải hắn mời mà là lừa người ta đến. Miêu Nghị nói ngày khai trương sẽ có đồ tốt Hoàng Phủ Quân Nhu chưa từng thấy, dụ người ta tò mò đi tới.

Đã lấy được quà nhưng biết tìm đâu ra đồ tốt người ta chưa từng thấy qua? Miêu Nghị thầm rầu lo.

Miêu Nghị đang vắt óc suy nghĩ thì Ngọc Hư Chân Nhân đi ra, Hoàng Phủ chưởng quầy không cần lão già làm bạn bên cạnh.

Ngọc Hư Chân Nhân nhắc nhở:

– Cư sĩ, Hoàng Phủ chưởng quầy kêu ngươi đi qua một chuyện.

Miêu Nghị nghẹn lời:

– A!

Nữ nhân này nôn nóng thật, hắn còn chưa nghĩ ra sẽ cho người ta xem cái gì.

Ngọc Linh Chân Nhân thấy Miêu Nghị ngây người thì nhắc nhở:

– Cư sĩ, Hoàng Phủ chưởng quầy là khách quý, đừng chậm trễ. Cư sĩ đi vào cùng khách đi, không cần đứng chỗ này với chúng ta.

Miêu Nghị từ chối:

– Cái đó, thân phận chưởng môn đi làm bạn với người ta thích hợp hơn, ta cùng Ngọc Hư Chân Nhân đứng ở cửa được rồi.

Ngọc Hư Chân Nhân nhíu mày nói:

– Cư sĩ, người ta gọi thẳng tên người đi qua, trốn tránh thì không tốt lắm.

Ngọc Linh Chân Nhân lại thúc giục:

– Mau đi đi.

Miêu Nghị cười gượng cứng da đầu đi vào, tìm đến Hoàng Phủ Quân Nhu.

Không đợi Miêu Nghị khách sáo Hoàng Phủ Quân Nhu đã hỏi ngay:

– Ngưu cư sĩ nói đồ tốt mà ta chưa từng thấy ở đâu?

Hoàng Phủ Quân Nhu vì xem thứ chưa từng thấy nên mới tới đây, nàng không rảnh xen lẫn với nam nhân thối đầy phòng. Hoàng Phủ Quân Nhu đi tới đi lui tìm mãi không thấy thứ tốt gì.

Từ ma ma ở bên cạnh Hoàng Phủ Quân Nhu lấy làm lạ hỏi:

– Thứ tốt gì?

Miêu Nghị cười gượng, mắt vô tình liếc trang sức trên tóc Từ ma ma, óc hắn lóe tia sáng. Hắn quyết định cứ lấy thứ kia cho Hoàng Phủ Quân Nhu xem, nếu nàng cảm thấy không tốt thì đó là tại ánh mắt của nàng, không thể trách hắn.

Hoàng Phủ Quân Nhu liếc xéo Miêu Nghị:

– Ngưu cư sĩ chắc không phải… lừa ta đến đây đi?

– Làm gì có. Đi theo ta.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/10/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị không nhịn được cầu cạnh: Lão Bạch, rốt cuộc thiên địa linh khí là cái gì, tại sao ta còn chưa cảm giác được? Lão Bạch nói: Thiên địa linh khí chẳng qua là cách nói nhỏ hẹp, nói rộng ra, cái gọi là thiên địa linh khí chính là nhật nguyệt tinh hoa, hẳn ngươi nghe nói qua nhật nguyệt tinh hoa rồi chứ? Miêu Nghị gật đầu nói: Đã nghe qua. Lão Bạch nói: Vậy ngươi nói cho ta biết, cái gì gọi là nhật nguyệt tinh hoa? Cái này... Miêu Nghị á khẩu nghẹn lời, không đáp được. Lão Bạch hỏi: Tối thiểu ngươi cũng phải biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Từ Man Ngưu tộc đến Tinh linh sâm lâm đi cũng không lâu, đoàn người Long Nhất ngay buổi tối thứ hai đã đi đến biên giới Tinh linh sâm lâm. “Ny Tạp, nếu nàng không dẫn đường, ta nghĩ hẳn ta sẽ được một trận “Tinh linh tiến vũ” để hoan nghênh rồi” Long Nhất hắc hắc cười nói, trong đầu lại bất giác nhớ đến 2 lần hắn đến Tinh linh sâm lâm đều gặp chuyện này. Ny Tạp đã có chút khẩn trương, vẻ mặt có chút không tưởng tượng được khi sắp về đến nhà, nên cũng không để ý đến lời Long Nhất nói. “Làm sao vậy? Không lẽ gần...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Lục Thiếu Du – Quyển 22
Tất cả đệ tử thân truyền phù hợp với điều kiện lên đài. Trong Vũ đường lúc này có một đại hán râu quai nón lên đài, người này không phải là ai khác mà chính là người cầm đâu lâu của hai mươi người Lan Lăng sơn trang và hai sơn môn khác mang tới trước mặt chưởng môn để đổi Vũ linh khí, là người vô cùng có danh tiếng hai năm trước, đồng thời hiện tại cũng là trưởng lão của Vũ đường. Thanh âm của đại hán râu quai nón này vừa dứt, quảng trường đột nhiên tĩnh lặng, lúc này có không ít thân ảnh nam nữ nối đuôi nhau xuất hiện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng